Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 169: Ngư Gia

Chương 169: Ngư Gia
1631 chữ
Mắt thấy cảnh tượng này, nam tử trung niên sững sờ tại chỗ, ngây ra như phỗng.
Hắn không phải là đồ ngốc, sao có thể không rõ, mình đây là đá trúng thiết bản.
Bởi vì Tinh Môn giải tán, Ngư gia tiếp nhận rất nhiều võ giả, sau khi trở thành thế lực mạnh
nhất kế thừa khu vực của Tinh Môn này thì rất ngông cuồng.
Dù sao thì bọn hắn cũng không có cường giả Thiên Giai tọa trấn, cho nên từ đầu đến cuối
không có cách nào khống chế triệt để khu vực này.
Về sau bởi vì chưởng môn Huyền Ất Sơn tiến giai Chí Tôn cảnh, Ngư gia đành phải từ bỏ mà
trở thành Tinh Môn thứ hai, cúi đầu xưng thần với Huyền Ất Sơn.
Nhưng ỷ vào uy thế của Huyền Ất Sơn, Ngư gia thời gian gần đây có thể nói là coi trời bằng
vung, đồng thời nói với khắp nơi là sau lưng mình có cường giả Chí Tôn cảnh, căn bản để thế
lực khác để vào mắt, nam tử trung niên đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Chỉ là hắn chẳng thể nghĩ tới, mình ở trong thành lại gặp được loại cường giả như Tần Giác
này.
“Ngươi, ngươi, ngươi muốn như thế nào?”
“Một lần cuối cùng, dẫn ta đi gặp gia chủ của các ngươi.”
Tần Giác mặt không biểu tình, lạnh lùng nói.
“Ngươi biết ai đứng sau lưng chúng ta không? Nói ra hù chết ngươi, Huyền Ất Sơn!”
Nam tử trung niên kiên trì, ý đồ dùng Huyền Ất Sơn chấn áp Tần Giác.



Nghe vậy, Tần Giác cười to nói:
“Thật ngại quá, ta chính là đến từ Huyền Ất Sơn.”
Lời vừa nói ra, nam tử trung niên ngơ ngác.
Thiếu niên này thế mà đến từ Huyền Ất Sơn?
Phải biết, so với Huyền Ất Sơn, Ngư gia bọn hắn quả thực không khác gì sâu kiến, nếu không
sao lại cúi đầu xưng thần, hàng năm nộp lên ba phần tài nguyên tu luyện?
Vấn đề là, Huyền Ất Sơn cách xa nơi đây ngàn dặm, Tần Giác sao lại chạy tới nơi này?
Dường như nhớ tới cái gì, nam tử trung niên đột nhiên mở to hai mắt, khó có thể tin nói:
“Ngươi là cường giả mà Huyền Ất Sơn phái tới giúp chúng ta tiêu diệt yêu thú?”
“Không phải sao?”
Tần Giác cười nhạt.
“Mời đi theo ta.”
Nam tử trung niên cũng không dám lắm miệng, liền vội vàng xoay người dẫn Tần Giác cùng
Long Trẫm đi đến Ngư gia.
Từ sau tiếp nhận võ giả Tinh Môn, Ngư gia đã mở rộng xây dựng thêm mấy lần, nhìn qua
không khác cung điện là mấy.
Nam tử trung niên dẫn đầu, Tần Giác cùng Long Trẫm liền tiến vào Ngư gia, đi tới một
phòng khách trang tríxa hoa.
“Hai vị chờ một lát, ta đi mời gia chủ đến đây.”
Nam tử trung niên run lẩy bẩy, nhanh chóng rời khỏi phòng khách.
Không bao lâu, một nam tử hai bên tóc mai hơi bạc, đôi mi như đao bước vào phòng khách,
đi thẳng vào vấn đề nói:

“Tại hạ là gia chủ Ngư gia Ngư Thương Hải, xin hỏi hai vị chính là cao nhân Huyền Ất Sơn
phái tới trợ giúp chúng ta tiêu diệt yêu thú.”
Tần Giác không nói gì, trực tiếp lấy ra phong thư, ném cho nam tử.
Tiếp nhận phong thư, Ngư Thương Hải nhìn thoáng qua, liền vội vàng khom người nói:
“Tại hạ không tiếp đón từ xa, mong được tha thứ.”
Tần Giác phất tay, cười lạnh nói:
“Gia chủ Ngư gia, các ngươi uy phong thật to, dám mượn danh Huyền Ất Sơn cáo mượn oai
hùm, thật sự cho rằng Huyền Ất Sơn ta không biết sao?”
Ngư Thương Hải thân thể căng cứng, trước khi tới, hắn đã nghe toàn bộ quá trình từ chỗ
nam tử trung niên, thế là cắn răng nói:
“Thật có lỗi, ta cũng không nghĩ tới những hạ nhân này ở bên ngoài lại ngông cuồng như thế,
mong rằng tiền bối cho cơ hội, ta nhất sẽ định nghiêm trị bọn hắn.”
Nói đến đây, Ngư Thương Hải hét lớn:
“Áp giải Ngu Thỉ lên cho ta!”
Vừa dứt lời, đại hán trước đó trên đường phố hành hung thiếu niên liền bị người trói lại dẫn
vào,miệng luôn van xin:
“Gia chủ, gia chủ, tha cho ta đi, ta thật không phải. . .”
Không chờ đại hán nói hết lời, Ngư Thương Hải chỉ một chỉ trên không trung, điểm lên mi
tâm của đại hán, đại hán vốn dĩ đã bị thương lập tức đau đớn kêu lên một tiếng, bỏ mình tại
chỗ!
Làm xong những thứ này, Ngư Thương Hải lại phân phó cả đội thị vệ úp mặt vào tường ba
tháng, mới lần nữa ôm quyền nói:
“Không biết tiền bối có hài lòng với cách xử lý này của ta không.”

