Phân phó cho ba vị công chúa Cổ Tự Tộc, Trần An Vĩ lúc này cũng không dừng lại việc tu luyện.
Nhưng chưa kịp ngồi xuống, Bát Diện Thạch lại truyền đến rung động.
Cảm nhận được có người bên trong muốn tiến ra ngoài, Trần An Vĩ không do dự động lấy ý niệm.
“Phu quân đáng ghét!” Vừa động ý niệm, một cỗ ngọc thể mềm mại thơm ngát mùi hương của thiếu nữ đã ôm chầm lấy hắn, giọng nói hờn dỗi vang lên bên tai, hai tay nhỏ đang liên tục đấm thùm thụp vào lồng ngực.
Thần Triệu Tinh nhìn thiếu nữ mà lóe lên dị sắc, một cảm giác thân thuộc trào dâng.
Thiếu nữ toàn thân mặc nhuyễn giáp hoàng kim tôn lên đường cong cơ thể hình chữ S với vòng nào ra vòng nấy, nơi nào cần lồi đều lồi nơi nào cần lõm đều lõm, ngũ quan tinh xảo nhưng không kém phần non nớt ngây thơ khiến ai nhìn vào cũng vô thức bị nàng thu hút.
“Thiên Nhi?” Trần An Vĩ hơi kinh ngạc, chẳng phải trước khi đi hắn đã dặn nàng ở trong Bát Diện Thạch hấp thu lực lượng khôi phục rồi sao, hơn nữa để giúp nàng khôi phục nhanh hơn, hắn còn chuẩn bị một đống Khí Văn Chi Lực vo thành kẹo cho nàng cơ mà?
“Người ta đã khôi phục từ lâu rồi!” Thiên Nhi bĩu môi phụng phịu.
Trần An Vĩ càng nghe càng kinh ngạc, lúc này mới kiểm tra khí tức của nàng, phát hiện nàng vậy mà đã đạt Thánh Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, thực lực khôi phục hoàn toàn, càng không nhịn được khen một câu “Bảo bối thật giỏi nha!”
Thấy nàng vẫn phụng phịu, hắn vội vàng hôn một cái, xoa đầu nàng dỗ dành “Vi phu sai rồi, là ta không tốt!”
Thiên Nhi bĩu môi, quyết định véo hắn một cái thật đau cho bõ ghét.
Tên này chỉ biết kim ốc tàng kiều, nàng nhiều lần ngỏ ý muốn cùng hắn chiến đấu nhưng đều bị từ chối, còn lấy lý do nàng chưa khôi phục toàn thịnh nên toàn dặn nàng ở trong Bát Diện Thạch tập trung khôi phục lực lượng.
Ừ thì nàng biết hắn lo lắng cho nàng nên cũng tạm chấp nhận.
Nhưng hiện tại khôi phục toàn thịnh rồi, chờ mãi cũng không thấy hắn triệu hoán nàng, lại thấy ba vị tỷ tỷ Cổ Tự Tộc vừa được hắn triệu hoán, thế nên nàng cũng quyết định thông qua Bát Diện Thạch báo hiệu cho hắn.
“Lần này có thể cho Thiên Nhi cùng chàng chiến đấu rồi chứ?” Thiên Nhi phồng má trợn mắt, điệu bộ như thể nếu lần này hắn còn tiếp tục từ chối, nàng tuyệt đối sẽ không nói chuyện với hắn thêm lần nào nữa.
Trần An Vĩ ầm thầm lau mồ hôi, không dám chọc giận nàng, lúc này chỉ có thể cắn ngón tay, đem một giọt tinh huyết điểm lên cái trán trơn bóng của nàng, chính thức nhận chủ Binh Nhân Tộc – Ngạo Thiên Thương.
Thiên Nhi lúc này mới hài lòng chùi vào lòng hắn như con mèo nhỏ mà làm nũng.
Thần Triệu Tinh nhìn thấy hai người kết thúc hàn thuyên mới hiện thân.
“Đây chính là Ngạo Thiên Thương mà ta đã từng nói với nàng!” Trần An Vĩ nhìn nàng nói.
Thiên Nhi lúc này mới ngẩng đầu lên, phát hiện bên cạnh nam nhân còn có một nữ nhân khác, liền nhìn hắn thắc mắc “Phu quân, đây là ai? Chẳng lẽ cũng là một vị Binh Nhân Tộc như Thiên Nhi sao?”
Cũng giống như Thần Triệu Tinh, khi vừa tiến ra ngoài, nàng đã cảm nhận một cỗ khí tức thân thuộc trên người nam nhân nhà mình, nhưng lúc đó nàng chỉ nghĩ đơn giản là khí tức của hắn nên không để ý.
Hiện tại nhìn thấy một nữ nhân khác sở hữu khí tức của Binh Nhân Tộc, nàng mới phát hiện ra Thần Triệu Tinh.
“Đây là Thần Triệu Tinh, bản thể là Thần Giám Phong Sát Liêm, cũng là một vị Binh Nhân Tộc!” Trần An Vĩ mỉm cười lên tiếng giới thiệu.
“Nhìn thấy bổn Thần còn không mau hành lễ?”
Thần Triệu Tinh bất ngờ lên tiếng, không còn thân thiện như khi nói chuyện với Trần An Vĩ, ngược lại nàng lúc này như một vị thần tôn chí cao, lời nàng nói ra chính là chân lý.
Đi kèm với lời nói đầy uy nghiêm là một cỗ uy thế thần thánh đang ầm ầm lan rộng khắp không gian.
Điều đáng nói là mặc dù bao trùm khắp vùng không thời gian mà Trần An Vĩ tạo ra nhưng cỗ uy thế này lại như vô hình, Trần An Vĩ dù ở trong phạm vi của nó cũng không hề cảm nhận được gì.
Chỉ có Thiên Nhi đột nhiên cảm thấy toàn thân như bị thái sơn áp đỉnh, mỗi lần nhìn đến Thần Triệu Tinh là một lần nàng sinh ra cảm giác kính phục, muốn quỳ xuống hành lễ.
Trần An Vĩ nhìn Thiên Nhi run rẩy mà lo lắng, hai mắt trợn nhìn Thần Triệu Tinh như muốn hỏi “Nàng đang làm cái quỷ gì?”
Thần Triệu Tinh như chẳng nhìn thấy ánh nhìn của hắn, uy thế dồn ép về phía Thiên Nhi càng lúc càng mạnh mẽ, như thể nàng thực sự muốn ép nàng ấy quỳ xuống.
Cơ thể Thiên Nhi run rẩy càng lúc càng mãnh liệt, hai chân khuỵu xuống muốn quỳ, dù Trần An Vĩ ở bên cạnh muốn đem nàng đỡ lên cũng vô pháp thực hiện.
Tưởng chừng như Thiên Nhi sẽ quỳ xuống trước Thần Triệu Tinh thì nàng đột nhiên bật cười.
“Muốn ta hành lễ? Nằm mơ!”
Thiên Nhi khẽ động ý niệm, trở về bản thể là một thanh tường thương dài hai mét, trên thân sở hữu vô vàn đường vân kết hợp cùng vảy lân của rồng, thân thương trong suốt bao trùm bởi mười loại lực lượng thuộc tính.
Trên lưỡi được điều khắc lấy một đầu rồng khảm hai viên minh châu trong suốt lấp lánh quang mang.
Hóa thành bản thể cho phép nàng thi triển chiêu thức đặc trưng của Ngạo Thiên Thương, Ngạo Thiên Thương Pháp: Đệ Nhất Thức – Ngạo Long Hống.
Grao!
Cái đầu rồng được điêu khắc trên lưỡi thương lúc này liền phát huy tác dụng, nó như được ban cho sinh mệnh, hai mắt lóe sáng mãnh liệt, miệng rồng gầm lên một tiếng long ngâm ngạo thị thiên địa, kinh động một vùng tinh không.
Âm ba khủng bố càn quét không gian, Huyễn Giới Văn và Quỹ Tích Văn run rẩy kịch liệt, Trần An Vĩ vội vàng xuất sử Khí Văn Chi Lực và Không Gian Chi lực gia cố thêm mới miễn cưỡng duy trì được.
Chưa dừng lại ở đó, Thiên Nhi lúc này liền hướng tới Thần Triệu Tinh mà trảm ra ba đường thương ảnh, âm ba từ Ngạo Long Hống dồn nén vào bên trong, theo đường thương ảnh tàn phá không gian.
Trần An Vĩ ngưng trọng nhìn cảnh này, phải biết rằng vùng không thời gian này do hắn tạo ra với thực lực của một Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh nhưng vẫn bị âm ba của Thiên Nhi tàn phá.
Đừng nhìn thấy Thánh Cấp Cực Phẩm và Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh chỉ chênh lệch nhau một tiểu cảnh giới mà nghĩ rằng chuyện này hoàn toàn bình thường.
Thánh Cấp Cực Phẩm suy cho cùng vẫn chỉ là Pháp Bảo do Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong sử dụng, bọn hắn chưa thể điều động được Tinh Lực, trong khi đó Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh đã có thể sử dụng Tinh Lực.
Mà như đã nói, Tinh Lực mạnh mẽ hơn Nguyên Lực không biết bao nhiêu lần, do đó một Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong muốn đánh nát một phần của vùng không thời gian do Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh tạo ra không biết phải đánh tới bao lâu.
Càng đừng nói tới việc sử dụng một chiêu thức duy nhất như Thiên Nhi đang làm.
Thần Triệu Tinh ánh mắt cũng là lóe lên sự tán thưởng, nhưng vẫn không có dấu hiệu thu tay, ngược lại uy áp lúc này đã lên tới tám phần.
Thiên Nhi lập tức bị đình trụ, cả những đường thương ảnh và âm ba do nàng đánh ra cũng bị uy áp mạnh mẽ trấn nát.
Rắc!
Thanh âm nứt vỡ truyền đến từ trên thân thương khiến Trần An Vĩ hốt hoảng điều động lực lượng muốn ngăn cản Thần Triệu Tinh, nếu để nàng tiếp tục thì Thiên Nhi sẽ trọng thương mất.
Grao!
Nhưng đúng lúc này, một tiếng long ngâm cuồng ngạo vang lên, một thức Ngạo Long Hống lại được thi triển, Thiên Nhi bất chấp thương thế của mình vung ra ba trảm.
Thần Triệu Tinh cười nhạt, lần này uy áp đạt tới mười phần, trực tiếp hủy đi các thương ảnh.
Rắc!
Lại thêm những thanh âm nứt vỡ truyền đến nhưng Thiên Nhi vẫn không lùi bước, ngược lại liên tục điều động lực lượng, lại trảm ra ba thương ảnh mạnh mẽ hơn, Ngạo Long Hống được điều động tới cực hạn.
Cùng lúc đó, bản thể Ngạo Thiên Thương của nàng cũng xuất hiện những biến đổi mà chính bản thân cũng không nhận ra.
“Đủ rồi!” Trần An Vĩ tức giận, ngay lập tức thi triển Vạn Vũ Đế Vương Biến, Đế Vương Chi Liêm xuất hiện trên tay, trảm ra một đường liêm ảnh về phía Thần Triệu Tinh.
Thần Triệu Tinh có thể không quan tâm tới thương ảnh của Thiên Nhi nhưng đối với thế công của Trần An Vĩ liền không dám xem thường.
Lúc này trên tay nàng cũng xuất hiện một thanh lưỡi hái dài hai mét, toàn thân tỏa ra khí tức u tịch, trên lưỡi xuất hiện một khỏa nhãn cầu đỏ rực liên tục đảo quanh như tìm kiếm thứ gì.
Đây chính là bản thể Thần Giám Phong Sát Liêm của nàng!
“Làm sao có thể?” Nhìn thấy nàng vậy mà có thể triệu hoán bản thể của chính mình, Thiên Nhi ở trong Ngạo Thiên Thương lập tức kinh hô.
Binh Nhân Tộc có thể tồn tại ở một trong hai dạng là dạng người và dạng vũ khí hay còn gọi là bản thể.
Và theo lẽ dĩ nhiên, Binh Nhân Tộc một khi chuyển sang dạng người thì vô pháp tồn tại bản thể, mà đã triệu hoán ra bản thể thì vô pháp tồn tại ở dạng người.
Vậy mà lúc này đây, Thiên Nhi nàng lại nhìn thấy nữ nhân kia có thể triệu hoán bản thể của Binh Nhân Tộc, điều này phá vỡ hoàn toàn những nhận thức của nàng về chính huyết mạch của bản thân.
“Không lẽ…” Như nhận ra điều gì, Thiên Nhi trợn tròn mắt đẹp.
Ở phía này, Thần Triệu Tinh không quan tâm ánh mắt của Thiên Nhi, ngược lại động ý niệm, Thần Giám Phong Sát Liêm trên tay đã hội tụ lực lượng, một đường liêm ảnh đen kịch nhanh như chớp được trảm ra, khí tức Tam Tinh Cấp Pháp Bảo lập tức bùng nổ.
