Chương 115: Bắt đầu tranh tài
Khi nhóc mập mạp rời khỏi động phủ của Tô Tử Mặc, trong đầu vẫn đầy nỗi nghi ngờ, vẻ mặt hốt hoảng, mãi vẫn chưa thoát khỏi tình cảnh chấn động khi nãy.
Trong Tu Chân giới có không ít thuật Luyện Thể cao minh, nhưng hắn chưa từng nghe nói có loại thuật Luyện Thể nào có thể dùng tay đi đỡ binh khí.
Hơn nữa còn không bị thương chút nào hao nào!
Chỉ sợ ngay cả Yêu tộc luôn tự hào vì nhục thân cường đại cũng không dám tùy tiện như thế.
Nhóc mập mạp đột nhiên nhớ lại cảnh lúc trước cùng bái nhập tông môn.
Tô Tử Mặc cõng hắn, còn có thể đánh nhau với tiên hạc cấp Linh Yêu trên vách núi cao chót vót, muốn được như thế không chỉ tu luyện thuật Luyện Thể là có thể làm được.
Nhóc mập mạp nhíu nhíu mày, đột nhiên nhớ lại khie búa to của mình va chạm cùng bàn tay Tô Tử Mặc, trừ này một tiếng vang trầm ra, còn có một chút âm thanh quái dị.
Giống như vật gì bén nhọn va vào binh khí, phát ra tiếng vang giòn.
Bởi vì chuyện xảy ra đột ngột nên nhóc mập mạp cũng không suy nghĩ nhiều, bây giờ nhớ lại mới thấy có chút cổ quái.
Nhóc mập mạp theo bản năng lấy ra búa to, ánh mắt quét qua, con ngươi vừa nhìn xuống đã co rút vào, lông tơ trên cổ đều dựng lên, trong mắt đều là vẻ kinh hãi!
Ở trên lưỡi búa của búa to này, vậy mà lại có thể năm dấu lõm vào nho nhỏ!
Nhóc mập mạp hít sâu một hơi, đè xuống rung động trong lòng, xòe bàn tay ra, khoa tay múa chân trên lưỡi búa.
Đặt bàn tay của mình vào lưỡi búa, nơi ngón tay rơi chạm vào, chính là năm vết lõm kia!
Ực!
Yết hầu nhóc mập mạp khẽ động, nuốt nước miếng.
Nhóc mập mạp vội vàng thu búa to lại, hít sâu điều chỉnh ổn định tâm thần, sau đó mới rời đi.
...
Trong động phủ.
Tô Tử Mặc nhìn tay mình, khẽ thở dài một tiếng.
Vừa rồi, hắn chỉ nhất thời nổi hứng, mới muốn dùng tay không tiếp búa của nhóc mập mạp, không ngờ vẫn không đè nén được lực lượng huyết mạch, bức ra móng tay sắc bén như đao.
Một màn này bị nhóc mập mạp nhìn thấy, chưa chắc đã có vấn đề gì, nhưng nếu là rơi vào trong mắt đám tiền bối của tông môn, rất có thể sẽ dẫn tới ngờ vực vô căn cứ, thậm chí lộ ra huyết mạch Yêu tộc!
"Việc này cuối cùng vẫn là phiền phức." Tô Tử Mặc lắc đầu, hai đầu lông mày hiện lên vẻ buồn bả.
Lúc này, khoảng cách tới kỳ tranh tài cuối năm của ngũ phong chỉ còn lại một tháng.
Tu vi của Tô Tử Mặc cũng vừa mới vừa đột phá đến ngưng khí tầng tám.
Tô Tử Mặc lấy đỉnh luyện khí từ trong túi trữ vật ra.
Còn lại một tháng này, Tô Tử Mặc nhất đinh phải tu luyện thành Tam Tài kiếm trận, tốt nhất là có thể luyện thành cả Lục Hợp kiếm trận, như thế muốn thắng được Phong Hạo Vũ cũng có nắm chắc hơn.
Tiền đề để tu luyện kiếm trận chính là muốn luyện chế ra một bộ phi kiếm.
Hạ phẩm phi kiếm, Tô Tử Mặc đã có một thanh, hắn còn cần luyện chế thêm năm chuôi nữa.
Luyện chế hạ phẩm phi kiếm đã không thành vấn đề gì với Tô Tử Mặc.
Về mặt tụ linh, Tô Tử Mặc có linh giác trợ giúp, tỷ lệ thành công là trăm phần trăm, chỉ là trước mắt còn không thể luyện chế trung phẩm Linh khí, không biết nguyên nhân là vì sao.
Một ngày trôi qua, rốt cục Tô Tử Mặc đã luyện chế ra năm chuôi hạ phẩm phi kiếm, gọp đủ một bộ.
Ở bên trong động phủ, Tô Tử Mặc nhớ đến nội dung Tam Tài kiếm trận, bắt đầu tu luyện.
Muốn bố trí kiếm trận, có yêu cầu cực cao với việc điều khiển kiếm, phải làm đến mức không có sai sót gì mới có thể bày trận thành công.
May là tháng trước có nhóc mập mạp trợ giúp, Tô Tử Mặc đã có cơ sở về thuật Ngự Kiếm, bây giờ hắn chỉ cần luyện tập khống chế nhiều thanh phi kiếm thôi.
...
Một tháng cuối cùng, bầu không khí trên ngũ phong rõ ràng đã khẩn trương lên rất nhiều.
Phần lớn đệ tử đều ở trong động phủ của riêng mình bế quan tu luyện, chuẩn bị thể hiện hết khả năng của mình trong trận khảo thí.
Trước đó cơn sóng do người thần bí mật xông trận trên Trận phong cũng dần dần lắng lại.
Một đoạn thời gian, thân phận của người thần bí xông trận đã trở thành chủ đề được bàn luận nhiều nhất của đám đệ tử ngũ phong, gần như mỗi ngày đều có người suy đoán.
Khi cửa ải cuối năm tới gần, người thảo luận việc này đã dần dần thưa thớt.
Một ngày này, bên trong Phiêu Miểu cung truyền đến từng đợt tiếng chuông ngân nga, trước sau cộng lại có tổng cộng năm tiếng.
Tranh tài của ngũ phong, chính thức bắt đầu!
Đông đảo đệ tử thí luyện thi nhau từ trong động phủ đi tới, tinh thần phấn chấn, mau chóng chạy về phía Khí phong.
Tranh tài ngũ phong diễn ra trong năm ngày.
Bởi vì Khí phong, Đan phong có thực lực yếu nhất, dựa theo an bài từ các năm trước, tranh tài hai phong này đều bị sắp xếp vapf ngày đầu tiên và ngày thứ hai.
Nhưng năm nay có chút khác biệt.
Phong Hạo Vũ và Tô Tử Mặc ước chiến, mọi người trong ngũ phong đều biết.
Mà trùng hợp là, hai người lại đồng thời sẽ tham gia tranh tài ở Khí phong, Đan phong, dù là luyện khí hay là luyện đan, đối với linh khí, thể lực, tâm thần đều sẽ có chỗ tiêu hao.
Để cam đoan hai người có thể có trạng thái đỉnh phong tham gia tranh tài ở hai phong, thủ tọa ngũ phong quyết định, năm nay sẽ tách thời gian tranh tài ở hai phong này ra.
Ngày đầu tiên, tranh tài ở Khí phong.
Ngày thứ hai, tranh tài ở Phù phong.
Ngày thứ ba, tranh tài ở Đan phong.
Đệ tứ thiên, tranh tài ở Trận phong.
Đệ ngũ thiên, tranh tài ở Linh phong.
Tranh tài ở Linh phong thường được chú ý nhất trong ngũ phong, hàng năm đều sẽ sắp xếp vào ngày cuối cùng,
Sở dĩ sắp xếp tranh tài trước Trận phong, cũng là vì để Phong Hạo Vũ sau khi tranh tài ở Đan phong tranh tài có thể được nghỉ ngơi, chuẩn bị chiến đấu ở trận tranh tài Linh phong.
Tranh tài ở Khí phong, được cử hành bên trong Luyện Khí điện của Khí phong.
Ngày đầu tiên, bên ngoài Luyện Khí điện, gần như các đệ tử ngũ phong đều tập trung đông đủ, thậm chí còn có không ít nội môn đệ tử cũng chạy đến xem náo nhiệt.
Trên Khí phong, chưa từng có náo nhiệt như vậy.
Liếc nhìn quanh, người đông nghìn nghịt, lít nha lít nhít.
Sở dĩ có thể như vậy, đơn giản là vì ngày thứ nhất tranh tài ở Khí phong, cũng là trận đầu đọ sức giữa Phong Hạo Vũ cùng Tô Tử Mặc!
Vạn người theo dõi!
Tất cả mọi người đều muốn biết, về mặt luyện khí, rốt cuộc là nhân tài kiệt xuất của Linh phong có được Phong Linh Căn-Phong Hạo Vũ cao hơn một bậc, hay là Tô Tử Mặc đã tu luyện ra linh hỏa cấp ba có thể cười đến cuối cùng.
Trước hôm nay, đệ tử ngũ phong đã sớm thầm đánh cược, để xem cuối cùng ai có thể thắng.
Bên trong Luyện Khí điện, ngồi phía trước nhất là thủ tọa ngũ phong.
Đứng dưới là hơn một trăm đệ tử dự thi.
Mà đệ tử đến xem cuộc chiến chỉ có thể đứng ở bên ngoài đại điện, không thể tiến vào bên trong, đề phòng quấy rầy quá trình đệ tử luyện khí.
"Tránh ra, tránh ra!"
Bên ngoài đoàn người truyền đến tiếng quở trách, giống như có người nào đang đi tới.
Đám người tách ra hai bên, lộ ra một thông đạo.
Một vị Luyện Khí sĩ mặc áo bào tím chắp hai tay sau lưng, dạo bước mà đến, thần sắc cao ngạo đi vào bên trong Luyện Khí điện, chính là Phong Hạo Vũ chạy đến tham gia tranh tài!
"Lợi hại, đã đạt tới ngưng khí đại viên mãn!"
"Hừ, đâu chỉ có từng đó, ta đã nói với ngươi rồi, nửa tháng trước Phong sư huynh đã là ngưng khí đại viên mãn, bây giờ chỉ thiếu một chút nữa là có thể bước vào Trúc Cơ cảnh!"
"Không biết tên Tô Tử Mặc kia đến bây giờ tu luyện tới cảnh giới gì, nếu kém quá xa, cuối cùng hai người luận bàn thì chẳng có gì đáng mong đợi cả."
Nhưng vào lúc này, trong đám người lại vang lên một tiếng kêu to: "Tô Tử Mặc đến rồi!"
Đám người đồng loạt ghé mắt.
Cách đó không xa, Tô Tử Mặc ngự kiếm mà đến, vẫn mặc một bộ thanh sam, thần sắc bình tĩnh, nhìn giống như không có áp lực chút nào.
"Uầy!"
Một vị đệ tử không nhịn được cười nhạo nói: "Ta không nhìn lầm chứ, chỉ là ngưng khí tầng tám "
"Ha ha, đúng là để ngươi nói trúng, chênh lệch hai cấp bậc, trận chiến cuối cùng, không cần đánh đã biết kết quả." Một tên đệ tử khác lắc đầu cười cười, trong mắt khó nén khỏi vẻ khinh miệt.
"Ta mà là Tô Tử Mặc thì đã sớm làm nhận thua, để tránh đến lúc đó lại bị đánh quá thảm trước mắt bao người, quá mất mặt xấu hổ."