Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 468: A... Lợi hại như vậy

Chương 468: A... Lợi hại như vậy
Đây căn bản không phải là tu sĩ gì cả.
Nói đúng ra, đây không phải một người sống.
Toàn thân con quái vật này tỏa ra một loại mùi hôi làm cho người muốn nôn mửa, làn da màu xanh đen, từng khối cơ bắp hơi nhô lên, góc cạnh rõ ràng, giống như bị nước thép đổ qua.
Móng tay thon dài, sắc bén như đao, lóe ra màu xanh lục thăm thẳm, rõ ràng là có chứa kịch độc!
Trong hai hốc mắt không có con ngươi, tất cả đều là tròng trắng, làm người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Lúc quái vật này gầm rú, gân xanh ở trên cổ, trên gương mặt nổi lên, giống như từng con rắn nhỏ uốn lượn ở trong làn da, trong miệng nhô ra đôi răng nanh loang lổ vết máu, mặt mũi dữ tợn, làm cho người nhìn vào không rét mà run!
Đây là một bộ tử thi 'Sống '!
Mọi người ở đây chưa bao giờ thấy qua loại thủ đoạn này, thi thể khởi tử hoàn sinh, bị người điều khiển, hơn nữa còn tràn ra khí tức kinh khủng như vậy!
Mặc dù Cơ Dao Tuyết là công chúa của Đại Chu, lúc này cũng bị dọa cho phát sợ, khuôn mặt trắng bệch.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tử thi sải bước, gấp rút chạy tới chiến trường.
Quân Hạo, Tư Ngọc Đường thấy tình thế không ổn, sớm đã rời khỏi, sợ bị tác động đến.
"Mau!"
Một vị Thị vệ của Đại Chu tế ra phi kiếm, một người khác tay bấm Linh quyết, tuôn ra một quả cầu lửa khổng lồ cháy hừng hực, đánh tới phía tử thi!
Tử thi làm như không thấy, tốc độ không hề suy giảm.
Thấy cảnh này, hai vị thị vệ của Đại Chu thầm thở phào, thầm nghĩ: "Dù sao cũng chỉ là một cái xác không hồn, không có linh trí, cũng không biết né tránh."
Coong!
Hai người suy nghĩ chưa xong, phi kiếm đã đâm trúng ngực của tử thi, lại truyền đến âm thanh va chạm với kim loại!
Phi kiếm lại trực tiếp bị bắn ra!
Quả cầu lửa rơi lên trên người tử thi, chỉ thiêu đốt trong thời gian hai lần hô hấp đã bị dập tắt.
Trong làn khói dày đặc cuồn cuộn, tử thi vẫn bình yên vô sự, ngược lại khí thế còn trở nên hung ác hơn!
Hai người trừng lớn hai mắt, triệt để sợ tới choáng váng.
Cùng một thời gian.
Phi kiếm của Cơ Dao Tuyết lao tới, bốn vòng Linh Văn lóe ra hào quang loá mắt, kiếm khí như sương, sự sắc bén lộ ra, đâm thẳng vào đầu của tử thi.
Coong!
Lại là một tiếng vang giòn, bắn ra từng tia lửa, phi kiếm cũng bị bắn bay!
Bên trên mi tâm của tử thi, chỉ hiện ra một vết trắng nhàn nhạt, ngay cả làn da đều không thể chém rách!
Cơ Dao Tuyết hoảng sợ biến sắc.
Nàng là Trúc Cơ bảy mạch, tay cầm phi kiếm cực phẩm, đã ra tay toàn lực, vậy mà ngay cả làn da của tử thi này cũng không công phá được!
Tử thi này đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, còn chiến như thế nào nữa?
Suy nghĩ chưa xong, tử thi mới bước hai ba bước, đã đi tới trước mặt hai vị thị vệ của Đại Chu, vươn bàn tay ra, trong nháy mắt đã vồ nát đầu của hai người!
Hai vị thị vệ của Đại Chu, căn bản là không có cơ hội ra tay một lần nữa.
Bạch!
Cơ Dao Tuyết lại một lần nữa tế ra phi kiếm, lần này, trực tiếp đâm về phía hai mắt của tử thi!
Nàng tin tưởng, đồ vật có mạnh hơn nữa thì nhất định là cũng phải có nhược điểm.
Nhìn trường kiếm đang đâm tới, tử thi đột nhiên vươn cánh tay ra, tay không nắm lấy phi kiếm, đặt lên trên miệng, mở miệng ra, phun ra một đoàn sương mù màu xanh biếc.
Sương mù này rơi lên trên thân kiếm, trong nháy mắt ánh sáng bên trên phi kiếm cực phẩm đã ảm đạm đi, Linh quang dập tắt!
Vẻ mặt của Cơ Dao Tuyết biến đổi, nàng đã mất đi cảm ứng đối với thanh phi kiếm cực phẩm này!
"Không tốt!"
Cơ Dao Tuyết thầm hô không ổn, đang định quay người chạy vào trong gian phòng đá, một bóng đen đã đi tới gần bên.
Hô!
Gió lớn đập vào mặt, làm cho người ta cảm thấy ngạt thở.
Cơ Dao Tuyết chỉ cảm thấy ngực giống như bị đè nén, cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Phải biết, trên người tử thi này chứa đầy Thi độc, toàn thân còn tỏa ra Thi khí hôi thúi, nếu như tu sĩ khác không có phòng bị, hút Thi khí này vào, tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng!
Tử thi vươn bàn tay khổng lồ ra, chụp lên đầu vai Cơ Dao Tuyết, giống như là muốn bắt sống.
Đột nhiên!
Áo bào màu vàng nhạt trên người Cơ Dao Tuyết kia lóe ra bốn vòng Linh Văn, tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Bàn tay của tử thi bị ngăn cản, không thể bắt lấy đầu vai của Cơ Dao Tuyết được.
Tinh thần của Cơ Dao Tuyết chấn động, tỉnh táo lại, vội vàng lui lại mấy bước, lách mình tiến vào bê trong gian phòng đá, phịch một tiếng, đóng cửa đá lại.
"Rống!"
Tử thi giận tím mặt, rít lên một tiếng, hung hăng vọt tới trước cửa đá.
Ầm!
Cửa đá run rẩy kịch liệt, nhưng không bị phá tan.
Ông!
Cùng một thời gian, giống như là cảm ứng được thứ gì đó, trên mặt đất trước cửa gian phòng đá đột nhiên sáng lên từng đường trận văn.
Ở cửa gian phòng đá, lại có một tòa đại trận được khởi động, bao phủ tử thi vào bên trong!
Tiếng Kiếm khí vang lên.
Bên trong đại trận lóe ra kiếm khí bén nhọn, không ngừng đâm về phía tử thi, vô cùng vô tận, bốn phương tám hướng, hừng hực chói mắt.
Tử thi bị nhốt ở bên trong đại trận, vẫy tay, va chạm với kiếm khí ở bốn phía, không ngừng rống giận gào thét.
Cũng không lâu lắm, ở phía dưới kiếm khí không ngừng tấn công, làn da màu xanh đen của tử thi đã bị chém đứt, mình đầy thương tích, chảy ra dòng máu sền sệt tỏa ra mùi hôi thối!
"Sát trận thật là khủng khiếp!"
Thấy cảnh này, trong lòng Quân Hạo nghĩ mà sợ, bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người.
Đây rõ ràng là chuẩn bị do Tô Tử Mặc lưu lại!
Ở xung quanh gian phòng đá, trừ một tòa đại trận phòng ngự, còn có một tòa sát trận!
Nếu như trước đó Quân Hạo muốn cường công, tất nhiên sẽ rơi vào bên trong sát trận nay, bây giờ chỉ sợ là đã bị vạn kiếm xuyên tim mà chết!
"Tô Tử Mặc, ngươi thật là ác độc!"
Quân Hạo cắn răng, trong mắt tỏa ra vô tận oán độc.
Kiếm khí làm bị thương làn da của tử thi kia, tu sĩ mặc áo trắng nhìn có chút đau lòng, nhưng cũng không lo lắng.
Mặc dù sát trận này có uy lực khủng bố, thậm chí có khả năng tru giết Trúc Cơ tám mạch, nhưng lại cũng không thể làm bị thương căn cơ của tử thi, chỉ làm trầy da mà thôi.
Trên người tử thi, dòng máu hôi thối dơ bẩn chảy xuống mặt đất, dần dần bao trùm làm vấy bẩn trận văn.
Uy lực của sát trận đang hạ xuống!
Ánh sáng của trận văn dần dần ảm đạm xuống...
Cũng không lâu lắm, toà sát trận này đã triệt để bị phế bỏ, tử thi thoát khốn mà ra, đã nổi giận, điên cuồng đánh thẳng vào gian phòng đá!
Ầm! Ầm! Ầm!
Ánh sáng của đại trận phòng ngự không ngừng lấp lóe, chống đỡ thế công của tử thi.
Trong gian phòng đá, Cơ Dao Tuyết đã không còn đường lui, ngược lại đã bình tĩnh trở lại.
Trong lòng nàng rõ ràng, lực lượng do tử thi trước mắt này tuôn ra, không kém gì Trúc Cơ tám mạch, lại có Thi khí, Thi độc, Thi huyết tương trợ, tòa đại trận này, chỉ sợ là sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa.
Nếu như đại trận bị phá vỡ, nàng sẽ tự tuyệt ở nơi này!
Công chúa của Đại Chu, tuyệt đối sẽ không chịu nhục với người khác!
...
Tử thi giống như là vĩnh viễn không biết mệt mỏi, không phân chia ngày đêm, trọn vẹn tấn công một ngày một đêm!
Ánh sáng của đại trận, rõ ràng đã ảm đạm đi rất nhiều.
Đại trận phòng ngự, lúc nào cũng có thể bị công phá!
Kết cục đã được quyết định, Cơ Dao Tuyết sẽ khó thoát khỏi tai kiếp!
Tư Ngọc Đường tiến đến bên cạnh Quân Hạo, lộ ra nụ cười xu nịnh, ánh mắt đảo qua tu sĩ mặc áo trắng, hỏi: "Quân sư huynh, vị đạo hữu này xưng hô như thế nào?"
"Ngươi không có tư cách biết."
Quân Hạo nói: "Ngươi chỉ cần biết, vị này đến tông môn cấp cao trên Thiên Hoang Đại Lục, là thiên kiêu Trúc Cơ Cảnh mạnh mẽ nhất!"
"Vâng vâng vâng."
Tư Ngọc Đường lộ ra vẻ sợ hãi, liên tục gật đầu.
"Chiến lực của Lý sư huynh vô song, có thể xưng vô địch trong Trúc Cơ Cảnh, có thể trấn áp tất cả cường địch trên Thiên Hoang, xem như là thượng cổ chư Hoàng lúc còn là Trúc Cơ Cảnh, đều chưa hẳn đã là đối thủ của Lý sư huynh!"
Quân Hạo miệng lưỡi lưu loát, dùng ngông ngữ ca ngợi tới cực điểm, mặt không đỏ tim không đập.
Mặc dù nghe ra ý tứ nịnh nọt của Quân Hạo, nhưng tu sĩ mặc áo trắng vẫn cảm thấy rất hưởng thụ.
Tu sĩ mặc áo trắng ngần ngừ một chút, nói: "Cũng không thể nói như vậy, vài ngày trước đó, Nhân Hoàng Điện giáng lâm, một vị Yêu nghiệt của Thần Hoàng Đảo xuất hiện, người này cũng không thể khinh thường."
Quân Hạo vội vàng nói: "Lý sư huynh không cần phải khiêm tốn, ở Trúc Cơ Cảnh đơn đả độc đấu, ta còn không tin có người nào là đối thủ của ngươi."
"Ừm."
Tu sĩ mặc áo trắng gật gật đầu, ngạo nghễ nói: "Nếu như đơn đả độc đấu, căn bản là ta không cần ra tay, chỉ dựa vào Thiết Thi do ta rèn luyện này, cũng đủ để trấn giết Yêu nghiệt của Thần Hoàng Đảo kia!"
"A... Lợi hại như vậy sao?"
Nhưng vào lúc này, một giọng nói lại vang lên bên tai mọi người, rõ ràng mang theo một tia mỉa mai, một tia đùa cợt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất