Chương 392: Đột phá
Chạy trên mặt biển càng ngày càng khó.
Lực lượng của từng đợt sóng lớn quá mạnh, không ngừng trùng kích tới khiến nhục thân của Tô Tử Mặc gần như đã bị đập đến mức tan ra thành từng mảnh, nội phủ đều bị chấn động kịch liệt!
Cứ tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ phải chết!
Tô Tử Mặc chỉ đành hít một hơi thật sâu rồi chìm xuống đáy biển.
Dưới đáy biển là từng đống bạch cốt.
Qua bao nhiêu năm tháng, những thiên kiêu đã táng thân trong Linh Hải đều đã biến thành bạch cốt âm u, lúc này Tô Tử Mặc đang giẫm lên thi cốt của bọn họ rồi chậm chạp tiến lên.
Dưới đáy biển tương đối yên ả hơn trên mặt biển, không có từng cơn sóng cuốn cao ầm ầm kéo tới, nhưng dưới đáy biển này lại có mạch nước ngầm!
Ở trong biển sâu, áp lực mà Tô Tử Mặc phải chịu cũng lớn hơn, vô số đao khí đánh tới, còn phải đi ngược dòng nước.
Đã rất nhiều lần hắn bị mạch nước ngầm xô ngã, nhưng hắn vẫn kiên trì đứng lên, tiếp tục tiến lên.
Theo thời gian trôi qua, đao khí trong cơ thể Tô Tử Mặc đã đạt tới cực hạn của hắn!
Huyết nhục, kinh mạch, gân cốt, nội phủ, đều đã hiện ra từng vết thương, đao khí sắc bén giăng khắp nơi vô cùng lăng lệ, làn da của Tô Tử Mặc đã xuất hiện vô số vết rạn hình mạng nhện cực kỳ khủng bố doạ người, máu tươi từ trong đó thấm ra.
Tô Tử Mặc kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình run rẩy, dừng bước.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sinh cơ trong cơ thể hắn sẽ bị những đao khí này phá hủy!
Tô Tử Mặc ngồi trên mặt đất, thúc dục lực khí huyết.
Ở dưới đáy biển sâu, Tô Tử Mặc căn bản không cần lo chuyện hắn tu yêu bị bại lộ.
Trong cơ thể Tô Tử Mặc bắt đầu truyền ra tiếng sóng triều, tiếng kinh lôi, âm thanh hổ báo, thậm chí còn có một âm thanh kỳ quái, giống như đã từng quen biết, cực kì khủng bố!
Long ngâm!
Trong đầu Tô Tử Mặc chợt nghĩ ra.
m thanh thứ tư này, đúng là tiếng long ngâm mà hắn từng nghe được ở trong di tích Thái Cổ, tiêng ngâm này ẩn chứa một luồng đại khí mênh mông đến từ Thái Cổ thời đại, vừa nặng nề lại đầy uy nghiêm!
Hắn ăn nửa quả trứng rồng kia, cuối cùng trong cơ thể hắn đã lưu lại một ấn ký không thể xóa đi.
Đồng thời, Tô Tử Mặc bắt đầu vận chuyển tâm pháp bí điển Đại Hoang Yêu Vương.
Phải chịu đựng, nhất định phải trấn áp được những đao khí này!
Từ lúc đầu là Thối Thể thiên, Dịch Cân thiên, Đoán Cốt thiên, Phạt Tủy thiên, Luyện Tạng thiên, sau đó Thông Khiếu thiên.
Trong lòng Tô Tử Mặc thầm niệm kinh văn sáu thiên, vận chuyển sáu loại tâm pháp, vòng đi vòng lại, tuần hoàn không ngừng.
Sau lưng Tô Tử Mặc, hiện ra một hư ảnh của Hoang Ngưu Yêu Vương, rạch trời mầ tới, đôi sừng trâu sắc nhọn như thương, chỉ cần ngẩng đầu giận đâm đã có thể đâm xuyên bầu trời!
