Chương 131: Trúc Cơ cũng không được
Phong Hạo Vũ đã sớm tu luyện tới Ngưng Khí đại viên mãn, thế nên bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá đến Trúc Cơ cảnh.
Nhưng chính hắn cũng không nghĩ tới, mình sẽ cưỡng ép đột phá khi đang đánh với Tô Tử Mặc một trận.
Làm thế này có vẻ hơi vội vàng.
Nếu như đổi lại là người khác, rất có thể sẽ Trúc Cơ thất bại, nhưng Phong Hạo Vũ lại khác, mặc kệ là tư chất hay là linh căn, hắn đều thuộc về loại người đứng đầu.
Mặc dù đã bị thương, nhưng sau khi nuốt Bổ Khí Đan, Trúc Cơ Đan vào, Phong Hạo Vũ có tự tin lập tức đạt tới Trúc Cơ cảnh!
Trong quá trình Thủ tọa của ngũ phong đang tranh chấp, dược lực của Trúc Cơ Đan ở trong cơ thể của Phong Hạo Vũ bắn ra, chảy ra khắp toàn thân, cuối cùng tràn vào bên trong đan điền.
Trong đan điền, Khí hải cuồn cuộn, không ngừng dâng lên.
Dược lực khổng lồ thúc giục, lại phối hợp với khống chế của Phong Hạo Vũ, Khí hải cuồn cuộn vô cùng bắt đầu đè ép ngưng tụ vào giữa!
Thể tích của Khí hải đang thu nhỏ lại.
Nhưng khí tức tỏa ra lại càng thêm khủng bố hơn.
Giữa Ngưng Khí và Trúc Cơ, là sự nhảy vọt một cảnh giới lớn.
Trong quá trình tu hành, mỗi một lần nhảy vọt một cảnh giới lớn, thực lực sẽ tăng lên cực kỳ rõ ràng.
Đây cũng là lý do vì sao lúc người tu chân chém giết với nhau, chuyện vượt qua cảnh giới nhỏ chém giết đối thủ thường xuyên xảy ra, nhưng nếu cách một cảnh giới lớn, thì rất khó đánh bại đối thủ.
Đây cũng là lý do vì sao, mỗi khi người tu chân đột phá một cảnh giới lớn, xưng hào đều sẽ có thay đổi.
Giống như là người tu chân có tu vi Ngưng Khí cảnh, được gọi là Luyện Khí Sĩ.
Mà người tu chân có tu vi Trúc Cơ cảnh, lại có thể coi là tu sĩ.
Đạt đến Kim Đan cảnh có thể được phong là 'Chân nhân' !
Từ Ngưng Khí đến Trúc Cơ, linh khí ở trong đan điền sẽ sinh ra chất biến, không phải là lấy hình thức linh khí hiện ra nữa, mà lại biến thành thể lỏng.
Lực lượng càng thêm tinh thuần, ngưng kết, mạnh mẽ.
Coi đó là căn cơ, mới có thể học tập phóng thích đủ loại linh thuật có uy lực mạnh mẽ ở trong Tu Chân giới.
Bây giờ, loại biến đổi này, đang xảy ra ở trong cơ thể Phong Hạo Vũ.
Mặc kệ là Thủ tọa của ngũ phong cãi lộn như thế nào, nhưng bọn họ đối với việc này, đều vẫn duy trì lý trí, không có ai đi cắt ngang quá trình đột phá của Phong Hạo Vũ.
Dù sao một khi Trúc Cơ thất bại, con đường tu chân của Phong Hạo Vũ, rất có thể sẽ bị phế bỏ.
Chuyện này cũng mang ý nghĩa, một đời thiên tài sẽ rơi rụng.
Tô Tử Mặc đứng ở trên Linh đấu trường, nhìn một màn này, cũng không ra tay.
Mọi người ở đây đều không phải là người ngu, bình tĩnh mà xem xét, nếu là sinh tử đọ sức thì Phong Hạo Vũ đã thua.
Có địch thủ nào sẽ cho ngươi cơ hội để đột phá?
Chỉ sợ là đã sớm nhân cơ hội này ra tay, ngay tại chỗ chém giết hắn!
Nhưng làm đám người kinh ngạc khó hiểu là ánh mắt của Tô Tử Mặc rất bình tĩnh, giống như là đang nhìn một chuyện hoàn toàn không liên quan gì tới hắn.
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
Khí hải cuồn cuộn trong đan điền của Phong Hạo Vũ đã biến mất không thấy đâu nữa, lột xác thành một giọt linh dịch, một luồng khí tức càng kinh khủng hơn chậm rãi bắn ra, quét sạch bốn phía.
Từ thể tích mà xem, một giọt linh dịch này rất nhỏ, nhưng về mặt sức mạnh, lại lớn hơn Khí hải lúc trước không biết bao nhiêu lần!
Phong Hạo Vũ thở ra một hơi thật dài, lúc hắn đi lên Linh đấu trường một lần nữa, cả người đã xảy ra biến hóa giống như là mới lột xác, khí tức sắc bén, chiến ý ngập trời.
Phong Hạo Vũ cười hỏi: "Tô Tử Mặc, điều khiển sáu thanh phi kiếm, linh khí bên trong cơ thể ngươi đã không còn nhiều lắm rồi đi."
Tô Tử Mặc không đáp, chỉ lẳng lặng nhìn Phong Hạo Vũ.
Một bên khác, Văn Hiên và lão già lôi thôi vẫn còn đang tranh chấp không ngừng.
Tranh đấu giữa Tô Tử Mặc và Phong Hạo Vũ, nghiễm nhiên đã lên cao đến mức trở thành một loại đọ sức giữa hai phong.
Theo Văn Hiên, cứ việc trận chiến trước mắt này, đã là không công bằng đối với Tô Tử Mặc, nhưng dù sao thì Phong Hạo Vũ cũng là đệ tử của Linh phong, hơn nữa còn là người đứng đầu Linh phong năm nay.
Hắn không thể thua!
Văn Hiên cũng không ý thức được, thái độ của hắn, ngược lại là đã khơi dậy bất bình trong lòng Tô Tử Mặc.
Ngươi muốn để cho Phong Hạo Vũ thắng, vậy thì được, ta lại càng muốn để cho hắn bại!
Hơn nữa còn là thất bại thảm hại!
Phong Hạo Vũ vung tay áo lên, phi kiếm đã rơi xuống ở xa xa, hóa thành một luồng ánh sáng, trong chớp mắt đi tới trước người hắn.
Chỉ một động tác triệu hồi phi kiếm này, đã để cho trong lòng của rất nhiều đệ tử run lên.
Quá nhanh!
Sau khi Phong Hạo Vũ trở thành Tu sĩ Trúc Cơ, ở trên phương diện tốc độ ngự kiếm, so với trước đó đã tăng lên không chỉ gấp đôi!
Lại thêm linh lực Phong thuộc tính ủng hộ, phối hợp với bí thuật 《 Phiêu Miễu Kiếm 》của tông môn, lần công kích sau của Phong Hạo Vũ, có Luyện Khí Sĩ nào có thể ngăn cản?
Đừng nói là ngăn cản, chỉ sợ là muốn tránh, đều không thể tránh thoát!
Lão già lôi thôi liên tục cười lạnh, không tiếp tục cãi lộn với Văn Hiên nữa, cất giọng nói: "Tô Tử Mặc, chúng ta không đánh nữa! Nếu như Linh phong muốn thắng trận này, coi như là để cho hắn thắng thì sao. Thắng bại như thế nào, trong lòng mọi người ở đây đều đã hiểu rõ."
Nói xong, lão già lôi thôi rời khỏi chỗ ngồi, đi đến chỗ Linh đấu trường, trong miệng nói: "Thực sự là đã được thêm kiến thức, giữa đồng môn, Tu sĩ Trúc Cơ lại còn có mặt mũi đánh với Luyện Khí Sĩ, cũng không sợ mất mặt!"
Sắc mặt của Văn Hiên cực kỳ khó coi.
Nếu như Tô Tử Mặc nhận thua, hắn cũng không thể ép người ta đánh.
Phong Hạo Vũ nghe thấy lão già lôi thôi lời nói này, cũng cảm thấy trên mặt có một trận nóng hừng hực.
Nhưng vào lúc này, Tô Tử Mặc đột nhiên cười, hỏi: "Sư tôn, ở giữa đồng môn, Tu sĩ Trúc Cơ đánh với Luyện Khí Sĩ, đã là chuyện rất mất mặt. Nếu như còn thua, chẳng phải là sẽ mất mặt hơn "
"Ừm?"
Lão già lôi thôi hơi sửng sốt một chút, dừng chân lại, không nghe ra lời này của Bạch Tô Tử Mặc là có ý gì.
Tô Tử Mặc nắm hai tay lại, hai con ngươi sáng rực, lớn tiếng nói: "Phong Hạo Vũ, ta cho ngươi biết, dù người có là Trúc Cơ, ngươi cũng không thắng được!"
"Nói năng huênh hoang, chịu chết đi!"
Trong mắt Phong Hạo Vũ lóe lên vẻ hung ác, hai tay bắt kiếm quyết, quát khẽ một tiếng, phi kiếm bỗng nhiên bắn ra, lưu lại từng luồng tàn ảnh ở trong hư không.
Kiếm khí như sương, ý lạnh bức người!
"A!"
Trong đám người truyền đến một tràng tiếng thốt lên.
Một kiếm này quá nhanh!
Đám người chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng một cái, phi kiếm đã đâm đến trước mặt Tô Tử Mặc.
Nhưng ngay sau đó, tiếng kinh hãi hô lên của mọi người, im bặt mà dừng!
Đệ tử của ngũ phong kinh ngạc phát hiện ra, chẳng biết từ lúc nào, Tô Tử Mặc đã biến mất khỏi chỗ cũ!
"Ầm!"
Thẳng đến lúc này, bên trên Linh đấu trường mới truyền đến một tiếng vang thật lớn, trên mặt đất chỗ Tô Tử Mặc đứng trước đó, hiện ra một dấu chân, đánh vỡ phiến đá xung quanh, lưu lại một vết nứt giống như mạng nhện.
Đám người tập trung nhìn tới.
Ở giữa không trung, một bóng người màu xanh lấy tốc độ cực nhanh, phóng về phía Phong Hạo Vũ.
Phi kiếm và bóng người giao nhau mà qua, truyền đến một tiếng vang giòn.
Nếu như một kiếm này đâm trúng Tô Tử Mặc, nhất định sẽ xuất hiện vòi máu.
Nhưng ở trên Linh đấu trường, cũng không có vết máu xuất hiện.
Tránh được?
Đối mặt với Tu sĩ Trúc Cơ, bộc phát một kiếm bí thuật của tông môn, vậy mà Tô Tử Mặc tránh khỏi!
Một tiếng vang giòn kia là chuyện gì xảy ra?
Đệ tử của ngũ phong phía dưới nhìn không rõ ràng, thật sự là tốc độ của phi kiếm quá nhanh, mà Tô Tử Mặc giao thoa với phi kiếm, lại chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Nhưng Thủ tọa của ngũ phong ở đây lại nhìn rất rõ.
Ngay lúc Phong Hạo Vũ xuất kiếm, Tô Tử Mặc cũng rời khỏi chỗ đứng, lập tức phóng tới phi kiếm đang đâm tới ở phía đối diện!
Ngay lúc phi kiếm sắp đâm trúng, Tô Tử Mặc ở giữa không trung, đột nhiên làm ra một động tác né tránh vô cùng kỳ dị, hiểm lại càng hiểm tránh khỏi phi kiếm.
Lệch một ly!
Mà một tiếng vang giòn kia, chính là do phi kiếm đâm trúng lệnh bài của tông môn bên hông Tô Tử Mặc phát ra.