Chương 159: Ngoạ Tào, Người Là Ai
1653 chữ
“Vừa hay cũng bắt hắn về đi.”
Mộc Khuê lòng tin tràn đầy nói, nghiễm nhiên dáng vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay.
“Đã như vậy, Khuê thúc, người này liền giao cho ta đi.”
Thanh niên tóc xanh đưa tay chỉ hướng Bạch Nghiệp.
“Ngươi xác định?”
Mộc Khuê cau mày nói.
“Chỉ là một tên võ giả ngoại giới Chí Tôn cảnh sơ kỳ mà thôi, trong vòng mười chiêu ta liền
có thể đánh bại hắn.”
Thanh niên tóc xanh hừ lạnh một tiếng, nói với Mộc Tử Thất:
“Ta sẽ để cho ngươi thấy rõ, lựa chọn của ngươi đến tột cùng có bao nhiêu sai lầm.”
Nói xong, thanh niên tóc xanh bỗng nhiên mang theo từng đạo tàn ảnh, giống như một vòng
lục quang phóng tới Bạch Nghiệp, tốc độ nhanh đến nỗi không nhìn được bằng mắt thường!
Đáng tiếc, thanh niên tóc xanh đã đánh giá thấp Bạch Nghiệp, hắn đúng là người có tu vi
thấp nhất ở đây, nhưng không có nghĩa là hắn là yếu nhất.
Cơ hồ khi thanh niên tóc xanh khởi hành, trong nháy mắt Bạch Nghiệp liền xuất phát sau mà
đến trước, hóa thành lưu quang thanh sắc cùng thanh niên tóc xanh đụng vào nhau, đối mặt
với khiêu khích của thanh niên tóc xanh, hắn chính là lựa chọn cứng đối cứng!
Ầm ầm!
Trong chốc lát, hình như có vô số linh lực hiện lên, nhưng lại nhanh chóng khôi phục lại bình
thường, hai người bỗng nhiên tách ra, trong đó thanh niên tóc xanh kêu lên một tiếng đau
đớn, bị thương nhẹ.
Động tĩnh bên này đã khiến cho cao tầng Huyền Ất Sơn chú ý từ lâu, nhưng không ai dám tới
gần, hết cách, đây chính là cường giả Chí Tôn cảnh chiến đấu với nhau, cho dù là Thiên Giai
đỉnh phong cũng vô pháp nhúng tay, chớ đừng nói chi là những Địa Giai như bọn hắn này.
Đại trưởng lão là võ giả Thiên Giai duy nhất cũng mới là Thiên Giai hậu kỳ mà thôi, xông lên
không chỉ không giúp được gì, còn trở nên vướng víu.
“Làm sao có thể.”
Thanh niên tóc xanh không thể tin được trừng to mắt, hắn thế mà bị tên võ giả ngoại giới đả
thương!
Cho dù chỉ là một chút vết thương nhẹ, nhưng thanh niên tóc xanh tuyệt đối cũng không thể
chịu đựng được!
“Rất tốt, ngươi đã thành công chọc giận ta.”
Thanh niên tóc xanh hít một hơi thật sâu, trên thân bỗng nhiên dấy lên ngọn lửa xanh lục,
tản ra nhiệt độ cực nóng, ngay cả không gian cũng không chịu nổi, có chút vặn vẹo.
“Thiên Toại Viêm?”
Mộc Tử Thất vẻ mặt kinh ngạc:
“Trưởng lão thế mà cho ngươi Thiên Toại Viêm.”
Thiên Toại Viêm là một loại dị hỏa cực kỳ quỷ dị, mặc dù tính hủy diệt không cách nào so với
dị hỏa khác, nhưng nó là một loại huyễn thuật hỏa diễm!
Thiên Toại Viêm xuất hiện, bên người thanh niên tóc xanh lập tức sinh ra rất nhiều dị tượng,
thậm chí huyễn hóa ra mười hư ảnh, căn bản không phân rõ cái nào là thật, cái nào là giả!
Mà Mộc gia vốn là một gia tộc huyễn tu, sau khi có Thiên Toại Viêm gia trì, thực lực của
thanh niên tóc xanh tăng lên nhanh chóng!
“Ngươi lui xuống trước đi, ta tới đối phó hắn.”
Mộc Tử Thất sắc mặt ngưng trọng, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm thanh niên tóc xanh.
“Yên tâm, không phải chỉ là Thiên Toại Viêm thôi sao, ta có biện pháp ứng phó.”
Bạch Nghiệp phất phất tay, không quan trọng nói.
“Nói khoác không biết ngượng!”
Thanh niên tóc xanh có khi nào bị người ta khinh thị như thế,nên hắn rất nóng giận, linh lực
nháy mắt vận chuyển cực hạn, lần nữa phóng tới Bạch Nghiệp.
Phần phật!
Chỉ một thoáng, vô số ảo cảnh hoa mắt xuất hiện, bao phủ Bạch Nghiệp lại, chỉ là thanh niên
tóc xanh có tới mười tên, với lại mỗi một ảo cảnh đều ẩn chứa dao động linh lực, nếu muốn ở
thời gian ngắn như vậy phân biệt ra được, gần như không có khả năng.
Ngoài dự liệu chính là, Bạch Nghiệp ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn một chút, đứng thẳng
tại chỗ, lười nhác tránh né!
“Đã bị dọa sợ sao, hay là đang cố lộng huyền hư?”
Trong lòng thanh niên tóc xanh cảnh giác, ẩn giấu ở trong ảo cảnh vây quanh Bạch Nghiệp
dạo qua một vòng, để phòng bị ám toán.
Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện, Bạch Nghiệp lại thật sự đứng tại chỗ không nhúc nhích.
“Muốn chết!”
Thanh niên tóc xanh giận dữ, song chưởng như quỷ mị xuyên qua vô số ảo cảnh, hung hăng
bổ vào đỉnh đầu của Bạch Nghiệp, hắn muốn để tên võ giả ngoại giới này trả giá thê thảm
nhất!
“Cẩn thận!”
Mộc Tử Thất kinh hô, vừa muốn xuất thủ, lại bị Mộc Khuê lách mình ngăn lại.
“Mộc Nguyên! Hắn nếu có chuyện gì, ta giết chết ngươi!”
Mắt thấy không kịp ngăn cản, Mộc Tử Thất đành phải cắn răng phẫn nộ quát.
Nghe vậy, thanh niên tóc xanh động tác có chút dừng lại, lập tức mang theo linh lực càng
khủng bố hơn rơi xuống!
Ngay lúc song chưởng của Mộc Nguyên sắp đánh vào đỉnh đầu của Bạch Nghiệp, một tầng
hồng quang chói mắt đột nhiên sáng lên, ngăn lại công kích của Mộc Nguyên!
“Tìm được ngươi.”
Bạch Nghiệp ngẩng đầu, nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng noãn.
Không chờ Mộc Nguyên kịp phản ứng, nắm đấm của Bạch Nghiệp đang không ngừng phóng
đại ở trong tầm mắt!
Ầm!
Mộc Nguyên chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, cả người bay ra ngoài, miệng mũi phun máu, ngũ
quan đều lõm xuống dưới, xém chút nữa là bị đánh nát.
“Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi có thứ tốt.”
Bạch Nghiệp nhếch miệng, lập tức thừa thắng xông lên.
Vừa rồi tầng hồng quang kia, chính là một kiện linh khí Chí Tôn Tuyệt Đối Phòng Ngự mà lúc
trước Tần Giác cướp được ở chỗ Ngụy Long Thao.
Có linh khí phòng ngự này ở trên người, Bạch Nghiệp căn bản không sợ bị Mộc Nguyên đánh
trúng, làm màu nhiều như vậy có làm được gì không?
Mộc Nguyên cũng không nghĩ tới trên người Bạch Nghiệp lại có linh khí Chí Tôn, bất ngờ
không đề phòng, trực tiếp bị bắt lại, đánh trúng mặt.
Bất quá với tu vi Chí Tôn cảnh trung kỳ của Mộc Nguyên, há có thể sau khi bị đánh một
quyền liền mất sức chiến đấu, không đến mấy giây liền điều chỉnh xong, nhưng Mộc Nguyên
còn không biết, tiếp theo mới thật sự là ác mộng.
Bởi vì mặc linh khí Chí Tôn Bạch Nghiệp căn bản không phòng thủ, chỉ có tiến công!
Loại hình thức chơi xấu lấy tổn thương đổi tổn thương này, Mộc Nguyên sao có thể thấy qua
được, vừa mới chống đỡ mấy lần, liền gánh không được bị hành hung.
Cho dù hắn có Thiên Toại Viêm, lại có thể chế tạo huyễn thuật, nhưng Bạch Nghiệp giống
giòi trong xương, từ đầu đến cuối vẻn vẹn dán vào hắn, hoàn toàn không cho hắn cơ hội chế
tạo huyễn thuật.
Phanh phanh phanh!
Chỉ nghe ba tiếng vang trầm trầm, Bạch Nghiệp lại là liên tục đánh ba quyền đánh vào mặt
Mộc Nguyên, đáng thương cho Mộc Nguyên nháy mắt biến thành đầu heo, ngay cả con mắt
cũng không mở ra được, răng bị đánh nát nuốt vào trong bụng.
“Siêu Đại Thần Cơ Bá Quyền!”
Thần Cơ Bá Quyền hai lần thăng cấp!
Ầm!
Huyền Ất Sơn chấn động, Mộc Nguyên giống như thiên thạch từ không trung rơi xuống, trực
tiếp có một cái lỗ lớn mấy chục mét trên mặt đất, nổi lên bụi bặm đầy trời.
“Hô, nể tình ngươi với Tử Thất cùng một gia tộc, bản chưởng môn mở lòng từ bi, tạm thời tha
cho ngươi một mạng.”
Bạch Nghiệp thu hồi nắm đấm, cúi đầu nhìn lại:
“Ngoạ tào? Ngươi là ai? Ta sẽ không đánh nhầm người chứ.”
“. . .”
Thời khắc này Mộc Nguyên mặt mũi bầm dập, hoàn toàn thay đổi, Thiên Toại Viêm sớm đã
dập tắt, làm gì còn dàn vẻ tuấn dật trước đó, ngay cả thân thể cũng ‘béo’ lên một vòng, nhìn
qua vô cùng thê thảm.
Mắt thấy cảnh tượng này, cho dù là Mộc Khuê, hay là Mộc Tình Vân, tất cả đều khiếp sợ nói
không ra lời.
Mộc Nguyên thế mà thua trong tay một võ giả ngoại giới, hơn nữa còn dưới tình hướng đối
phương thấp hơn hắn một cấp bậc?
“Không ngờ rằng trên người ngươi lại có linh khí phòng ngự loại Chí Tôn.”
Mộc Khuê sắc mặt âm trầm, cơ hồ cóthể chảy ra nước:
“Lúc đầu ta chỉ muốn bắt ngươi trở về, nhưng bây giờ ngươi đả thương người của Mộc gia ta,
ai cũng cứu không được ngươi.”
Nói xong câu đó, Mộc Khuê từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một đoàn bạch quang, ném về phía
Bạch Nghiệp.
Đoàn bạch quang nhìn như không có bất kỳ chỗ kỳ lạ gì, nhưng mà sau khi tiếp xúc với
không khí, lập tức bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí xung quanh.
Khi đi tới trước mặt Bạch Nghiệp, uy lực đã lớn đến không thể tưởng tượng nổi!
“Mau tránh ra!”