Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 321: Lòng ta khó yên

Chương 321: Lòng ta khó yên
Nghe thấy Tô Tử Mặc muốn tham gia tranh đoạt Linh bảng, không ít Kim Đan chân nhân trên đài quan chiến bắt đầu tính toán, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Thương Lãng chân nhân và chư vị trưởng lão của Chân Hỏa môn đang suy tư nên đối phó với Tô Tử Mặc như thế nào, không ngờ một cơ hội thật tốt lại dâng đến trước mắt.
Theo đám người, Tô Tử Mặc dùng tu vi Trúc Cơ ba mạch tiến vào Ngũ Hành Tán, thuần túy là muốn chết!
Nếu có thể chém giết Tô Tử Mặc ở trong Ngũ Hành Tán thì có thể vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn.
Mà trong mắt của đám Vân Sơn chân nhân cùng những tu sĩ khác lại nghĩ chỉ cần giết chết Tô Tử Mặc, là có thể cướp được chuôi hoàn mỹ Linh khí- Huyết Thối đao này!
Trên thực tế, Tô Tử Mặc vẫn luôn đứng ở đầu sóng ngọn gió.
Chỉ là nơi này là Đại Chu vương triều, có thần uy của Thiên Tử trấn áp tứ phương, cho dù có người lòng mang ý xấu, cũng không người dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà Tô Tử Mặc quyết định như thế này, tương đương với tự đưa chính mình vào trong nguy hiểm, cho đám người một cơ hội giết người đoạt bảo!
Thương Lãng chân nhân cùng Tư Mã Trí liếc nhau, ngầm hiểu ý nhau, cùng đi xuống quảng trường.
Thương Lãng chân nhân thấp giọng nói: "Tư Ngọc Đường, năm người các ngươi nghe đây, tiến vào bên trong Ngũ Hành Tán, trước tiên các ngươi tìm tới tu sĩ của Chân Hỏa môn, cùng liên thủ với bọn hắn. Dù là ai được phân đến cùng một khu vực với Tô Tử Mặc, đều phải dốc toàn lực giết chết! Nghe rõ chưa? "
"Đã rõ!" Đám người Tư Ngọc Đường gật đầu đáp.
Trầm Mộng Kỳ cúi thấp đầu, vẻ mặt giãy dụa, không nói gì.
Mặc dù sớm đã chặt đứt tình duyên cùng Tô Tử Mặc, nhưng để nàng tự tay giết chết Tô Tử Mặc, nàng vẫn không làm được.
Thương Lãng chân nhân nheo mắt lại, lạnh giọng nói: "Mộng Kỳ, ta mặc kệ trước đây giữa ngươi cùng Tô Tử Mặc có giao tình gì, nhưng hắn giết đồng môn của ngươi, còn muốn đối địch với vi sư, ngươi hẳn biết nên làm thế nào?"
"Dạ." Trầm Mộng Kỳ càng cúi thấp đầu, khẽ kêu một tiếng.
Thương Lãng chân nhân thấy Trầm Mộng Kỳ qua loa như thế, trên mặt không khỏi hiển hiện một chút lệ khí, ngữ khí đã bình tĩnh trở lại, lạnh nhạt nói ra: "Nếu ngươi không xuống tay được, ta có thể sắp xếp người khác thay thế ngươi."
Nghe đến đó, trong lòng Trầm Mộng Kỳ hoảng hốt.
Mặc dù nàng là Trúc Cơ tứ mạch, nhưng cũng có cơ hội lưu danh trên Linh bảng.
Nếu như người khác thay thế nàng tiến vào Ngũ Hành Tán, thì nàng sẽ hoàn toàn mất đi tư cách có thể lưu danh trên Linh bảng, cũng không có cách nào tiến vào thượng cổ chiến trường.
Trầm Mộng Kỳ vội vàng nói: "Sư tôn yên tâm, ta biết phải làm sao."
"Ừm."
Lúc này Thương Lãng chân nhân mới hài lòng gật đầu.
Một bên khác, Hạ Giang âm u cười một tiếng, nói: "Sư tôn yên tâm, một khi gặp được Tô Tử Mặc, ta nhất định sẽ dốc toàn lực để lấy tính mệnh của hắn, báo thù cho đệ đệ ta!"
Vân Sơn chân nhân cũng đang dăn dò đệ tử chân truyền của Nam Nhạc tông là Thạch Kiên gì đó.
Chỉ làThạch Kiên khẽ nhíu lông mày, dường như có chút mâu thuẫn, hơi trầm mặc một lúc mới nhẹ gật đầu.
Huyết Nha Vương trầm giọng nói: "Hạo Vũ, giao cho ngươi một nhiệm vụ."
"Mời đại nhân nói."
"Nếu thật sự gặp được Tô Tử Mặc bên trong Ngũ Hành Tán, ngươi bắt sống hắn đi ra cho ta. Nhớ kỹ, ta muốn hắn sống, không phải chết!"
"Tuân mệnh!"
...
Trên đài quan chiến.
Huyền Dịch lắc đầu nói: "Tử Mặc, ngươi không thể đi. Thực lực hai người các ngươi cách xa nhau, hơn nữa Phong Hạo Vũ đã tu luyện tam đại bí thuật của Phiêu Miểu phong, mà ngươi mới chỉ tu luyện qua Phiêu Miểu Trúc Cơ Thiên, không có chút nào ưu thế nào."
"Còn nữa, một khi tiến vào Ngũ Hành Tán, địch nhân của ngươi quá nhiều! Tử Mặc, hiện tại tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào ngươi, Huyết Thối đao là một kiện Linh khí hoàn mỹ, đủ để khiến đám người mất lý trí!"
"Đúng vậy."
Liễu Tuệ cũng khuyên: "Tử Mặc, ngươi còn trẻ, không nên xúc động."
Tô Tử Mặc nói: "Hai vị thủ tọa đại nhân không cần khuyên nữa, ý ta đã quyết. Không tính là xúc động, chỉ cầu giải được phiền nào dứt khoát, Phong Hạo Vũ không chết, lòng ta khó yên!"
Huyền Dịch và Liễu Tuệ liếc nhau, đều có thể nhìn ra bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Cơ Dao Tuyết cảm nhận được quyết tâm của Tô Tử Mặc, biết rằng dù nàng có khuyên bảo cũng không được.
Cơ Dao Tuyết quay đầu, có chút khẩn cầu nhìn Chu thiên tử.
Mặc dù Chu thiên tử không thể công khai thiên vị Tô Tử Mặc, nhưng thoáng động tay chân một chút thì vẫn có thể nhẹ nhõm làm được.
Bình tĩnh mà xét, trong lòng Chu thiên tử cũng có chút hiếu kỳ, ông ta cũng muốn mượn trận chiến tranh đoạt Linh bảng này để nhìn xem thực lực của Tô Tử Mặc đã đạt tới cảnh giới gì.
Đêm ấy, hai vị Kim Đan chân nhân của Chân Hỏa môn tới ám sát, còn có cái chết của Đái Húc, hai chuyện đều lộ ra vẻ cổ quái, tất cả đều ám chỉ thực lực của Tô Tử Mặc cũng không phải đơn giản như mặt ngoài.
Nhưng trông thấy ánh mắt khẩn cầu của Cơ Dao Tuyết, trong lòng Chu thiên tử mềm nhũn, thầm thở dài nói: "Thôi, thôi."
Cơ yêu tinh vẫn luôn không nói chuyện, hơn nữa còn lặng lẽ xách ghế, đi về bên cạnh Cố Tích.
Tô Tử Mặc từ chỗ Chu thiên tử lấy được một khối ngọc phù, đi tới bên cạnh Kỷ Thành Thiên cùng nhóc mập mạp, lén nhét vào trong tay hai người một túi trữ vật, thấp giọng nói: "Trong túi trữ vật có một kiện cực phẩm Linh khí loại công kích, còn có một cái cực phẩm linh khí loại phòng ngự."
Nghe được câu này, hai người Kỷ Thành Thiên đều sáng mắt lên.
Hắn vốn là Trúc Cơ ngũ mạch, lại có hai kiện cực phẩm Linh khí một công một thủ trong tay, chỉ cần không bị người khác vây công, đơn đả độc đấu hẳn là không có người nào là đối thủ của hắn.
Nhóc mập mạp nháy mắt nhỏ, đang muốn mở miệng hỏi thăm, Tô Tử Mặc lại nói: "Của ngươi là cự phủ và tấm chắn."
Nhóc mập mạp hớn hở, hai món binh khí này rõ ràng là đo thân mà làm cho hắn.
Có cự phủ cùng tấm chắn này, thực lực của hắn cũng không thể khinh thường!
Hai mắt Chu thiên tử lóe lên, ngay sau đó, một cây gậy lớn cỡ ngón tay lớn từ mi tâm Chu thiên tử bay ra.
Cây gậy này rơi xuống quảng trường, đã nhanh chóng lớn lên, hình thành một kiện binh khí hình chiếc ô.
Bành một tiếng, trên vải dù có năm màu sắc bất đồng, đại biểu cho Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cán dù được mở ra, che đậy hơn nửa bầu trời!
Pháp khí, Ngũ Hành Tán!
Trên quảng trường, hơn năm ngàn vị tu sĩ muốn tham gia tranh đoạt Linh bảng theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại.
Ánh mắt của mọi người rơi vào những khu vực có màu sắc khác nhau kia, không khỏi hãm sâu trong đó, tâm thần đại chấn.
Mỗi một khối vải dù kia dường như chính là một thế giới!
"Chư vị đã chuẩn bị xong chưa, tranh đoạt Linh bảng chính thức bắt đầu."
Chu thiên tử vừa mới nói xong, Ngũ Hành Tán bắt đầu xoay tròn.
Bị Ngũ Hành Tán hút vào trong trước là Trúc Cơ ngũ mạch trên quảng trường.
Trúc Cơ ngũ mạch của năm đại tông môn chia ra tiến vào một khối khu vực của Ngũ Hành Tán.
Kỷ Thành Thiên rơi vào khu vực Thủy.
Trên quảng trường, tính cả Phong Hạo Vũ, còn thừa lại bốn Trúc Cơ ngũ mạch.
Ý nghĩa là bên trong Ngũ Hành Tán, sẽ có một khu vực chỉ có một ngũ mạch Trúc Cơ!
Như thế Trúc Cơ ngũ mạch ở khu vực này sẽ có áp lực nhỏ hơn, trên cơ bản sẽ có thể chống đến cuối cùng, thu hoạch được một vị trí trên Linh bảng.
Bá bá bá!
Bốn bóng người bắn lên không, chui vào trong bốn khu vực.
Tô Tử Mặc nhìn chằm chằm vào Phong Hạo Vũ, nhìn hắn tiến nhập vào khu vực Kim.
Trong khu vực này, trừ Phong Hạo Vũ ra, còn có một Trúc Cơ ngũ mạch khác, chính là Hạ Giang của Chân Hỏa môn.
Mà Kỷ Thành Thiên ở khu vực Thủy, chỉ có một mình hắn là Trúc Cơ ngũ mạch!
Nhìn thấy cách phân phối này, trong lòng mọi người đều ý thức được đây là Chu thiên tử cố ý chiếu cố Phiêu Miểu phong.
Ngũ Hành Tán tiếp tục chuyển động.
Tu sĩ trên quảng trường một mảnh đen kịt, bay về phía Ngũ Hành Tán.
Một trận chém giết, sắp bắt đầu!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất