Chương 96: Thuật Tụ linh ảnh hưởng tới đời sau
Luyện Khí Sư có linh giác là phải tích lũy qua tháng ngày, trải qua năm tháng dài đằng đẵng không ngừng lắng đọng, luyện khí vô số lần mới bồi dưỡng được một loại cảm ứng, vô cùng trân quý.
Tô Tử Mặc tiếp xúc với luyện khí vẫn chưa tới ba tháng, đương nhiên không có khả năng tu luyện ra loại cảm giác này.
Nhưng Tô Tử Mặc cũng có một loại linh giác.
Loại linh giác này, cực kỳ nhạy cảm đối với nguy hiểm, phải làm thế nào mới có thể dùng linh giác của mình vào việc tụ linh.
Trong lòng bàn tay phải của Tô Tử Mặc ngưng tụ ra linh hỏa cấp ba màu đỏ thẫm, bắt đầu ôn đỉnh.
Sau một lát, Tô Tử Mặc lấy từ trong túi trữ vật ra một khối đá Xích Kim, để vào trong đỉnh luyện khí, lại ném vào một chút linh tài phụ trợ, bắt đầu dung luyện.
Dưới nhiệt độ cao của linh hỏa cấp ba đốt cháy, linh tài trong đỉnh luyện khí rất nhanh đã bị hòa tan thành thể lỏng, nhanh chóng bốc lên bọt khí.
Linh khí bên trong linh tài tràn ra, xoay quanh trong đỉnh luyện khí, dần dần nồng đậm.
Tạp chất trong chất lỏng linh tài bị luyện hóa, thể tích cũng đang không ngừng thu nhỏ.
Cũng không lâu sau, dung luyện kết thúc.
Tô Tử Mặc thu lại linh hỏa, vừa điều tức, vừa chờ đợi nhiệt độ bên trong đỉnh giảm xuống, chuẩn bị tạo hình.
Sau nửa ngày, Tô Tử Mặc đột nhiên đứng dậy, ngưng tụ ra một đôi linh thủ, thăm dò vào bên trong đỉnh luyện khí, bắt đầu bắt lấy cầm lấy phần linh tài đã bị luyện hóa kia.
Rất nhanh, hình dáng một thanh phi kiếm đã dần hiện lên trong đỉnh luyện khí.
Bước thứ tư, rèn luyện.
Linh hỏa cấp ba lại hiện ra, nung phi kiếm đến trạng thái đỏ hồng, Tô Tử Mặc bắt đầu nện đập lên bên trên.
Bốn bước luyện khí đầu, Tô Tử Mặc không ngừng luyện tập vầ thăm dò trong gần ba tháng, bây giờ đã cực kỳ thuần thục, toàn bộ quá trình như nước chảy mây trôi, không có một chút vướng víu.
Sau một khắc đồng hồ, kết thúc rèn luyện.
Lại đến một bước tụ linh mấu chốt nhất.
Tô Tử Mặc thở ra một hơi, khẽ nhíu mày.
Ở một bước này, Tô Tử Mặc đã thất bại vô số lần, luyện hỏng rất nhiều phi kiếm.
Phải làm thế nào mới có thể giải quyết được vấn đề khó khăn này
Linh giác, nguy hiểm, tụ linh, thất bại, phi kiếm vỡ vụn...
Vô số từ ngữ, vô số hình ảnh, không ngừng thoáng hiện trong đầu Tô Tử Mặc.
Đột nhiên!
Tô Tử Mặc lóe lên linh quang, hai mắt tỏa sáng.
Hắn nghĩ tới một biện pháp!
Trái tim Tô Tử Mặc khó có thể kìm chế bắt đầu đập loạn, vẻ mặt hắn đầy kích động, trong mắt khó nén vui sướng.
Biện pháp này rất có thể sẽ giải quyết triệt để vấn đề tụ linh, thậm chí về mặt tụ linh, có lẽ xác xuất thành công có thể đạt tới trăm phần trăm!
Phải biết rằng cho dù là Luyện Khí Sư cao cấp có thể luyện chế ra thượng phẩm Linh khí, cũng không dám tự tin tuyên bố mình luyện chế hạ phẩm Linh khí có tỷ lệ thành công là trăm phần trăm.
Chỉ có thể nói là xác xuất thành công rất cao.
Tô Tử Mặc hít sâu một hơi, đột nhiên thu đỉnh luyện khí về.
Dựa theo lẽ thường, một bước tụ linh phải tiến hành trong đỉnh luyện khí.
Nguyên nhân căn bản ngay ở đây, không có người nào có thể cam đoan xác xuất tụ linh thành công, một khi thất bại, phi kiếm sẽ nổ tung tại chỗ, kiếm phiến vẩy ra, lực sát thương cực lớn.
Ngưng tụ Linh Văn càng nhiều, thì khi thất bại, lực lượng phi kiếm bắn nổ lại càng khủng bố, thậm chí sẽ uy hiếp đến tính mệnh của Luyện Khí Sư.
Nếu tiến hành ở trong đỉnh luyện khí, phi kiếm nổ tung, kiếm phiến đụng ở trên nắp đỉnh, sẽ không bắn ra ngoài, Luyện Khí Sư tự nhiên cũng tránh khỏi bị thương.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc đột nhiên thu đỉnh luyện khí về, để bản thân hoàn toàn vào hoàn cảnh có khả năng phát sinh nguy hiểm!
Động tác này quá nguy hiểm.
Nếu là có tiền bối trong tông môn nhìn thấy, tất nhiên sẽ mở miệng ngăn cản Tô Tử Mặc.
Nhưng lúc này, quang mang trong mắt Tô Tử Mặc càng ngày càng thịnh.
Hắn chính là muốn đặt mình vào trong nguy hiểm, chỉ có như vậy, linh giác của hắn mới có thể phát huy ra tác dụng chân chính!
Tô Tử Mặc khống chế linh khí xung quanh phi kiếm, chậm rãi ngưng tụ lên trên thân kiếm.
Đột nhiên!
Trong lòng Tô Tử Mặc nổi lên báo động.
Tô Tử Mặc vội vàng ngừng ngưng tụ Linh Văn, phi kiếm hoàn hảo không chút tổn hại, cũng không có thay đổi gì.
Tô Tử Mặc thở nhẹ một hơi.
Nếu như vừa rồi hắn tiếp tục ngưng tụ Linh Văn, không có gì bất ngờ xảy ra, phi kiếm chắc chắn sẽ nổ tung tại chỗ!
Cảm nhận được nguy hiểm, linh giác sớm bào cho Tô Tử Mặc, đây chính là kiểu gió thu chưa thổi ve sầu đã biết.
Tô Tử Mặc chậm rãi điều chỉnh trạng thái, lần thứ hai khống chế linh khí, ngưng tụ lên trên thân kiếm.
Báo động lại lóe lên!
Tô Tử Mặc dừng động tác lại, tiếp tục điều chỉnh, cũng không sốt ruột.
Thời gian kế tiếp, Tô Tử Mặc không ngừng thử nghiệm tụ linh, cảm nhận được nguy hiểm, lại lần nữa từ bỏ.
Thời gian cực nhanh trôi qua, trong nháy mắt đã qua nửa canh giờ.
Cuối cùng.
Linh Văn trên thân kiếm dần dần rõ ràng mà Tô Tử Mặc vẫn không cảm nhận được nguy hiểm.
Linh Văn dần dần thành hình!
"Ông!"
Thân kiếm run rẩy, từng tiếng kiếm reo quanh quẩn không ngừng trong động phủ.
Xong rồi!
Một đạo Linh Văn có thể thấy rõ ràng ngưng tụ trên thân kiếm, lóe ra hào quang sáng chói.
Mặc dù chỉ là một kiện Linh khí hạ phẩm, nhưng đây cũng là do tự tay mình luyện chế.
Nhìn qua phi kiếm lơ lửng cách đó không xa, trong lòng Tô Tử Mặc dâng lên một cảm giác tự hào chưa bao giờ có.
