Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 111: Hồn Tháp Sụp Đổ

Chương 111: Hồn Tháp Sụp Đổ
1639 chữ
“Muốn chết!”
Lục trưởng lão con ngươi toé máu, lửa giận ngút trời.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, trong chốc lát, lại có người đem tất cả nguyên hồn trong Hồn tháp
siêu độ.
Phải biết, cả tòa Hồn tháp dựa vào những nguyên hồn này duy trì, một khi nguyên hồn biến
mất, Hồn tháp cũng sẽ ngừng vận chuyển.
Quả nhiên, vừa dứt lời, Hồn tháp đột nhiên chấn động mạnh ba lần, phát ra tiếng nổ chói tai,
dường như lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Tần Giác khẽ ngẩng đầu, trong tầm mắt của hắn, Hồn tháp tựa hồ kết nối tới một thế giới
khác, nhưng sau khi nguyên hồn bị hắn siêu độ, kết nối này liền ngay lập tức đứt gãy.
Linh tộc rốt cục mưu tính chuyện gì?
Ba mươi sáu khỏa Hồn Châu, mỗi khỏa Hồn Châu thu thập mấy chục vạn nguyên hồn, tổng
cộng là hơn ngàn vạn nguyên hồn. Linh tộc hiển nhiên muốn dùng những nguyên hồn này
làm chuyện gì đó không thể lộ ra ngoài.
Một bên khác, Lục trưởng lão khí tức toàn thân bộc phát, lĩnh vực của lão phô thiên cái địa
ép hướng Tần Giác, đúng là vị cường giả Thánh cảnh chân chính!
Tạch tạch tạch!



Ngoài dự liệu chính là, Lục trưởng lão nhìn lĩnh vực kinh khủng của mình rơi trên người Tần
Giác tựa như trứng đụng vào đá,trong nháy mắt vỡ nát!
Lực phản phệ mãnh liệt khiến Lục trưởng lão thổ huyết rút lui, sắc mặt trắng bệch như tờ
giấy.
Trái lại Tần Giái, hắn đứng tại chỗ, không chỉ không chút tổn hại, thậm chí dường như còn
không để ý chuyện vừa xảy ra.
“Làm sao có thể. . .”
Đây là ý nghĩ cuối cùng của Lục trưởng lão trước khi hôn mê.
“Mặc kệ bọn hắn muốn làm gì, Hồn tháp này đã không còn đáng ngại.”
Tần Giác thân hình thoắt một cái, xuất hiện trên bầu trời, bàn tay nhẹ nhàng rơi xuống phía
Hồn tháp.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động, vô số đá vụn bay ra, giống như tận thế.
Sau một lúc lâu, một chưởng ấn to lớn xuất hiện phía dưới Tần Giác, về phần Hồn tháp, bao
gồm cả cường giả Linh tộc bên trong, đều hóa thành bột phấn.
Đối với những kẻ dám thu thập nguyên hồn võ giả để làm chuyện ác, Tần Giác tuyệt đối sẽ
không nhân từ nương tay.
Đây không phải Tần Giác rảnh rỗi xen vào việc của người khác, thích nhiều chuyện, mà đổi
lại bất cứ ai nhìn thấy cảnh này, chắc chắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, huống chi
Tần Giác vì cứu Nghiêm Hưu mà đến.
Cùng lúc Hồn tháp bị phá huỷ, ba mươi lăm khỏa Hồn Châu rải rác khắp nơi ở Trung Châu
thánh địa cũng theo đó nổ tung.

Về cơ bản, Hồn Châu và Hồn tháp cùng chung một thể, hiện tại Hồn tháp bị hủy, Hồn Châu
cũng không thể tồn tại, chỉ còn lại những dòng dõi Linh tộc ngơ ngác không rõ chuyện gì đã
xảy ra.
Động tĩnh xảy ra rất nhanh kinh động đến các cường giả Linh tộc khác, chỉ một thoáng, vô
số đạo thân ảnh từ cung điện, trong lầu các bay ra, rất khó tưởng tượng, một địa phương như
tiên cảnh thế này lại cất giấu nhiều cường giả Linh tộc đến vậy.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Hình như Hồn tháp bên kia có chuyện.”
“Chẳng lẽ Hồn tháp xảy ra vấn đề ?”
“Không có khả năng, Lục trưởng lão một mực canh giữ ở nơi đó mà.”
Đám người nghị luận ầm ĩ, tràn ngập nghi hoặc.
Những võ giả này tất cả đều mặc áo giáp, là Linh tộc thủ vệ, đồng thời tu vi mỗi người đều
đạt tới Thiên Giai trở lên.
Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy trên mặt đất chưởng ấn khổng lồ mấy vạn mét, lại không thấy
Hồn tháp đâu, đều nhao nhao sửng sốt.
Chuyện gì thế này?
Cầm đầu là một nam tử che mặt, sắc mặt hắn, khó có thể tin nói:
“Hồn tháp đâu?”
Phải biết, Hồn tháp là từ Ô Kim Huyền Thiết chế tạo ra, không thể phá vỡ, đủ để ngăn chặn
một kích toàn lực của cường giả Thánh Cảnh, lại có Lục trưởng lão tọa trấn, làm sao có thể
có chuyện gì?
Nhưng bây giờ. . . Một cái Hồn tháp lớn như vậy đã đi đâu?
Đây chính là mưu đồ mấy ngàn năm của Linh tộc bọn hắn, thật vất vả mới bày ra được, một
khi bị hủy, chính là thất bại trong gang tấc!
“Mau nhìn, nơi đó có người!”
Một cường giả Linh tộc đột nhiên chỉ vào không trung kêu lên.
Vừa rồi lực chú ý của bọn hắn đều đặt trên Hồn tháp, hoàn toàn không phát hiện trên đỉnh
đầu có người.
“Ai!”
Nam tử che mặt kinh hãi, hắn lại không chút nào phát giác được sự tồn tại của Tần Giác.
Tần Giác không thèm để ý, hướng phía bên trong Linh tộc bay đi, chuẩn bị vơ vét mấy quyển
công pháp tu luyện cao cấp.
“Dừng lại! Ngươi là ai, đã làm gì Hồn tháp?”
Nam tử che mặt ngăn trước mặt Tần Giác, sát ý tản ra nồng đậm.
Cường giả Linh tộc còn lại cũng nhanh chóng áp sát, đem Tần Giác vây quanh, lấy vũ khí sẵn
sàng chiến đấu.
Nghe vậy, Tần Giác im lặng trợn mắt, mấy con hàng này ngớ ngẩn sao? Chẳng lẽ không thấy
Hồn tháp đã sớm bị huỷ rồi à?
Đối phương đã nhất định muốn chết, Tần Giác cũng không còn cách nào, đành phải tác
thành cho bọn chúng.
Xoạt!
Kim quang nở rộ, giống như ánh nến trong đêm tối, mới đầu chỉ lớn chừng quả đấm, rất khó
thấy được, nhưng rất nhanh lợi dụng tốc độ, biến lớn tới không thể tưởng tượng, nhìn từ
đằng xa tựa như một vầng mặt trời thiêu đốt!

Nam tử che mặt cùng rất nhiều cường giả Linh tộc còn không kịp phản ứng, liền bị kim
quang nuốt chửng.
. . .
Ầm ầm!
Linh Chiến đang tu luyện bên trong bị tiếng động làm cho bừng tỉnh, hắn kinh ngạc mở to
mắt, từ bên trong mật thất xông ra, nhìn về phía có tiếng động.
Nơi đó, một tầng kim quang dâng lên, khiến vạn vật huy hoàng, chúng sinh chết lặng.
Không chỉ là Linh Chiến, giờ phút này Linh tộc phàm là cường giả Chí Tôn cảnh trở lên, dù
bế quan, hay đang tu luyện, tất cả đều bị kinh động. Nếu như chuyện vừa rồi chỉ dẫn tới một
đám thủ vệ, vậy thì hiện tại tất cả nhân vật cấp bậc trưởng lão đều chạy ra.
Kim quang đến nhanh, đi cũng nhanh, ngắn ngủi mấy hơi thở, liền nhanh chóng co lại, cho
đến khi biến mất không thấy gì nữa.
“Chuyện gì xảy ra?”
“Linh Kiệt không phải đã dẫn người qua sao.”
“Linh lực dao động thật mạnh mẽ.”
“Không đúng! Khí tức của Linh Kiệt đã biến mất.”
“Địch tập kích! Địch tập kích!”
Có lẽ nguyên nhân do Linh tộc chưa bao giờ có địch nhân tập kích, nên những cường giả
Linh tộc này rất lâu mới phản ứng được, đúng lúc này, một lão giả tóc trắng đi đầu bay ra
ngoài, tốc độ cực nhanh.
“Đại trưởng lão!”
Nhìn thấy lão giả tóc trắng, tất cả mọi người sắc mặt đại biến, không nghĩ tới cả đại trưởng
lão cũng bị kinh động.

Lúc Linh Chiến đi đến khu vực kim quang, chỉ thấy một cái hố sâu trăm mét hình nửa vòng
tròn, thậm chí chưởng ấn trước đó đều bị che kín.
“Đại trưởng lão.”
Một cao tầng Linh tộc khác theo sát phía sau, xuất hiện bên người đại trưởng lão.
“Cái này. . . Nơi này xảy ra chuyện gì? Hồn tháp đâu?”
Các cao tầng Linh tộc khác cũng nhao nhao đuổi tới, mặt ngạc nhiên kèm sợ hãi.
“Lục trưởng lão khí tức đã biến mất.”
Linh Chiến mặt không biểu tình, trầm giọng nói.
Lời vừa nói ra, tất cả yên lặng, Lục trưởng lão không phải là cường giả Thánh Cảnh sao? Ngay
cả hắn sao lại chết rồi?
Làm sao có thể?
Nhưng mà mặc cho bọn hắn dùng linh thức lục soát, cũng không tìm thấy thân ảnh Lục
trưởng lão, hiển nhiên, Lục trưởng lão đã chết rồi.
“Chẳng lẽ chúng ta bị thánh địa để mắt tới rồi?”
Một tên trưởng lão khàn giọng nói.
Nhìn khắp Linh Ương giới, trong thời gian ngắn như vậy có thể giết chết một vị cường giả
Thánh Cảnh, đồng thời làm bọn hắn không chút nào phát giác, trừ thánh chủ tám đại thánh
địa ra, không ai có thể làm được.
“Rất có thể.”
Linh chiến thở dài, nghiêm túc phân tích:
“Xem ra kế hoạch của chúng ta đã bị một vị thánh chủ nào đó phát giác, bất quá hắn hẳn
cũng không biết tình huống cụ thể, cho nên đây chỉ là cảnh cáo, nếu như chúng ta tiếp tục,
lần sau bị hủy diệt có thể không chỉ là Hồn tháp.”

“Vậy chúng ta nên làm gì?”
Các trưởng lão còn lại khẩn trương.
Không ai rõ ràng tác dụng của Hồn tháp hơn bọn hắn, bây giờ Hồn tháp bị hủy, tất cả đều
không biết phải làm sao.
Đột nhiên, một thanh âm trầm lặng truyền đến:
“Đều ở nơi này sao?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất