Chương 77: Nhặt được bảo vật
Chẳng biết từ lúc nào, lão già thủ tọa của Khí Phong đã đi vào bên trong Luyện Khí Điện, đứng ở bên cạnh Tô Tử Mặc.
Lão già liếc Hàn Nguyệt Đao mà Tô Tử Mặc vừa mới nhét trở về, giống như là tùy ý hỏi: "Tiểu tử, làm sao ngươi cứ một lời không hợp là muốn móc đao chém người thế?"
Lúc bái nhập tông môn, trên đỉnh núi phía trước, Tô Tử Mặc mới vừa từ trong huyễn cảnh đi ra, đã chém thủ tọa của Trận phong một đao.
Vừa rồi cũng kém chút đã chém một đao lên đầu thủ tọa của Khí Phong.
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc xấu hổ, đang muốn thu hồi linh hỏa, tranh thủ thời gian nói xin lỗi sư tôn, không ngờ lão già kia lại khoát tay, ngẩng đầu lên, nói: "Không có việc gì, ngươi tiếp tục luyện đi, lão già ta ở bên cạnh nhìn, không cần cảm thấy áp lực."
"Được." Tô Tử Mặc gật đầu trả lời.
Dừng lại một chút, lão già vỗ vỗ lên đầu vai của Tô Tử Mặc, ý tứ sâu xa nói: "Tiểu tử, đang ở trên Phiêu Miểu Tông của chúng ta, không cần thiết cả ngày phải căng thẳng, thả lỏng một chút, sẽ không có ai hại ngươi, đừng hơi một tí lại rút đao."
Trên thực tế, loại phản ứng này của Tô Tử Mặc, chính là rèn luyện ra ở trong Thương Lang sơn mạch, đã nuôi dưỡng thành thói quen.
Ở ngoài sơn mạch, tất cả chim chóc thú dữ đều là kẻ địch của Tô Tử Mặc.
Khi trở lại bên trong huyệt động, hắn vẫn phải thời khắc phòng bị Linh Hầu đánh lén quấy rối, cho nên mới luôn luôn đề phòng như vậy.
Nhưng mà, Tô Tử Mặc cũng không vì lời nói này của lão già mà buông lỏng cảnh giác, về sau hẳn là nên chú ý một chút, cố gắng không động đao, nhưng vẫn cần phải chú ý cẩn thận.
Lão già lại nói: "Hơn nữa, coi như ngươi móc đao ra thì cũng phải nhìn người đối diện là ai, bây giớ mới nhập tông được một tháng, ngươi đã động đao đối với hai vị thủ tọa, nếu như ở lâu thì còn tới mức nào nữa."
"Khụ khụ, về sau ta sẽ chú ý một chút." Tô Tử Mặc ngượng ngùng cười cười.
Như loại thi kiểm tra cuối tháng này, thủ tọa của tất cả các phong đều sẽ không xuất hiện, huống chi là thủ tọa của Khí Phong vốn nổi tiếng có tính tình lười nhác.
Bây giờ, lão già này lại xuất hiện ở trong Luyện Khí Điện, nguyên nhân là cái gì thì trong lòng dạ của đám người đều biết rõ.
Khẳng định không phải là vì Phong Hạo Vũ, mà là vì Tô Tử Mặc.
Giờ phút này, Phong Hạo Vũ đứng ở phía trước nhất có cảm giác trên mặt nóng hừng hực, chỉ là hắn đưa lưng về phía đám người, không ai có thể nhìn thấy trong mắt của hắn đang tràn đầy sự lạnh lẽo.
Phong Hạo Vũ cố gắng bình tĩnh lại, bắt đầu một lần nữa làm nóng đỉnh.
Ở phía sau đại điện, linh hỏa cấp ba của Tô Tử Mặc chưa từng gián đoạn, lúc này đã bắt đầu để linh tài vào trong đỉnh.
Nhiều loại linh tài được bỏ vào đỉnh, Tô Tử Mặc tăng cường vận chuyển linh khí, ngọn lửa bùng lớn, trong nháy mắt đã bao trùm lấy đỉnh luyện khí.
Nhiệt độ trong đỉnh tiếp tục kéo lên!
Trong bước dung luyện này, chính là muốn dùng nhiệt độ cao để hòa tan các loại linh tài thành thể lỏng, sau đó lại dung hợp ở một chỗ, tận khả năng luyện hóa tạp chất bên trong linh tài.
Một bước này, không quan hệ tới kỹ xảo luyện khí, là có thể thể hiện rõ ra chênh lệch đẳng cấp linh hỏa nhất.
Xem như là Luyện Khí Sư cao cấp điều khiển linh hỏa cấp hai, ở bước dung luyện, luyện hóa tạp chất cũng không sánh bằng một người mới nắm trong tay linh hỏa cấp ba.
Cũng không lâu lắm, các loại linh tài ở bên trong đỉnh đã bắt đầu hòa tan, cuối cùng luyện hóa thành một đoàn chất lỏng kim loại lớn, tỏa ra từng tia từng tia linh khí.
Linh hỏa cấp ba tiếp tục thiêu đốt.
Đám chất lỏng kim loại lớn này sôi trào ở bên trong đỉnh, ừng ực ừng ực bốc lên bọt khí, linh khí ở bên trong đỉnh dần dần trở nên nồng đậm.
Nhìn đến đây, trong mắt lão già lóe lên niềm vui vẻ, nhẹ gật đầu.
Chất lỏng kim loại đỏ rực, đang bị thiêu đốt không ngừng, thể tích dần dần thu nhỏ, đây cũng là bởi vì một ít tạp chất đã bị luyện hóa.
Một phút sau, thể tích của đám chất lỏng kim loại rốt cục không còn giảm bớt nữa.
Việc này cũng không có nghĩa là, bên trong chất lỏng kim loại đã không còn tạp chất nữa, chỉ là tạp chất đã đạt tới mức cực hạn mà linh hỏa cấp ba có thể luyện hóa.
Kết thúc dung luyện.
Lúc này, linh tài trong đỉnh luyện khí của các đệ tử khác mới vừa vặn hòa tan, chỉ có tốc độ của Phong Hạo Vũ hơi nhanh, trong đỉnh xuất hiện một đám chất lỏng kim loại lớn.
Hiệu quả của linh hỏa cấp ba không chỉ là càng tốt hơn ở bên trên việc luyện hóa tạp chất, tốc độ cũng càng nhanh hơn, xa xa dẫn trước những người khác!
Bước kế tiếp, tạo hình.
Tô Tử Mặc thu hồi linh hỏa, vừa chờ đợi nhiệt độ trong đỉnh hạ xuống, vừa điều tức tu luyện, khôi phục linh khí tiêu hao vừa rồi.
Tạo hình, cần vận chuyển linh khí, ngưng tụ ra một đôi linh thủ đưa vào bên trong đỉnh luyện khí, ở thời điểm chất lỏng kim loại sắp ngưng kết, nhanh chóng tạo ra hình dáng binh khí mà mình muốn.
Nếu như tiến vào quá sớm, nhiệt độ ở trong đỉnh quá cao, linh thủ dễ dàng tán loạn còn không nói, chất lỏng kim loại cũng chưa hoàn toàn nguội đi, cũng rất khó tạo hình thành công.
Nhưng nếu như đưa vào quá muộn, chất lỏng kim loại đã hoàn toàn ngưng kết, thì lại càng không có cách nào tạo hình.
Một bước này, kiểm tra chính là kinh nghiệm.
Sau một nén nhang, Tô Tử Mặc đột nhiên đứng dậy, điên cuồng vận chuyển linh khí, ngưng tụ ra một đôi tay ở giữa không trung, đưa vào bên trong đỉnh luyện khí, nắm chất lỏng kim loại trong đỉnh lên bắt tạo hình.
Lúc này độ cứng của đoàn chất lỏng kim loại kia mềm vừa phải, còn chưa hoàn toàn ngưng kết, thời cơ vừa vặn!
Lão già ở bên cạnh nhìn Tô Tử Mặc đang tập trung hội thần, càng xem càng hài lòng.
"Móa nó, thật đúng là để cho lão già ta nhặt được bảo bối!"
Nếu không có đông đảo đệ tử của tông môn ở đây, lúc này lão già hận không thể ôm lấy Tô Tử Mặc mãnh liệt hôn một trận.
Chẳng biết tại sao, đột nhiên Tô Tử Mặc cảm thấy lạnh cả người, không khỏi giật cả mình.
Dần dần, một thanh phi kiếm đã dần dần thành hình.
Thân kiếm thon dài, còn chưa có lưỡi, chỉ mới có hình dáng thanh kiếm.
Lúc này, ở bên trong Luyện Khí Điện đã có không ít đệ tử dứt khoát từ bỏ thi kiểm tra, tập trung quan sát quá trình Tô Tử Mặc luyện khí.
Chú ý tới hình dáng thanh kiếm mà Tô Tử Mặc tạo ra, trong đám người không khỏi truyền ra một trận tiếng bàn tán.
Lúc này Phong Hạo Vũ cũng đã kết thúc dung luyện, đang đợi nhiệt độ của đỉnh luyện khí giảm xuống, ngồi tại chỗ điều tức, cảm nhận được đám người xao động, hắn không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua.
Nhìn thấy hình dáng thanh kiếm ở trong đỉnh luyện khí của Tô Tử Mặc, mặt của Phong Hạo Vũ lộ ra vẻ mỉa mai, cười nhạo một tiếng, quay đầu lại không nhìn nữa.
Hoàn thành việc tạo hình, Tô Tử Mặc tự nhiên cũng có thể cảm nhận được trong đám người có dị dạng.
"Sư tôn, ta làm bước này sai lầm à?" Tô Tử Mặc không nhịn được hỏi.
Lão già khoát khoát tay, không thèm để ý chút nào nói: "Cũng không phải là sai lầm gì lớn, ngươi nắm giữ thời cơ tạo hình rất tốt, chỉ là hình dáng thanh kiếm này xảy ra một chút vấn đề, có thêm một cái chuôi kiếm."
"Thêm một cái chuôi kiếm?" Tô Tử Mặc hơi sửng sốt, trong mắt có chút khó hiểu.
Lão già hỏi: "Ngươi biết vì sao phi kiếm của phần lớn tu sĩ, đều không có chuôi kiếm không?"
Tô Tử Mặc lắc đầu.
Lão già nói: "Phi kiếm, là trường kiếm pháp bảo phổ biến nhất trong Tu Chân giới, thắng ở phần lưỡi sắc bén hai bên, tốc độ nhanh, tính linh hoạt tốt, công kích biến đổi. Phi kiếm khác với trường kiếm bình thường, nó không có chuôi kiếm. Thêm một cái chuôi kiếm, lúc phi kiếm xuyên qua không trung, lực cản của không khí sẽ tăng lớn, trong lúc vô hình làm tính linh hoạt và tốc độ thấp xuống."
Trong mắt Tô Tử Mặc hiện lên một tia giật mình.
Hắn trước kia tu yêu, vẫn một mực gần người chém giết, bây giờ tiếp xúc với tu tiên chỉ mới được một tháng, dường như là vẫn chưa luyện tập thuật ngự kiếm.
Dù sao thì tu tiên khác hoàn toàn tu yêu, tu sĩ không cầm phi kiếm trong tay để đối địch, mà là dùng linh khí làm sợi dây, điều khiển phi kiếm từ xa.
Trong lúc chém giết, phi kiếm đâm trúng đối thủ, nếu như có chuôi kiếm, phi kiếm sẽ mắc kẹt ở trong thân thể của đối thủ.
Nhưng nếu như là không có chuôi kiếm, phi kiếm có thể dễ như trở bàn tay đâm xuyên qua người đối thủ, có thể tiếp tục điều khiển, dường như sẽ không bị ảnh hưởng chút nào.
Nếu như đối phương tu tập thuật luyện thể, thân thể máu thịt mạnh mẽ, phi kiếm có chuôi kiếm, ngược lại còn dễ dàng rơi vào trong tay đối phương.
Nhưng nếu như phi kiếm không có chuôi kiếm, toàn bộ đều là thân kiếm sắc bén, đối thủ cũng không thể tay không tấc sắt bắt lấy được.
Chuôi kiếm đối với phi kiếm, chỉ là một thứ vướng víu.