Một thoáng dừng lại, tiếp đo lại là một bóng mờ hiển hiện, đó là một hư ảnh Hùng Yêu cường tráng cao lớn, đột nhiên đứng thẳng người, ngửa mặt lên trời gào thét.
Ngay sau đó, hư ảnh một Cự Mãng cuộn quanh ngẩng lên, đôi mắt băng lãnh.
Một Đại Viên Yêu đỉnh thiên lập địa có đôi mắt đỏ trừng lớn, kiêu ngạo gầm thét, không ngừng đấm ngực dậm chân, tiếng vang trầm trầm 'Thùng thùng' không ngừng vang lên giống như có thần linh đang gõ trống.
Rồi lại đến một thới Thần Câu dựng thẳng người sau khi chạy vội, nơi móng ngựa rơi xuống, hư không đều hiện lên ra từng vết rách, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Theo sát phía sau là hư ảnh Bạch Hổ, Linh Báo hiển ra, chúng lộ ra nanh vuốt dữ tợn cùng đánh giết tới.
Ở trên người Tô Tử Mặc có vô số lôi điện quấn quanh hừng hực chói mắt.
Trong biển lôi điện này, hư ảnh đám Yêu Vương hiển hiện, tất cả cùng ngửa mặt lên trời gào thét, tản ra vô tận uy áp, đối kháng lại đao khí trong cơ thể Tô Tử Mặc!
Mặt biển vốn đã bình tĩnh lại, dưới ánh nhìn chăm chú của đám người ở đây, mặt biển lại đột nhiên sôi trào lên, từng đợt sóng cao cuốn lên!
Giống như ở dưới đáy biển có một tồn tại kinh khủng từ thời đại Thượng Cổ đang thức tỉnh!
"Chẳng lẽ, người kia không chết? "
"Không, không thể nào! "
Đám tu sĩ đều nghi ngờ.
Trong mắt Bạch Vũ cũng lướt qua vẻ hồ nghi.
...
Bên trong biển sâu.
Đao khí tung hoành, làm trong ngoài thân thể Tô Tử Mặc không ngừng xuất hiện vết thương.
Huyết mạch sôi trào, những vết thương này vừa mới lộ ra một tia máu đã khôi phục lại như lúc ban đầu.
Phá hư, chữa trị... Phá hư, chữa trị!
Vòng đi vòng lại.
Đau đớn kịch liệt, kích thích thần kinh của Tô Tử Mặc.
Nhưng trong mắt của hắn, quang mang lại càng ngày càng sáng!
Trong quá trình tuần hoàn này, huyết nhục, gân cốt, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng của Tô Tử Mặc đều được lột xác, khẩu khiếu trong thất huyệt khiếu cũng chẳng mấy chốc sẽ đả thông!
Mặc kệ có thể đạt được Đao Hoàng truyền thừa hay không, chuyến đi này của hắn đều không còn uổng công nữa.
Nếu không có áp lực như vậy, thì trong vòng một tháng hắn căn bản không thể đả thông khẩu khiếu!
Một lúc lâu sau, toàn thân Tô Tử Mặc chấn động, đột nhiên há miệng rít lên một tiếng!
Dám hé miệng dưới đáy biển như thế, với áp lực khủng bố xung quanh, trong nháy mắt nước biển sẽ chảy ngược, đây hoàn toàn chính là muốn chết.
Nhưng khi Tô Tử Mặc rống to một tiếng, rất nhiều hư ảnh Yêu Vương phía sau hắn đồng loạt cất tiếng rống giận gào thét.
Một luồng sóng âm to lớn đột nhiên bắn ra, tạo nên vô số gợn sóng, đẩy lùi nước biển chung quanh hắn!
Khẩu khiếu đã được đả thông!
Tu luyện đến bây giờ, trong thất đại huyệt khiếu chỉ còn lại có huyệt khiếu ở hai mắt là chưa thông.
Sau khi gào thét qua đi, nước biển lại càng mãnh liệt bao phủ tới Tô Tử Mặc, không ngừng đụng chạm lấy, giống như bị thứ gì đó khiêu khích, đao khí cũng càng hung hiểm điên cuồng hơn!
Tạch tạch tạch!
Rất nhiều hư ảnh Yêu Vương tán loạn.
Sau một khắc, một khí tức càng kinh khủng hơn hiển hiện.
Sau lưng Tô Tử Mặc, một con bướm màu máu hiển hiện như ảo như thật, trên hai cánh có in hai vòng trăng khuyết kỳ ảo.
Nước biển trong nháy mắt đã bình tĩnh trở lại, giống như bị một loại khí tức nào đó chấn nhiếp nên đông kết lại!
Con bướm màu máu nhẹ nhàng vỗ hạ cánh, đao khí trong cơ thể Tô Tử Mặc trong nháy mắt đã an tĩnh lại, triệt để bị trấn áp!
Con bướm màu máu lại biến mất không thấy nữa, giống như chưa bao giờ xuất hiện vậy.
Khi những đao khí này không còn có công kích nữa, ở trong cơ thể Tô Tử Mặc chỉ còn lại linh lực thuần túy nhất!
Cuồn cuộn như biển!
Linh lực trong đan điền Tô Tử Mặc đang điên cuồng tăng lên.
Hắn vốn mới vừa bước vào Trúc Cơ năm mạch, nhưng lúc này, linh mạch thứ năm đã bị linh lực nồng đậm thuần túy lấp đầy!
Khi linh lực trào lên, linh mạch thứ sáu ẩn ẩn hiển hiện.
Cũng không biết bao lâu sau, một tiếng nổ ầm ầm vang lên!
Dưới bộ thanh sam, linh mạch thứ sáu được đả thông!
Trúc Cơ sáu mạch!
Tô Tử Mặc lộ vẻ mặt vui mừng.
Tu Yêu, Tu Tiên đồng thời đột phá, bây giờ mặc dù hắn đang ở dưới đáy biển sâu, nhưng áp lực phải chịu đã giảm mạnh.
Tô Tử Mặc chống lại mạch nước ngầm để tiếp tục tiến lên.
Không lâu sau, Linh Hải lại xảy ra biến hóa.
Giống như có một đôi bàn tay vô hình vươn vào bên trong Linh Hải, dùng sức khuấy động, hình thành một vòng xoáy khổng lồ, cả Linh Hải đều bị vòng xoáy kéo theo!
Tô Tử Mặc bị cuốn vào trong đó, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn bộ thân hình bị lực lượng xoáy mạnh đến mức muốn nổ tung!
Gân cốt cùng vang lên, nội phủ lệch vị trí.
Tô Tử Mặc vội vàng bộc phát ra khí huyết, ngăn chặn thương thế trong cơ thể, vận chuyển bí điển Đại Hoang Yêu Vương, trong thất đại huyệt khiếu, có năm huyệt lóe ra tia sáng yêu dị, chỉ có huyệt khiếu ở hai mắt là ảm đạm vô quang!
Nếu khi nãy không có đột phá đã trực tiếp bị vòng xoáy này kéo vào đi, dù nhục thân của Tô Tử Mặc mạnh hơn nữa, sợ rằng cũng bị xé rách thành mảnh vỡ!
Biến hóa bên trong Linh Hải, lần thứ hai hấp dẫn vô số ánh mắt.
Vòng xoáy trong Linh Hải quá mức khủng bố, tựa như thần tích, tựa như một cái động không đáy, muốn thôn phệ vạn vật trong bầu trời vào đó.
"Tại sao có thể như vậy "
"Ta từng nghe sư tôn nhắc tới, hình như một ngàn năm trước, tu sĩ đạt được Đao Hoàng truyền thừa khi tiến vào Linh Hải cũng xuất hiện qua cảnh tượng kỳ dị như vậy..."
"Ngươi nói là..."
"Mau nhìn, bên trong vòng xoáy kia giống như có một người!"
Trên đá ngầm, sắc mặt của Bạch Vũ, trở nên cực kỳ khó coi.