Chương 486: Tổn Thương Ý Chí Lực?
"Võ kỹ. . ." Hạ Hổ Vưu trầm ngâm, "Tô Vũ, nếu là võ kỹ, thứ này trân quý hơn kỹ năng thiên phú ý chí lực! Ngươi cũng không ngốc, chắc đã biết điều này có nghĩa là gì, dĩ nhiên vẫn phải xem chi phí, xem cảnh giới. . ."
Tô Vũ cười nói: "Ta biết, nếu là thiên phú tinh huyết đơn thuần thì cũng không tính là gì. Nhưng nếu ta nói, nếu thôi, chúng ta nghiên cứu ra khiếu huyệt mở ra phệ hồn kỹ, nhân tộc cũng có thể khai khiếu tiến hành nguyên khí biến dị, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Hả?"
Hạ Hổ Vưu chấn động, vội vàng nhìn về phía Tô Vũ!
"Thật ư?"
Nhân tộc vẫn luôn tiến hành suy luận ra công pháp thích hợp với nhân tộc từ công pháp vạn tộc.
Công pháp, võ kỹ và rất nhiều thứ khác nhân loại học tập thời nay đều là công pháp vạn tộc cải biên.
Trong tình huống bình thường, nhân tộc thường suy luận công pháp của những sinh vật cỡ lớn, còn loại sinh vật giống như Phệ Hồn trùng, cấu tạo côn trùng và nhân loại chênh lệch quá lớn, độ khó suy luận quá cao, mà Phệ Hồn trùng còn không có công pháp truyền thừa.
Lấy được công pháp nguyên bản từ một đám côn trùng vô cùng khó khăn, cũng từng có người gặp phải mẫu trùng, sau khi đánh giết thu được chút ít công pháp nguyên bản truyền thừa.
Hạ Hổ Vưu cả kinh: "Thật sự có khả năng suy luận ra loại công pháp võ kỹ thích hợp nhân tộc ư? Ngươi chắc chắn chứ? Thật sự có thể khiến nguyên khí biến dị, tạo thành tổn thương cho ý chí lực ư?"
Cậu hiểu được tầm quan trọng của công pháp này!
Tô Vũ thản nhiên nói: "Bây giờ còn chưa hoàn thiện, từ 30 năm trước sư tổ ta đã bắt đầu nghiên cứu đặc tính Phệ Hồn trùng, lão sư ta cũng là tinh anh trong phương diện này, không, phải nói là thiên tài, thiên tài chân chính! Thông qua quá trình nghiên cứu thử nghiệm không ngừng, bây giờ anh đã suy luận ra cách vận hành của một vài khiếu huyệt."
Hạ Hổ Vưu gật đầu, Bạch Phong là thiên tài, điểm này không ai phủ nhận.
Dù cho lúc trước anh chỉ là Đằng Không lục trọng, người ta cũng gọi anh là thiên tài trợ giáo.
Thực lực là một điểm, một điểm nữa là Bạch Phong có thành tựu tại lĩnh vực nghiên cứu tinh huyết.
Hạ Hổ Vưu hít sâu một hơi, mở miệng: "Ngươi nói với ta cái này là vì. . ."
"Giao dịch!"
Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Dù công pháp chưa suy luận ra, nhưng ta có lòng tin nó có khả năng nhanh chóng hoàn thiện! Một khi hoàn thiện, ta đang phân vân không biết nên truyền bá hay không."
"Truyền đi, thực lực nhân tộc tăng lên, không nói tất cả mọi người nguyện ý mở ra khiếu huyệt ngoài định mức, nhưng tối thiểu một bộ phận nhân loại có chí đều nguyện ý mở ra những khiếu huyệt này!"
"Nhưng truyền ra ngoài rồi làm cách nào để cam đoan lợi ích của sở nghiên cứu chúng ta? Hay giống như những người khác, tiến hành thu phí độc quyền công pháp?"
Tô Vũ trầm giọng nói: "Chúng ta nghĩ rằng thứ này dùng để nhằm vào Văn Minh sư vạn tộc, nhưng người ngoài có lẽ sẽ cảm thấy chúng ta đang nhằm vào đồng tộc, văn minh sư nhân loại, vậy thì tình cảnh chúng ta sẽ rất khó khăn!"
Hạ Hổ Vưu nghe vậy thì lập tức xem thường, thậm chí có chút tức giận nói: "Quan tâm đến bọn họ làm gì! Đại Hạ phủ này là Đại Hạ phủ của Hạ gia! Truyền đi, chắc chắn phải truyền ra! Nếu ngươi không dám, vậy thì để Hạ gia mua đứt! Sau đó Hạ gia phụ trách truyền thừa!"
Tăng cường thực lực nhân tộc, đây là trách nhiệm của người đứng đầu các đại phủ.
Nếu có thể làm cho một đám Chiến giả có đòn sát thủ nhằm vào Văn Minh sư, vậy thì công pháp này cực kỳ trọng yếu.
Đương nhiên, mở ra một số khiếu huyệt ngoài định mức không phải chuyện người nào cũng làm được.
Nhưng một vài thiên tài chắc chắn không ngại mở nhiều thêm một vài khiếu huyệt, nhất là loại công pháp này còn có lực sát thương với Văn Minh sư.
Hạ Hổ Vưu bỗng nhiên nói: "Hồng Các lão còn chưa trở về, các ngươi muốn truyền bá công pháp. . .Vậy thì. . . Ông ấy về rồi sẽ không thay đổi chứ?"
Nếu vậy thì phiền toái!
Dù sao cũng là một vị cường giả Sơn Hải bát trọng, thừa dịp ông ấy không ở đây mà nửa mua nửa lừa gạt lấy đi công pháp của ông, nếu ông làm ầm ĩ lên, dù Hạ gia không sợ, nhưng sẽ khiến rất nhiều người thất vọng đau khổ.
Nhất là đám Văn Minh sư chắc chắn sẽ ra người trợ giúp, vậy thì càng phiền toái.
Tô Vũ nhún vai, cười nói: "Không sao, lão sư ta nói không có vấn đề gì! Anh ấy nói đa số tư liệu là do anh tự hoàn thiện, trước khi đi sư tổ ta cũng sắp xếp xong rồi, toàn bộ hạng mục của sở nghiên cứu, kết quả đều do lão sư ta phụ trách."
"Đúng đúng đúng, vậy thì tốt, Bạch lão sư phụ trách là được!"
Hạ Hổ Vưu gật đầu, vui vẻ nói: "Tô Vũ, chia làm, cầm phí độc quyền, đó là vụ làm ăn lâu dài! Ta cũng không lừa gạt ngươi, làm ăn trường kì thì các ngươi nhận được lợi ích càng lớn, mỗi năm đều có tiền lời, ngươi sống sót, đời sau của ngươi sống sót thì đều có thể nhận được tiền."
"Nhưng tương lai rất khó nói trước! Chưa chắc ngươi có thể sống quá lâu. . ."
". . ."
Tô Vũ dùng ánh mắt quỷ dị nhìn cậu.
Hắn phát hiện, mấy tên khốn kiếp này hình như đều ước gì hắn nhanh chết đi ấy.
Hạ Hổ Vưu vội ho một tiếng: "Ta không có ý đó đâu, ý của ta là, đây là kết quả của sở nghiên cứu các ngươi, không phải của cá nhân! Cho nên chưa chắc ngươi được chia nhiều, không bằng hiện tại bán đứt một lần duy nhất, tối thiểu ngươi có thể được chia một chút."
"Bán đứt bao nhiêu tiền?"
"5000 điểm công huân. . ."
Tô Vũ suýt đấm một quyền đập chết cậu ta!
"Ngươi chắc chắn chứ?"
Hạ Hổ Vưu bình thản nói: "Tuy Phệ Hồn trùng võ kỹ có hiệu quả nguyên khí biến dị, nhưng ta cảm thấy khai khiếu không nhiều! Phệ Hồn trùng cũng không phải chủng tộc mạnh mẽ, nếu vậy, trừ khi một quân đoàn tu luyện thì mới có thể tạo thành ăn mòn phạm vi lớn, tăng hiệu quả đốt cháy tổn thương, tương tự như Phệ Hồn trùng phải hội tụ quy mô lớn mới có thể có lực sát thương mạnh mẽ."
"Nhưng người có thể khai khiếu ngoài định mức vốn đã là thiên tài, tạo thành quân đoàn tu luyện là không có khả năng, cho nên kỳ thật công pháp này có chút hơi vô dụng."
Nghe không giống lời nói dối, nó không phải không đạo lý.
Nhưng Tô Vũ căn bản không tin tưởng được cái tên này, 5000 điểm, nói đùa à!
Hạ Hổ Vưu thấy thế thì nói: "Thật mà, dù sao công pháp chưa mở rộng, không biết tính phổ biến thế nào, 5000 điểm bán đứt không ít đâu, ngươi phải biết rằng, hệ liệt công pháp《 Thiên Quân quyết 》 bây giờ người người tu luyện, năm đó cũng chỉ bán với giá một yêu thú Đằng Không. . ."
Tô Vũ trợn trắng mắt!
Đại gia, cái này ta biết, cần ngươi phải nói chắc?
"Nói sau đi!" Tô Vũ không cò kè mặc cả, mở miệng: "Còn chưa suy luận ra đâu, chờ đến lúc hoàn thiện hoặc là sau khi ta tu luyện, xem hiệu quả rồi nói sau!"
Hạ Hổ Vưu vội vàng nói: "1 vạn điểm, thật sự không ít đâu! Nếu bán thì hãy bán cho Hạ gia. Ngươi đừng giao cho học phủ, trong học phủ đều là Văn Minh sư, có khi sẽ trực tiếp khóa lại bảo tồn, vậy sẽ không trợ giúp gì cho nhân tộc cả."
"Học phủ không thiển cận như vậy chứ?"
"Khó nói lắm!" Hạ Hổ Vưu lắc đầu: "Tuy nói Văn Minh sư và Chiến giả là người một nhà, nhưng ngươi thật sự cho rằng là người một nhà sao?"
"Thân huynh đệ cũng phải phân cao thấp, ngươi hi vọng hai hệ thống tu luyện chung sống hoà bình, không chút mâu thuẫn nào ư?"
Tô Vũ khẽ gật đầu, nói cũng đúng.
Thế giới của tu giả, hai hệ thống lớn khác biệt, nếu nói thật sự thân như người một nhà thì đó là nói dối.
Văn Minh sư xem thường Chiến giả, Chiến giả cũng xem thường Văn Minh sư.
Một bên mắng đối phương là mãng phu, một bên nói đối phương là yếu đuối.
Nếu là công pháp bình thường thì thôi, không ít công pháp của Chiến giả đều là Văn Minh sư nghiên cứu cung cấp.
Nhưng loại công pháp có khả năng thương tổn Văn Minh sư này, chưa chắc Văn Minh sư đã muốn công khai.
Tô Vũ không nhiều lời, mở miệng: "Đợi xem thế nào đã, vẫn chưa nghiên cứu ra mà, nhưng ngươi phải giúp ta nghĩ biện pháp hạn chế lời đồn bên ngoài cho chúng ta, tránh cho có người có ý đồ."
"Được!" Hạ Hổ Vưu thoải mái đáp ứng: "Không vấn đề gì! Ta sẽ đề xuất với mấy vị cường giả Hạ gia, giúp nghiên cứu của các ngươi thuận lợi tiến hành tiếp, hi vọng các ngươi sớm có kết quả!"
"Được!"
Tô Vũ gật đầu, hắn nói chuyện này để muốn tránh bị nhân tố bên ngoài quấy nhiễu.
Hạ gia mới là thế gia đại chiến giả đệ nhất.
Hạ gia làm người cai trị, bọn họ ước gì trong địa bàn mình càng nhiều cường giả càng tốt, tất cả mọi người tăng cường chiến lực, sẽ không quá để ý đó là Chiến giả hay là Văn Minh sư.