“. . .”
Tần Giác sao cũng không nghĩ tới, tên Ngư Thương Hải này lại quả quyết như thế, trực tiếp
xử tử đại hán, căn bản không cho hắn bất cứ cơ hội phát huy gì.
Khó trách Ngư gia có thể trở thành thế lực võ đạo cường đại nhất kế thừa Tinh Môn, có một
gia chủ dạng này, quả thực không kỳ quái.
“Khụ, cũng được.”
Người cũng bị giết rồi, Tần Giác lại truy cứu nữa thì cũng không hay, đành phải hỏi thăm
chính sự:
“Yêu thú nơ này đến cùng là sao?”
Thấy thế, Ngư Thương Hải nhẹ nhàng thở ra, vội nói:
“Tiền bối, từ nửa tháng trước, trong Hắc Sâm Lâm liền không ngừng có cao giai yêu thú ẩn
hiện, xung quanh đã có rất nhiều thôn trang rơi vào độc thủ, nơi này cũng gặp phải tập kích
hai lần, nhưng mà đều bị chúng ta đánh lui, nhưng những yêu thú kia quá cường đại, còn tiếp
tục như vậy, chúng ta chỉ sợ chèo chống không quá hai tháng, rơi vào đường cùng, chỉ có thể
xin giúp đỡ từ quý tông môn.”
Tòa thành thị này cách Hắc Sâm Lâm rất gần, cho nên nếu có yêu thú chạy đến phá hư, cũng
là không kỳ quái.
Trước đây có Tinh Môn trấn thủ, yêu thú Thiên Giai trở xuống có lẽ không dám tùy tiện chạy
ra, nhưng sau khi Tinh Môn giải tán, yêu thú Hắc Sâm Lâm rõ ràng manh động hơn nhiều,
thôn trang thành thị xung quanh đương nhiên trở thành mục tiêu đầu tiên.
“Thì ra là thế.”
Tần Giác giật mình nói:
“Những yêu thú này khi nào sẽ xuất hiện nữa?”

“Ngày mai!”
Ngư Thương Hải chắc chắn nói:
“Căn cứ theo chúng ta phỏng đoán, những yêu thú này cách ba ngày sẽ xuất hiện một lần,
ngày mai vừa đúng là ngày thứ ba, cho nên hẳn là sẽ lần nữa ẩn hiện!”
“Được, vậy chúng ta chờ đến ngày mai.”
Tần Giác lộ ra một nụ cười sâu xa.
Chẳng biết tại sao, nhìn nụ cười của Tần Giác, Ngư Thương Hải bỗng nhiên có loại dự cảm
không tốt, nhưng vẫn tiếp tục nói:
“Hai vị tiền bối, ta đã chuẩn bị linh tửu và mỹ thực, mời hai vị dời bước đến chủ điện.”
Ngư gia không hổ là thế lực võ đạo mạnh nhất của khu vực này, cho dù là linh tửu, hay mỹ
thực, đều cực kì trân quý, đáng tiếc là trong mắt Tần Giác cùng Long Trẫm, căn bản không
đáng nhắc tới.
Buổi yến hội này kéo dài chưa tới một canh giờ liền kết thúc, Tần Giác cùng Long Trẫm cũng
được sắp xếp ở hai gian phòng xa hoa nhất, chờ ngày mai đến.
Đóng lại cửa viện, nụ cười trên mặt Ngư Thương Hải nháy mắt biến mất, thay vào đó chính là
âm trầm băng lãnh.
“Phụ thân. . .”
Trong bóng tối, một thanh âm vang lên.
“Xuỵt.”
Ngư Thương Hải duỗi ra một ngón tay, đánh gãy lời nói của đối phương:
“Đổi sang nơi khác rồi nói.”
Cho đến khi đi qua hơn phân nửa Ngư gia, tiến vào một gian mật thất, Ngư Thương Hải mới
mở miệng nói:

“Nói đi.”
“Phụ thân, hai người kia có thật là cường giả do Huyền Ất Sơn phái tới?”
Thanh niên từ trong bóng tối đi ra, nhịn không được hỏi.
“Ha ha, ngay cả ta cũng nhìn không thấu tu vi của bọn hắn, còn có thể là giả?”
Nếu như không phải do nhìn không thấu tu vi của hai người, Ngư Thương Hải sao lại sẽ trực
tiếp giết chết Ngư Thỉ để tạ tội?
“Kế hoạch kia. . .”
“Vẫn tiến hành như cũ.”
Ngư Thương Hải trầm lặng nói:
“Chúng ta chỉ cần ngồi đợi, ngư ông đắc lợi.”
“Thế nhưng mà. . . Lỡ như bị bọn hắn phát hiện thì phải làm sao bây giờ?”
Thanh niên hơi lo lắng.
“Ngu ngốc, chuyện này trừ chúng ta ra, căn bản không ai biết, bọn hắn sao lại phát hiện
được?”
Ngư Thương Hải chửi ầm lên, mình thông minh như thế, sao lại có nhi tử đần như vậy.
“Phụ thân nói đúng lắm.”
Thanh niên không dám phản bác.
“Hắc hắc, rất nhanh có thể biết được, ở trong đó rốt cục có cái gì.”
Ngư Thương Hải thâm trầm nói.
Cùng lúc đó, Tần Giác thu hồi linh thức, như có điều suy nghĩ, Ngư gia này quả nhiên có vấn
đề.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất