Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 124: Thành Viên Gia Tộc Táng Yêu

Chương 124: Thành Viên Gia Tộc Táng Yêu
1634 chữ
“Không!”
Lão giả áo bào đen không chút do dự hét lớn:
“Ta đầu hàng, đừng có giết ta!”
Tần Giác: “? ? ?”
Không có cốt khí như vậy sao?
Đáng tiếc, đã muộn.
Ầm ầm!
Đại địa rung động, toàn bộ Bách Linh đảo đều không chịu nổi cỗ lực lượng này.
Chỗ mà lão giả áo bào đen vốn dĩ đang đứng thì chỉ còn lại một quyền ấn to lớn, sâu không
thấy đáy, cơ hồ muốn đánh xuyên qua Bách Linh đảo.
Về phần lão giả áo bào đen, đã giống như Cố Yểu, đã biến mất khỏi thế giới này hoàn toàn.
“Thật mạnh.”
Phương Vận vẻ mặt đờ đẫn tự lẩm bẩm.
Diệp Thanh Minh cùng Diệp Hà Đồ nhìn nhau, không dám tin vào mắt mình, bọn hắn mới
vừa rồi còn cùng cường giả uống rượu đó?
Võ giả còn lại cùng trợn mắt hốc mồm, khiếp sợ nói không ra lời.
Hai quyền đánh chết hai võ đạo Truyền Kỳ, e là cũng chỉ có cường giả Thánh Cảnh mới có
thể làm được a?



Lý Thất Diệp từ khi nào có bằng hữu mạnh như vậy?
Trên thực tế, Lý Thất Diệp cũng rất ngỡ ngàng.
Mặc dù hắn biết Tần Giác rất mạnh, nhưng lại không nghĩ tới mạnh đến đến trình độ này.
Có thể trong tức khắc, miểu sát hai vị cường giả Truyền Kỳ cảnh, quả thực không thể tưởng
tượng nổi.
Ngay khi Lý Thất Diệp cho là trận này nhằm vào việc ám sát hắn cuối cùng cũng kết thúc,
Tần Giác bỗng nhiên nhàn nhạt mở miệng, tiếng như kinh lôi:
“Này, ngươi muốn ẩn tới khi nào.”
Còn có người?
Lý Thất Diệp sửng sốt, linh khí lập tức tản ra, bao phủ lại toàn bộ Bách Linh đảo, nhưng mà
không có bất kỳ phát hiện nào.
Với tu vi của hắn, cho dù là Truyền Kỳ cảnh đỉnh phong hẳn là cóthể thăm dò ra được mới
đúng, vì sao cái gì cũng không có?
Không chỉ có Lý Thất Diệp, mọi người cũng đều mờ mịt.
“Ha ha, tiểu hữu quả nhiên lợi hại, thế mà ngay cả bí pháp Ẩn Thần Quyết của ta cũng có thể
nhìn thấu.”
Chỉ thấy không gian vặn vẹo, sau đó từ bên trong đi ra một nam trung niên có vóc dáng
thẳng tắp, đầu tóc đỏ.
Nam tử trung niên khí thế ngập trời, thâm thúy ngưng trọng, không có chút cảm giác dần
dần già đi giống với lão giả áo bào đen lão giả cùng Cố Yểu kia.
Với lại từ lúc trung niên nam tử xuất hiện, thì phiến thiên địa này đã rơi vào trong lòng bàn
tay của hắn, cho dù là Lý Thất Diệp, hay là đám người Phương Vận, giờ phút này cũng không
thể động đậy, thậm chí ngay cả hít thở cũng khó khăn.

“Thánh Cảnh.”
Đám người hít sâu một hơi, nội tâm sợ hãi.
Cũng chỉ có cường giả Thánh Cảnh mới có thể có được linh áp cường đại như thế!
“Thái Thượng trưởng lão của Cố gia. . . Cố Viên, nghĩ không ra vì giết ta, ngay cả ngươi cũng
xuất động.”
Lý Thất Diệp há to miệng, khàn giọng nói.
Thân là gia tộc Thánh giả phía sau Tinh Đấu đế quốc, Cố gia tổng cộng có hai vị cường giả
Thánh Cảnh, một vị là đương kim gia chủ Cố gia, danh xưng ‘Thanh Dương Thánh giả’, một vị
khác chính là nam tử trung niên trước mắt này,
“Tạo Nguyên Thánh Giả” .
Nghe nói, Cố Viên hai trăm năm trước đã bước vào Thánh Cảnh, tu vi thâm bất khả trắc, rất
ít khi lộ diện, không nghĩ tới vậy mà tối nay lại vào Thần Vũ thành.
“Thú vị đấy, thế mà còn có thể nói chuyện, khó trách hai tên phế vật Cố Thừa cùng Cố Yểu
kia lâu như vậy cũng không giết được ngươi.”
Nam tử trung niên hăng hái nói.
“Nhưng mà ngươi không nên hiểu lầm, ta không phải đến để giết ngươi, mà là đến giải quyết
cường giả Truyền Kỳ cảnh khác của Thần Vũ đế quốc các ngươi.”
Lời vừa nói ra, Lý Thất Diệp sắc mặt đại biến, vừa muốn thôi động linh lực, câu kế tiếp của
Cố Viên lại làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra:
“Đáng tiếc, còn chưa kịp động thủ, liền bị động tĩnh bên này hấp dẫn đi qua.”
Nói đến đây, Cố Viên nhìn về phía Tần Giác:
“Tuổi còn nhỏ lại có tu vi như thế, chỉ sợ ngươi mới thật sự là đệ nhất thiên tài của Thần Vũ
đế quốc đi.”

“Đáng tiếc là ngươi không nên giết chết Cố Thừa cùng Cố Yểu, mặc dù hai tên phế vật này từ
trước đến nay không có tác dụng gì, nhưng bọn hắn dù sao cũng là người của Cố gia trưởng
lão ta, cho nên, ta sẽ để cho ngươi biết được, đại giới mà địch của Cố gia ta phải trả là gì.”
“Đương nhiên, nếu như ngươi nguyện ý quy thuận Cố gia, có lẽ ta có thể cân nhắc thay đổi
chủ ý.”
Tần Giác: “. . .”
Gia hỏa này với một đầu tóc đỏ, là thành viên của gia tộc Táng Yêu, từ khi ra sân bắt đầu vẫn
líu lo không ngừng, với lại tràn ngập tự tin, quả thực như tên ngớ ngẩn.
Thở dài, Tần Giác lười nhác nói nhảm, đưa tay quạt tới một cái, nếu gia hỏa này đã thích nói
nhiều như thế, vậy liền đập nát miệng của hắn trước đã.
Ba!
Cố Viên còn không có kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy trên mặt đột nhiên
truyền đến đau nhức kịch liệt, sau đó cả người mất khống chế mà phi ra ngoài, răng trong
miệng rớt ra, đồng thời lăn xuống yết hầu.
Thật kìa, đánh nát răng rồi nuốt xuống bụng.
Khi Cố Viên thật vất vả mới ổn định thân hình, cả khuôn mặt vặn vẹo biến hình, sưng đến mẹ
hắn cũng không nhận ra được.
“Mễ quyết loại. . .”
Lời còn chưa dứt, Cố Viên bỗng nhiên ý thức được mình đã không còn răng, thế là chỉ có thể
dùng linh lực ngưng âm nói:
“Ngươi làm cái gì đó?”
Hắn lại hoàn toàn không thấy rõ động tác của Tần Giác!
Hô!

Đúng lúc này, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt tràn tới, Cố Viên kinh ngạc ngẩng đầu, liền thấy
trong bầu trời đêm một chưởng ấn kim sắc to lớn từ trên trời giáng xuống, nháy mắt khóa
hắn lại!
“? ? ?”
Phốc.
Không có bất kỳ điều ngoài ý muốn gì, chưởng ấn kim sắc trực tiếp đè bẹp Cố Viên trên mặt
đất, một trận chấn động kịch liệt, Bách Linh đảo lần nữa rơi xuống mấy chục mét, nổi lên bụi
bặm đầy trời.
“Đi thôi.”
Tần Giác nhìn cũng không thèm nhìn một cái, quay người bay ra khỏi Bách Linh đảo.
Tô Ngạn sững sờ một lát, vội vàng đuổi theo, nàng biết thực lực của Tần Giác, bởi vậy mới có
thể trấn định.
Răng rắc!
Một quyền đánh nát kết giới phong tỏa Bách Linh đảo, Tần Giác cùng Tô Ngạn cứ như vậy
mà nhẹ lướt đi, chỉ để lại một đám võ giả còn chưa lấy lại tinh thần, mặt mũi tràn đầy khẩn
trương nhìn chằm chằm nơi chưởng ấn kim sắc rơi xuống, trái tim không ngừng nhảy lên.
Lâu sau, Lý Thất Diệp rốt cục nhịn không được phất tay thổi tan bụi mù, sau đó liền thấy
một chưởng ấn to lớn xuất hiện ở phía dưới, cũng giống hai người trước đó, Cố Viên cũng
không còn lại gì cả, chết đến không thể chết lại.
Với lại một chưởng này, trực tiếp đánh xuyên qua Bách Linh đảo!
Đến đây, Cố gia không tiếc xuất ra một vị cường giả Thánh Cảnh, hai vị cường giả Truyền Kỳ
cảnh để tập kích ban đêm, đã triệt để tuyên cáo thất bại!
“Ặc.”
Lý Thất Diệp vẻ mặt chấn kinh, hắn chẳng thể nghĩ tới, mình thuận tiện mời một thiếu niên,
thế mà ngăn được cơn sóng dữ, cứu vớt tính mệnh của hắn.
Chỉ là khi hắn lấy lại tinh thần, Tần Giác cùng Tô Ngạn đã rời khỏi Bách Linh đảo từ lâu, biến
mất trong bóng đêm mịt mùng.
. . .
“Tiền bối, tiếp theo chúng ta đi đâu a?”
Giờ phút này, trong sơn lâm cách
Thần Vũ thành vài trăm dặm, Tô Ngạn do dự, nhịn không được hỏi.
“Bất Hủ thánh địa.”
Tần Giác thuận miệng đáp.
“Ta đi tìm người.”
Tô Ngạn nhẹ gật đầu, không tiếp tục tiếp tục hỏi nữa.
Chuyện trên Bách Linh đảo hai người đều không để trong lòng, dù sao Tần Giác ngay cả Linh
tộc một trong mười hai Thánh tộc cũng bị diệt, xử lý hai tên Truyền Kỳ cùng một tên Thánh
Cảnh lại đáng gì?
Duy nhất để Tần Giác cảm thấy hứng thú chính là, Lý Thất Diệp kia hình như rất
có tiềm chất đương chủ, nói không chừng qua mấy chục năm nữa, Lý Thất Diệp sẽ trở thành
cường giả Đại Thánh cảnh kế tiếp của Linh Ương giới.
“Ngủ đi ngủ đi, ngày mai còn phải lên đường.”
Tần Giác ngửa mặt lên trời nằm xuống, rất nhanh liền ngủ thật say.
Thấy thế, Tô Ngạn cũng đặt Vân Tịch ở bên cạnh, sau đó ngồi xếp bằng xuống, tiến vào trạng
thái tu luyện.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất