Chương 121: Trúc Cơ đan
Sau khi tranh tài Khí phong qua đi, bên trong ngũ phong vẫn có không ít đệ tử đang nghị luận, không ít đệ tử Khí phong còn chuẩn bị chúc mừng một phen, phi thường náo nhiệt.
Tô Tử Mặc cũng không tham dự, trực tiếp trở về động phủ.
Đoạt được vị trí đệ nhất Khí phong vốn nằm trong dự liệu của hắn.
Thu hoạch ngoài dự đoán duy nhất, chính là Huyền Kim Ti Giáp có lai lịch không nhỏ trong túi trữ kia.
Khi trở lại động phủ, đã qua buổi trưa.
"Ta muốn bế quan, canh giữ ở cửa đi, bất kỳ người nào cũng không được đi vào."
Tô Tử Mặc dặn Linh Hổ một câu, sau đó khoanh chân ngồi trên giường đá, từ trong túi trữ vật xuất ra Linh thạch.
Ngày mai là tranh tài Phù phong, Tô Tử Mặc không có ý định tới quan chiến, mà định dốc toàn lực tu luyện, tranh thủ cố gắng đột phá.
Ngưng khí chín tầng còn khó hơn so với tưởng tượng của Tô Tử Mặc.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất vẫn là bởi vì nửa năm qua, hắn lãng phí quá nhiều thời gian trên Trận phong.
Mà hơn hai tháng cuối cùng, hắn lại tốn hơn phân nửa thời gian để tu luyện thuật ngự kiếm cùng kiếm trận, thời gian để tăng cao tu vi cảnh giới thật sự quá ít.
Trong túi trữ vật còn có một viên Tụ Linh đan hoàn mỹ.
Hơn hai ngàn khối hạ phẩm linh thạch, đã sắp hấp thu xong, nếu như vẫn không thể đột phá đến ngưng khí chín tầng, Tô Tử Mặc sẽ dùng tới viên Tụ Linh đan này.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Mấy người Tiết Nghĩa là đệ tử Khí phong thật sớm đi tới động phủ của Tô Tử Mặc trước, muốn tìm hắn cùng tới Phù phong quan chiến.
Tranh tài ngũ chỉ diễn ra trong năm ngày, luôn là chuyện lớn nhất trong cả năm ở tông môn, gần như không có đệ tử thí luyện nào còn liều mạng tu luyện trong năm ngày này.
Cho dù không hiểu phù lục, đi xem náo nhiệt cũng là không tệ.
Đương nhiên, quan trọng hơn chính là, năm nay trong trận tranh tài Phù phong còn có Lãnh Nhu với danh xưng đệ nhất mỹ nữ ngũ phong tham gia, thậm chí có khả năng đoạt được đệ nhất Phù phong.
Rất nhiều đệ tử đều muốn đến để chiêm ngưỡng phong thái mỹ nhân.
Chỉ là đám người Tiết Nghĩa bị Linh Hổ ngăn lại, căn bản không có cách đi vào, giải thích hồi lâu với Linh Hổ mà vẫn không có hiệu quả, đành phải rời đi.
Cũng không lâu sau nhóc mập mạp cũng tới.
Nhưng khi Linh Hổ nhe răng gầm lên, hắn cũng chỉ có thể tự động rời đi.
Đối với tất cả những chuyển xảy ra ở bên ngoài, Tô Tử Mặc đều hồn nhiên không biết, vẫn luôn đắm chìm trong tu luyện, đến ngày thứ ba tranh tài ngũ phong.
Ngày thứ ba, tranh tài Đan phong!
Đây cũng là trận đọ sức thứ hai giữa Tô Tử Mặc cùng Phong Hạo Vũ.
Tất cả mọi người đều biết, khi tranh tài Khí phong, Phong Hạo Vũ đã thua một trận, trận đọ sức hôm nay nhất định càng thêm kịch liệt, tràn ngập mùi thuốc súng mà!
Mở cửa động ra, Tô Tử Mặc rời khỏi động phủ.
Một ngày một đêm trôi qua, Linh thạch trong túi trữ vật đã cạn kiệt, nhưng cảnh giới tu vi vẫn dừng lại ở ngưng khí tầng tám đỉnh phong.
Tô Tử Mặc cũng không vội.
Hắn còn có thời gian, sau khi tranh tài Đan phong, hắn sẽ tiếp tục trở về tu luyện, dùng Tụ Linh đan tiếp tục đột phá!
Sáng sớm, phía trên Đan phong đã tụ tập không ít đệ tử.
Giữa không trung, không ngừng có đệ tử ngự kiếm bay đến, tay áo phiêu động, nhanh như cầu vồng.
Tô Tử Mặc vừa mới đến Đan phong đã bị nhóc mập mạp ngăn lại.
"Đại ca, hôm qua sao huynh không tới. "
"Người nào giành được đệ nhất" Tô Tử Mặc tránh không đáp, hỏi ngược lại.
"Đương nhiên là Lãnh Nhu tỷ tỷ!"
Nhóc mập mạp cười hắc hắc nói: "Trên Phù phong có người tên là Lý Lương gì đó, căn bản không phải đối thủ của Lãnh Nhu tỷ tỷ, hoàn toàn bị nghiền ép, thực sự là đặc sắc. Đại ca, huynh không thấy được khi Lãnh Nhu tỷ tỷ chế phù, thật sự rất đẹp!"
"Nói bậy bạ gì đó."
Đúng lúc này, sau đầu nhóc mập mạp xuất hiện một bàn tay trắng nõn như ngọc, không nhẹ không nặng gõ một cái.
Ngữ khí của người này mặc dù băng lãnh, nhưng không có quá nhiều ý trách cứ.
Tô Tử Mặc nghiêng mắt, vừa vặn đối đầu với một đôi mắt lạnh lùng.
Một vị nữ tử tuyệt sắc toàn thân tản ra ý lạnh, đứng sau lưng nhóc mập mạp, chính là Lãnh Nhu- Đệ tử Linh phong.
Bất ngờ là Lãnh Nhu nhìn thấy Tô Tử Mặc lại có thể nhẹ gật đầu.
Tô Tử Mặc nao nao, lộ ra mỉm cười, gật đầu đáp lại.
Mặc dù hai người đồng thời bái nhập tông môn, nhưng đây lại là lần đầu tiên giao lưu với nhau.
Tô Tử Mặc hơi kinh ngạc, lấy tính tình của Lãnh Nhu, cho dù người khác chào hỏi nàng, nàng đều sẽ không phản ứng.
Bây giờ, mặc dù Lãnh Nhu không mở miệng nói chuyện, nhưng có hành động này, cũng thực sự làm cho người ta thấy ngoài ý muốn.
Trên thực tế, sau khi tranh tài Khí phong, Tô Tử Mặc đoạt được đệ nhất đã khiến không ít đệ tử ngũ phong thay đổi ấn tượng với hắn.
Hoặc có lẽ là, bọn họ đều có lòng muốn giao hảo với hắn.
Không có tu chân giả nào sẽ cự tuyệt trở thành bạn cùng một Luyện Khí Sư.
Hôm qua nhóc mập mạp nhận được một kiện hạ phẩm Linh khí, đám người đều thấy ở trong mắt, ngoài miệng mặc dù không nói, nhưng trong lòng lại hâm mộ muốn chết.
"Tới tới tới, ta giới thiệu một chút."
Ánh mắt giảo hoạt của nhóc mập mạp đảo qua Tô Tử Mặc và Lãnh Nhu, đột nhiên cười hì hì nói ra: "Vị này là Lãnh Nhu tỷ tỷ- Đệ nhất Phù phong, vị này chính là đại ca ta, Tô Tử Mặc- Đệ nhất Khí phong."
Tô Tử Mặc và Lãnh Nhu liếc nhìn nhau.
Lãnh Nhu tránh ánh mắt, Tô Tử Mặc chỉ cười cười, vẻ mặt bình tĩnh.
Nhóc mập mạp nháy mắt mấy cái, lại nói: "Đừng lo lắng, hai người các ngươi ai cũng có sở trường riêng, về sau có thể giao lưu trao đổi thêm!"
Nói đến 'Giao lưu trao đổi ', nhóc mập mạp quay sang nhìn Tô Tử Mặc rồi nháy mắt ra hiệu, ngữ khí có chút quái dị.
Tô Tử Mặc vẫn còn tốt, Lãnh Nhu không biết nghĩ tới điều gì, trên gương mặt lại đột nhiên hiện lên một tia đỏ ửng nhàn nhạt, trên da thịt như tuyết rất là rõ ràng.
"Hồ ngôn loạn ngữ, đáng đánh!"
Lãnh Nhu quát khẽ một tiếng, lại vươn tay gõ một cái vào đầu nhóc mập mạp.
Nhóc mập mạp cười hì hì chịu đánh.
Nhưng đúng lúc này, trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, đột nhiên cảm nhận được địch ý, theo bản năng ghé mắt nhìn lại.
Cách đó không xa, Phong Hạo Vũ và một đám đệ tử Linh phong ngự kiếm mà tới.
Nhìn thấy hai người Tô Tử Mặc, Lãnh Nhu đứng chung một chỗ, khoảng cách rất gần, trong mắt không ít đệ tử Linh phong đều hiện lên một tia tức giận.
Vẻ mặt Phong Hạo Vũ như thường, vẫn cao ngạo như cũ, chỉ là hai tay chắp sau lưng, dần dần nắm thành quả đấm.
"Đại ca, lần này tranh tài trong Đan phong, trừ Phong Hạo Vũ ra, bên trong Đan phong còn một đệ tử tên là Hoắc Tu Viễn, cũng là đối thủ lớn nhất của huynh, không thể khinh thị."
Nhóc mập mạp nói ra: "Người này là đệ nhất Đan phong năm ngoái, năm nay tái chiến, chỉ sợ thực lực sẽ càng mạnh."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Đệ tử tham gia tranh tài Đan phong, nhiều hơn tranh tài Khí phong một ít, có hơn hai trăm người.
Hơn hai trăm vị đệ tử thí luyện tụ tập trong Luyện Đan Điện, từ từ chờ đợi.
Luyện đan khác luyện khí.
Trên tranh tài Khí phong, tùy ý luyện chế Linh khí.
Mà mỗi một lần tranh tài ở Đan phong, đều là thủ tọa Đan phong cho ra một đan phương đặc biệt, để đệ tử dự thi luyện chế, cuối cùng nhìn chất lượng đan dược, bình phán cao thấp.
Thế là, trước mỗi lần tranh tài Đan phong, đều sẽ có không ít đệ tử suy đoán, lần này sẽ luyện chế loại đan dược nào.
Nếu như trước đó đã đoán đúng, đặc biệt luyện tập loại đan dược này, thì khi tranh tài ở Đan phong sẽ có cơ hội thủ thắng rất lớn.
Cũng không lâu lắm, thủ tọa ngũ phong đã đến đông đủ.
Canh giờ vừa tới, thiếu niên tóc bạc ở giữa đứng dậy, cất giọng nói: "Lần này tranh tài Đan phong, luyện chế là..."
Nói đến đây, thiếu niên tóc bạc có chút dừng lại, tất cả tông môn đệ tử trong ngoài đại điện đều nín thở ngưng thần, cẩn thận lắng nghe.
Thiếu niên tóc bạc chậm rãi nói ra: "Là... Trúc Cơ đan!"
Vừa dứt lời, trong đám người một mảnh xôn xao.
Trúc Cơ đan, là một loại đan dược nhất giai khó luyện chế nhất.
Ở những trận tranh tài trên Đan phong trong quá khứ, đã từng có tình huống luyện chế Trúc Cơ đan, kết quả lúc ấy toàn bộ đệ tử dự thi ngưng đan thất bại, một trận tranh tài Đan phong kia, không có đệ nhất đan phong.
Từ đó về sau, vì ngăn ngừa loại tình huống này lại xảy ra, các cuộc tranh tài đều không luyện chế Trúc Cơ đan.
Không ngờ năm nay tranh tài Đan phong lại đúng là Trúc Cơ đan!