Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 359: Thành Huyền Thiên

Chương 359: Thành Huyền Thiên
Cơ Dao Tuyết rời đi không bao lâu, Tô Tử Mặc đang chữa trị trận pháp ở cửa động phủ, Dạ Linh cùng tiểu Ngưng đi tới.
"Sao thế? "
Tô Tử Mặc thấy tiểu Ngưng muốn nói lại thôi, giống như có tâm sự, nên lên tiếng hỏi.
Tô Tiểu Ngưng do dự một chút, lấy từ trong ngực ra một lò luyện đan cổ lão tinh xảo, cau mày nói: "Ca, không biết vì sao, từ khi tiến vào thượng cổ chiến trường, lò luyện đan này vẫn koong ngừng nóng lên."
Tô Tử Mặc nhận lấy lò luyện đan, cảm nhận một chút.
Quả nhiên, lò luyện đan này tản ra một tia ấm áp, nhưng cũng không tính rõ ràng.
Lò luyện đan này chính là nguyên nhân khiến huynh muội Tô Tử Mặc xích mích cùng Chân Hỏa môn ở trong vương thành Đại Chu.
Từ khi tiểu Ngưng đạt được lò luyện đan này, trong lúc luyện đan tinh thần lực sẽ rất dễ dàng tập trung, trạng thái luyện đan sẽ đạt tới đỉnh phong!
Lúc đó, Tô Tử Mặc cũng cảm giác lò luyện đan này có lai lịch lớn.
Bây giờ xem ra lò luyện đan này rất có thể có liên quan cùng thượng cổ chiến trường!
Tô Tử Mặc trả lại lò luyện đan cho tiểu Ngưng, hỏi: "Trừ phát nhiệt ra, còn có điểm nào dị thường sao?"
"Cảm giác dị thường..."
Tô Tiểu Ngưng trầm ngâm một chút, mới nói ra: "Những ngày này muội ngủ không ngon lắm, có cảm giác giống như có thứ gì đó đang vô hình kêu gọi, như có như không, chuyện này có tính sao "
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, hỏi: "Có thể cảm nhận được phương hướng triệu hoán sao? "
"Bên kia!"
Tô Tiểu Ngưng chỉ về phương nam, ngữ khí chắc chắn.
Tô Tử Mặc gật gật đầu, trong lòng đã có quyết định.
Nếu hắn cũng định muốn đi vào chỗ sâu trong thượng cổ chiến trường để nhìn xem, không bằng đi theo phương hướng mà tiểu Ngưng chỉ ra để nhìn xem có thể giải khai bí mật của lò luyện đan nàyhay không.
Mười mấy ngày sau, Tô Tử Mặc chữa trị xong trận pháp ngoài động phủ, lại một mình đi vào trong một gian thạch thất mấy ngày, sau đó mới gọi đám người vào trong đại điện của động phủ.
"Ta dự định rời khoit nơi đây, đi tới chỗ sâu trong thượng cổ chiến trường nhìn xem."
Tô Tử Mặc nói xong câu đó, ánh mắt lơ đãng đảo qua Quân Hạo, người này mặt không biểu tình, nhìn không ra hỉ nộ.
Chuyện này Cơ Dao Tuyết cùng Tô Tiểu Ngưng đã sớm biết, tự nhiên không có phản ứng gì, những người khác lại có vẻ mặt khác nhau.
Tư Ngọc Đường là người thứ nhất nhảy ra, phản đối nói: "Ta nhất định không đi, trước khi tiến vào thượng cổ chiến trường, chư vị tiền bối đã dặn đi dặn lại, không cho chúng ta xâm nhập vào chiến trường, ngươi tự tìm chết, ta không phụng bồi."
"Mặc tiên sinh, địa thế nơi này hiểm trở, còn có đại trận bảo hộ, chúng ta đã thu hoạch được Khai Mạch đan, ở trong này bế quan tu luyện là được rồi, không cần thiết mạo hiểm xâm nhập vào sâu trong thượng cổ chiến trường đi."
Một vị hộ vệ của Đại Chu nhíu chặt chân mày, cũng lắc đầu phủ định.
" Thực lực của Tử Mặc huynh cường đại, coi như xâm nhập vào thượng cổ chiến trường cũng có sức tự vệ."
Quân Hạo đứng ra, khẽ thở dài tiếc nuối nói: "Chỉ tiếc, thực lực của tại hạ có hạn, không thể sóng vai xông xáo cùng Tử Mặc huynh."
Tô Tử Mặc cười như không cười nhìn Quân Hạo một chút, không nói chuyện, rồi lại về phía tu sĩ khác.
Kỷ Thành Thiên trầm giọng nói: "Tử Mặc, ta cùng đi với ngươi!"
"Đại ca, ta cũng đi." Nhóc mập mạp vội vàng đứng ra.
Lãnh Nhu cũng nhẹ gật đầu với Tô Tử Mặc.
Thạch Kiên gãi đầu một cái, cười ngây ngô nói: "Ta cũng đi cùng các ngươi thôi."
Một vị hộ vệ Đại Chu khác nhíu chặt lông mày, thần sắc nghiêm túc, nói: "Chư vị, các ngươi phải suy nghĩ kỹ. Sâu trong thượng cổ chiến trường nguy hiểm hơn khu vực biên giới nhiều lắm, mỗi bước đều là mặt băng mỏng! Xâm nhập vào sâu trong thượng cổ chiến trường, Trúc Cơ sáu mạch chỉ là tu vi thấp nhất!"
Một người khác nói ra: "Đúng vậy, nếu gặp được những truyền nhân của thế lựchàng đầu, một người cũng đủ để giết chết toàn bộ các ngươi! Mấy ngàn năm qua, tu sĩ xâm nhập vào chỗ sâu thượng cổ chiến trường, không có một người nào sống lại!"
Tô Tử Mặc ôm quyền nói: "Ý ta đã quyết, đa tạ hai vị đạo hữu nhắc nhở."
Trên thực tế, đám người Phiêu Miểu phong cũng biết, càng thâm nhập vào sâu trong thượng cổ chiến trường thì sẽ càng hung hiểm.
Nhưng, hung hiểm luôn cùng tồn tại với cơ duyên!
Huống chi, đối với đám người Kỷ Thành Thiên, còn có chuyện quan trọng hơn.
Trước khi tiến vào thượng cổ chiến trường, hai vị thủ tọa Huyền Dịch cùng Liễu Tuệ đã ám chỉ với bọn hắn, vào thượng cổ chiến trường tìm kiếm thông đạo khác, rời đi vương triều Đại Chu, rời đi Thiên Hoang Bắc Vực!
Rất nhanh, năm người Kỷ Thành Thiên, Lãnh Nhu, nhóc mập mạp, tiểu Ngưng, Thạch Kiên cùng Dạ Linh đi vào sau lưng Tô Tử Mặc, đội ngũ mười một người, cũng chỉ còn lại có Cơ Dao Tuyết cùng hai vị hộ vệ Đại Chu, Quân Hạo cùng Tư Ngọc Đường.
"Trận pháp phía ngoài ta đã chữa trị rồi, thạch thất này đủ để các ngươi tách ra tu luyện đi."
Tô Tử Mặc liếc nhìn Cơ Dao Tuyết một chút, mới mang theo đám người tiểu Ngưng quay người rời đi.
Tiễn đám người Tô Tử Mặc rời đi, cảm xúc Cơ Dao Tuyết có chút mất mát, lạnh nhạt nói ra: "Từ hôm nay trở đi, ta sẽ bế quan tu luyện, ai cũng không thể vào tu luyện thất của ta."
Nói xong, Cơ Dao Tuyết đi vào thạch thất ở cuối thông đạo thứ năm.
Nơi đây có năm gian thạch thất, Tư Ngọc Đường nhún nhún vai, tùy tiện tìm một gian, cũng bắt đầu tu luyện.
Quân Hạo nhìn theo bóng lưng Cơ Dao Tuyết rời đi, sâu trong đáy mắt lướt qua một tia âm lãnh, khóe miệng hơi vểnh.
...
Rời đi nơi đây, Tô Tử Mặc lấy ra địa đồ so sánh một phen, mang theo đám người đi về phía nam.
Một đường đi về phía nam, có Tô Tử Mặc cùng Dạ Linh nên hành trình này hữu kinh vô hiểm.
Nhưng càng đi sâu vào thượng cổ chiến trường, ngay cả Tô Tử Mặc cũng dần dần cảm thấy áp lực.
Trên đường đi gặp phải hung thú có thực lực càng ngày càng mạnh, còn từng bị những tu sĩ khác phục sát mấy lần, trừ Tô Tử Mặc ra, gần như người nào cũng bị thương.
Mặc dù đều có cảnh giới tương tự, nhưng thực lực của Trúc Cơ sáu mạch sâu trong thượng cổ chiến trường sẽ cường đại hơn tu sĩ ở khu vực biên giới rất nhiều.
Ngay cả Kỷ Thành Thiên có được tam đại bí thuật của Phiêu Miểu phong, khi đơn đả độc đấu cũng bị áp chế.
Mà áp lực của Tô Tử Mặc cũng càng lúc càng lớn.
Ở biên giới thượng cổ chiến trường, hắn còn có thể cam đoan an toàn cho sáu người.
Mà bây giờ, hắn nhiều nhất chỉ có thể bảo vệ một hai người!
Thời gian mười ngày, đám người vẫn luôn không ngừng chạy trên đường, gần như không dư thừa thời gian để tu luyện.
Mặc dù cảnh giới vẫn giống lúc trước, nhưng trong mười ngày này trải qua bao nhiêu trận ác chiến, mấy lần bồi hồi bên bờ sinh tử, thực lực của đám người Kỷ Thành Thiên đều có tiến bộ rõ ràng!
Loại tiến bộ này nếu chỉ dựa vào bế quan tu luyện thì sẽ hoàn toàn không thể có được.
Mười ngày sau, tới gần chạng vạng tối, xa xa phía trước hiện ra một tòa thành trì cổ xưa, giống như một cự thú viễn cổ nằm ở cái kia.
Trên địa đồ có ký hiệu đây là một điểm tụ tập, tên là Thành Huyền Thiên.
Phàm là thành trì còn tồn tại trong thượng cổ chiến trường, đều sẽ trở thành điểm tụ tập lớn nhất, bên trong có tam giáo cửu lưu, Bàng môn tả đạo, tu sĩ của các đại thế lực tông môn đều sẽ tụ tập nơi này.
Đám người thở phào một hơi.
Liên tục đi đường mười ngày, tinh thần căng thẳng, ngoại trừ Tô Tử Mặc vẫn còn sinh long hoạt hổ, nhìn không ra mỏi mệt gì, mấy người khác đều bị thương, trạng thái đều đã đạt tới cực hạn.
Nếu trước lúc trời tối mà bọn họ còn không tìm thấy nơi đặt chân thì một đêm này của bọn hắn sẽ cực kỳ gian nan.
Đoạn đường này đi tới, ánh mắt đám người Kỷ Thành Thiên nhìn Tô Tử Mặc càng ngày càng hiếu kỳ, càng ngày càng kính nể.
Dù là ở biên giới thượng cổ chiến trường, hay đã xâm nhập vào trong chỗ sâu, không ai có thể nhìn thấy cực hạn của Tô Tử Mặc.
Trong thân thể nhìn như gầy yếu kia lại ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận, thể lực dồi dào, sức chịu đựng kinh người!
Trong lòng mấy người rõ ràng, nếu không có Tô Tử Mặc, bọn hắn còn không chưa nhìn thấy thành Huyền Thiên thì đã chết ở nửa đường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất