“Linh… Linh cấp?” Tiếng nói của Lục Thanh Huyền vang vọng khắp không gian Bát Diện Thạch, khiến mấy nữ đang trốn trong Đình Viện Thụ cũng phải bất ngờ.
Các nàng nói bế quan thực ra là tránh đi để tạo không gian cho phu quân và Lục Thanh Huyền có thể ở bên nhau thêm chút, ai mà ngờ tên này lại lén lút tặng quà cho nàng ấy chứ.
Thế là bất giác, những cỗ thần thức giận dỗi quét đến muốn xem xem hắn đã tặng cho Lục Thanh Huyền thứ gì?
Kể cả Cổ Tự Thư và Thiên Nhi cũng không nhịn được tò mò mà phóng thần thức tới. Các nàng đương nhiên gặp qua không ít Linh cấp, nhưng một Nguyên Vương lại không hề tiếc nuối khi đem chúng cho người khác thì đúng là hiếm thấy.
Phải biết rằng một Nguyên Vương cảnh bình thường dù không thể phát huy được hết sức mạnh của Linh cấp Pháp Bảo, nhưng nếu có một kiện thì chiến lực vẫn sẽ gia tăng một mảng lớn. Hắn lại có hai kiện nhưng lại cho nữ nhân của mình cả hai. Điều này khiến các nàng càng ngày càng tò mò về nam nhân này.
Trần An Vĩ đương nhiên cũng cảm nhận được các nàng đang chú ý tới động tĩnh bên này, cười thầm “Để xem lát nữa các nàng phản ứng kiểu gì?”
Hắn nhẹ nhàng nói “Đây là Linh cấp Trung phẩm Công Pháp – Lôi Hỏa Liên Hợp Công, phù hợp nhất với người sở hữu Lôi Hỏa Nguyên Hải như nàng.”
Nói rồi hắn chỉ vào kiện y phục bên cạnh “Đây là Linh cấp Hạ Phẩm – Lôi Hỏa Y rất phù hợp với nàng.”
Linh cấp Hạ Phẩm – Lôi Hỏa Y, là một bộ y phục pha lẫn sắc đỏ của Hỏa Hệ và tím của Lôi Hệ, có công dụng hỗ trợ người mặc hấp thu Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực.
Ngoài ra còn có thể tích trữ lực lượng của chủ nhân, lúc nguy cấp còn có thể dùng lực lượng đã tích trữ, phóng thích ra công kích tương đương với tu sĩ Cửu Tinh Nguyên Vương cảnh.
Sau khi giải thích sơ qua công dụng của hai kiện vật phẩm vừa lấy ra, Trần An Vĩ nhìn thấy Lục Thanh Huyền đang kinh ngạc nhìn hắn, cái miệng nhỏ hé mở nhìn rất đáng yêu.
Biểu cảm của nàng khiến hắn bật cười “Thích không?”
“Chàng… Linh cấp mà chàng cũng có thể cho thiếp dễ dàng vậy sao?” Lục Thanh Huyền ngẩn ngơ nhìn hắn, trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm.
Nam nhân này vậy mà không chút tiếc nuối mà lấy hai kiện Linh cấp ra đưa cho nàng, tâm tình nữ nhân sao có thể không rung động. Phải biết cả Nhật Nguyệt Đại Lục này muốn kiếm một kiện Linh cấp cũng rất khó, mà tìm thấy đi nữa chẳng phải sẽ giấu đi một mình sử dụng sao?
Hắn lại có hai kiện nhưng không giữ lại cho mình bất cứ kiện nào mà đem cho nàng tất cả.
“Đây là sư phụ Ảnh Nhi cho ta, nàng cứ nhận lấy không cần ngại!” Trần An Vĩ cười nói, vẫn tiếp tục lấy sư phụ Ảnh Nhi ra làm bình phong cho những vật phẩm mình vừa lấy ra.
“Nhưng chỉ mình thiếp có như vậy chàng không nghĩ thiệt thòi cho tỷ tỷ và các nàng ấy sao?” Lục Thanh Huyền nghe vậy cũng không tận hưởng một mình mà hỏi lại.
Trần An Vĩ cười cười nhìn nàng, phất tay một cái. Ngay sau đó một đống vật phẩm dao động từ Thiên cấp Cực phẩm tới Linh cấp Thượng phẩm hiện ra khiến Lục Thanh Huyền trợn tròn mắt.
Nhìn thấy biểu hiện của Lục Thanh Huyền, Trần An Vĩ cười cười nói “Đây là tất cả những thứ ta kiếm được cho các nàng. Nhờ nàng giúp ta đưa cho các nàng ấy khi các nàng ấy bế quan xong nhé!”
“Ta phải ra ngoài một chuyến!” Dứt lời hắn động lấy ý niệm, thân ảnh đã biến mất.
Ngay khi hắn biến mất, toàn bộ nữ nhân lúc nãy trốn vào trong Đình Viện Thụ lúc này lại xuất hiện. Từng đôi mắt đẹp trợn tròn nhìn lấy đống Pháp Bảo trước mặt.
Chỉ thấy nếu tính cả Lôi Hỏa Y và Lôi Hỏa Liên Hợp Công của Lục Thanh Huyền thì có tất cả nam kiện y phục đạt Linh cấp, dao động từ Linh cấp Hạ phẩm tới Linh cấp Thượng phẩm, ngoài ra còn một số thứ khác.
Mấy nữ đang kinh ngạc nhìn đống vật phẩm trước mặt, thì bất chợt không gian trong Bát Diện Thạch rung động khiến chúng nữ giật nảy mình.
Trần An Vĩ vừa bước vào Bát Diện Thạch, nhìn thấy khung cảnh này thì bật cười, khiến mấy nữ không nhịn được mà đỏ mặt.
Lục Thanh Vân cùng mấy nữ không hẹn mà cùng thi triển “Véo Nhân Chi Thuật” lên người Trần An Vĩ, khiến hắn cười nắc nẻ.
“Đáng ghét! Chàng cố tình!” Mấy nữ thấy véo hắn không được liền dứt khoát không véo hắn nữa, đồng loạt giận dỗi phồng má nhìn hắn.
“Hắc hắc!” Nhìn thấy mấy nữ như vậy, Trần An Vĩ cười tà một tiếng rồi nhanh chóng ôm lấy từng cỗ ngọc thể vào lòng mà hôn mỗi người các nàng một cái, khiến các vị giai nhân vui vẻ trở lại.
Mà không biết vô tình hay cố ý, hắn ôm lấy Cổ Tự Thư, đang định hôn nàng thì lại bị nàng giẫy giụa muốn thoát. Nhưng làm sao hắn để nàng thoát chứ, nữ nhân này lần trước dám hôn hắn, giờ lại còn muốn chạy?
Thế là hắn dứt khoát ôm nàng thật chặt, bất chấp Cổ Tự Thư có giẫy giụa như thế nào, hắn vẫn nhắm đúng vào đôi môi kiều nộn của nàng mà hôn xuống.
“Ưm…” Giai nhân bị hôn bất ngờ nhất thời động tác giẫy giụa cũng khựng lại, ánh mắt trợn trừng nhìn hắn.
“Lần trước nàng hôn ta, bây giờ ta hôn lại không được sao?” Trần An Vĩ truyền âm cho nàng một câu, giọng điệu rõ ràng có chút trêu chọc.
“Ngươi…” Cổ Tự Thư giận dữ, lúc đó cảm nhận được sự dịu dàng cùng trân trọng của hắn, nàng như có điều gì thôi thúc mà hôn hắn. Ai mà ngờ được tên này để bụng tới giờ.
Bất quá, dù cưỡng hôn nàng là vậy, nhưng tại sao trong lòng nàng lại có cảm giác mong chờ và đòi hỏi nụ hôn của hắn như vậy nhỉ?
Không biết vô tình hay cố ý, nhưng còn nữ nhân khác sau khi được hắn “gián tiếp” hôn, cũng cảm thấy y hệt như Cổ Tự Thư. Chính là vị Hàn Long Cựu Tộc Trưởng, Long Nhược Thủy.
Nàng cư trú trong cơ thể Hàn Mộng Nhu cũng biết những chuyện Trần An Vĩ làm cho mấy nữ, Hàn Mộng Nhu cũng thường kể cho nàng nghe về hắn, vì vậy mà không biết từ khi nào nàng trở nên tò mò về tên nam nhân này.
Sự trân trọng và yêu thương của hắn dành cho mấy nữ, nàng cũng cảm nhận được. Ban đầu nàng còn cảm thấy khó tin, làm sao một nam nhân có thể dành tình cảm cho cùng lúc nhiều nữ nhân như vậy? Trái tim hắn bao la tới vậy sao?
Nhưng sau khi nhìn thấy hắn vậy mà lấy ra một đống lớn Linh cấp Pháp Bảo trong khi bản thân không có bất cứ thứ gì, thì nàng thực sự tin, hắn đủ tình yêu cho tất cả các nàng.
Nàng thân là Nguyên Thánh cảnh cường giả, Linh cấp trong mắt nàng không là gì cả, nhưng đối với một Nguyên Vương cảnh, Linh cấp là một thứ rất xa xỉ. Thậm chí Nguyên Hoàng cảnh cũng chưa chắc có một kiện.
Tên này… từ đâu lại có một đống lớn như vậy? Long Nhược Thủy bất giác cảm thấy tò mò về tên nam nhân này.
Trần An Vĩ sau khi hôn Cổ Tự Thư xong thì ngắm nhìn tiểu giai nhân đang giận dỗi quay mặt đi, gương mặt trắng nõn lại đỏ ửng chứng tỏ nàng không hề bình tĩnh như bề ngoài. Hắn cười cười thủ thỉ “Hôm nay tạm tha cho nàng.”
“Ngươi…” Cổ Tự Thư nghe vậy giận đến nghiến răng nhưng lại không thể làm gì được tên nam nhân này, chỉ có thể không chú ý tới hắn nữa.
Hắn cũng không tiếp tục trêu nàng, mà lần lượt chỉ vào từng kiện Pháp Bảo trên mặt đất, nhẹ nhàng nói.
“Đây là những bộ Bảo Y mà sư phụ ta gửi cho các nàng. Bộ này mang tên Hồng Yên Chiến Y là Linh cấp Trung phẩm, nó có hai dạng là Hồng Yên Chiến Giáp chuyên dùng cho chiến đấu và Hồng Yên Thường Y để mặc thường này.”
“Hồng Yên Chiến Y từng là y phục đặc trưng thời thiếu nữ của Cung chủ một thế lực mang tên Hồng Yên Cung. Cũng chính là thế lực sở hữu Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp của Nhiên Nhi bảo bối.”
“Công dụng tương tự như Lôi Hỏa Y của Huyền Nhi bảo bối, nhưng nếu có thêm Hồng Yên Kiếm, sẽ là một cỗ lực lượng mạnh ngang Nguyên Vương cảnh. Và đương nhiên chủ nhân của nó không ai khác ngoài Nhiên Nhi!”
“Cho thiếp sao?” Trần Yên Nhiên nghe vậy thì hai mắt sáng rực ôm hắn hôn một cái. Nàng biết nam nhân này luôn có quà cho các nàng mà.
Trần An Vĩ cũng tận tình hưởng dụng nụ hôn của thê tử, rối hắn nói tiếp “Bộ thứ hai, là một Linh cấp Hạ Phẩm Bảo Y, tên là Băng Huyền Y, công dụng tương tự Lôi Hỏa Y của Huyền Nhi bảo bối. Bộ này dành cho Nhu Nhi bảo bối.”
Hắn vốn còn muốn tìm cho nàng một kiện vũ khí tiện tay nhưng lại nhớ ra Hàn Mộng Nhu không dùng vũ khí nên thôi. Hàn Mộng Nhu nghe vậy lập tức mỉm cười nhận lấy rồi cũng thưởng cho hắn một cái hôn.
Trần An Vĩ lại nói tiếp “Bộ thứ ba là một kiện Linh cấp Trung Phẩm, mang tên Viễn Tự Thanh Y, có công dụng tăng khả năng của các loại văn tự lên một bậc, phù hợp nhất cho các Chiến Trận Sư.”
Nói rồi hắn nhìn Cổ Tự Thư với ánh mắt áy náy nói “Ta vốn định tìm cho nàng một kiện y phục phụ trợ cho Khí Văn Sư, nhưng chỉ tìm thấy cái này.”
Cổ Tự Thư nhìn thấy ánh mắt áy náy của hắn, chút giận dỗi vừa nãy liền biến mất, trong lòng bất giác chảy xuôi một dòng nước ấm. Nàng ngẩn ngơ nhìn hắn, nhỏ giọng nói “Ngươi không cần làm vậy mà!”
Trần An Vĩ nhẹ lắc đầu “So với những chuyện các nàng và gia tộc đã phải đánh đổi, chút vật phẩm nhỏ này đáng là gì!”
Cổ Tự Thư còn đang định nói gì thì bắt gặp ánh mắt chân thành của hắn, thì nhẹ gật đầu, cũng không từ chối mà thu lấy quà của hắn. “Đa tạ!”
Trần An Vĩ lúc này mới hài lòng gật đầu, Cổ Tự Ly thấy hắn vậy mà lo cho tỷ tỷ mình như vậy, cảm động không thôi, cũng không ngần ngại mà thưởng cho hắn một cái hôn.
Chợt Lục Thanh Huyền để ý thấy hai kiện y phục giống nhau như đúc, giống luôn cả khí tức, khiến người ngoài nhìn vào cảm tượng như đang nhìn một bộ duy nhất.
“Cái này là gì nha?” Nàng thắc mắc hỏi, câu hỏi của nàng làm mấy nữ khác cũng chú ý tới hai kiện y phục trước mặt, lòng tò mò của nữ nhân lại nổi lên, từng đôi mắt đẹp nhìn hắn như muốn hỏi lý do.
Trần An Vĩ nghe vậy thì chậm rãi nói “Bộ thứ tư này có chút đặc biệt, Song Hồn Nhất Thể Y, tên như ý nghĩa, gồm hai kiện y phục giống nhau như đúc. Khi mặc nó, mỗi người sẽ cảm nhận được đối phương thông qua liên kết đặc biệt giữa chúng. Đồng thời cũng giúp khả năng tu luyện của hai người tăng lên đáng kể.”
“Song Hồn Nhất Thể Y do hai vị Luyện Khí Sư song sinh dựa theo Song Thân Nhất Thể mà luyện chế. Có thể nói, Song Hồn Nhất Thể Y là phiên bản nhân tạo của Song Thân Nhất Thể.”
“Không chỉ có vậy, qua nhiều lần thử nghiệm và nâng cấp, Song Hồn Nhất Thể Y nếu như được các cặp Song Sinh sử dụng, công dụng của nó sẽ được tăng lên. Duy chỉ có việc hồi sinh vô hạn mà Song Thân Nhất Thể làm được thì nó không làm được.”
“Song Hồn Nhất Thể Y không có đẳng cấp, đẳng cấp của nó phụ thuộc vào mỗi liên kết giữa hai người cùng mặc. Sự thân thuộc, hiểu ý lẫn nhau càng mạnh, thì sức mạnh của Song Hồn Nhất Thể Y càng mạnh.”
Chúng nữ nghe vậy thì từng gương mặt nhỏ nhắn đồng loạt kinh ngạc nhìn hắn, à nhầm nhìn lấy kiện Song Hồn Nhất Thể Y trước mặt, còn mấy nữ Long Nhược Thủy, Thiên Nhi, Cổ Tự Thư và Cổ Tự Ly cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Bảo sao các nàng không phát hiện khí tức của Song Hồn Nhất Thể Y. Nhưng mà cũng chính vì vậy mà khiến các nàng bất ngờ, hắn từ đâu có được thứ như Song Hồn Nhất Thể Y?
Bởi vì muốn chế luyện ra Pháp Bảo có thể tăng cấp theo chủ nhân rất khó, ít nhất vị Luyện Khí Sư đó cũng phải đạt tới đẳng cấp Đại Tông Sư thì may ra mới có khả năng luyện chế thành công.
Nhưng đó chỉ mới là có khả năng mà thôi, còn các nàng chưa bao giờ nhìn thấy một vị Luyện Khí Sư đạt đẳng cấp Đại Tông Sư mà thành công luyện chế các loại Pháp Bảo kiểu này.
“Chàng dành chúng cho Tuyết Nhi và Tuyết Mi hai nữ phải không?” Nghe hắn nói, mấy nữ đồng loạt hiểu ra, Song Hồn Nhất Thể Y mặc dù là một kiện y phục ai cũng có thể mặc, nhưng suy cho cùng các cặp Song Sinh vẫn thích hợp mặc nó hơn cả.
“Ừm đúng vậy!” Đó cũng chính là lý do Trần An Vĩ mua nó cho hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi. Nếu có thể kết hợp Song Thân Nhất Thể và Song Hồn Nhất Thể Y, thực lực hai nữ sẽ tăng lên rất nhiều.
“Thật tiếc vì lần này không có quà cho Lục Thanh Vân và Cổ Tự Ly, lần sau ta sẽ kiếm thêm Y Phục và pháp bảo cho hai nàng.” Trần An Vĩ áy náy nhìn hai nữ .
Hai nữ nghe vậy thì trong lòng ngọt ngào như được nếm mật, nhỏ giọng nỉ non “Chỉ cần là chàng, bọn thiếp đã mãn nguyện rồi!”
Trần An Vĩ dịu dàng nhìn hai nữ, ôm lấy ngọc thể từng vị giai nhân mà hôn một ngụm. Mà hai nữ cũng không ngăn cản mà để mặc hắn nhấm nháp hương tân ngọc dịch của mình.
“Hệ Thống! Mở gói quà Thăng Cấp đi!” Trong lúc âu yêm hai nữ, Trần An Vĩ cũng không quên mở hai gói quà kia, biết đâu lại tìm ra thứ phù hợp cho hai nữa thì sao…
“Tinh! Tiến hành mở gói quà Thăng Cấp (Hạ). Chúc mừng nhận được một nhánh Linh cấp Trung phẩm Linh Thảo – Lôi Nguyên Thảo, một viên Phá Tông Đan, một lần quay Nguyệt Ảnh Tệ bất kì.”
“Tinh! Tiến hành mở gói quà Thăng Cấp (Thượng). Chúc mừng nhận được hai viên Phá Tông Đan, một lần triệu hoán Thiên Địa Dị Vật bất kì và tạo nghệ một loại Khí Văn bất kì.”
Trần An Vĩ càng nghe hô hấp càng dồn dập, Cổ Tự Ly và Lục Thanh Vân nhìn thấy hắn như vậy, tưởng hắn nổi thú tính liền đẩy hắn ra, nhưng rồi lại nhìn thấy biểu hiện như điên dại của hắn thì lập tức hiểu ra, hóa ra sư phụ hắn đang liên lạc.
“Chàng bị sao vậy?” Lục Thanh Huyền lúc này không nhịn được mà hỏi, đây là lần thứ hai liên tiếp nàng nhìn thấy hắn như vậy, đôi mắt long lanh ngập nước nhưng tràn đầy bất an nhìn hắn.
Mấy nữ còn lại nghe vậy chỉ cười cười khiến nàng chẳng hiểu ra làm sao, Lục Thanh Vân đành phải lên tiếng giải thích cho muội muội của mình.
“Chàng còn có một sư phụ kinh khủng như vậy?” Lục Thanh Huyền kinh ngạc sau khi nghe tỷ tỷ kể lại, nhưng trong lòng lại có vô vàn thắc mắc được giải quyết.
Thảo nào lúc đó hắn đã sử dụng luồng Văn tự cổ lão kia để cứu nàng, thảo nào bây giờ hắn có thể tu luyện được các loại Nguyên Lực Thuộc Tính.
Mà Cổ Tự Thư, Thiên Nhi và Long Nhược Thủy nghe vậy cũng bất ngờ, bởi vì theo kiến thức của các nàng, dù là một Nguyên Thánh cảnh, cũng khó có thể vô thanh vô thức xâm nhập Không gian Pháp Bảo của người khác mà truyền âm như vậy.
Trong lúc mấy nữ ở ngoài nói chuyện, Trần An Vĩ cũng đang cùng Ảnh Nhi nói về những thứ vừa nhận được.
“Ảnh Nhi, một lần quay Nguyệt Ảnh Tệ này là gì vậy? Còn có tạo nghệ một loại Khí Văn nữa?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi, không biết hai thứ này có phải những thứ hắn đang nghĩ tới không?
Ảnh Nhi gật đầu “Chúng đúng là những thứ công tử đang nghĩ tới. Một lần quay Nguyệt Ảnh Tệ bất kì sẽ cho công tử cơ hội nhận được từ 1 nghìn tệ tới 100 nghìn Nguyệt Ảnh Tệ.”
“Đương nhiên có cộng thì sẽ có trừ. Công tử cũng sẽ bị trừ từ 1 nghìn tệ tới 100 nghìn Nguyệt Ảnh Tệ, nếu như vận khí phân cún!”
“Ách, vậy nếu ta bị trừ nhưng không đủ Nguyệt Ảnh Tệ thì sao?” Trần An Vĩ chặc lưỡi hỏi.
“Đương nhiên là sẽ bị âm nha!” Ảnh Nhi cười tinh nghịch trả lời, khiến gương mặt hắn méo xẹo rồi nàng lại nói tiếp “Tạo nghệ một Khí Văn bất kì sẽ cho công từ biết cách tạo ra một loại Khí Văn, nhưng nhận được Khí Văn như thế nào, thì phải tùy thuộc vào vận khí của công tử rồi!”
“Được rồi!” Trần An Vĩ gật đầu, nhìn mấy nữ cười cười gọi “Các bảo bối, mau lại đây với phu quân nào!”
Mấy nữ đang nói chuyện nghe thấy tiếng hắn gọi không hiểu chuyện gì, nhưng cũng nghe lời mà ngồi bên cạnh hắn.
Trần An Vĩ liếc nhìn một đám giai nhân ngồi quây quần bên hắn, cảm thấy vận khí đang tăng lên, hắn hướng trong lòng ra lệnh “Hệ Thống quay tất cả đi!”
----------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
[email protected]Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花