Chương 268: Thiên Tử của Đại Chu
Cũng không lâu lắm, trong bóng đêm hiện ra một mảnh bóng râm, tiếng cánh chim vỗ truyền đến.
Một đội Thanh Chuẩn Vệ bay tới, lít nha lít nhít, che khuất bầu trời, dường như đã bao vây Mặc Linh Luyện Khí Phường lại.
"Gặp qua Đại thống lĩnh."
Đông đảo Thanh Chuẩn Vệ cưỡi trên lưng Thanh Chuẩn to lớn, đồng thời ôm quyền, động tác đều nhịp, cao giọng hô.
Ánh mắt mọi người nhìn vào trong sân, nhìn thấy chiến trường thê thảm như thế, không khỏi âm thầm cảm thấy kinh hãi.
Hán tử râu quai nón gật gật đầu, khua tay nói: "Mang thi thể này đi đi, các ngươi rút lui trước, ta ở chỗ này chờ đợi một đêm, phòng ngừa lại có tặc tử đến đây ám sát Mặc tiên sinh."
"Tuân mệnh!"
Bên ngoài, đông đảo Thanh Chuẩn Vệ đồng thanh trả lời.
Trên thực tế, trong lòng mọi người đều đang thầm nói.
Mặc dù những năm gần đây danh tiếng của Mặc Linh nổi như cồn ở trong Vương thành, giống như là mặt trời ban trưa, nhưng hán tử râu quai nón thân là thống lĩnh của Thanh Chuẩn Vệ, căn bản là không cần thiết phải tự mình thủ hộ ở nơi này.
Bây giờ hán tử râu quai nón bày ra tư thái này, địa vị của Mặc Linh ở trong lòng mọi người, lại tăng lên một chút nữa.
Rất nhanh, Thanh Chuẩn Vệ đã rút lui.
Trong viện chỉ còn lại hán tử râu quai nón, Niệm Kỳ, còn có Dạ Linh đang nằm sấp trong góc, hai mắt nửa mở nửa khép giống như là đang nghỉ ngơi.
Chờ đợi là dày vò.
Ánh mắt của hán tử râu quai nón, gắn chặt vào trong mật thất luyện khí của Tô Tử Mặc, hắn chưa bao giờ cảm giác được lại có một buổi đêm dài như thế này.
Ba canh giờ, ở trong bóng đêm nơi này lẳng lặng trôi qua.
Lúc mặt trời mới mọc, giây phút ánh bình minh chiếu xuyên quan làn sương mù, một tiếng cọt kẹt vang lên, cửa mật thất mở ra.
Tô Tử Mặc dạo bước đi ra, trong tay mang theo một cây chùy sắt to lớn.
Hán tử râu quai nón từ trên ghế đứng thẳng dậy, vẻ mặt kích động, bước nhanh đi đến chỗ Tô Tử Mặc.
Đi tới gần, hán tử râu quai nón tiếp nhận chùy sắt trong tay Tô Tử Mặc, chỉ cảm thấy cánh tay trầm xuống, nếu như không dùng hết khí lực, sẽ có xu thế hạ xuống!
Trọng lượng đủ nặng!
Hán tử râu quai nón âm thầm gật đầu.
Hán tử râu quai nón tập trung xem xét, chỉ thấy mặt ngoài chùy sắt khắc bốn đường vân, vô cùng tinh xảo, lộng lẫy xa hoa.
"Chẳng lẽ..."
Hai con ngươi của hán tử râu quai nón sáng rực, vận chuyển Kim Đan, rót linh lực vào.
Hô!
Chùy sắt sáng rực lên, một luồng khí tức dày nặng giống như trời đất tràn ngập ra, bốn vòng Linh Văn sáng chói lóa mắt!
Linh khí cực phẩm!
Trong lòng hán tử râu quai nón mừng rỡ, trong mắt khó nén khỏi vẻ hưng phấn, quay về phía Tô Tử Mặc xá một cái thật sâu, chân thành nói: "Đa tạ Mặc tiên sinh!"
Luyện chế một món Linh khí cực phẩm, đối với Tô Tử Mặc thì chỉ là tiện tay mà thôi, nhưng ở trong mắt hán tử râu quai nón, phần nhân tình này cũng quá nặng.
Hán tử râu quai nón trầm giọng nói: "Mặc tiên sinh cứ yên tâm, từ hôm nay trở đi, chỉ cần lúc Thanh Chuẩn Vệ chúng ta tuần tra, nhất định là ta sẽ đi lại nhiều hơn ở gần đây, nếu như phát hiện chuyện gì khác lạ, ta có thể lập tức đuổi tới!"
Tô Tử Mặc cười cười, nói: "Vậy phải làm phiền đại nhân rồi."
...
Buổi sáng ngày hôm sau.
Chuyện ám sát xảy ra ở Mặc Linh Luyện Khí Phường đêm qua, đã truyền ra ở bên trong Vương thành, gây ra sóng to gió lớn.
Trong thiên hạ này, không có bức tường nào mà gió không lọt qua được.
Huống chi, còn là việc xảy ra ở bên trong Vương thành.
Tối hôm qua, ở bên trong Mặc Linh Luyện Khí Phường lóe ra ánh sáng của đại trận chói mắt, phản chiếu vùng xung quanh giống như ban ngày, đánh thức vô số người.
"Nghe nói chưa, nghe nói đêm qua có Kim Đan Chân Nhân ra tay, đi ám sát Mặc tiên sinh, kết quả là đã thất bại, lại còn nuốt hận ở bên bờ Cơ Thủy Hà."
"Đúng vậy, nghe nói là ngay cả Đại thống lĩnh của Thanh Chuẩn Vệ cũng bị kinh động."
"Ta tận mắt thấy, một ít Thanh Chuẩn Vệ nhấc một thi thể đi ra, thi thể kia đã hoàn toàn biến dạng, đã chết thấu." Một vị tu sĩ ra vẻ đương nhiên nói.
"Một vài tu sĩ tự xưng là đã gặp qua Mặc tiên sinh, còn nói Mặc tiên sinh là Tu sĩ Trúc Cơ. Ha ha, lần này đã biết rõ rồi, Mặc tiên sinh tất nhiên là Kim Đan Chân Nhân, nếu không căn bản là không sống qua đêm qua."
"Ta đã sớm nói rồi, Mặc tiên sinh là Kim Đan Chân Nhân, nếu không hắn cũng không có khả năng luyện chế ra Linh khí thượng phẩm, thậm chí là Linh khí cực phẩm."
Đầu đường ngõ hẻm, quán rượu trà lâu, quán nhỏ trong phường thị, dường như người người đều đang nghị luận việc này.
Trong Vương cung.
Một vị nam tử trung niên người mặc áo bào màu vàng dựa ở trên Long ỷ, trước bàn để một cuốn sổ vừa mới được trình lên không lâu.
Ánh mắt thâm thúy, trán rộng lớn, cho thấy người này có trí tuệ bất phàm.
Đứng sau lưng nam tử trung niên, còn có một vị sĩ phu nho nhã, vẻ mặt không màng danh lợi, ánh mắt thu liễm, tu vi sau không thể đo lường.
Nam tử mặc áo bào màu vàng chính là Thiên tử của Đại Chu!
Ở trước mặt Thiên tử của Đại Chu không xa, một vị Kim Đan Chân Nhân người khoác áo giáp quỳ một chân ở trên mặt đất, mặt đen râu quai nón, lại là Đại thống lĩnh của Thanh Chuẩn Vệ đã cứu Tô Tử Mặc đêm qua.
Ngay mới vừa rồi, hán tử râu quai nón bị Thiên tử của Đại Chu triệu kiến, vào triều yết kiến, đem chuyện xảy ra đêm qua, một năm một mười kể rõ một lần, không có một chút nào giấu diếm.
"Nói như vậy, vị Mặc Linh kia thật sự có thể luyện chế ra Linh khí cực phẩm?" Nhắm mắt lại suy nghĩ một chút, Thiên tử của Đại Chu mới mở hai mắt ra, mắt sáng như đuốc, chậm rãi hỏi, trong giọng nói vẫn còn lộ ra một chút nghi vấn.
"Đúng!"
Hán tử râu quai nón nói: "Chẳng những có thể luyện chế ra Linh khí cực phẩm, hơn nữa chỉ cần ba canh giờ. Hơn nữa thuộc hạ còn có cảm giác, mặc kệ là Mặc tiên sinh, hay là thị nữ của hắn, đối với Tụ Linh có lòng tin một trăm phần trăm."
