Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 322: Hoành hành không sợ

Chương 322: Hoành hành không sợ
Hơn năm ngàn người còn dư lại đồng thời bay lên không, bị tán dù ngũ sắc đang xoay tròn dưới bầu trời hút vào, liếc mắt nhìn lại, chỉ thấy giống như hơn năm ngàn người bị một thế giới khác thôn phệ.
Hơn mười vạn tu sĩ quan chiến, ánh mắt của hơn một nửa số người đều rơi vào trên người Tô Tử Mặc.
Dù sao lần thi đấu giữa các tông môn này, bởi vì Tô Tử Mặc xuất hiện nên có quá nhiều biến động.
Hơn nữa trước khi tranh đoạt Linh bảng, trên quảng trường đã tràn ngập một luồng sát khí nặng nề, nhiều thế lực đều đang cố gắng khắc chế.
Chỉ cần đi vào bên trong Ngũ Hành Tán, người ngoài không thể nào nhúng tay, xung đột tất nhiên sẽ toàn diện xảy ra!
Mà Tô Tử Mặc tiến vào khu vực nào, xung đột ở khu vực kia sẽ kịch liệt nhất!
"Mau nhìn, Tô sư đệ tiến vào khu vực Thủy." Tiết Nghĩa chỉ bầu trời, kích động nói.
Vẻ mặt Lãnh Nhu hơi thả lỏng, thở nhẹ một hơi.
Trong khu vực Thủy có Trúc Cơ ngũ mạch của Phiêu Miểu phong là Kỷ Thành Thiên, hơn nữa còn không có tu sĩ Trúc Cơ ngũ mạch khác, uy hiếp nhỏ nhất, tương đối an toàn.
Chỉ cần hai người Tô Tử Mặc, Kỷ Thành Thiên có thể liên thủ, thì ở trong khu vực Thủy này trong hẳn là có thể chống đến cuối cùng.
Đám người Thương Lãng chân nhân nhíu mày.
Chu thiên tử sự sắp xếp thế này, rõ ràng là đang che chở Tô Tử Mặc.
Huyết Nha Vương cười lạnh một tiếng.
Huyền Dịch và Liễu Tuệ cảm kích nhìn Chu thiên tử, nhưng cũng không tiện lộ rõ.
Đợi hơn năm ngàn vị tu sĩ đều đã tiến vào trong Ngũ Hành Tán, từ mi tâm Chu thiên tử đột nhiên lấp lóe một tia thần quang, tản ra một cơn sóng lực lượng vô hình, rơi ở trên Ngũ Hành Tán.
Ngũ Hành Tán dần dần ngừng xoay tròn, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, mặt dù không ngừng lan tràn ra bốn phía, giống như thực sự hòa làm một thể cùng bầu trời!
"A, mau nhìn!"
"Hạ sư huynh ở kia!"
"Oa, trên bầu trời có một đầu Kim Điêu vừa mới bay qua!"
Ở trên mặt dù, năm khu vực phân biệt lóe ra năm loại ánh sáng khác nhau, tạo thành một màn sáng to lớn.
Xuyên qua màn sáng này, phía ngoài tu sĩ có thể thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện bên trong Ngũ Hành Tán, hoa cỏ cây cối, phi cầm tẩu thú ở bên trong đều hiện rõ không sót thứ gì.
Thậm chí là nhất cử nhất động của từng tu sĩ đều hiện ra rõ ràng.
Các tu sĩ lần đầu tiên tới tham gia thi đấu giữa các tông môn, nhìn thấy thủ đoạn như vậy, đều không ngừng kêu lên đầy kinh ngạc.
"Mau nhìn, Tô Tử Mặc ở kia!"
"Ha ha, vận khí của hắn cũng quá kém, thế mà rơi xuống trong rừng."
Mỗi người tiến vào bên trong Ngũ Hành Tán, đều sẽ rơi xuống một điểm ngẫu nhiên.
Khi rơi xuống, nếu có hai người cách nhau rất gần, thì việc trực tiếp xảy ra chiến đấu chém giết cũng rất phổ biến.
Đương nhiên, loại tình huống này còn tốt.
Rơi vào trong rừng mới là trí mạng nhất!
Trong rừng được cho là sào huyệt của Linh Yêu, sát cơ tứ phía, các loại Linh Yêu cường đại ẩn núp ở trong đó, một khi rơi vào trong rừng, có thể sống só đi ra ngoài hay không cũng là chuyện khó nói!
Nếu vận khí không tốt, rơi vào bên cạnh Linh Yêu cường đại, bị Linh Yêu lặng yên không tiếng động tiếp cận, thậm chí ngay cả ngọc phù đều có thể không có cơ hội bóp nát, mất mạng tại chỗ!
"A, ở phía sau Tô Tử Mặc cách đó không xa, hình như có một đầu linh sư đã để mắt tới hắn!" "
"Đường đường là Luyện Khí Sư đệ nhất Đại Chu, nếu như bị Linh Yêu bên trong Ngũ Hành Tán cắn chết, đây chắc chắn sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất của Tu Chân giới, hắc hắc."
Một trận gió nhẹ lướt qua, lá cây sau lưng nhẹ nhàng lay động, phát ra tiếng vang.
Tô Tử Mặc giống như không hề hay biết.
Đột nhiên!
Một bóng đen khổng lồ nhào tới, há to miệng máu, lộ ra răng nanh nhọn hoắt, sâu trong yết hầu rít lên một tiếng, hung hăng cắn về phía cổ của Tô Tử Mặc!
Mặt mũi Linh sư đầy dữ tợn, giống như đang ở trước mắt mọi người!
"A!"
Trên quảng trường, đám người nhìn thấy cảnh này đều thốt lên.
Không ít tu sĩ dường như đã thấy được cảnh Tô Tử Mặc bị cắn đứt cổ họng!
Thấy Linh Sư muốn cắn đến, Tô Tử Mặc cũng không quay đầu lại, cánh tay hắn không xương tựa như một vòi voi lớn đột nhiên vung ra phía sau.
Ba!
Vòi voi nặng nề đánh trúng quai hàm linh thú, tiếng nứt xương vang lên rõ ràng.
Ngay sau đó, trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, linh sư lại dùng tốc độ nhanh hơn để bay ra ngoài.
Khi Linh Sư ngã trên đất, xương quai hàm đã bị đánh vỡ nát, thân thể vô thức co giật từng cơn, rõ ràng là đã lành ít dữ nhiều.
Mà Tô Tử Mặc lại giống như không có việc gì, tiếp tục đi về phía trước, không thèm quay đầu nhìn một chút.
Trên quảng trường, đám người nghẹn họng nhìn trân trối.
Lực lượng kia phải lớn tới cỡ nào mới có thể đánh nát xương quai hàm của Linh Yêu?
Câu hỏi này còn chưa được giải đáp, lại có một con Dã Lang khát máu nhào lên, bị Tô Tử Mặc dùng một quyền đánh chết, đánh cho nó đầu óc vỡ toang, phơi thây tại chỗ!
Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Tô Tử Mặc vẫn không ngứng tiến lên trong khu rừng tràn ngập nguy cơ, một đường hoành hành, không cố kỵ gì, sau lưng để lại thi thể Linh Yêu đầy mặt đất, vết máu lốm đốm.
Một con Thiết Giáp Linh Ngạc thân thể khổng lồ, toàn thân đầy gai mai phục đã lâu, vừa mới nổi lên mặt nước.
Tô Tử Mặc đạp một cước lên trên đầu Linh Ngạc, một dấu chân lớn như cái hố to hiện ra.
Thân thể cao lớn của Linh Ngạc lại chìm vào đáy nước, thi thể lập tức bị những con Linh Ngạc khác cắn xé, rất nhanh đã biến thành một bộ xương trắng.
Trong rừng, Tô Tử Mặc căn bản không có ý định che giấu hành tung, cứ một đường vượt qua như vậy, hoành hành không sợ gì!
"Móa, tình huống gì đây? "
"Người này là Luyện Khí Sư sao "
"Mẹ nó... Đây hoàn toàn là một hung thú hình người mà!"
Trên quảng trường, hơn mười vạn tên tu sĩ Trúc Cơ đều choáng mắt.
Không phải nói, khu rừng bên trong Ngũ Hành Tán là nơi nguy hiểm nhất sao
Không phải nói, Linh Yêu bên trong Ngũ Hành Tán có thực lực cường đại, đều đã tiếp cận Trúc Cơ cảnh đỉnh phong sao
"Ta đoán chừng có thể là Đại Chu Thiên Tử sợ phiền phức, nên tùy tiện bắt mấy con dã thú thân thể khổng lồ, nhét vào Ngũ Hành Tán bên trong hù dọa người một chút..."
" Ừ, có khả năng, Linh Yêu không dễ bắt mà, dã thú thì khắp nơi đều có."
"Còn là Thiên Tử đâu, thật keo kiệt."
Trong đám người, không ít tu sĩ xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn Chu thiên tử đều mang vẻ cổ quái.
Mặc dù những tu sĩ này nghị luận rất nhỏ, nhưng lấy tu vi của Chu thiên tử, tự nhiên có thể nghe được rõ ràng.
Vẻ mặt Chu thiên tử không có biểu tình, khóe mắt lại không thể khống chế nhảy lên.
Trên thực tế, Linh Yêu bên trong Ngũ Hành Tán thật sự có thực lực cường đại, không thể khinh thường.
Nhưng những Linh Yêu này đều là yêu thú bình thường nhất.
Thực lực của Yêu thú có quan hệ trực tiếp cùng huyết mạch của chúng!
Nói ngắn gọn, cùng là yêu thú Trúc Cơ cảnh đỉnh phong, thực lực của yêu thú phổ thông kém quá xa đám thượng cổ di chủng.
Yêu thú phổ thông và hung thú thuần huyết lại càng khác biệt một trời một vực.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc đã tu luyện bí điển Đại Hoang Yêu Vương, Thái Hư Lôi Quyết, thậm chí thôn phệ nửa con rồng, thể phách của hắn vô cùng cường đại, nhục thân vô cùng khủng bố, những Linh Yêu phổ thông này không thể nào là đối thủ được.
Nếu chộp tới một số thượng cổ di chủng, còn có thể tạo thành uy hiếp cho Tô Tử Mặc.
Bên trong Ngũ Hành Tán, xác thực không có thượng cổ di chủng, nhưng chuyện này cũng không trách được Chu thiên tử.
Sau lưng mỗi con thượng cổ di chủng, bình thường đều có Yêu Ma cường đại bảo hộ, nào có dễ dàng bắt như vậy.
Có một vị tu sĩ nói không sai.
Bên trong Ngũ Hành Tán, những Linh Yêu này không phải đang đối mặt với một người, hoàn toàn chính là một hung thú hình người!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất