Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 104: Đột Phá

Chương 104: Đột Phá
1652 chữ
“Đi Trung Châu thánh địa làm gì?”
Tô Ngạn vô thức hỏi, nhưng lập tức nàng liền ý thức được mình có chút lắm miệng .
Mặc dù Tần Giác đã cứu nàng ba lần, nhưng nghiêm túc suy nghĩ mà nói, hai người cũng
không có quen, nhiều nhất chỉ có thể coi như là có chút nhận biết thôi, thậm chí ngay cả
thân phận của Tần Giác thân phận là gì, nàng cũng không biết .
Chỉ là không biết tại sao, nghe được Tần Giác muốn rời khỏi, Tô Ngạn lại có loại cảm giác
thất vọng mất mát.
“Du lịch .”
Tần Giác thuận miệng đáp .
“Ta có thể đi cùng tiền bối không?”
Ngay lập tức Tô Ngạn nói ra .
“Hả?”
Tần Giác sững sờ, còn cho là mình nghe lầm .
Thấy thế, gương mặt xinh đẹp của Tô Ngạn hơi đỏ, vừa muốn đổi giọng, Tần Giác lại nói:
“Đi thì cũng được, nhưng mà Phong Lôi Tông các ngươi cho phép sao?”
Nói đến đây, Tô Ngạn hẳn là nữ nhân xinh đẹp nhất mà cho đến nay Tần Giác gặp qua, dùng
từ khuynh quốc khuynh thành để hình dung cũng không nói quá chút nào .



Một nữ nhân như vậy, nếu không phải tự mình tìm đường chết, tin chắc rằng không có ai sẽ
chán ghét .
Đương nhiên, nếu như đổi thành nam tử mà nói, Tần Giác nhất định sẽ cảm thấy phiền phức,
ví dụ như Thẩm Chí Văn .
“Đương nhiên?”
Tô Ngạn không nghĩ tới Tần Giác vậy mà đồng ý, liền vội vàng gật đầu nói:
“Ta lần này đến đây rèn luyện vốn là vì tìm kiếm thời cơ đột phá, các trưởng lão nhất định sẽ
đồng ý .”
Hiện nay hi vọng của toàn bộ Phong Lôi Tông đều ở kí thác ở trên người nàng, bởi vậy Tô
Ngạn mới bức thiết mong muốn mạnh lên .
Duy nhất đáng được ăn mừng là có ba đại tông môn còn lại che chở, Phong Lôi Tông trong
vòng trăm năm sẽ không có nguy hiểm gì, cho nên Tô Ngạn nhất định phải bước vào Truyền
Kỳ cảnh trong vòng trăm năm này, mà đi theo bên cạnh Tần Giác không thể nghi ngờ chính
là sự chọn lựa tốt nhất .
“...”
“Được .”
Trầm ngâm một lát, Tần Giác gật đầu nói .
“Đa tạ tiền bối!”
Tô Ngạn vui mừng.
Kỳ thật nàng đã muốn đi Trung Châu thánh địa từ lâu, dù sao Trung Châu thánh địa cũng
được mệnh danh là Thánh địa của võ đạo, không biết có bao nhiêu võ giả tràn ngập chờ
mong với nơi đó đâu.
“Tiền bối, chúng ta lúc nào xuất phát?”

Tô Ngạn nhịn không được hỏi .
“Ngày mai a .”
Lúc đầu Tần Giác dự định hôm nay sẽ đi, nhưng bây giờ có thêm Tô Ngạn, thế là quyết định
ngày mai .
“Vâng.”
Lại nhéo khuôn mặt nhỏ của Vân Tịch, Tô Ngạn lúc này mới buông tay, sau đó cắt một miếng
thịt từ trên người Cửu U Trư Hoàng xuống, cũng bắt đầu nướng .
Thịt của Cửu U Trư Hoàng mặc dù không có quý như thịt của Thái Hư Cự Long, nhưng cũng
là yêu thú cấp Chí tôn, giúp ích rất lớn trong việc tu luyện, nhất là hiện tại Tô Ngạn lúc nào
cũng có thể đột phá .
Về phần Vân Tịch, giờ phút này đã ghé vào trên đầu Tần Giác ngủ say .
“Ngô …”
Vừa ăn hai miếng thịt thú, Tô Ngạn bỗng nhiên biến sắc .
“Sao vậy?”
Nhận thấy được nữ tử xảy ra dị thường, Tần Giác cau mày hỏi.
“Ta … Ta hình như muốn đột phá .”
Không kịp nghĩ nhiều, Tô Ngạn lập tức ngồi xếp bằng xuống, tiến vào trạng thái tu luyện .
“Ách …”
Tần Giác ngạc nhiên, không nghĩ tới Tô Ngạn sẽ đột phá ở thời điểm này .
Chẳng qua nếu như Tô Ngạn có thể thành công tiến giai Chí tôn cảnh, cũng có thể giảm bớt
rất nhiều phiền phức .

Tô Ngạn không hổ là Thánh nữ của Phong Lôi Tông, vừa ngồi xuống chưa được bao lâu,
trong cơ thể liền bộc phát ra lực hút mãnh liệt, điên cuồng hấp thu linh khí giữa thiên địa,
tạo thành một vòng xoáy to lớn trên đỉnh đầu .
Phóng mắt hết Nam cảnh, có thể giống như Tô Ngạn có thiên phú ở phương diện tu luyện,
gần như không vượt qua mười ngón tay, trong đó đa số đều là Thánh tử của ba đại tông môn
còn lại .
Đoạn thời gian trước, Thẩm Chí Văn vừa mới đột phá gông cùm xiềng xích, trở thành tồn tại
đầu tiên trong thế hệ trẻ tuổi tiến giai Chí tôn cảnh, danh chấn Nam cảnh, ép Song Tử Tinh
Thiên Cơ Tông cùng Thánh Tử Kiếm Tông không ngóc đầu lên được .
Mà Tô Ngạn sẽ là người thứ hai .
Ông!
Một khắc sau, bầu trời bỗng nhiên tối xầm, trong tầng mây còn ẩn ẩn lôi điện, cuồng phong
không ngừng cuốn lấy phiến khu vực này, giống như muốn lật tung mặt đất lên .
Đây là dấu hiệu Phong Lôi Quyết sắp đột phá.
Đôm đốp!
Đột nhiên, một đạo lôi quang rơi xuống, hung hăng bổ lên người Tô Ngạn .
Quỷ dị là, Tô Ngạn cũng không có bị thương, ngược lại khí tức tiếp tục kéo lên .
Tần Giác mặt không biểu tình, phất tay bày thêm một đạo kết giới, ngăn cách giữa mình và


Vân Tịch, để tránh ảnh hưởng đến Tô Ngạn .
Đôm đốp!
Lại thêm một đạo lôi quang rơi xuống, lần nữa bao phủ Tô Ngạn.
Ngay sau đó càng ngày càng nhiều lôi quang đánh xuống, giống như muốn bao phủ Tô Ngạn,
nhưng Tần Giác lại chú ý tới những lôi quang này không chỉ là lôi điện đơn giản, mà là linh

khí từ hư không ngưng tụ mà thành!
Ầm ầm!
Theo thời gian trôi qua, khí tức của Tô Ngạn càng mạnh hơn, rất nhiều dị tượng bắt đầu
không ngừng hiện ra, linh lực phun trào, khí tức tuôn ra, hình như cũng không khác lắm với
lúc Tần Giác luyện chế ra đan dược tứ phẩm viên mãn, thậm chí còn hơn một bậc .
Rất nhiều yêu thú trốn ở sâu trong Tử Linh Cốc nhìn thấy cảnh tượng này, còn tưởng rằng là
Tần Giác lại tới, dọa đến nhao nhao chạy trốn, trốn ở trong góc run lẩy bẩy .
“Đây chính là chênh lệch giữa Thanh Hư Kinh cùng Phong Lôi Quyết sao?”
Tần Giác như có điều suy nghĩ .
So sánh lúc Bạch Nghiệp đột phá, dị tượng mà Tô Ngạn tạo ra không thể nghi ngờ còn mạnh
hơn, đây là dưới tình huống Bạch Nghiệp đã áp chế nhiều năm.
Mặc dù thiên phú tu luyện của Tô Ngạn hơn Bạch Nghiệp, nhưng ở thiên giai, Bạch Nghiệp
tuyệt đối sẽ là tồn tại cao nhất, hai người vốn dĩ sẽ không có chênh lệch lớn như vậy mới
đúng .
Như vậy vấn đề rất rõ ràng ra nằm ở công pháp tu luyện.
Kỳ thật Tần Giác đối với công pháp tu luyện vẫn không có khái niệm gì, ban đầu hắn tu luyện
cũng là Thanh Hư Kinh, nhưng chưa tới ba năm liền siêu việt Thiên giai, về sau chẳng hề làm
gì cả vậy mà vẫn mạnh lên, cho nên liền không để ý chút nào.
Nhưng trước đó chuyện của Lạc Vi Vi lại làm cho Tần Giác ý thức được, võ giả tu luyện công
pháp cao cấp chính là mạnh hơn rất nhiều so với võ giả tu luyện công pháp cấp thấp, điểm
này từ lúc Lạc Vi Vi nghiền ép đối thủ cùng cảnh giới trong sơn môn thi đấu liền có thể nhìn
ra .
Mà Phong Lôi Tông đã từng nằm trong bốn đại tông môn, tu luyện công pháp Phong Lôi
Quyết cũng không thua Thuần Dương Chân Quyết chút nào, nhìn như vậy mà nói hình như

cũng không có gì lạ .
Ầm ầm .
Không biết qua bao lâu, khí tức của Tô Ngạn rốt cục đạt đến cực hạn, sau đó thân thể chậm
rãi bay lên không .
Chỉ một thoáng, cuồng phong gào thét, lôi điện vờn quanh, lấy Tô Ngạn làm trung tâm
khuếch tán ra xung quanh, kinh thiên động địa .
Răng rắc!
Tô Ngạn đột nhiên mở to mắt, một vệt thần quang bắn ra, khí tức cấp tốc thu liễm, giống
như chưa từng tồn tại, nhưng cũng làm cho người khác khó mà coi nhẹ được.
Nàng đã thành công tiến giai Chí tôn cảnh .
“Chúc mừng ngươi .”
Tần Giác uống một ngụm rượu, cất giọng nói .
Tô Ngạn phun ra một ngụm trọc khí, lại vận chuyển công pháp một lát, lúc này mới rơi
xuống từ trên không:
“Cũng nhờ tiền bối, nếu không thì sẽ không có khả năng đột phá nhanh như vậy .”
Nếu không có ăn thịt của ba con yêu thú cấp Chí tôn mà Tần Giác giết chết, Tô Ngạn quả
thực không có khả năng sẽ đột phá nhanh như vậy .
Quan trọng nhất là, sau khi gặp được Tần Giác, khiến cho tâm cảnh của nàng sản sinh biến
hóa, không còn căng cứng giống trước đó.
Sau khi tiến giai Chí tôn cảnh, Tô Ngạn rõ ràng tự tin hơn rất nhiều, dù sao hiện tại trong thế
hệ trẻ tuổi ở Nam cảnh, chỉ có nàng và Thẩm Chí Văn dẫn đầu đột phá, cho thấy hai người
bọn họ đã kéo dài khoảng cách chênh lệch với những thiên tài khác.
Với lại cái chênh lệch này sẽ càng lúc càng lớn .

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất