Chương 133: Lôi m Cốc
Chuyện của Tô Tử Mặc, Thủ tọa của ngũ phong đều ngầm hiểu với nhau là
Tô Tử Mặc đã tu luyện một loại Luyện Thể Thuật nào đó, loại Luyện Thể Thuật này rất khủng bố, thậm chí còn có năng lực đánh bại Trúc Cơ sơ kỳ!
Đương nhiên, không thể phủ nhận là Phong Hạo Vũ vừa mới bước vào Trúc Cơ cảnh, căn cơ không ổn định, hơn nữa còn không hề có lòng phòng bị.
Một trận chiến này, mặc dù Tô Tử Mặc thắng, nhưng theo Thủ tọa của ngũ phong thấy, nếu như hai người làm lại một lần nữa, thắng bại cũng sẽ không biết.
Đầu tiên, lai lịch của loại Luyện Thể Thuật này, đáng để hoài nghi.
Luyện Thể Thuật khủng bố như vậy, có thể là bí mật không truyền của một tông môn nào đó, chính là thứ cùng loại với《 Phiêu Miễu Kiếm 》.
Nếu là như thế, lai lịch thân phận của Tô Tử Mặc cũng cần phải cân nhắc lại.
Liệu hắn có phải là người do tông môn khác điều động tới, giấu ở Phiêu Miễu Phong hay không?
Hay là hắn còn mang theo mục đích gì đó không thể cho người khác biết, bái nhập Phiêu Miễu Phong
Chuyện này đối với mỗi một tông môn, đều là chuyện không có cách nào dễ dàng tha thứ, một khi bị phát hiện ra, nhẹ thì bị huỷ bỏ tu vi, trục xuất tông môn, nặng thì sẽ bị trực tiếp chém giết, cũng là chuyện bình thường.
Thứ hai, môn Luyện Thể Thuật này không giống như là công pháp của Chính đạo, ngược lại giống như là một loại Ma công Tà đạo.
Nếu là như thế, chứng minh Tô Tử Mặc là người trong Ma môn, thì lại càng không thể lưu hắn lại, mặc dù thương tiếc kỳ tài, Thủ tọa của ngũ phong cũng sẽ chém giết hắn ngay tại chỗ!
Loại chuyện này, không có bất kỳ đường xoay sở nào cả.
Ở giữa Tiên và Ma, đạo khác nhau, không thể đi chung một đường.
Huống chi là người trong Ma môn lại ẩn núp trong tông môn, mưu đồ làm loạn?
Nghĩ lại đủ loại dị thường ở thời điểm Tô Tử Mặc bái nhập tông môn, Trắc Linh Môn bị nổ, đột phá sự ngăn cản của Tiểu Hạc đi lên đỉnh núi, sau khi vượt qua Bát Khổ đại trận lại đột nhiên vung đao với Huyền Dịch, vừa mới bái nhập tông môn, đã trực tiếp nắm trong tay linh hỏa cấp ba...
"Tô Tử Mặc, ngươi không có gì muốn nói sao?" Lãnh Phong lạnh lùng hỏi.
Trong mắt Huyền Dịch lóe lên vẻ nuối tiếc.
Hắn vốn cho rằng, Tô Tử Mặc có thể trở thành Kiếm Trận Sư thứ hai của tông môn.
Nhưng nếu như Kiếm Trận Sư này là người trong Ma môn, Huyền Dịch sẽ nhất định là không thể cho phép!
Trảm yêu trừ ma, chính là chức trách của những tu sĩ chính đạo, Phiêu Miễu Phong là một trong năm tông môn lớn của Vương triều Đại Chu, đương nhiên sẽ không thể thỏa hiệp ở trên việc này.
Hơn nữa thiên phú mà Tô Tử Mặc lộ ra quá mạnh.
Nếunhư hắn thật sự là người trong Ma môn, thì càng không thể lưu hắn lại!
Một khi hắn trưởng thành lên, tất nhiên sẽ là một cao thủ ở trong Ma môn, trở thành mối họa lớn trong lòng tất cả danh môn chính phái!
Tô Tử Mặc không biết nên giải thích như thế nào.
Nhưng hắn xuyên thấu qua ánh mắt của Thủ tọa của ngũ phong đã ý thức được, nếu như không vượt qua được cửa ải này, rất có thể là hắn sẽ đứng trước một trận tai nạn lớn!
Nạn có thể mất cả mạng sống!
"Ta..."
Tô Tử Mặc vừa mới há miệng, trong mây mù trên tầng chín trời, đột nhiên vang lên một tiếng hạc ré to rõ trong suốt.
Hô!
Tiếng gió rít gào, cánh chim to lớn che đậy nửa bầu trời, một mảng bóng đen lớn bao phủ mà tới.
Đám người theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một con Tiên Hạc khổng lồ từ trên trời giáng xuống, vỗ hai cánh, thổi cho bão cát nổi lên bốn phía.
Quần áo trên người đám đệ tử bay phấp phới, có vài đệ tử thậm chí ở phía dưới trận cuồng phong này, chân còn đứng không vững, lung la lung lay.
Thần Thú Hộ Tông, đột nhiên xuất hiện ngoài dự đoán!
Ai cũng không nghĩ tới, một trận đọ sức giữa những Luyện Khí Sĩ, lại có thể làm kinh động đến tồn tại mạnh mẽ trong tông môn này.
Con Tiên Hạc này ở trong mắt của rất nhiều đệ tử, là một tồn tại thần bí nhất trong tông môn, bình thường rất khó có thể nhìn thấy, nhưng nghe nói tuổi của nó, còn dài hơn cả lịch sử tông môn.
Có thể khẳng định là, địa vị thực lực của Tiên Hạc, ngay cả Thủ tọa của ngũ phong đều cần phải ngưỡng vọng!
"Tham kiến tiền bối."
Tiên Hạc xuất hiện, Thủ tọa của ngũ phong lộ ra vẻ nghiêm túc, vội vàng khom người hành lễ.
Tiên Hạc trôi nổi ở giữa không trung, không nhúc nhích, ánh mắt lạnh lùng đảo qua đám người, cuối cùng rơi lên trên người Tô Tử Mặc, đột nhiên mở miệng nói tiếng người, nói: "Đệ tử Tô Tử Mặc của Khí phong luyện công bị tẩu hỏa nhập ma, trừng phạt hắn bế quan hối lỗi ở Lôi m Cốc không kỳ hạn!"
Đám người sửng sốt.
Thủ tọa của ngũ phong cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong lòng của Thủ tọa của ngũ phong kinh ngạc chính là, nghe giọng điệu của Tiên Hạc, có vẻ như là không hề hoài nghi đối với lai lịch của Tô Tử Mặc, chỉ phạt hắn đi Lôi m Cốc bế quan hối lỗi mà thôi.
Tiên Hạc nói bóng gió, ý nói không phải là Tô Tử Mặc tu luyện Ma công, chỉ là lúc luyện công xảy ra sai sót, dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng chỗ mâu thuẫn ngay ở đó, nếu như lai lịch của Tô Tử Mặc bình thường, công pháp bình thường, vậy thì không cần thiết phải trừng phạt hắn, thậm chí bắt hắn đi tới Lôi m Cốc bế quan hối lỗi.
Không làm gì sai, vì sao lại phải hối lỗi?
Nếu vẻn vẹn chỉ là tẩu hỏa nhập ma, chỉ cần gia tăng sự chú ý, ở trong động phủ của chính mình bế quan tu luyện, củng cố căn cơ là đủ.
Nghe được ba chữ Lôi m Cốc, Thủ tọa của ngũ phong liếc mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
Bọn họ không hẹn mà cùng nghĩ tới một người.
Đệ tử thí luyện của tông môn, cũng không hề có lạ lẫm gì đối với Lôi m Cốc.
Lôi m Cốc ở giữa Phiêu Miễu chủ phong và khu hậu sơn, do địa thế quái dị hình thành một sơn cốc cực kỳ thần kỳ, hàng năm bên trong có Lôi m cuồn cuộn, rung động tâm thần.
Sơn cốc này cũng không lớn, không có một ngọn cỏ nào.
Mỗi khi gặp ngày mưa dông, sẽ dẫn tới vô số lôi điện đánh xuống.
Bên trong đó thiếu thốn linh khí, lại thêm Lôi m không dứt, dường như là không có cách nào tu luyện.
Một khi bị ném vào trong Lôi m Cốc, là trừng phạt gần với trục xuất tông môn.
Nhóc mập mạp đột nhiên nghĩ tới một việc, tự lẩm bẩm: "Xong, xong! Ta đã sớm thuyết phục đại ca, thả con Tiểu Hạc kia đi, như thế mới tốt, nhất định là con hạc lớn mượn cơ hội này để trừng phạt đại ca rồi."
Tiểu Hạc bị Tô Tử Mặc vây ở trước động phủ, tự nhiên là Nhóc mập mạp đã sớm biết.
Cũng có một ít đệ tử nghĩ tới lúc Tô Tử Mặc bái nhập tông môn, từng bắt nạt Tiểu Hạc, bây giờ nhìn thấy Tiên Hạc tự mình bay xuống, cũng không nhịn được liên tưởng tới việc này.
"Hắc hắc! Vận may của tên Tô Tử Mặc này cũng quá kém, vừa mới đoạt được vị trí đứng đầu bốn phong, còn chưa kịp làm gì, đã bị ném vào trong Lôi m Cốc rồi." Có đệ tử ở trong đám người vừa cười vừa nói.
"Sẽ không có chuyện gì, chờ cho Tô sư đệ đi ra, còn không phải là vẫn sẽ lợi hại như cũ sao."
"Hừ, ngươi không cẩn thận nghe trọng điểm trong câu nói này của Tiên Hạc tiền bối à." Người kia tiếp tục nói: "Tiên Hạc tiền bối nói là bế quan hối lỗi 'Không kỳ hạn'! Nếu như Tiên Hạc tiền bối không cho phép, Tô Tử Mặc sẽ phải ở lại bên trong cả đời này!"
"Không đến mức ác như vậy chứ?" Một tên đệ tử khác giật nảy mình.
Người kia nhún vai nói: "Coi như là không đến mức, nhốt ngươi tám năm mười năm, ngươi không có cách nào tu luyện ở bên trong, chờ lúc ngươi đi ra, chúng ta đã sớm trở thành Tu sĩ Trúc Cơ, tấn thăng thành đệ tử nội môn, coi như ngươi là người đứng đầu bốn phong thì cũng không phải vẫn chỉ là một Luyện Khí Sĩ tầng chín thôi sao!"
Không ít đệ tử nghe đến đó, không khỏi âm thầm kinh hãi.
Ở bên trên Linh đấu trường, Tô Tử Mặc không nói lời nào.
Trên thực tế, trong lòng của hắn rất rõ ràng, Tiên Hạc ném hắn vào trong Lôi m Cốc, tuyệt không phải là bởi vì trả thù.
Nếu như muốn trả thù, Tiên Hạc đã sớm có thể ra tay, thậm chí không cần bất kỳ lý do gì, cần gì phải chờ tới bây giờ
Hơn nữa, Tô Tử Mặc có một loại cảm giác mơ hồ.
Hành động lần này của Tiên Hạc là vì cứu hắn!
Bởi vì nếu như không có Tiên Hạc xuất hiện, kết cục của hắn, hoặc là bị phế trừ tu vi, trục xuất tông môn, hoặc là sẽ bị chém giết ngay tại chỗ!
Nhưng trong lòng của Tô Tử Mặc cũng có chỗ không hiểu.
Nếu như Tiên Hạc chỉ là vì cứu hắn, cần gì phải ném hắn ném vào trong Lôi m Cốc?
Đằng sau hành động lần này, lại có thâm ý gì đây?