Chương 196: Phá Quân Trảm Tướng
1664 chữ
Huyền Cơ giới, Đông vực, Cực Đông Chi Địa.
Ầm ầm!
Một tiếng đinh tai nhức óc vang lên, chiến tranh chính thức bắt đầu!
“Giết!”
Là thế lực xâm lược, Tu La giới đương nhiên dẫn đầu triển khai tiến công.
Chỉ thấy vạn chiến sĩ từ trong thành trì lao ra, từng tên tay cầm vũ khí, võ trang đầy đủ, như
là một dòng lũ sắt thép hướng về phía Thánh Khí thành, ép người thở không nổi.
Chính là dựa vào quân đội cường hãn, cùng chiến lực cao giai không gì sánh nổi, Tu La giới
mới có thể tiếp tục không ngừng phát động chiến tranh vị diện trên vạn năm, cướp đoạt tài
nguyên tu luyện của thế giới khác.
Mặc dù mỗi lần vị diện chiến tranh đều sẽ vẫn lạc vô số cường giả, nhưng dựa vào cướp đoạt
tài nguyên tu luyện, bọn hắn có thể nhanh chóng sinh ra càng nhiều người mạnh hơn, đền
bù trống chỗ.
Cũng chính là cái gọi lấy chiến dưỡng chiến.
Cùng lúc đó, trên tường Thánh Khí thành, một cường giả Thánh Vương cảnh phụ trách chỉ
huy chiến tranh lần này quát lạnh nói:
“Tất cả võ giả Thiên Giai nghe lệnh, xuất chiến!”
“Vâng!”
Trong chốc lát, mấy vạn võ giả Thiên Giai từ Thánh Khí thành phi thân lên, đông đảo đón lấy
đại quân của Tu La giới.
Võ giả Thiên Giai cơ hồ toàn bộ đều là nữ giới, bởi vậy hình thể tương đối yếu đuối so với đại
quân Tu La giới, nhưng trên mặt mỗi người đều tràn ngập kiên nghị, không sợ hãi chút nào.
Rốt cục, hai dòng lũ nhanh chóng vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét, đụng vào nhau!
“Tạp chủng, đi chết đi!”
Xông lên phía trước nhất một vị võ giả nữ giơ trường thương, mang theo tiếng xé giớ thê
lương, nháy mắt xuyên qua mấy chiến sĩ Tu La giới, ngay cả nguyên hồn cũng tan nát!
Phốc phốc phốc.
Vứt bỏ trường thương trên thi thể, võ giả nữ tiếp tục công kích, cùng mười đồng bạn thẳng
tiến không lùi, đúng là lấy cứng đối cứng xé mở một đường máu trong đại quân Tu La giới.
Ven đường những nơi đi qua, cơ hồ không ai là địch thủ của nàng, có thể xưng là miểu sát
đồng cấp!
Nhưng rất nhanh, đại quân Tu La giới liền phản ứng, lập tức một thân ảnh đầu đầy tóc đỏ đột
nhiên xuất hiện, ngăn trước người võ giả nữ, mặc cho võ giả nữ công kích ra sao thì từ đầu
đến cuối cũng không nhúc nhích tí nào, đồng thời ẩn ẩn sinh ra áp chế.
Mười võ giả nữ còn lại cũng tương tự bị cường giả Tu La giới dây dưa kéo lại, không cách nào
lại tiếp tục tiến lên.
Mặc dù bởi vì Thất Tinh thần nữ nên võ giả đến đây chi viện Huyền Cơ giới sĩ khí đại chấn,
nhưng đại quân Tu La giới không biết trải qua bao nhiêu lần chiến tranh vị diện, sao có thể bị
những võ giả nữ này hù sợ?
Chiến tranh rất nhanh tiến vào giai đoạn gay cấn, trong chiến đấu quy mô lớn như thế, võ
giả Thiên Giai cơ bản không khác gì pháo hôi, không cẩn thận liền sẽ bị tập kích giết chết.
Bởi vì kinh nghiệm phong phú, đại quân Tu La giới dần dần chiếm ưu thế, trái lại Huyền Cơ
giới bên này, bởi vì đại bộ phận đều thuộc về tán tu, độ phối hợp rõ ràng hơi thấp, vừa mới
bắt đầu có lẽ còn không có cái gì, nhưng thời gian lâu dài, chỉ có thể liên tục bại lui.
Tới cuối cùng, trừ chỉ huy ra, Thánh Vương cảnh cùng Thánh Cảnh của hai bên cũng toàn bộ
hạ tràng, nhưng mà vì không lan đến võ giả thấp giai phía dưới, bọn hắn đã thiết lập chiến
trường trên không trung.
Mặc dù như thế, vẫn có thể cảm nhận được dao động linh lực kinh khủng, thậm chí thường
xuyên có thể nhìn thấy đỉnh đầu xé mở từng vết nứt không gian, dữ tợn đáng sợ.
Về phần Chí Tôn cảnh cùng Truyền Kỳ Cảnh, sớm đã trở thành trụ cột vững càng của trận
chiến này, điên cuồng chém giết.
Dù sao, cường giả Thánh Cảnh trở lên trước đó không phân thắng bại, bọn hắn chính là tồn
tại có tính uy hiếp lớn trên chiến trường.
Tô Ly đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Xoẹt xẹt!
Cự kiếm nặng hơn ngàn cân vạch phá bầu trời, bổ vào trên người của một cường giả Tu La
giới, trực tiếp chém thành hai khúc, máu tươi phun ra, huyết tinh vô cùng.
Bởi vì công pháp đặc thù, Tô Ly trong cùng cảnh giới cơ hồ chưa có địch thủ, giờ phút này đã
có ba tên cường giả Chí Tôn cảnh đến từ Tu La giới chết trong tay nàng, mũi kiếm sắc bén,
đánh đâu thắng đó.
Ngay khi Tô Ly nhắm đến đối thủ kế tiếp, dự định tiến lên, một cỗ sát ý bỗng nhiên bao phủ
nàng lại.
Cảm nhận được cỗ sát ý này, Tô Ly lập tức dừng lại tại chỗ, mặt lộ vẻ hoảng sợ, bởi vì nàng
phát hiện, cỗ này sát ý lại thuộc về một cường giả Truyền Kỳ Cảnh!
Mặc dù Tô Ly cùng giai vô địch, nhưng không có nghĩa là nàng có thể khiêu chiến Truyền Kỳ
Cảnh, nhất là trên chiến trường hỗn loạn.
Nhưng mà cỗ sát ý kia cũng không bỏ qua Tô Ly, càng ngày càng tới gần, mắt thấy muốn bộc
phát một kích lôi đình, Tần Giác vẫn đứng ở bên cạnh đột nhiên đưa tay đánh ra một quyền.
Ầm ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, ngay sau đó Tô Ly cảm giác sát ý khóa chặt nàng lại đã
biến mất theo.
Xảy ra chuyện gì?
Tô Ly vội vàng ngẩng đầu, phát hiện cường giả Truyền Kỳ Cảnh kia dường như tan biến vào
hư vô, cái gì đều không còn.
“Ngươi. . . Giết chết tên kia?”
Tô Ly cứng đờ quay đầu, nhìn về phía Tần Giác.
Nghe vậy, Tần Giác mỉm cười, không trả lời, mà là nhấp một ngụm linh tửu, bay về phía đại
quân xâm lược của Tu La giới.
“Chờ đã, ngươi muốn làm gì! ?”
Tô Ly kinh hãi, lúc này đơn độc xâm nhập vào quân địch, không khác gì tìm đường chết, cho
dù là Truyền Kỳ cảnh cũng có thể bị tập kích miểu sát.
Tần Giác giống như không nghe thấy Tô Ly, tiếp tục đi tới, nửa đường hễ là cường giả Tu La
giới nào ngăn trước mặt hắn, bất kể cấp bậc, tất cả đều bị một quyền giải quyết, đồng thời
cũng giống với cường giả Truyền Kỳ Cảnh vừa rồi, không còn sót lại một chút nào.
Kỳ thật với thực lực của Tần Giác, căn bản không cần thiết phải phiền phức như vậy, nhưng
bây giờ võ giả Huyền Cơ giới cùng đại quân Tu La giới đang hỗn chiến, nếu như một quyền
xuống, chỉ sợ song phương đều biến mất khỏi thế giới này, cho nên Tần Giác dự định trực
tiếp phá quân trảm tướng, xử lý chỉ huy mạnh nhất của đối phương.
Tần Giác cử động rất nhanh liền dẫn tới sự chú ý của những võ giả khác ở Huyền Cơ giới, hết
cách rồi, muốn không chú ý cũng khó lắm, dù sao Tần Giác thực tế quá phách lối, bất kể là
ai, tất cả đều một quyền một tên, bao gồm cả võ giả Truyền Kỳ cảnh trước mắt là tồn tại
mạnh nhất trên chiến trường, quả thực vô địch.
“Nam nhân kia là ai, thật là lợi hại a, sao mà chưa từng nghe nói tới.”
“Hẳn là Thánh tử của thế lực lớn nào đó đi.”
“Ngay cả nam nhân cũng lợi hại như vậy, chúng ta còn có lý do gì lùi bước, giết!”
“Giết!”
“...”
Tần Giác cũng mặc kệ những võ giả Huyền Cơ giới kia nghĩ thế nào, trong nháy mắt đã ở
trong đại quân Tu La giới giết ra một đường máu, đi thẳng đến thành trì.
Nơi đó, cưởng giả Thánh Vương cảnh phụ trách chỉ huy đại quân của Tu La giới đang nhìn
chằm chằm Tần Giác, sắc mặt âm trầm như nước.
“Muốn chết!”
Cắn răng, La Phong trực tiếp lấy ra Á Thánh khí ‘Diệt Thế Thần Tiễn’ của mình, nháy mắt
thôi động đến cực hạn.
Làm tổng chỉ huy chiến tranh của Tu La giới lần này, đường đường là cường giả Thánh Vương
cảnh, La Phong sao có thể khoan dung sự khiêu khích của đối phương như thế?
Bạch!
Sau một khắc, ‘Diệt Thế Thần Tiễn’ bắn ra một quang mang tràn ngập khí tức hủy diệt vô
tận, ven đường những nơi đi qua, không gian cùng nhau vỡ vụn, phảng phất muốn cắt thiên
địa thành hai mảnh.
Mọi người đều biết, chỉ có sinh ra linh trí, mới có thể chân chính xưng là Thánh Khí, với lại
dưới Thánh Khí còn có hai cấp bậc là Chuẩn Thánh Khí cùng Á Thánh khí.
Cho dù Á Thánh khí kém xa Chuẩn Thánh Khí cùng Thánh Khí, nhưng lại siêu việt hơn
Truyền Kỳ Linh khí rất nhiều, người sử dụng thực lực ít nhất cũng tăng lên ba phần.
Đối mặt La Phong sử dụng Á Thánh khí bắn ra một tiễn, thần sắc của Tần Giác như thường,
chậm rãi giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng vạch một đường.
Đôm đốp!