Chương 16: Lạnh nhạt thờ ơ
Một lần Lý Tử Y không cẩn thận dây bẩn quần đồng phục vào kỳ kinh nguyệt, do ngượng ngùng nên cô trốn trong nhà vệ sinh không dám ra, nhưng vì thấy đã sắp đến giờ đi học nên cô sốt ruột đến mức đi lòng vòng trong nhà vệ sinh.
Đúng lúc này Lý Tử Y lại gặp Tôn Lôi Lôi cũng đi vệ sinh, thế là cô đành nhờ bạn cùng ký túc giúp đỡ mình… Không ngờ Tôn Lôi Lôi nghe xong lại lập tức chạy ngay về ký túc xá cầm một chiếc quần sạch đến. Lý Tử Y thấy Tôn Lôi Lôi chạy đến mà đầu đầy mồ hôi, thế là cô chợt phát hiện, thật ra khối bớt trên mặt Tôn Lôi Lôi cũng không hề đáng sợ!
Từ đó về sau thái độ của Lý Tử Y đối với Tôn Lôi Lôi đã thay đổi, từ lúc ban đầu chẳng nói câu nào dần dần biến thành không giấu nhau cái gì cả… Lý Tử Y lại phát hiện thật ra Tôn Lôi Lôi không hề tệ như mọi người nghĩ, tối thiểu thì cô ấy rất có năng khiếu hội họa. Tôn Lôi Lôi thường vẽ chân dung cho Lý Tử Y và Lý Tử Y đã nhận xét rằng: “Vẽ rất có thần.”
Chuyện này đáng lẽ sẽ phát triển hết sức bình thường, nhưng khi mấy bạn học trong lớp càng ngày càng chế giễu Tôn Lôi Lôi nhiều hơn, thì tình hữu nghị giữa hai cô gái cũng nhanh chóng dừng lại.
Người bắt nạt Tôn Lôi Lôi nhiều nhất là một nam sinh tên Cung Siêu, cậu ta cậy nhà mình có tiền, bình thường coi mình là “Đại ca” trong lớp. Lúc Tôn Lôi Lôi vừa chuyển đến thì cậu ta đã chán ghét nói: “Khối bớt kia thật là buồn nôn, kể cả không cho một nữ sinh xinh đẹp chuyển đến lớp chúng ta, vậy thì tối thiểu cũng phải trông giống người chứ! Mày nhìn khuôn mặt nó đi, nhìn một chút là không còn muốn ăn nữa.”
Nam sinh như vậy sau lưng thường có mấy “Thằng đệ” đi theo, lúc bình thường thì nịnh nọi vài câu để có thể ăn nhờ ở đậu bên cạnh Cung Siêu, thế là người xa lánh Tôn Lôi Lôi trong lớp rất nhanh đã biến từ một mình Cung Siêu thành một nhóm người do cậu ta cầm đầu.
Lúc đầu bọn họ chỉ đặt biệt hiệu, thỉnh thoảng nói vài câu ác ý để chế giễu… Sau này khi có mấy nữ sinh gia nhập, tình thế mới trở nên nghiêm trọng.
Mấy người Cung Siêu dù sao toàn là nam sinh, kể cả có bắt nạt thế nào thì cũng không đến mức ra tay đánh người. Nhưng mấy nữ sinh có quan hệ tốt với Cung Siêu lại khác. Mấy cô gái này vì lấy lòng Cung Siêu nên thường xuyên tìm Tôn Lôi Lôi để gây chuyện, không phải xé vở bài tập thì là ném sách.
Lẽ ra giữa các bạn học cùng lớp đâu có thù hận sâu đến như vậy? Thật ra các trường hợp bắt nạt đều có hiệu ứng đám đông, kể cả những người khác trong lớp không chủ động đi bắt nạt Tôn Lôi Lôi thì cũng thờ ơ trước những gì xảy ra với cô, không có ai chịu chủ động đứng ra nói giúp vài câu cả.
Bởi vì mọi người đều biết, lúc này nếu có ai đứng ra giúp Tôn Lôi Lôi, vậy người đó sẽ trực tiếp chống đối với nhóm Cung Siêu! Cho nên dần dần người trong lớp cũng sẽ không chủ động nói chuyện với Tôn Lôi Lôi…
Lý Tử Y là một cô gái thông minh, cô nhìn rõ lợi và hại trong chuyện này, vì thế Lý Tử Y cũng chỉ thỉnh thoảng nói một, hai câu với Tôn Lôi Lôi trong lớp, chỉ khi nào trong ký túc xá còn lại hai người, cô mới bỏ đi lớp ngụy trang mà cười cười nói nói với Tôn Lôi Lôi.
Cung Siêu từ lúc học lớp mười đã theo đuổi Lý Tử Y, còn Lý Tử Y cứ như một cô công chúa kiêu ngạo lúc thì gần lúc lại xa, không tiếp nhận nhưng cũng không từ chối. Thật ra Lý Tử Y không thích Cung Siêu, thậm chí còn thấy ghét. Nhưng cô biết quy tắc của trò chơi, Lý Tử Y cũng không muốn trước khi thi đại học lại gây thù với Cung Siêu.
Nhưng nữ sinh xinh đẹp luôn bị người khác ghen ghét, đặc biệt là một nữ sinh bên cạnh Cung Siêu tên Vương Tiêu Tiêu. Mặc dù cô ta không dám nói xấu Lý Tử Y ngay trước mặt Cung Siêu, nhưng lúc nào cũng muốn nắm được điểm yếu của Lý Tử Y.
Trong một lần tình cờ Vương Tiêu Tiêu đã phát hiện quan hệ giữa Tôn Lôi Lôi và Lý Tử Y dường như rất tốt, nhưng bình thường ở trong lớp lại cố giả vờ lạnh nhạt… Thế là Vương Tiêu Tiêu nảy ra ý đồ xấu, cô ta muốn tìm cơ hội thử Lý Tử Y một chút.
Vào một buổi sáng mọi người đi tập thể dục giữa giờ, hôm đó Tôn Lôi Lôi hơi mệt nên cô xin giáo viên cho mình nghỉ lại lớp. Mà đúng lúc này bút mực của Tôn Lôi Lôi lại không viết được, thế là Lý Tử Y tiện tay đưa cây bút mình thường dùng cho Tôn Lôi Lôi mượn.
Vấn đề phát sinh ở chính chiếc bút này, hóa ra nó là của mẹ Lý Tử Y mua về từ Hồng Kông khi bà đi công tác, lúc đó còn khiến bạn học cùng lớp phải hâm mộ, cho nên cả lớp đều nhớ rất rõ chiếc bút này… Vậy mà khi mọi người tập luyện trở về, Vương Tiêu Tiêu cứ khẳng định Tôn Lôi Lôi đã trộm chiếc bút của Lý Tử Y!
Thật ra đây cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ cần Lý Tử Y chịu nói một câu “Cái bút này là tớ cho bạn ấy mượn” là xong! Nhưng nếu như vậy thì toàn bộ các bạn học sẽ biết quan hệ của hai người rất tốt, còn việc hai người không nói chuyện trong lớp đều là giả vờ.
Lý Tử Y chỉ muốn tập trung học thật giỏi, tương lai sẽ đỗ vào trường đại học mà mình muốn, cô không hề muốn tham gia vào những chuyện này. Nhưng càng không muốn, hết lần này đến lần khác Lý Tử Y lại bị kéo vào, không thể nào trốn thoát…
Lý Tử Y rất thông minh nên vào thời điểm này sẽ lựa chọn bo bo giữ mình, cô biết mình chỉ cần không nói gì và tiếp tục thờ ơ lạnh nhạt giống những người khác là được. Tôn Lôi Lôi thấy Lý Tử Y không đứng ra nói chuyện giúp mình thì cũng hiểu, thế là cô nói nhỏ: “Thật xin lỗi… Có thể là tớ cầm nhầm lúc ở ký túc xá, tớ, ngày mai tớ sẽ mua cái mới cho bạn ấy.”
Nhưng Vương Tiêu Tiêu sao có thể buông tha Tôn Lôi Lôi dễ như vậy được? Thế là cô ta mỉa mai: “Mua mới? Cái bút này mang từ Hồng Kông về đó, mày đi đâu để mua hả? Được nha Tôn Lôi Lôi, không ngờ mày trông đã xấu, mà tâm địa lại càng xấu hơn! Nhà mày nghèo đến mức nào mà phải trộm bút của Tử Y? Mày còn biết xấu hổ không hả? Hay là mày hâm mộ Tử Y có dáng dấp đẹp hơn nên bút của cô ta cũng cao quý hơn?”
Sau khi Vương Tiêu Tiêu nói xong, mấy nam sinh bên cạnh cũng ồn ào hùa theo, trong nhất thời toàn bộ các bạn học đều chế nhạo Tôn Lôi Lôi… Nếu vào lúc bình thường, Tôn Lôi Lôi sẽ không nói gì, mặc kệ bọn họ chế giễu thế nào cô cũng đều giả vờ như không nghe thấy.
Nhưng Tôn Lôi Lôi thật sự cảm thấy rất oan ức, mặc dù trong lòng cô hiểu tại sao Lý Tử Y không chịu đứng ra nói giúp một câu, nhưng hiểu là một chuyện, có chấp nhận được hay không lại là một chuyện khác.
Cuối cùng chuyện này còn lên đến tận chủ nhiệm lớp, mặc dù mấy giáo viên lúc đó không nói gì, nhưng trên mặt bọn họ đều có biểu hiện như đã khẳng định Tôn Lôi Lôi chính là kẻ trộm bút.