Chương 517: Nơi chẳng lành
Bên ngoài Đế cung.
Hai mươi mấy thân ảnh đạp không mà đến, trong bóng đêm mông lung lại càng hiện lên rõ ràng.
Đi tới gần có thể thấy được dưới chân hai mươi mấy vị tu sĩ này không có vật gì, vậy mà tất cả đều là Kim Đan Chân Nhân.
Hai mươi mấy vị Kim Đan Chân Nhân có trang phục giống nhau, phía trên thêu đầy sao, bên hông treo một khối lệnh bài tông môn, phía trên khắc hoạ hình nhật nguyệt.
Người cầm đầu có khí tức cường đại nhất, tóc đen bay bay theo gió, da thịt trắng noãn, mắt sáng như sao trời rực rỡ ngời ngời trong màn đêm.
"Thiển sư huynh, làm sao lại dừng lại ?"
Sau lưng có một Kim Đan Chân Nhân thần sắc cung kính, thấp giọng hỏi.
Khóe miệng của người dẫn đầu hơi cong lên, ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn về phía hắc ám cách đó không xa, rồi rất nhanh lại thu hồi ánh mắt, trong mắt lóe lên vẻ đùa cợt rồi biến mất, nói: "Không có gì, bên trong Đế cung hình như có biến cố gì đó."
"Vậy chúng ta còn vào Đế cung hay không ?" Kim Đan Chân Nhân đứng sau lưng kia hỏi.
"Đương nhiên phải vào!"
Người dẫn đầu mỉm cười, nói: "m mã âm mã bên trong Đế cung đều tụ tập về một cái phương hướng, chúng ta tới xem xem đã xảy ra chuyện gì."
Nói xong, hai mươi mấy Kim Đan Chân Nhân đều phóng tới chỗ sâu trong Đế cung, rất nhanh đã biến mất ở trong màn đêm.
Đợi đội tu sĩ này biến mất một hồi, trong bóng tối cách đó không xa, có tám thân ảnh xuất hiện, khí tức toàn thân âm lãnh giống như U Linh trong bóng đêm!
"Mạc sư huynh, Tinh Nguyệt tông có không ít người đến đây!"
Một Kim Đan Chân Nhân lộ vẻ mặt kiêng kị, nhỏ giọng nói ra.
Trong tám thân ảnh này, có một người với vẻ mặt âm lãnh, thân hình gầy gò như ẩn như hiện ở trong màn đêm, nghe người khia nói thê thì hừ lạnh một tiếng: "Tinh Nguyệt tông có gì phải sợ chứ, thực lực của Vô Ảnh môn chúng ta cũng không yếu!"
"Người dẫn đầu kia hình như là thiên kiêu của Tinh Nguyệt tông-Thiển Tinh Vũ!"
"Ta nghe nói Thiển Tinh Vũ được truyền thừa thượng cổ dị tượng của Tinh Nguyệt tông-Nhật Nguyệt Tinh Quang, xếp hạng chín mươi hai trên Dị Tượng bảng."
Một người khác khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói: "Vừa rồi... Thiển Tinh Vũ giống như đã phát hiện ra chúng ta."
"Không sao."
Nam tử gầy gò lãnh đạm nói: "Nếu liều mạng tranh đấu, Mạc Hiểu Phong ta căn bản không sợ hắn! Đi, chúng ta cũng tiến vào Đế cung nhìn xem!"
Mạc Hiểu Phong phất phất tay, mang theo bảy vị đồng môn sau lưng, chui vào bên trong Đế cung.
Không bao lâu sau, lại có một đội tu sĩ chạy tới.
Đội tu sĩ này có chừng mười mấy người, trên người mặc đạo bào màu đỏ thắm, giống như trên thân có liệt diễm thiêu đốt vậy.
Nhìn phục sức và lệnh bài tông môn của mấy người này thì biết rõ, hơn mười tu sĩ này đến từ một trong những đỉnh cấp tông môn ở Thiên Hoang Bắc Vực - Hỏa Vân cốc!
Hỏa Vân cốc mặc dù không nằm trong chín phái Tiên môn, nhưng thực lực cũng không thể khinh thường.
Người dẫn đầu có thân hình cao lớn, ánh mắt nóng bỏng chính là thiên tài trong nội môn đệ tử của Hỏa Vân cốc-Vương Viêm.
"Ha ha, thật náo nhiệt."
Vương Viêm cười lớn một tiếng, nói: "Không ngờ hôm nay có thể gặp được tu sĩ của Tinh Nguyệt tông cùng Vô Ảnh môn. Đến rất đúng lúc, ta ngược lại muốn xem xem những năm này, Thiển Tinh Vũ và Mạc Hiểu Phong có tiến bộ gì!"
Tiếng cười chưa rơi, Vương Viêm đã nhâc chân chạy vào bên trong Đế cung.
...
Sâu trong Đế cung.
Tô Tử Mặc mang theo ba người Huyền Dịch, tiếp tục tìm tòi ở trong vùng cấm địa này.
m Sát khí xung quanh càng ngày càng nặng, trạng thái của ba người Huyền Dịch cũng không tốt lắm.
Ba người dù sao cũng đã bị thương trước đó, trong hoàn cảnh như vậy, thương thế căn bản không thể khỏi hẳn, huyết mạch vận chuyển càng ngày càng chậm, thân thể cũng càng băng lãnh.
Tô Tử Mặc chú ý tới tình huống của ba người nên âm thầm nhíu mày.
Nếu cứ tiếp tục chờ đợi trong hoàn cảnh đầy m Sát khí này, không tới một ngày, dù không có âm binh âm mã uy hiếp, thân thể ba người Huyền Dịch cũng phải xảy ra vấn đề lớn!
Bọn hắn không giống Tô Tử Mặc đã tu luyện huyết mạch tới cảnh giới huyết như hải triều.
Những m Sát khí này căn bản là không thể cận thân hắn.
Tô Tử Mặc ngừng bước, trầm giọng nói: "Trước nghỉ ngơi một chút, đợi âm binh âm mã triệt để tán đi, ta mang các ngươi rời khỏi nơi đây!"
Hắn có năng lực Thiên Thị Địa Thính, có thể lập tức phát giác được động tĩnh cuẩ âm binh âm mã, từ đó sớm che giấu.
Ba người Huyền Dịch gật gật đầu.
Tô Tử Mặc hỏi: "Độ Ách đan còn cần mấy loại Linh thảo nữa? Đợi khi đưa các ngươi ra ngoài xong, ta lại vào trong này tìm một chút."
"Vũ Lâm Hoa, Tử Vân Linh Chi, Thiên Niên Huyết Sâm cùng Càn Nguyên Thảo." Huyền Dịch đáp.
Tô Tử Mặc từng đọc lướt qua Đan Đạo, đối với những linh thảo này cũng có chút quen thuộc, nghe tên bốn loại Linh thảo này cũng không khỏi nhíu chặt lông mày.
Bốn loại Linh thảo này quá hiếm có!
Những năm gần đây đã rất ít gặp được.
Giống như Huyết Nhân Sâm, đó là loại phải dùng máu tươi sinh linh bồi dưỡng, tỉ mỉ che chở, mới có thể mọc ra chớ nói chi là Thiên Niên Huyết Sâm!
Tô Tử Mặc trầm ngâm một chút, trong đầu đột nhiên hiện lên một cảnh tượng, nhịn không được nói ra: "Khi ta tới mảnh phế tích này, từng nhìn thấy khe nứt lớn ở trung tâm phế tích, ở trong đó có lẽ sẽ có bốn loại Linh thảo này."
"Hí!"
Lý Tử Duyệt giật nảy mình, hít một hơi khí lạnh, thần sắc sợ hãi vội vàng lắc đầu nói: "Ngàn vạn lần tuyệt đối đừng đến đó!"
"Làm sao?" Tô Tử Mặc theo bản năng hỏi.
Lý Tử Duyệt nuốt nước miếng, hỏi ngược lại: "Ngươi có biết khe nứt lớn kia hình thành thế nào không?"
Tô Tử Mặc lắc đầu.
Lý Tử Duyệt nhỏ giọng nói ra: "Nghe đồn, khe nứt này là do tràng hạo kiếp vạn năm trước tạo thành! Một đầu Thần Long Tổ cấp và cao thủ của hai đại tự cùng với Đại Càn đế quốc đại chiến một trận chấn động thế gian!"
"Trận chiến kia cực kỳ thảm liệt, đế đô bị hủy trong một đêm, cường giả đỉnh cao của hai đại tự bỏ mình vô số, đại năng, lão tổ cũng lần lượt vẫn lạc."
Liên quan tới trường hạo kiếp vạn năm trước này, Tô Tử Mặc từng nghe Tu La Yến Bắc Thần đề cập qua, nhưng lại không biết chi tiết trong đó.
Bây giờ nghe Lý Tử Duyệt nhắc tới, không khỏi lộ vẻ mặt rung động.
Một Thần Long đã tạo thành một trận hạo kiếp, sinh linh vẫn lạc vô số, long trời lở đất, nhật nguyệt thất sắc.
Tô Tử Mặc suy nghĩ kỹ một chút, trong lòng cũng thấy thầm hoảng sợ.
Mấy năm trước, hắn và Dạ Linh ăn một quả trứng rồng, trốn ở trong vương thành Đại Chu, một đầu Thần Long đã truy sát tới.
Ngày đó, nếu không có có một vị cường giả bí ẩn tọa trấn trong vương thành Đại Chu, chỉ sợ tràng hạo kiếp vạn năm trước sẽ lần thứ hai tái hiện!
Hơi trầm mặc, Tô Tử Mặc hỏi: "Sau đó thì sao? "
Lý Tử Duyệt khẽ thở dài một cái, cảm khái nói: "Về sau mọi người đều biết. Đại Càn đế đô bị hủy diệt, một đại đế quốc sụp đổ, hai đại tự xóa tên khỏi đại lục Thiên Hoang."
" Thần Long kia còn sống?" Tô Tử Mặc lại hỏi.
Lý Tử Duyệt lắc đầu, nói: "Nghe nói trận chiến kia còn kinh động đến các siêu cấp tông môn khác trên đại lục Thiên Hoang, không chỉ một vị Hoàng giả xuất thủ! Cuối cùng, mấy đại Hoàng giả liên thủ, dùng cái giá là Hoàng giả vẫn lạc để tiêu diệt Thần Long kia, sau đó chôn bên trong khe nứt lớn này!"
Đề cập tới chuyện cũ này, trong không khí đều tràn ngập mùi máu tanh.
Bầu không khí trở nên cực độ đè nén!
Lý Tử Duyệt nhỏ giọng nói ra: "Khe nứt lớn này tên là táng Long cốc, vạn năm trước Hoàng giả đẫm máu, lão tổ vẫn lạc để mai táng Thần Long, đây chính là nơi chẳng lành."
"Nghe đồn, Pháp Tướng Đạo Quân, Hợp Thể Đại Năng rơi vào trong đó đều không thể còn sống đi ra!"
Nói xong câu đó, một trận giá lạnh đột nhiên thổi tới.
Lý Tử Duyệt trong nháy mắt bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, thân thể rùng mình một cái, cũng không dám lại nói nhiều một câu, giống như sợ xảy ra chuyện gì không lành.