Chương 174: Ao máu biến hóa
Biết mình đã rơi vào tình thế nguy hiểm, ‘Thiên Diện’ vẫn bình tĩnh không loạn, rút trường kiếm ra, cả người đột nhiên cuộn lại cùng một chỗ, co lại thành một đoàn, giống như rùa đen vậy, quay tròn ở giữa không trung.
Kiếm nhỏ hẹp dài tạo thành một vòng kiếm quang hoa mỹ chung quanh thân thể, sáng chói mắt người nhìn.
Đây là một thủ đoạn phòng ngự cực kỳ nổi danh của Ẩn Sát môn.
Một mặt, thân thể cuộn lại cùng một chỗ, có thể giảm bớt khả năng bị thương.
Một mặt khác, trường kiếm xoay tròn thayhình thành một màn chắn kiếm ảnh, màn chắn này chặt chẽ đến mức hắt nước khó vào.
Đinh đinh đang đang!
Bốn đường hắc mang bắn vào một đoàn kiếm quang kia, liên tiếp phát ra tiếng giòn vang.
Bốn mũi tên đều bị cản lại!
Tô Tử Mặc bắn ra bốn mũi tên, tiện tay ném Huyết Tinh cung, động tác không chút dừng lại, thân hình lóe lên, nhanh chóng vọt về phía 'Thiên Diện', Hàn Nguyệt đao trong tay tản ra sát khí lạnh lẽo.
Tô Tử Mặc đương nhiên sẽ không nghĩ rằng chỉ dựa vào bốn mũi tên là có thể bắn giết vị Ma tử của Ẩn Sát môn này.
Bốn mũi tên này chỉ là chiều dò đường của Tô Tử Mặc, sát chiêu chân chính còn ở phía sau!
Mặc dù ‘Thiên Diện’ ngăn cản được bốn mũi tên kia, nhưng lực lượng trên mũi tên vẫn khién thân hình của hắn có một thoáng ngừng lại.
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc đã giết tới trước mắt, hắn không nói lời nào, chỉ cầm Hàn Nguyệt đao vung lên rồi chém mạnh xuống!
Một đao kia không có chút kỹ xảo nào, nhưng lại mang theo một luồng khí thế không thể địch nổi, huyết mạch mãnh liệt, lôi quang hừng hực, hung uy bức người.
‘Thiên Diện’ tránh cũng không thể tránh, chỉ có cố gắng chống đỡ.
Cũng không phải hắn không muốn tránh, mà là Tô Tử Mặc đã hoàn toàn dồn hắn vào ngõ cụt, mỗi một bước đều tính toán vô cùng chính xác, căn bản không cho hắn một chút cơ hội thở dốc nào.
"Đang!"
Trường kiếm và Hàn Nguyệt đao va chạm, phát ra tiếng chói tai rợn người.
Toàn thân ‘Thiên Diện’ chấn động, hai tay run lên, bàn tay rách toang, máu me đầm đìa, gần như không cầm được binh khí nữa.
Thân kiếm bị lực lượng khổng lồ trên Hàn Nguyệt đao đập cong, đường cong kinh người, mắt thấy sắp đâm vào ngực 'Thiên Diện ' thì lại xảy ra dị biến!
Bởi vì thân kiếm uốn lượn, mũi kiếm của 'Thiên Diện ' lại quỷ dị nhảy lên, giống như đang sống vậy, lặng yên không tiếng động đâm về phía cổ của Tô Tử Mặc.
Nếu như Tô Tử Mặc tiếp tục đâm tới một đao kia, Thiên Diện nhiều nhất chỉ bị thương nặng, mà yết hầu của Tô Tử Mặc sẽ bị đâm xuyên!
Thủ đoạn ám sát của Ẩn Sát môn xuất quỷ nhập thần, vượt qua trí tưởng tượng của người thường, chỉ không chú ý một chút thì sẽ trúng chiêu bỏ mình.
Trong lòng Tô Tử Mặc lóe lên báo động, khóe mắt thoáng nhìn mũi kiếm đâm tới, thu đao lui lại, mũi chân tiền về phía trước một chút.
Nhìn bên ngoài đây chẳng qua chỉ là mũi chân, vốn lấy lực lượng huyết mạch của Tô Tử Mặc, một khi bộc phát ra lực lượng thì một cước đạp nhẹ cũng không khác gì một cây đại thương chọc ra.
Đột nhiên!
Tô Tử Mặc hình như có cảm giác, lâm thời biến chiêu, lại thu chân rút về.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay khác của 'Thiên Diện ', chẳng biết từ lúc nào đã cầm một cây chủy thủ, chỉ chờ ở nơi đó, chờ chân của Tô Tử Mặc đá tới.
"Không hổ là Ma tử của Ẩn Sát môn."
Trong lòng Tô Tử Mặc thầm khen một tiếng, có chút tiếc hận.
Vừa rồi hắn tỉ mỉ bố trí, vốn cho rằng nhất định có thể chém giết ‘Thiên Diện’ ở đây, không nghĩ tới vẫn bị đủ loại thủ đoạn quỷ dị phức tạp của hắn ta hóa giải.
Đương nhiên, mặc dù ‘Thiên Diện’ trốn được một mạng, nhưng tình trạng cũng không tốt đẹp gì.
Cứng chọi cứng với Tô Tử Mặc một đao, tạng phủ trong cơ thể của ‘Thiên Diện’ đều chấn động, hắn không dám dừng lại, mũi chân điểm nhẹ, vượt qua đám người, chui vào một lối rẽ, trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.
Mối uy hiếp tạm thời được loại bỏ, nhưng không ai dám cam đoan, ‘Thiên Diện’ sẽ không quay lại.
"Mọi người cùng nhau xông lên, trước tiên làm thịt tiểu tử này rồi tính!"
Sắc mặt Ma tử của Huyễn Ma giáo âm trầm, khẽ quát một tiếng.
Ma tử của Tu La tông gật đầu, phất phất tay.
Tu sĩ ba tông Huyễn Ma giáo, Tu La tông, Địa Sát giáo cùng nhau tiến lên, đại chiến tái khởi.
Một bên khác, Thượng Quan Vũ nhìn Cơ Dao Yên vẫn đang dây dưa với hắn không nghỉ, cũng dần dần không còn kiên nhẫn, cau mày nói: "Cơ yêu tinh, ngươi còn muốn tiếp tục dây dưa sao? Tiểu tử này là gì của ngươi "
"Ngươi quản ta à?"
Cơ Dao Yên cười nhẹ nhàng, nhìn Thượng Quan Vũ.
Thượng Quan Vũ phất phất tay, bốn nữ tử xinh đẹp phía sau hắn lách mình xông lên.
"Không cần lưu thủ, giết nàng!"
Thượng Quan Vũchỉ về phía Cơ yêu tinh, ánh mắt băng lãnh.
"Hì hì."
Cơ Dao Yên hồn nhiên không sợ, khẽ cười nói: "Thượng Quan Vũ, ai giết ai còn chưa nói được đâu!"
Bá bá bá!
Bốn nữ tử đi tới vây quanh Cơ Dao Yên, vận chuyển trường kiếm trong tay, thân pháp phiêu dật, phối hợp cực kỳ ăn ý, giống như bọn họ đã tu luyện thuật liên kích gì đó.
Cơ Dao Yên thu hồi nụ cười, múa sợi xích, hình thành một đạo bình chướng xung quanh, phòng ngự đến mức giọt nước không lọt.
Thượng Quan Vũ ở ngoại lắc lư, nhẹ lay động quạt xếp, nhìn như thanh nhàn, trên thực tế lại tùy thời muốn động, chuẩn bị tùy thời xuất thủ trấn áp Cơ Dao Yên!
Đương! Đương! Đương!
Một bên khác, đại chiến đã hoàn toàn bộc phát.
Bị rất nhiều tu sĩ Ma môn vây công, Tô Tử Mặc cầm Hàn Nguyệt đao trong tay, không chút sợ hãi, sát ý ngập trời, ỷ vào linh giác bén nhạy, thủ đoạn phòng ngự là Huyết Nhục Hóa Thạch, trái xông phải xông trong đám người.
Phốc! Phốc! Phốc!
Không ngừng có tu sĩ Ma môn ngã xuống đất, trên người máu tươi tuôn ra.
Không có người nào chú ý, vết máu trên mặt đất giống như bị một lực lượng nào đó dẫn dắt, đang chảy về trung tâm ao máu!
Lực Lôi Điện trong huyết mạch Tô Tử Mặc không có nhiều, không thể nào lại phóng ra Lôi thuật.
Ma tử của Huyễn Ma giáo có kiếm thuật mê hoặc tâm thần con người, Ma tử Tu La tông có đao pháp huyết khí ngất trời, Địa Sát tông có thương thuật thượng thừa xảo trá, đều tạo thành phiền toái không nhỏ đối với Tô Tử Mặc.
Hơn nữa còn không ngừng có tu sĩ Ma môn vây công tới, Tô Tử Mặc cũng không thể cam đoan bản thân không bị thương chút nào.
Ở trong đao quang kiếm ảnh này, Tô Tử Mặc chỉ có thể cố gắng vừa giết địch, đồng thời cố gắng tránh đi chỗ yếu hại trên người, giảm nhẹ tổn thương đến mức thấp nhất, đổi lấy một mạng của đối phương!
Cũng không lâu sau, trên người Tô Tử Mặc đã đầm đìa máu me, có máu của bản thân, càng nhiều hơn là máu tươi của tu sĩ Ma môn.
Ba Đại Ma tử và đông đảo tu sĩ Ma môn càng đánh càng kinh ngạc.
Tên tu sĩ mặc thanh sam giống như không biết mỏi mệt, trên người xuất hiện mấy vết thương, cũng không tạo thành vấn đề quá lớn đối với hắn.
Sao bọn hắn biết được rằng năng lực của khôi phục của thân thể Tô Tử Mặc cực kì khủng bố, thể lực kinh người, những vết thương này nhẹ đến mức căn bản không coi là gì.
Đông!
Nhưng đúng lúc này, nơi đây đột nhiên truyền đến một tiếng vang trầm, mặt đất cũng lắc lư theo.
"Ừ"
Bàng Nhạc nheo mắt lại, ánh mắt rơi vào ao máu cách đó không xa trên.
Tiếng trầm đục này, chính là từ trong Ao máu truyền tới.
Hơn nữa, đồng thời khi âm thanh này vang lên, bên ngoài ao máu dâng lên một đợt bọt khí lớn, từng đợt gợn sóng nổi lên.
Đông đảo tu sĩ Ma môn đều thất thần.
Tô Tử Mặc không nghĩ quá nhiều, cất bước tiến lên, phất tay đánh ra một quyền, nặng nề nện trên ngực của một tên tu sĩ Ma môn.
Răng rắc!
Tiếng nứt xương vang lên, ngực người này lõm vào thật sâu, nội tạng đều bị đập vụn.
Người này bị một quyền của Tô Tử Mặc đánh bay, rơi ra ngoài, vừa vặn rơi vào trong ao máu.
Gần như chỉ trong nháy mắt, huyết nhục trên người người này đã tróc ra, rơi vào bên trong ao máu, biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một khung xương sâm nhiên, dừng bên ngoài ao máu một chút rồi lại chìm xuống dưới.