Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế

Chương 87: Tin tức về Tạo Hóa Ngọc Điệp

Chương 87: Tin tức về Tạo Hóa Ngọc Điệp
Lúc này, đám người Lộ Nhất Bình đã đi theo tộc trưởng Hách Huyên của bộ tộc Thiên Yêu vào bên trong bộ tộc Thiên Yêu. Thế nhưng, khi vào đến nội điện, hắn phát hiện ra Tạo Hóa Ngọc Điệp bên trong cơ thể mình lại bắt đầu chấn động!
Lộ Nhất Bình cực kỳ bất ngờ, từ khi hắn có được Tạo Hóa Ngọc Điệp cho đến nay, nó chưa từng khác thường như vậy.
Đã xảy ra chuyện gì thế nhỉ?
Hắn và Tạo Hóa Ngọc Điệp tâm linh tương thông, nên có thể cảm giác được rõ ràng nó đang chỉ dẫn hắn tiến vào sâu bên trong bộ tộc Thiên Yêu hơn.
Con mắt dựng thẳng ở mi tâm của Lộ Nhất Bình mở ra, xuyên qua nội điện và từng mảng không gian, nhìn theo sự chỉ dẫn của Tạo Hóa Ngọc Điệp, cuối cùng thì nhìn thấy nhà thở tổ của bộ tộc Thiên Yêu.
Bên trong nhà thờ tổ của bộ tộc Thiên Yêu, đang bày một loạt ngọc bài, mà ở trung tâm nhất là một cãi đĩa màu xanh ngọc!
Cái đĩa màu xanh ngọc này rõ ràng là Tạo Hóa Ngọc Điệp!
Tạo Hóa Ngọc Điệp được biến thành từ hai mươi bốn cánh hoa sen trong hoa sen xanh sáng thế trước khi trời đất hình thành, tổng cộng có hai mươi bốn miếng.
Hắn có một miếng trung tâm nhất và quan trong nhất, mà hai mươi ba việc còn lại thì không rõ tung tích.
Bây giờ, trong nhà thờ tổ của bộ tộc Thiên Yêu lại có một miếng!
Lộ Nhất Bình khó dằn được sự kích động trong lòng, hắn chụp vào khoảng không, chỉ thấy miếng Tạo Hóa Ngọc Điệp đó bay ra từ bên trong nhà thờ tổ, xuyên qua những chướng ngại vật trùng điệp và rơi vào trong tay Lộ Nhất Bình.
Tộc trưởng Hách Huyên của bộ tộc Thiên Yêu đang định mời hắn ngồi xuống, thì đột nhiên nhìn thấy trong tay hắn có thêm một miếng ngọc. Đợi khi nhìn rõ thì phát hiện ta đó là miếng ngọc bên trong nhà thờ tổ, thì không khỏi nói: “Lộ công tử, đây là vật trong nhà thờ tổ của bọn ta thì phải?”
“Các ngươi từ đâu có được miếng ngọc này?” Lộ Nhất Bình nhìn chằm chằm vào đối phương.
Hách Huyên đáp: “Một ông chú của bộ tộc ta tên là Hách Tất, đã có được miếng ngọc này trong một lần du lịch ở bên ngoài vào mấy nghìn năm trước. Rốt cuộc là vật gì thì chúng ta cũng không biết. Nhưng miếng ngọc này có thể tĩnh tâm thanh thần, cũng có thể đẩy lùi quỷ vật, và còn nhiều công dụng vi diệu khác nữa.”
“Ông chú Hách Tất của tộc ngươi hiện tại đang ở nơi nào?” Lộ Nhất Bình hỏi.
“Chú Hách Tất của tộc ta luôn thích du lịch khắp nơi, ông ấy đã rời khỏi bộ tộc Thiên Yêu từ bốn nghìn năm trước, đến giờ vẫn chưa trở lại.” Hách Huyên lắc đầu.
Lộ Nhất Bình nhướn mày. Hắn nghĩ ngợi một chút, rồi nói với Hách Huyên: “Ta dùng mười thần khí cực phẩm, lại thêm một trăm viên thần đan cực phẩm và mười tỷ thần thạch nữa để đối miếng ngọc này của ngươi, thế nào?”
Hách Huyên và đám cao thủ của bộ tộc Thiên Yêu đều sững sờ. Ngay cả Chu Thừa, và Cường Lương cũng đều bất ngờ.
Tuy Cường Lương là tà thần thượng cổ, nhưng cũng không thể nhận ra Tạo Hóa Ngọc Điệp.
“Đại nhân, thứ cho ta và các lão tổ của bộ tộc được bàn bạc một chút.” Hách Huyên nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và đáp.
Lộ Nhất Bình gật đầu.
Ngay lúc hắn ta đang định thương lượng với các lão tổ của bộ tộc Thiên Yêu thì đột nhiên, trời đất lập tức tối sầm lại, chỉ thấy mây giông dày đặc, sấm sét trên trừi không ngừng vang lên. Tiếng sấm này tạo ra những gợn sóng vô hình, và thổi tới bộ tộc Thiên Yêu.
Đám cao thủ của bộ tộc Thiên Yêu đều giật nảy mình.
“Đại Lôi Âm Sát trận!” Lộ Nhất Bình nhìn thấy sấm sét không ngừng vang lên trên trời, sắc mặt lạnh lùng. Hắn búng tay trong không trung, trời đất lại sáng bừng lên, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy, một cột sáng bằng ngón tay hướng thẳng lên trời, xuyên qua chín tầng mây.
Trên bầu trời vốn dày đặc mây giông, sấm sét vang dội, trong nháy mắt đã biến mất hết! Toàn bộ mây giống lập tức tan đi. Không chỉ như vậy, mà Kình Thiên Chỉ Lực đó lại tiếp tục rơi ầm ầm xuống như trụ trời.
Đám cao thủ của đế quốc Đấu Chiến đang bày Đại Lôi Âm Sát trận lập tức bị Kình Thiên Chỉ Lực này đánh thành một màn sương máu.
Chu Nhan và con gái Chu Linh đứng bên ngoài Đại Lôi Âm Sát trận, nhìn vào một màn sương máu trước mặt mà cả người cứng đờ.
Toàn bộ cao thủ của đế quốc Đấu Chiến đi theo ông ta tới đây đều trên Đại Đế, còn có một vài người là Thần Linh, thậm chí còn có người là Chân Thần Lục Tôn, tất cả đều bị một cái búng tay đánh chết!
“Kình Thiên Nhất Chỉ!” Chu Nhan nhìn thấy chỉ lực đột nhiên giáng xuống, cổ họng khó khăn nói.
Đây là một loại tuyệt học đã biến mất sau thời thượng cổ.
Lộ Nhất Bình bước một bước, đã ra đến bên ngoài bộ tộc Thiên Yêu.
“Là ngươi!” Chu Linh khó tin khi nhìn thấy hắn xuất hiện.
Lúc này, Chu Thừa, và đám người Hách Huyên đều theo ra ngoài hết. Chỉ thấy bên ngoài, phạm vi mấy trăm dặm không có lấy một ngọn cỏ, tất cả đều bị đánh thành một khoảng hư vô, mặt đất gần như bị san phẳng. Những luồng sương máu vẫn còn đang lơ lửng trong không trung.
Lúc này, Cường Lương gỡ đao Tà Thần bên hông xuống. Ngay khi hắn ta định ra tay thì Chu Thừa đột nhiên lên tiếng: “Chậm đã!” Sau đó nhìn về phía Lộ Nhất Bình: “Lộ công tử, ta và ông tổ của đế quốc Đấu Chiến là bạn tri kỷ của nhau năm đó, mong Lộ công tử nể mặt ta mà tha cho hai người bọn họ được không?”
Chu Nhân chấn động khi nghe thấy Chu Thừa và ông tổ của đế quốc Đấu Chiến chính là bạn tri kỷ: “Ngươi là tiền bối Chu Thừa?”
Lộ Nhất Bình không lên tiếng. Chu Thừa biết hắn đang ngầm đồng ý, lúc này mới kêu hai cha con Chu Nhan và Chu Linh dập đầu tạ ơn, sau đó để hai người rời đi.
Thực ra, hắn ta cũng biết, vừa rồi hai cha con Chu Nhan kêu đám thuộc hạ bày Địa Lôi Âm Sát trận là để đối phó với đám người của bộ tộc Thiên Yêu, mà không phải là với Lộ Nhất Bình, cho nên hắn ta mới cầu tình.
“Cảm ơn Lộ công tử đã ra tay cứu giúp bộ tộc Thiên Yêu.” Một lúc lâu sau, tộc trưởng Hách Huyên của bộ tộc Thiên Yêu mới ôm quyền và nói với hắn.
“Tiện tay thôi.” Lộ Nhất Bình lắc đầu.
Tiện tay!
Các cao thủ của bộ tộc Thiên Yêu nhìn thấy phạm vi trăm dặm không có lấy một ngọn cỏ, chỉ cảm thấy sau lưng ớn lạnh.
Lộ Nhất Bình và đám cao thủ Thiên Yêu quay trở lại đại điện.
Vừa rồi, tộc trưởng Hách Huyên của bộ tộc Thiên Yêu vốn còn nói muốn bàn bạc một lát với các lão tổ của Thiên Yêu, rồi mới quyết chuyện đổi Ngọc Điệp, nhưng sau khi trở về đại điện thì đã lập tức đồng ý. Nhưng thời điểm nhận thần khí, thần đan và thần thạch của hắn, thì vẻ mặt của Hách Huyên lại có chút ngượng ngùng.
Ban đêm, Lộ Nhất Bình ngồi thiền bên trong phòng được bộ tộc Thiên Yêu sắp xếp, trên đỉnh đầu hiện ra mây cát tường, hai miếng Tạo Hóa Ngọc Điệp đang chiếu rọi cho nhau, tản ra ánh sáng thật mạnh và kỳ dị.
Đám người của bộ tộc Thiên Yêu không có cách nào hiểu được Tạo Hóa Ngọc Điệp. Tạo Hóa Ngọc Điệp này nằm trong tay bọn họ thực sự tương đương với thần khí bình thường. Nhưng lúc này, từng đường đại đạo lại không ngừng chuyển động bên trong nó. Lộ Nhất Bình đang lĩnh hội đại đạo trong đó.
Một đêm nhanh chóng trôi qua.
Hắn tỉnh lại, thu Tạo Hóa Ngọc Điệp vào trong cơ thể.
Miếng Tạo Hóa Ngọc Điệp thứ hai tổng cộng có một trăm đại đạo, bao gồm những đại đạo như hắc ám, quang minh, tinh thần…
Lại thêm miếng thứ nhất thì hiện tại có một nghìn một trăm đường đại đạo rồi.
Sau đó, Lộ Nhất Bình cũng không ở lại bộ tộc Thiên Yêu nữa, mà cùng mấy người Long Giác Kim Ngưu rời khỏi bộ tộc. Khi rời đi, hắn bảo tộc trưởng Yêu tộc Hách Huyên có tin tức về chú Hách Tất của tộc thì hãy liên hệ với mình.
Sau khi rời khỏi bộ tộc Thiên Yêu, Lộ Nhất Bình đi đến đế quốc Đấu Chiến. Trụ sở chính của Sát Sinh Đạo nằm ở đế quốc Đấu Chiến.
Thế nhưng, ngay lúc mấy người bọn họ đi tới đế quốc Đấu Chiến thì trên đường, Chu Thừa lại nhận được tín phù, sắc mặt thay đổi, rồi nói với hắn: “Lộ công tử, Thái Hoa Phật Tông xảy ra chuyện rồi, ta phải trở về một chuyến!”
Lộ Nhất Bình nhìn vẻ mặt của hắn ta, hỏi: “Có cần chúng ta giúp không?”
Chu Thừa lắc đầu, nói không phải chuyện lớn, sau đó ôm quyền từ biệt bọn họ, rồi cưỡi lừa rời đi.
Long Giác Kim Ngưu nhìn Chu Thừa cưỡi lừa đi mất, thì bảo: “Xem ra Thái Hoa Phật Tông đã xảy ra chuyện lớn rồi.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất