Chương 95: Tai họa ngầm trong cơ thể
" Đệ tử truyền thừa "
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày, đối với xưng hô này, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy.
Nhóc mập mạp gật gật đầu: "Thật ra các môn các phái đều có đệ tử truyền thừa, cũng chính là thiên tài được tông môn coi trọng nhất, dốc hết tài nguyên bồi dưỡng, chỉ là cách nói không giống nhau, có một số tông môn sẽ nói là đệ tử hạch tâm."
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, hỏi: "Theo ý nói của đệ thì Phong Hạo Vũ là đệ tử truyền thừa "
"Bây giờ còn chưa phải."
Nhóc mập mạp nói ra: "Nhưng chỉ cần Phong Hạo Vũ trở thành đệ tử nội môn, hắn trở thành đệ tử truyền thừa cũng là chuyện ván đã đóng thuyền. Bởi vì, hắn đã bắt đầu tu luyện một trong tam đại bí thuật của tông môn là《 Phiêu Miểu kiếm 》, ta nghe nói, cũng là sư tôn ta đi cầu tông chủ mới thúc đẩy được việc này."
Nghe đến đó, thần sắc Tô Tử Mặc mới lộ ra vẻ ngưng trọng.
Còn chưa trở thành truyền thừa đệ tử, đã có được tư cách tu luyện tam đại bí thuật, ý nghĩa trong chuyện này chính là người này được tông môn cực kỳ coi trọng.
Có thể xưng là bí thuật tông môn, thậm chí là trở thành chỗ dựa cho một trong năm đại tông môn, tự nhiên không thể khinh thường bí thuật này.
Đương nhiên, đối với Tô Tử Mặc mà nói, mấu chốt thắng thua trận này còn không nằm trên người Phong Hạo Vũ mà là ở chính hắn.
Khi nãy ở dưới Linh đấu trường của Linh phong, trong nháy mắt khi Tô Tử Mặc ra tay với Tôn Thao, hắn phát hiện trong cơ thể mình có một tai hoạ ngầm.
Nếu hắn không thể loại bỏ tai hoạ ngầm này đi, thì trận chiến cuối năm giữa hắn và Phong Hạo Vũ kia không thể lạc quan được.
Nhóc mập mạp trầm mặc một hồi, lại cười nói: "Nhưng nếu đại ca đã quyết định như thế, ta vẫn ủng hộ huynh. Không thể đi vào Linh phong cũng không sao, nửa năm này, ta có cơ hội sẽ đến tìm huynh luận bàn, giúp huynh tăng lên chiến lực, làm quen với thủ đoạn chiến đấu của Luyện Khí sĩ."
"Được." Tô Tử Mặc gật gật đầu.
"Chính là thời gian hơi vội một chút, dù sao đại ca còn phải tăng cao tu vi cảnh giới, học tập luyện đan, luyện khí... Mặc kệ như thế nào, cứ làm hết sức mình, kết quả thì nghe ý trời đi!"
Đợi nhóc mập mạp rời đi, Tô Tử Mặc mang theo Linh Hổ đi vào trong động phủ.
Tô Tử Mặc ngồi trên giường đá, không che giấu sầu lo trong mắt nữa.
Nếu như là trước lúc tu luyện Phạt Tủy thiên, Tô Tử Mặc dựa vào nhục thân kinh khủng và năng lực cận chiến cường đại, hắn có một trăm phần trăm tự tin có thể đánh thắng Phong Hạo Vũ.
Mà bây giờ, sau khi tu luyện Phạt Tủy thiên, thân thể Tô Tử Mặc lại xảy ra một chút thay đổi hợp lý nhưng ngoài ý muốn.
Phạt tủy, chính là mang ý nghĩa thay máu.
Mà huyết dịch mới sinh ra này đương nhiên cường đại, lại mang theo dấu vết Yêu tộc rõ ràng!
Ở trên Linh phong, nhìn thấy Linh Hổ thụ thương, sát ý trong lòng Tô Tử Mặc nổi lên, theo bản năng thúc dục huyết mạch, lại đột nhiên cảm giác được thân thể của mình lại có xu thế hóa yêu!
Loại cảm giác này chỉ có lúc trước khi dùng Huyết Viên Biến mới xuất hiện qua.
Tô Tử Mặc hít sâu một hơi, chậm rãi thúc dục huyết mạch, một luồng khí tức cường đại từ trong huyết mạch bắn ra, truyền khắp mỗi một góc của thân thể.
Tô Tử Mặc có thể cảm giác rõ ràng được thân hình của mình đang bành trướng, lớn mạnh!
Loại bành trước này rõ ràng hơn so với huyết nhục tràn đầy, gân cốt co dãn nhiều!
Đây là hoàn toàn thay đổi!
Quần áo trên người đột nhiên nứt ra, hóa thành mảnh vụn.
Mặc dù không thấy dung mạo của mình, nhưng Tô Tử Mặc đã biết, hiện tại bộ dáng của hắn tuyệt đối không phải là thư sinh thanh tú.
Linh Hổ nằm một bên trừng mắt, nơm nớp lo sợ.
Không chỉ vì dung mạo của Tô Tử Mặc làm nó cảm thấy lạ lẫm, mà còn bởi vì khí tức từ trong cơ thể Tô Tử Mặc tản ra, làm nó có cảm giác sợ hãi từ trong xương.
Tô Tử Mặc cúi đầu nhìn thấy móng tay trên tay trái mình ngón lại chậm rãi dài ra, nhọn hoắt và sắc bén giống như lưỡi dao, chỉ nhẹ nhàng cào một nhát đã phát ra tiếng kim loại va chạm vào nhau!
Trong đầu thoáng suy nghĩ một chút, móng tay lóe đặc quang ra dày đã thu về.
Linh Hổ nhìn mà trợn tròn cả mắt.
Bàn tay này của Tô Tử Mặc thực sự không khác gì Hổ chưởng của nó cả, có thể tự do tùy ý co duỗi móng vuốt.
Trên cánh tay của Tô Tử Mặc nổi gân xanh, mạch máu hiễn rõ, giống như từng con rắn nhỏ uốn lượn khắp nơi, nhìn vô cùng khủng bố!
Thế này đâu phải cánh tay của con người!
Tô Tử Mặc lợi dụng linh khí huyễn hóa ra một tấm Thủy Kính.
Mượn mặt kính trong trẻo, Tô Tử Mặc thấy được một dung mạo nửa người nửa yêu, giống như vượn giống như người, hai con ngươi huyết hồng, nhìn vô cùng dữ tợn và đáng sợ!
Cánh tay Tô Tử Mặc run lên, Thủy Kính lập tức biến mất.
Kiểu thay đổi này gần như đã trải rộng toàn thân, chỉ có mỗi tay phải của Tô Tử Mặc là vẫn giữ nguyên tình trạng ban đầu, trắng nõn tinh tế tỉ mỉ, ngón tay thon dài, không khác gig nhân tộc.
Tay phải của hắn vẫn luôn có chút cổ quái.
Lúc trước, tay phải có thể ngưng tụ ra linh hỏa cấp ba, Tô Tử Mặc đã phát hiện ra điểm này.
Nhưng nguyên nhân cụ thể thì hắn lại không biết.
Tô Tử Mặc hít sâu một hơi, huyết mạch dần dần bình ổn lại, hình thái yêu tộc cũng biến mất.
Đây chính là hậu quả do tu yêu.
Khi luyện ba thiên đàu là Tôi Thể, Dịch Cân, Đoán Cốt, loại thay đổi này còn không hiển rõ.
Mà bây giờ, sau khi bắt đầu luyện Phạt Tủy thay máu, Tô Tử Mặc đã có xu thế tiến hóa thành Yêu tộc chân chính!
Đây cũng không phải mong muốn của Tô Tử Mặc.
Bất luận như thế nào, Tô Tử Mặc đều là một con người, hắn không muốn thật sự trở thành yêu.
Bây giờ Phạt Tủy thiên còn chưa đạt tới tiểu thành, nếu tiếp tục tu luyện nữa, một khi Phạt Tủy thiên đạt tới cảnh giới tiểu thành, thậm chí đại thành, huyết mạch đều thay đổi, Tô Tử Mặc sợ cuối cùng sẽ không thể biến trở về bộ dáng bây giờ.
Hắn có thể tưởng tượng ra, nếu như lúc trước ở trên Linh phong, Tô Tử Mặc không khống chế lại, bộc lộ ra hình thái Yêu tộc, thì kết cục của hắn chỉ có hai loại.
Thứ nhất là bị chém giết tại chỗ.
Thứ hai là ký kết Huyết Thệ với người khác, trở thành Linh thú cho người khác.
Tô Tử Mặc lộ ra hình thái Yêu tộc, sẽ không có người nào coi hắn như Nhân tộc.
Xem như Yêu tộc, muốn sinh tồn được ở trong Tu Chân giới cũng chỉ có thể trở thành Linh thú của tu sĩ.
Hoặc là rời đi tông môn, từ đó sinh hoạt trong rừng rậm núi sâu, lăn lộn với đám Linh thú, cùng chặt đứt tất cả với thân nhân, không còn nhận nhau
Tô Tử Mặc không làm được.
Nhưng từ nay về sau từ bỏ tu yêu thì Tô Tử Mặc lại không cam tâm.
"Làm sao bây giờ "
Tô Tử Mặc có chút mê mang.
Đương nhiên, trước mắt khiêu chiến lớn nhất đối với Tô Tử Mặc vẫn là một trận chiến vào cuộc thi cuối năm giữa hắn cùng Phong Hạo Vũ.
Bây giờ Tô Tử Mặc căn bản không thể khống chế huyết mạch của bản thân, một khi dùng tới lực cận chiến, huyết mạch sôi trào, hình thái Yêu tộc nhất định sẽ bại lộ!
Đến lúc đó không cần Phong Hạo Vũ ra tay, đông đảo tiền bối tông môn xem cuộc chiến cũng sẽ ra tay trấn áp hắn.
Muốn chiến thắng Phong Hạo Vũ, cũng chỉ có thể dựa vào thủ đoạn tu tiên, dựa vào thuật chiến đấu giữa Luyện Khí sĩ.
Nhưng ở phương diện này, Tô Tử Mặc lại giống như một tờ giấy trắng, chưa bao giờ luyện tập qua.
Thời gian tới lúc tranh tài ngũ phong cuối năm còn lại nửa năm.
Tăng cảnh giới lên, học luyện đan, luyện khí, còn phải học thuật Ngự Kiếm, cùng thuật chiến đấu của Luyện Khí sĩ...
Tô Tử Mặc dự định tạm thời gác việc luyện Phạt Tủy thiên lại.
Không chỉ bởi vì thời gian cấp bách, mà còn vì hắn không dám tiếp tục tu luyện nữa.
Chí ít là trước khi chưa tìm được biện pháp giải quyết tai họa ngầm là hóa yêu này, Tô Tử Mặc chỉ có thể ngừng tu yêu.
Tô Tử Mặc lấy từ trong túi trữ vật ra đỉnh luyện khí, bắt đầu tiếp tục nghiên cứu thuật Tu Linh.
Tô Tử Mặc có một dự cảm, có lẽ hắn có thể tìm ra biện pháp tụ linh rất nhanh, ở trên thuật Luyện Khí bước ra một bước mấu chốt!