Dù phải phân tâm đối phó với thế công của Trần An Vĩ, uy áp nàng đặt trên người Thiên Nhi vẫn không chút thay đổi, ngược lại còn có xu hướng tăng thêm.
Oành!
Hai đường liêm ảnh một đỏ một đen điên cuồng lao vào nhau, dư ba khủng bổ quét ngang khiến Huyễn Giới Văn run rẩy kịch liệt, sau nhiều lần ảm đảm xém chút tan biến cũng vượt qua uy lực khủng bố của vụ va chạm.
“Nàng làm vậy là ý gì?” Trần An Vĩ tức giận nhìn nàng chất vấn.
Đối mặt với ánh mắt của hắn, Thần Triệu Tinh mặt không biểu tình chỉ về phía Thiên Nhi.
Trần An Vĩ bán tín bán nghi nhìn nàng một lúc rồi mới nhìn theo hướng tay chỉ, nhất thời trở nên kinh hỉ.
Chỉ thấy lúc này đây, Thiên Nhi toàn thân tỏa sáng rực rỡ, nhật nguyệt tinh khí như bị nàng triệu hoán mà điên cuồng ùa về, sau khi tiến vào cơ thể nàng liền chuyển hóa thành mười loại Tinh Lực Thuộc Tính.
Mà khí tức lúc này của nàng chính là một kiện Nhất Tinh Cấp Pháp Bảo, hơn nữa còn là Trung Phẩm, đột phá không thể đột phá hơn.
Chưa dừng lại ở đó, Trần An Vĩ còn lờ mờ cảm nhận được nàng mạnh mẽ hơn Nhất Tinh Cấp Pháp Bảo bình thường rất nhiều.
Không chỉ riêng vì nàng là Binh Nhân Tộc, mà nếu để so sánh, Trần An Vĩ có thể chắc chắn nếu đặt cạnh một kiện Binh Nhân Tộc đồng cấp, Thiên Nhi vẫn nhỉnh hơn không ít.
“Không tồi! Lần đầu tiên đã có thể chịu được mười phần uy áp Tam Tinh Cấp Pháp Bảo của bổn Thần rồi còn đột phá đã là rất tốt!” Thần Triệu Tinh lúc này mới lên tiếng, giọng điệu không còn uy nghiêm thần thánh như vừa rồi, ngược lại còn có sự tán thưởng bên trong.
Thiên Nhi khí tức dần thu liễm, lúc này cũng biết mọi chuyện Thần Triệu Tinh làm là vì muốn nàng đột phá, nhất thời kích động cúi người “Đa tạ tiền bối chỉ điểm!”
Thần Triệu Tinh xua tay “Không cần để ý!”
Dứt lời liền biến trở lại thành thanh lưỡi hái nhỏ nhắn gắn vào Nguyệt Ảnh Áo Choàng của Trần An Vĩ.
Thiên Nhi nhất thời không biết phản ứng như thế nào, nàng còn rất nhiều điều muốn nói với Thần Triệu Tinh, nhưng xem ra nàng ấy không muốn đề cập tới chuyện kia rồi.
Trần An Vĩ cũng không biết nên làm sao, hắn đã hiểu lầm nàng rồi.
Thiên Nhi nhìn phu quân nhà mình, rồi lại nhìn Thần Triệu Tinh, cuối cùng thở ra một hơi, ra hiệu cho hắn rồi trở về Bát Diện Thạch.
Sau khi Thiên Nhi rời đi, Trần An Vĩ mới lên tiếng, giọng điệu tràn ngập áy náy “Triệu Tinh, xin lỗi nàng!”
“Không sao!” Thần Triệu Tinh vẫn giữ nguyên hình dạng, thanh âm trong trẻo truyền ra đáp lời hắn “Ta biết ngươi lo lắng cho nàng nên không để tâm đâu!”
Mặc dù nàng nói vậy nhưng Trần An Vĩ làm sao có thể không để ý, dường như không chút do dự, hắn liền động lấy ý niệm.
Khí Văn Chi Lực lập tức hội tụ nơi bàn tay, lúc này nó được hắn thi triển thêm cả Hợp Lực nên đã sở hữu tất cả lực lượng của hắn bao gồm Nguyên Lực, Hồn Lực và cả Thể Lực.
Trần An Vĩ đem Khí Văn Chi Lực trạng thái mạnh mẽ nhất từ trước tới nay đánh vào thanh lưỡi hái tí hon.
“Ngươi làm gì?” Thần Triệu Tinh đột nhiên nhận được nguồn lực lượng dồi dào, liền kinh ngạc hỏi.
“Vừa rồi nàng giúp Thiên Nhi đột phá chắc tốn không ít công sức, ta lại hiểu lầm nàng, hiện tại xem như chút quà tạ lỗi cùng đáp lễ của ta!” Trần An Vĩ mỉm cười, Khí Văn Chi Lực được điều động tới cực hạn.
“Ưm…” Lực lượng của hắn được nàng dễ dàng hấp thụ, cảm giác thoải mái khiến Thần Triệu Tinh vô thức nỉ non.
Mà theo đó, khí tức của nàng cũng bắt đầu tăng lên.
Dừng lại ở Tam Tinh Cấp Pháp Bảo đã lâu, hiện tại nhận được nguồn lực lượng dồi dào của Trần An Vĩ, lại từng đạt tới cảnh giới cao hơn, nàng nhanh chóng đột phá.
Tam Tinh Cấp Hạ Phẩm… Trung Phẩm… Thượng Phẩm… Cực Phẩm… Tứ Tinh Cấp Hạ Phẩm… mãi cho tới khi chạm tới Tứ Tinh Cấp Thượng Phẩm mới có dấu hiệu dừng lại.
Mặc dù đột phá nhưng Thần Triệu Tinh lại không vui mừng, bởi vì nàng nhìn thấy Trần An Vĩ đang rỉ máu mũi, sắc mặt trắng bệch kèm theo khí tức suy yếu hơn nhiều.
“Ta không sao!” Biết nàng lo lắng, Trần An Vĩ vội vàng lau đi vệt máu mũi mà lên tiếng an ủi.
Hắn làm sao dám nói bản thân chảy máu mũi vì thanh âm của nàng lúc đó quá mức dụ nhân?
Thần Triệu Tinh thấy hắn lúc này đã khôi phục cũng cảm thấy yên tâm, sau một thoáng im lặng liền lên tiếng “Đa tạ!”
“Ta phải nói câu đó mới đúng! Đa tạ nàng!” Trần An Vĩ mỉm cười.
Sau một hồi hàn thuyên và làm lành với Thần Triệu Tinh, lúc này hắn lại lấy ra một khỏa ngọc bội ẩn chứa khí tức cực kì mạnh mẽ, Cửu Tinh Cấp Công Pháp – Hoang Cổ Trảm Thế Pháp.
Vốn hắn còn muốn đưa cho chúng nữ tu luyện nhưng các nàng cảm thấy những loại công pháp trước đó hắn đưa cho vẫn còn nhiều điểm huyền diệu chưa thể luyện thành nên đều lấy lý do từ chối.
Hắn biết chúng nữ cũng rất muốn tu luyện Hoang Cổ Trảm Thế Pháp, chỉ vì muốn hắn trở nên cường đại hơn mà từ bỏ nên cảm động không thôi.
Cũng như Trần An Vĩ, chúng nữ dĩ nhiên cũng muốn nam nhân nhà mình trở nên mạnh mẽ hơn, sở hữu nhiều thủ đoạn hơn, ít nhiều gì khi chiến đấu cũng sẽ an toàn hơn.
Vậy nên lúc này, Trần An Vĩ chỉ còn biết nghe theo những nóc nhà của mình, thầm nghĩ khi nào có thêm Nguyệt Ảnh Tệ nhất định sẽ mua cho các nàng những thủ đoạn khác.
Rắc!
Không gian bất chợt rung động, một tiếng nứt vỡ vang vọng khắp ảo cảnh khiến Trần An Vĩ giật mình.
Hóa ra, khi hắn lấy ra Hoang Cổ Trảm Thế Pháp đã quên không phong tỏa khí tức của nó, Huyễn Giới Văn do hắn thi triển không chịu nổi liền vang tới thanh âm nứt vỡ.
Trần An Vĩ vội vàng ra lệnh cho Hệ Thống phong tỏa khí tức của nó rồi động lấy ý niệm truyền tin cho Thiên Nhi, ngỏ ý muốn nàng dạy cho Ngạo Thiên Thương Pháp: Đệ Nhất Thức – Ngạo Long Hống.
Thiên Nhi đương nhiên đồng ý vô điều kiện, lúc này hắn mới chính thức bước vào tu luyện.
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
[email protected]Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言