"Trăm phần trăm thành công Tụ Linh?"
Thiên tử của Đại Chu lẩm bẩm một tiếng, nhắm hai mắt lại.
Nếu thật sự là như thế, chỉ sợ đã đủ để làm chi toàn bộ tu chân giới chấn động!
"Minh Trạch Chân Quân, ngươi thấy thế nào?" Thiên tử của Đại Chu có chút hé mắt.
Dám xưng là Chân Quân, mang ý nghĩa là người này đã bước vào Nguyên Anh Cảnh!
Sĩ phu nho nhã đứng ở sau lưng hắn mở miệng nói: "Ở bên trên Thiên Hoang Đại Lục, thuật luyện khí cao minh nhất phải kể tới Bách Luyện Môn. Theo như truyền thuyết, bên trong Bách Luyện Môn quả thật là có bí thuật có thể tăng lên xác xuất Tụ Linh thành công, nhưng nếu như nói là thành công trăm phần trăm, tuyệt đối là không có khả năng."
Thiên tử của Đại Chu gật gật đầu, nói: "Người này hẳn là có một loại thuật Tụ Linh đặc biệt nào đó, tuy nói không thể Tụ Linh một trăm phần trăm, nhưng xác xuất thành công khẳng định là cực cao!"
"Ha ha... Không sai, vị Mặc Linh này, đúng là một nhân vật."
Mặt của Thiên tử của Đại Chu lộ ra ý cười, khẽ vuốt cằm, trong mắt lộ ra một tia tán thưởng.
"Đại Vương động lòng yêu tài?" Minh Trạch Chân Quân cười hỏi.
"Đúng vậy."
Thiên tử của Đại Chu nói: "Một lát nữa, chờ ta bỏ ra một chút thời gian, đi tới Mặc Linh Luyện Khí Phường nhìn người này một chút."
Minh Trạch Chân Quân khẽ nhíu mày, khuyên nhủ: "Đại Vương, ngài là Thiên tử cao quý, coi như kẻ này là một nhân vật, cũng không đáng để ngài chủ động đi gặp, triệu hắn vào trong Vương thành là được."
"Còn nữa, coi như là người này có thể luyện chế ra Linh khí cực phẩm, cũng chỉ là Luyện Khí Sư. Chỉ cần tu vi của hắn không đạt tới Nguyên Anh Cảnh, cũng không có cách nào luyện chế ra Pháp khí, tự nhiên là không có cách nào trở thành Luyện Khí Đại Sư."
Tu vi đạt tới Nguyên Anh Cảnh, tức là có ý nghĩa tu sĩ đó ở trên con đường tu đạo, đã bước ra một bước cực kỳ quan trọng!
Ở thời điểm Kim Đan viên mãn, mang ý nghĩa là con đường Đan Đạo đã đi đến cuối cùng.
Kim Đan sinh ra ở trong đan điền, tròn trùng trục, ánh vàng rực rỡ, giống như cuống rốn.
Chỉ có khi Kim Đan vỡ vụn, hài nhi bên trong mới có thể thành công xuất thế, làm đột phá cảnh giới tiếp theo, thu hoạch được sức sống mới!
Mà đứa trẻ sơ sinh này, chính là cái gọi là 'Nguyên Anh' ở trong Tu Chân giới.
Cho nên ở trong Tu Chân giới, lưu truyền cách nói phá đan sinh anh.
Nguyên Anh Chân Quân đã hoàn toàn thoát khỏi phạm trù linh lực, bắt đầu khống chế một loại lực lượng khác —— Pháp Lực!
Đây là một loại lực lượng so với linh lực càng thêm mạnh mẽ, kinh khủng hơn.
Cái gọi là 'Pháp thuật ', cũng chỉ có Nguyên Anh Chân Quân mới có thể phóng ra.
Mà binh khí do Nguyên Anh Chân Quân sử dụng, chính là Pháp khí.
Ở trong luyện khí giới, chỉ có tu sĩ có thể luyện chế ra pháp khí, mới có thể được xưng là luyện khí đại sư!
Cho nên, Minh Trạch Chân Quân mới nói, tu vi cảnh giới của Tô Tử Mặc còn có hạn, còn không có cách nào luyện chế ra Pháp khí, căn bản là không đáng để Thiên tử của Đại Chu coi trọng như thế, cần phải hạ mình đi gặp.