Chương 122: Ngũ văn hoàn mỹ
Nghe được ba chữ Trúc Cơ đan, không ít đệ tử trong đại điện đều nhíu mày.
Tất cả mọi người đã đoán sai.
Trong ngũ phong, có rất ít đệ tử từng thử nghiệm luyện chế Trúc Cơ đan.
Vật liệu để luyện Trúc Cơ đan cần hơn mười loại, quá trình luyện chế quá mức phức tạp, bình thường đều là Luyện Đan Sư trung cấp luyện, tỷ thể thành đan mới tốt hơn một chút.
Trong hơn hai trăm đệ tử ở đây, chỉ có Tô Tử Mặc, Phong Hạo Vũ và Hoắc Tu Viễn là đệ nhất Đan phong năm ngoái là vẫn bình tĩnh, cũng không quá kinh ngạc.
Trong chớp mắt này, đã có tu sĩ bưng ra một bàn linh mộc thảo dược, bày biện ở phía trước đại điện.
Thiếu niên tóc bạc trầm giọng nói: "Mỗi người tiến lên chọn một phần Linh thảo, không cho phép lấy thêm."
Chỉ có một phần Linh thảo, ý nghĩa là độ khó khi luyện chế lại tăng thêm rất nhiều!
Trúc Cơ đan cần hơn mười loại linh thảo, chỉ cần có một phần Linh thảo luyện hỏng thì khẳng định là toàn bộ tỷ lệ đan dược không đúng, như thế sẽ không thể luyện đan thành công.
"Thủ tọa đại nhân, như thế không khỏi quá khó khăn đi."
"Đúng vậy, lỡ may trong lúc tinh luyện hơi khẩn trương, khiến sai lầm xảy ra thì không cơ hội nữa."
Không ít đệ tử không nhịn được, há miệng phàn nàn.
Thiếu niên tóc bạc lạnh lùng nói: " Linh thảo dược mộc để luyện chế Trúc Cơ đan dù rất bình thường, trong tông môn cũng có gieo trồng. Nhưng các ngươi có biết, có một số đan dược cần Linh thảo cực kỳ hi hữu, có thể được một gốc đã là vạn hạnh! Cơ hội chỉ có một lần, ngươi luyện hóa thất bại, cũng không trách được người khác, chỉ nên tự trách mình học nghệ không tinh!"
Đám người trầm mặc.
Phong Hạo Vũ khẽ cười một tiếng, tiến lên chọn lấy các loại linh thảo cần thiết để luyện đan, sau đó trở về chuẩn bị luyện chế Trúc Cơ đan.
Người thứ hai chính là Hoắc Tu Viễn.
Ngay sau đó, từng đệ tử cũng bắt đầu tiến lên chọn lựa Linh thảo.
Cũng không lâu sau, tất cả đệ tử đã trở về vị trí của mình, lấy ra lò luyện đan, chuẩn bị thỏa đáng.
"Tranh tài ở Đan phong, chính thức bắt đầu!" Thiếu niên tóc bạc vung tay lên.
Trong đại điện, từng đạo linh hỏa dâng lên.
Tô Tử Mặc cũng chưa từng luyện chế Trúc Cơ đan.
Nhưng mười mấy gốc linh thảo này, hắn lại cũng không lạ gì.
Những linh thảo này tách riêng ra lại là linh tài chủ yếu để luyện chế những đan dược khác.
Tô Tử Mặc cũng không sốt ruột, cầm lấy một gốc Linh thảo trước mặt, nhắm mắt nhớ lại.
Tô Tử Mặc đang nhớ lại khi luyện chế những đan dược kia, tinh luyện bụi linh thảo này cần có nhiệt độ hỏa diễm thế nào, nhớ lại từng chi tiết nhỏ trong quá trình tinh luyện.
Cơ hội chỉ có một lần, tinh luyện một gốc Linh thảo thất bại, mang ý nghĩa là lần tranh tài ở Đan phong này sẽ thất bại, không thể chủ quan một chút nào!
"A!"
Nhưng đúng lúc này, một đệ tử đứng bên cạnh kinh hô lên một tiếng, nhìn một nắm tro tàn trong lòng bàn tay, vẻ mặt ảo não.
Gốc linh thảo đầu tiên, hắn đã tinh luyện thất bại.
Nhiệt độ quá cao, trong nháy mắt Linh thảo đã hóa thành tro tàn.
Tên đệ tử này thở dài một tiếng, thu hồi lò luyện đan, rời khỏi đại điện.
Ngay sau đó, lại có hai đệ tử tinh luyện thất bại, ảm đạm rời khỏi.
Vừa mới bắt đầu tinh luyện cây thảo dược đầu tiên, đã đào thải được mấy người.
Trên thực tế, cũng không phải vì thực lực luyện đan của những đệ tử này không đủ, chỉ là vì nhìn thấy chỉ có một cây thảo dược, trong lòng khó tránh khỏi sẽ khẩn trương, lại thêm đây là đang tranh tài ở Đan phong nên tâm tình có chút bất ổn, dẫn đến sai lầm.
Một lát sau, đại đa số đệ tử đều tinh luyện ra được gốc linh thảo đầu tiên, bỏ tinh hoa được tinh luyện ra vào trong lò luyện đan.
Cây thảo dược đầu tiên, tất nhiên là quen thuộc nhất, coi như thuận lợi.
" Tô Tử Mặc kia đang làm gì thế, ngủ thiếp đi rồi à? "
"Ta thấy hắn chỉ ra vẻ thôi, ở nơi này chỉ gượng chống đây."
Nhìn thấy Tô Tử Mặc mãi vẫn không có tinh luyện Linh thảo, trong đám người bắt đầu xuất hiện mấy lời mỉa mai.
Đến tận khi những đệ tử khác bắt đầu tinh luyện gốc linh thảo thứ hai, Tô Tử Mặc mới mở hai mắt, phóng ra linh hỏa, đặt Linh thảo lên phía trên, bắt đầu tinh luyện.
Rất nhanh sau đó, Tô Tử Mặc đã tinh luyện ra một nắm bột phấn, để vào trong lò luyện đan, sau đó cầm lấy gốc linh thảo thứ hau, tiếp tục nhắm mắt suy nghĩ.
Hồi lâu sau, Tô Tử Mặc lại mở mắt, tin luyện ra cây thảo dược thứ hai.
Khi tinh luyện cây thảo dược này lại đào thải mấy đệ tử.
So sánh tốc độ tinh luyện với Phong Hạo Vũ, Hoắc Tu Viễn, rõ ràng tốc độ của Tô Tử Mặc rất chậm, nhưng không có một chút sai lầm nào, mỗi một lần tinh luyện ra tinh hoa của thảo dược, đều tản ra một mùi thuốc mát mẻ.
Theo thời gian trôi qua, đệ tử bị đào thải càng ngày càng nhiều.
Khi Tô Tử Mặc luyện lúc xong mười mấy gốc linh thảo, lúc đầu vốn có hơn hai trăm đệ tử, đến lúc này chỉ còn lại hơn tám mươi người.
Bước thứ ba luyện đan, dung hợp.
Tỉ lệ tinh hoa linh thảo, không thể sai lầm có dù chỉ là một tơ một hào, nếu không thì cả quá trình luyện đan sẽ thất bại.
Một bước này khảo nghiệm tính cẩn thận và tỉ mỉ của Luyện Khí Sư.
Sau khi dung hợp xong, chính là tinh luyện lần hai.
Lần này, có thể tăng lớn hỏa diễm.
Tô Tử Mặc và Phong Hạo Vũ đều có linh hỏa cấp ba, đến một bước này sẽ đưa đến tác dụng rất lớn.
Đáng nhắc tới chính là Hoắc Tu Viễn đã tu luyện ra là linh hảo cấp hai cũng cực kỳ khó được.
Phong Hạo Vũ hoàn thành bước thứ tư đầu tiên, ngay sau đó là Hoắc Tu Viễn.
Bởi vì tốn quá nhiều thời gian vào bước thứ hai tinh luyện nên trong đám đệ tử, Tô Tử Mặc là người chậm nhất.
Bước thứ năm, ngưng đan!
Một bước này, sẽ cho thấy chất lượng đan dược, lập tức phân ra cao thấp!
Phong Hạo Vũ và Hoắc Tu Viễn vốn còn thỉnh thoảng chú ý đến tiến độ cùng tình huống của Tô Tử Mặc, nhưng lúc này đã đến bước ngưng đan, hai người cũng không dám phân tâm.
Bên ngoài đại điện cũng lặng ngắt như tờ.
Đám người nín thở ngưng thần, nhìn hai người đang ngưng đan.
Ầm!
Một tiếng vang giòn.
Một đệ tử ngưng đan thất bại, đan dược nổ tung, vẻ mặt hắn sa sút, đầy vẻ không cam lòng rời khỏi Luyện Đan Điện.
Ngay sau đó, trong đại điện lại truyền ra mấy tiếng giòn vang.
Ầm! Ầm! Ầm!
Lại có mấy đệ tử ngưng đan thất bại, người trong đại điện càng ngày càng ít.
"Ngưng!"
Một đệ tử quát khẽ một tiếng.
"Ha ha, xong rồi!
Người này cười lớn một tiếng, đang muốn thu lấy đan dược để xem xét chất lượng, từ lỗ thoát của lò luyện đan lại bay ra một luồng khói đen, tản ra mùi vị gay mũi khác thường.
Thiếu niên tóc bạc lắc đầu.
Tản ra loại khói đen này, có thể thấy được viên Trúc Cơ đan này không khác gì 'Độc đan'.
"Ngưng!"
Đúng lúc này, Hoắc Tu Viễn đột nhiên khẽ quát một tiếng.
Ngay sau đó, trong lò luyện đan bay ra một luồng khói trắng, tản ra mùi thơm nhàn nhạt.
"Thu!"
Một viên đan dược từ trong lò luyện đan bay ra, phía trên có thể thấy rõ một đạo Đan văn.
"Là Trúc Cơ đan hạ phẩm!"
"Hoắc sư huynh lợi hại, thế mà luyện chế thành công!"
Hoắc Tu Viễn thở nhẹ một hơi, theo bản năng nhìn tới Phong Hạo Vũ.
"Ngưng!"
Cùng thời gian đó, Phong Hạo Vũ cũng hoàn thành ngưng đan, hương khí tản ra có vẻ nồng đậm hơn.
Một viên đan dược bay ra, lơ lửng ở giữa không trung, ánh sáng khẽ chuyển động, phía trên ngưng tụ hai đạo Đan văn!
Trung phẩm đan dược!
Trong mắt Hoắc Tu Viễn ảm đạm, thở dài một tiếng.
Hoắc Tu Viễn tự nhận là trong ba bước đầu luyện đan, hắn tuyệt đối sẽ không thua Phong Hạo Vũ.
Duy chỉ có bước thứ tư tinh luyện lần hai, linh hỏa của hắn là cấp hai, không tinh luyện triệt để bằng linh hỏa cấp ba, mới khiến trước mắt chất lượng đan dược chênh lệch.
Một lát sau, đệ tử khác cũng đã ngưng đan xong.
Mặc dù còn có hơn hai mươi đệ tử ngưng đan thành công, nhưng tạp chất đan dược quá nhiều, chất lượng quá kém, không có phẩm giai.
Vào lúc này, Tô Tử Mặc đã hoàn thành ngưng đan, một mùi thuốc vô cùng nồng đậm tràn ra, sau khi đệ tử trong ngoài đại điện ngửi được đều chấn động, vẻ mặt mê say, linh khí trong cơ thể rục rịch!
Chỉ là mùi thuốc đã có loại hiệu quả này, đan dược này rốt cuộc có phẩm giai gì?
Thiếu niên tóc bạc khẽ nhúc nhích mũi, cẩn thận ngửi một cái, thần sắc biến đổi, đột nhiên đứng dậy, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin được, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ là..."
Bạch!
Một viên đan dược từ trong lò luyện đan bay ra, lơ lửng ở giữa không trung, phía trên ngưng tụ năm đường vân!
Trúc Cơ đan Hoàn mỹ!