Chương 72: Thần Thú bảo vệ Tông môn
"Tô sư đệ, ta là Tiết Nghĩa, ngươi ở đâu?"
Ngoài động phủ, đột nhiên truyền tới tiếng của một người, chính là vị sư huynh Tiết Nghĩa lúc trước dẫn Tô Tử Mặc đi khắp Khí Phong kia.
Tô Tử Mặc vội vàng đẩy cửa đi ra ngoài.
Lần này gặp lại Tiết Nghĩa, Tô Tử Mặc theo bản năng dùng Khuy Linh thuật, phát giác được Tiết Nghĩa đúng là Luyện Khí Sĩ có cảnh giới Ngưng Khí tầng chín.
"A?"
Tiết Nghĩa nhìn Tô Tử Mặc một cái, vẻ mặt biến đổi, trong mắt lóe lên vẻ không thể tin được, hỏi: "Tô sư đệ, ngươi đã đạt tới Ngưng Khí một tầng?"
Tô Tử Mặc không thể mò ra ý tứ trong những lời này của Tiết Nghĩa, nghĩ nếu mình nói nhiều tất sẽ nói hớ, nên chỉ gật đầu.
"Oa, thật sự là lợi hại!" Tiết Nghĩa nhịn không được tán thưởng một tiếng.
Tô Tử Mặc hơi sửng sốt.
Mười ngày đạt tới Ngưng Khí một tầng là rất lợi hại?
Nếu như Tô Tử Mặc không dùng linh khí rèn luyện thân thể, chỉ sợ bây giờ đã đạt tới Ngưng Khí tầng năm rồi!
Tô Tử Mặc ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Sư huynh, thường thì người khác tu luyện tới Ngưng Khí một tầng cần bao lâu?"
"Chuyện này phải xem thuộc tính của linh căn, có Địa Linh Căn giống như sư huynh thì tu luyện tới Ngưng Khí một tầng cần dùng thời gian một tháng! Phải biết rằng trong ba bước Ngưng Khí, khí cảm và dẫn khí vào trong cơ thể là khó khăn nhất, người mới học rất khó nắm bắt, hoặc sẽ không cảm giác được sự tồn tại của linh khí, hoặc không có cách nào dẫn linh khí vào trong cơ thể, việc này cần phải có một đoạn thời gian rất dài tu luyện, thử nghiệm, rèn luyện, thăm dò." Tiết Nghĩa giải thích.
Bề ngoài thì Tô Tử Mặc vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại càng thêm nghi hoặc.
Khí cảm và dẫn khí nhập thể đối với hắn, căn bản không có gì khó khăn cả, làm sao lại giống như Tiết Nghĩa nói như vậy?
Chẳng lẽ đó chính là chỗ tốt của Thiên Linh Căn?
Nghĩ đến đây, Tô Tử Mặc cười cười, nói: "Có khả năng ta là Thiên Linh Căn đi, cho nên tu luyện hơi nhanh một chút."
"Vậy thì đúng rồi."
Tiết Nghĩa giật mình, gật đầu nói: "Người có được Thiên Linh Căn, xác thực là tu luyện Ngưng Khí Quyết sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nghe nói những thiên tài có tốc độ tu luyện nhanh nhất, chỉ cần một ngày thời gian đã đạt tới Ngưng Khí một tầng. Nhưng mà sư đệ cũng đừng nản chí, mười ngày đạt được Ngưng Khí một tầng, đã là rất nhanh."
Tô Tử Mặc cười gật đầu.
Trên thực tế, Tô Tử Mặc tu luyện tới Ngưng Khí một tầng, chỉ cần chưa tới một canh giờ!
Mà thiên tài có tốc độ tu luyện nhanh nhất trong miệng Tiết Nghĩa, cũng cần có thời gian một ngày.
Tại sao lại như vậy?
Nhớ tới chuyện Trắc Linh Môn bị nổ, Trắc Linh Thạch bị đốt thành tro, tốc độ tu luyện kinh khủng, đủ loại hiện tượng kỳ quái...
Giải thích duy nhất, chính là Thiên Linh Căn mà Điệp Nguyệt trồng cho hắn, còn mạnh mẽ hơn cả Thiên Linh Căn chân chính!
"Về sau không có cách nào dạy ngươi nữa, vậy thì trồng giúp ngươi một loại linh căn, sẽ không kém gì Thiên Linh Căn, sau này ngươi tìm một tông môn để tu tiên đi."
Trước khi Điệp Nguyệt rời đi đã nói ra câu này, có vẻ rất tùy ý, thậm chí còn có cảm giác nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy.
Cho tới hôm nay, Tô Tử Mặc mới ý thức được, linh căn mà Điệp Nguyệt trồng cho hắn khủng bố đến mức nào.
Tiết Nghĩa đột nhiên nhíu nhíu mày, nghi ngờ nói: "Chuyện này không đúng nha, sư đệ có Thiên Linh Căn, làm sao lại bái nhập Khí Phong bên trong ngũ phong, ngươi nên bái nhập Linh Phong mới đúng chứ?"
"Ở trong này có gì khác biệt sao?" Tô Tử Mặc hỏi.
"Khác nhau rất lớn."
Tiết Nghĩa cười một tiếng, nói: "Đại điển nhập tông sắp diễn ra, ta mang ngươi tới trước đã, trên đường vừa đi vừa nói."
Tiết Nghĩa tế ra một thanh phi kiếm, gọi Tô Tử Mặc đi lên, mau chóng bay về phía Phiêu Miểu Phong.
Ở trên đoạn đường này, Tô Tử Mặc từ trong miệng Tiết Nghĩa biết được, mặc dù ngũ phong đều có sở trường riêng, vốn lấy Linh Phong cầm đầu, thực lực mạnh nhất, đệ tử đông đảo, tiếp theo là Phù Phong, Trận Phong, yếu nhất chính là Đan Phong và Khí Phong.
Linh Phong am hiểu thuật pháp chém giết vật lộn, theo lý mà nói, tất cả những ai có Thiên Linh Căn đều sẽ bái nhập Linh Phong.
Mặc kệ là luyện đan hay là luyện khí, đều có yêu cầu cực cao đối với ngọn lửa, hết lần này tới lần khác Phiêu Miểu Phong lại cũng không am hiểu Thuật Khống Hỏa, bên trong năm đại tông môn, có nghiên cứu sâu nhất đối với ngọn lửa là Chân Hỏa giáo.
Mỗi mười năm thì Vương triều Đại Chu đều sẽ tổ chức một lần đại hội tông môn. Các tông môn lớn bên trong vương triều đều sẽ tham gia, lập ra bốn bảng xếp hạng lớn, theo thứ tự là Linh bảng, Khí bảng, Đan bảng và Phù bảng, đều chọn ra mười thứ hạng đầu.
Trên trăm tông môn, hàng ngàn hàng vạn tu sĩ đều là nhân tài kiệt xuất nhất trong tông môn của riêng mình, nhưng cuối cùng lại chỉ chọn ra bốn mươi người!
Có thể lưu danh ở bên trên bốn bảng này, không chỉ là niềm vinh hạnh vô cùng lớn, mà còn đạt được phần thưởng phong phú, càng chứng minh bản thân là thiên tài chân chính trong Vương triều Đại Chu!
Mỗi một lần đại hội so tài giữa các tông môn, ở trong bốn bảng, Phiêu Miểu Tông thường chiếm được nhiều vị trí nhất ở trên Linh bảng, tiếp theo chính là Phù bảng, mà Khí bảng và Đan bảng thì chưa bao giờ có người lưu danh ở phía trên.
Cho nên Tiết Nghĩa không rõ, vì sao Tô Tử Mặc có được Thiên Linh Căn, lại bị phân đến Khí Phong.
Tô Tử Mặc đã mơ hồ đoán được, nguyên nhân không có gì ngoài hai chuyện, đầu tiên là Trắc Linh Môn của tông môn bị hắn làm hỏng; thứ hai, chính là hắn từng ra tay với thủ tọa của Trận phong là Huyền Dịch.
Sự sắp xếp này, có lẽ là có ý trừng phạt, nhưng mà Tô Tử Mặc cũng không để ở trong lòng.
Nghe Tiết Nghĩa nói, tất cả Luyện Khí Sĩ ở trong Phiêu Miểu Tông, cũng chỉ là đệ tử thí luyện, không có cách nào tự do ra vào ngũ phong xung quanh Phiêu Miểu Phong.
Chỉ có trở thành Tu sĩ Trúc Cơ, mới xem như là đệ tử nội môn của Phiêu Miểu Phong, có cơ hội lấy được Linh khí trung phẩm và công pháp tốt hơn.
Dựa theo tốc độ tu luyện của Tô Tử Mặc, trở thành đệ tử nội môn cũng không cần mấy năm.
Cũng không lâu lắm, hai người bọn Tô Tử Mặc đã hạ xuống Phiêu Miểu Phong, cách đó không xa có một tòa cung điện to lớn hùng vĩ đứng vững vàng, như ẩn như hiện ở bên trong mây mù.
Phía trên cung điện có một cái biển dựng thẳng, trên đó viết ba chữ lớn —— Phiêu Miểu Cung.
Tiết Nghĩa dẫn Tô Tử Mặc đi tới chỗ Phiêu Miểu Cung, ven đường có tượng của một con Tiên Hạc đứng một chân, nhắm chặt hai mắt, cao tới mười trượng, thân thể khổng lồ, tản ra khí tức uy nghiêm, Linh Vũ trên người lóe ra ánh kim loại sáng bóng, sinh động như thật.
Kích thước của hai người bọn Tô Tử Mặc so với bức tượng này, đơn giản chỉ giống như một con kiến hôi.
Tô Tử Mặc nhìn bức tượng này, luôn có cảm giác quen mắt, nhưng lại không suy nghĩ nhiều, chỉ là từ đáy lòng tán thưởng một tiếng: "Bức tượng nặn này không biết do ai làm ra, có thể nói là cực kỳ tinh xảo, thực sự là giống Tiên Hạc như đúc."
"Xuỵt!"
Nghe được câu này, Tiết Nghĩa biến sắc, vội vàng ra hiệu cho Tô Tử Mặc im lặng.
"Sao thế?" Trong lòng Tô Tử Mặc dâng lên một trận bất an, lên tiếng hỏi.
Tiết Nghĩa lau mồ hôi, nói khẽ: "Đây không phải là một bức tượng, đây là Thần Thú Hộ Tông của Phiêu Miểu Tông chúng ta, là vật sống!"
"Sống?"
Tô Tử Mặc ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt xấu hổ, lại ngẩng đầu nhìn một cái.
Con Tiên Hạc này đứng ở nơi này không nhúc nhích, lúc trước Tô Tử Mặc cho rằng nó là tượng nặn.
"Vậy nó đứng ở chỗ này làm gì?" Tô Tử Mặc lại hỏi.
Tiết Nghĩa lắc đầu, nói: "Ta cũng không rõ ràng, lúc bình thường, Tiên Hạc tiền bối đều ở trong Phiêu Miểu Cung, đệ tử bình thường rất khó có thể nhìn thấy, hôm nay cũng coi như là chúng ta có duyên."
Dừng một chút, Tiết Nghĩa nhìn xung quanh một chút, vẻ mặt lén lút, lại hạ thấp giọng, nói nhỏ: "Nhưng mà ta nghe, con của Tiên Hạc tiền bối hôm trước bị một đệ tử mới tới bắt nạt, làm cho nó tức phát khóc. Có lẽ là lão nhân gia đến đây gây sự với đệ tử kia đấy, cũng không biết là tên quỷ xui xẻo nào, hắc hắc."
Bước chân của Tô Tử Mặc đột nhiên dừng lại, chậm rãi quay đầu, nháy mắt mấy cái, hỏi: "Con của Tiên Hạc tiền bối, có phải cũng là một con Tiên Hạc hay không?"
"Đây không phải là đang nói nhảm sao, nhất định là thế!" Tiết Nghĩa cười cười.
"..." Tô Tử Mặc không cười được nữa.