Tụ linh thất bại, phi kiếm sẽ nổ tung, Luyện Khí Sư sẽ có nguy hiểm, mà dựa vào linh giác, Tô Tử Mặc có thể sớm cảm nhận được nguy hiểm.
Trên thực tế, như thế cũng tương đương với việc sớm biết tụ linh thất bại, từ đó có thể từ bỏ lần tụ linh này, điều chỉnh lại rồi một lần nữa thử nghiệm.
Trước đó chưa từng có loại phương thức tụ linh này, hậu nhân cũng rất khó phục chế được.
Đây là một biện pháp tụ linh đặc biệt thuộc về Tô Tử Mặc!
Lúc này Tô Tử Mặc cũng không ý thức được, động tác thu hồi đỉnh luyện khí này, sẽ tạo thành nhiều ảnh hưởng lớn tới giới luyện khí đời sau, dẫn tới vô số Luyện Khí Sư tranh nhau bắt chước.
Trên thân kiếm đỏ hồng lơ lửng cách đó không xa ngưng tụ một đạo Linh Văn, mà linh khí chung quanh còn có không ít, đủ để ngưng tụ đạo Linh Văn thứ hai.
Trong đầu Tô Tử Mặc hiện lên một suy nghĩ to gan.
Nếu biện pháp tụ linh này có thể trăm phần trăm tụ linh, không bằng tiếp tục thử nghiệm ngưng tụ đạo Linh Văn thứ hai, rèn đúc ra một thanh phi kiếm trung phẩm!
Tô Tử Mặc điều chỉnh tâm thần, tiếp tục đốt cháy phi kiếm, thân kiếm đỏ hồng trong suốt.
Hô!
Linh khí phun trào, bắt đầu ngưng tụ lên trên thân kiếm.
Không được!
Trong lòng Tô Tử Mặc lần thứ hai hiện lên báo động, vội vàng đình chỉ.
Hắn tốn thêm một thời gian rất dài không ngừng thử nghiệm nhưng đều thất bại.
Trong nháy mắt, đã qua hai canh giờ, vẫn không có một lần thành công, mỗi lần tụ linh, Tô Tử Mặc đều sẽ sớm cảm giác được nguy hiểm.
Tiêu hao trong thời gian dài như vậy, linh khí trong cơ thể Tô Tử Mặc gần như đã khô kiệt, tinh thần vô cùng mỏi mệt.
Không chịu đựng nổi.
"Xem ra ta vẫn nghĩ việc luyện khí quá đơn giản." Tô Tử Mặc lắc đầu.
Ngay khi vừa luyện chế ra hạ phẩm Linh khí xong, trong nháy mắt Tô Tử Mặc từng có suy nghĩ huyễn hoặc rằng không bao lâu sau, hắn có thể luyện chế ra một thanh cực phẩm Linh khí thuộc về mình!
Bây giờ xem ra, ý nghĩ này vẫn quá mức ngây thơ, quá mức lý tưởng hóa.
Nhưng mặc kệ như thế nào, đối với Tô Tử Mặc thì chuyện luyện chế hạ phẩm Linh khí đã không phải là vấn đề!
Huống chi, hắn còn sáng tạo ra một loại tụ linh thuật thuộc về mình, chỉ cần lợi dụng được, tương lai nhất định có thể luyện chế ra cực phẩm Linh khí.
Tô Tử Mặc thờ phào một hơi, đưa phi kiếm màu đỏ thắm vào bên trong nước lạnh, tiến hành một bước tôi nước lạnh cuối cùng.
Xoẹt xẹt!
Phi kiếm bị đốt đến đỏ hòng va chạm cùng nước lạnh, khói trắng toát ra cuồn cuộn, lực lượng lạnh nóng thay nhau, để phi kiếm trở nên càng cứng rắn không phá vỡ nổi, Linh Văn đã hoàn toàn định hình!
Nhìn phi kiếm sắc bén dị thường lóe lên hàn quang trong lòng bàn tay, trên mặt Tô Tử Mặc lộ ra nụ cười hài lòng.