Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 198: Dừng Ở Đây

Chương 198: Dừng Ở Đây
1663 chữ
Đồng thuật, vô luận đặt ở bất kỳ địa phương nào, đều là một trong những năng lực nguy
hiểm nhất.
Bởi vì đồng thuật cao cấp căn bản không cần sơ hở, hoặc là nói, có thể tạo ra sơ hở, khiến
người ta khó mà phòng bị.
Phải biết, võ giả cao giai, hơi không cẩn thận liền sẽ thân tử đạo tiêu, huống chi đột nhiên lọt
vào tập kích đồng thuật?
La Uyên hiện tại lâm vào hoàn cảnh lúc nào cũng có thể vẫn lạc.
Trước đó, La Uyên vẫn cho là cấp bậc mình vô địch dưới Thái Hư.
Cho tới bây giờ hắn mới ý thức được, mình không chỉ có sai, mà còn sai nghiêm trọng.
Bởi vì từ đầu đến cuối hắn đều không hề có lực hoàn thủ, thậm chí ngay cả bản thể của Thất
Tinh thần nữ ở nơi nào cũng không tìm ra, chỉ có thể mặc cho đối phương không ngừng
công kích, chật vật tránh né.
“Đáng chết!”
Phun ra một ngụm máu tươi, La Uyên cả khuôn mặt nháy mắt trở nên trắng bệch như tờ
giấy, không có chút huyết sắc nào.
Liên tục nhiều lần lọt vào công kích, dù cho mạnh như La Uyên cũng dần dần khó mà chống
đỡ được, còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ hắn sớm muộn gì cũng bị đánh chết.
“Đã như vậy, chỉ có thể dùng một chiêu kia.”



Hít một hơi thật sâu, La Uyên cắn đầu lưỡi, thiêu đốt tinh huyết!
Ầm ầm!
Giống như tiếng sấm nổ vang, kinh thiên động địa, ngay sau đó hình như có cái tồn tại gì đó
đáng sợ thức tỉnh, giáng lâm mảnh không gian lâm thời này, ép người thở không nổi.
Phát giác được cỗ khí tức này, mấy tên Đại Thánh xung quanh đều lộ ra vẻ sợ hãi, cảm thấy
tim đập nhanh.
“La tướng quân, là La tướng quân đang thi triển Tu La Thánh Tượng!”
Một vị cường giả Tu La giới quen với La Uyên hô lớn.
“Cái gì? Đây không phải là tuyệt kỹ của đại trưởng lão sao?”
Một vị cường giả Tu La giới mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
“Vậy mà ép La tướng quân sử dụng chiêu này, xem ra nữ nhân kia chết chắc rồi.”
. . .
Cùng lúc đó, La Uyên lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt hơn nữa,
nhưng hắn lại lộ ra nụ cười:
“Mặc dù chỉ là một ảo cảnh của Tu La Thánh Tượng, nhưng muốn đối phó ngươi đã đủ rồi.”
Bành!
Dường như lúc ảo cảnh Tu La Thánh Tượng giáng lâm, mười hai quang trụ tử sắc liền không
chịu nổi, ầm vang nổ tung, sương mù tím cũng theo đó tiêu tán, hiện ra Thất Tinh thần nữ
bên trong.
“Đây là cái gì?”
Gương mặt xinh đẹp của Thất Tinh thần nữ khẽ biến, nội trâm hoảng sợ bất định.

Chỉ thấy một cự tượng lơ lửng trên đỉnh đầu La Uyên, cao tới ngàn trượng, giống người mà
không phải người, như thú không phải thú, nhìn qua uy nghiêm trang trọng.
Quan trọng nhất chính là, trong mắt Thất Tinh thần nữ, cự tượng kia ẩn chứa linh lực vô tận,
đúng là đã vượt qua Đại Thánh, ngay cả nàng cũng kém xa tít tắp!
“Xem ra đã không có cách nào bắt ngươi làm lô đỉnh.”
Đến trình độ này,nếu là lưu thủ chắc chắn phải chết.
“Giết!”
La Uyên một chỉ cách không, Tu La Thánh Tượng trên đỉnh đầu lập tức bắn ra vạn đạo
quang mang, bắn về phía Thất Tinh thần nữ.
Thấy thế, Thất Tinh thần nữ vội vàng lui lại, muốn né tránh những ánh sáng kia, đáng tiếc
vẫn chậm một bước, bị quang mang bao phủ, dừng lại tại chỗ.
“A…. . .”
Thất Tinh thần nữ kêu lên một tiếng đau đớn, phát hiện mình lại mất quyền khống chế cơ
thể!
Mắt thấy công kích của Tu La Thánh Tượng sắp rơi xuống, Thất Tinh thần nữ không kịp nghĩ
nhiều, linh lực toàn thân ngưng tụ, lập tức đôi mắt đỏ ngầu đốt cháy lên, đâm rách hư không,
xuyên thấu La Uyên!
Một bên khác La Uyên lập tức như gặp phải trọng kích, xém chút đã hôn mê, không chỉ có
Tu La Thánh Tượng bị ảnh hưởng, công kích cũng yếu đi trên phạm vi lớn, ngay cả giam cầm
cũng buông lỏng, khiến cho Thất Tinh thần nữ có cơ hội thở dốc.
Thế là khi công kích rơi xuống, Thất Tinh thần nữ rốt cục cũng miễn cưỡng mỡ ra Linh Khí
Hộ Thuẫn.
Ầm ầm!
Hai linh lực đụng nhau, Thất Tinh thần nữ lúc này bay ra ngoài, khí tức nhanh chóng tụt
xuống, nhưng mà cuối cùng không có vẫn lạc.
Mà sau một lần công kích Thất Tinh thần nữ, Tu La Thánh Tượng cũng hóa thành điểm sáng,
chậm rãi biến mất.
Cho dù La Uyên không tiếc vận dụng con át chủ bài, triệu hồi ra một ảo ảnh Tu La Thánh
Tượng, nhưng đồng thuật cường hãn, Thất Tinh thần nữ vẫn cùng hắn lưỡng bại câu thương.
“Đáng chết, không ngờ lại dây dưa như vậy.”
Quệt vết máu ở khóe miệng, La Uyên thần sắc dữ tợn.
Hắn chẳng thể ngờ tới, Thất Tinh thần nữ thế mà mạnh đến loại trình độ này, nhất là đôi mắt
kia, làm hắn chịu nhiều đau khổ.
Nếu không phải cưỡng ép thi triển Tu La Thánh Tượng, chỉ sợ giờ phút này hắn ngay cả tro
cốt cũng chẳng còn.
“Còn chưa kết thúc đâu.”
Thất Tinh thần nữ nhếch miệng cười một tiếng, vừa muốn thiêu đốt thọ nguyên, lại lần nữa
phát động công kích, một bàn tay bỗng nhiên ngăn lại nàng:
“Được rồi, tiếp theo giao cho ta đi.”
“Ngươi là ai?”
Nhìn qua thiếu niên áo trắng trước mắt đột nhiên xuất hiện, Thất Tinh thần nữ hơi sững sờ.
Đối với Thất Tinh thần nữ mà nói, bị một nam nhân ngăn cản, loại tình huống này còn chưa
từng xảy ra.
“Ây. . .”
Tần Giác gãi gãi đầu, nghiêm túc đáp:
“Ngươi có thể gọi ta là Tần Giác.”

Mà với kinh nghiệm của Thất Tinh thần nữ, khi nhìn đến dung mạo của Tần Giác, cũng nháy
mắt thất thần.
Nếu như chỉ là đẹp trai bình thường thôi thì Thất Tinh thần nữ có lẽ căn bản sẽ không để
trong lòng.
Nhưng Tần Giác lại khác, trừ tuấn mỹ vô cùng ra, toàn thân trên dưới lại có loại khí chất khó
mà nói rõ, tựa như trích tiên hạ phàm, cao thâm mạt trắc, để người không nhịn được muốn
quỳ bái.
“Cẩn thận!”
Thất Tinh thần nữ bỗng nhiên bừng tỉnh, thét to.
“Đi chết đi!”
Nơi xa, La Uyên biểu lộ dữ tợn, đấm ra một quyền, linh lực mênh mông nháy mắt đánh lên
người Tần Giác!
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, linh lực bay khắp nơi, giống như như lưỡi đao lướt qua, cắt
không gian thành vô số mảnh.
Đổi lại là bất kỳ một cường giả Đại Thánh nào mà lấy cứng đối cứng một quyền này, chỉ sợ
đều phải trọng thương.
Nhưng mà Tần Giác lại hình như không việc gì đứng tại chỗ, mờ mịt quay đầu, dường như
không rõ chuyện gì đã xảy ra.
Trái lại La Uyên, mặc dù không có chính diện tiếp xúc với Tần Giác, nhưng một quyền này
tạo thành lực phản phệ vẫn đủ để hắn miệng mũi phun máu, toàn thân xương cốt vang lên
tiếng kèn kẹt, không biết đứt gãy bao nhiêu cái, triệt để mất đi năng lực chiến đấu.
“. . .”
“Ây. . . Xem ra không cần ta đến xuất thủ.”

Tần Giác nhún vai.
Thất Tinh thần nữ: “. . .”
Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Chỉ dựa vào lực lượng nhục thân, liền khiến La Uyên cấp bậc Đại Thánh đỉnh phong phản
phệ thành dạng này,thế bản thân Tần Giác sẽ có thực lực gì?
Thái Hư đệ nhất cảnh, hay là đệ nhị cảnh?
Thất Tinh thần nữ cảm thấy có chút hoang đường.
Huyền Cơ giới từ khi nào có thêm vị cường giả Thái Hư cảnh thứ hai, lại còn là nam nhân?
Tần Giác cũng không quan tâm nhiều như vậy, dù sao La Uyên đã mất đi sức chiến đấu, tiếp
theo đến phiên những người khác.
Rất nhanh, Tần Giác dạo một vòng quanh mảnh không gian lâm thời này, những cường giả
Đại Thánh kia cho dù mạnh cỡ nào, cơ bản đều là một quyền một tên, không có lực phản
kháng chút nào, ngay cả chạy trốn cũng không được.
Không bao lâu, cường giả đến từ Tu La giới chỉ còn lại tên Thái Hư cảnh kia.
Có lẽ là do chiến đấu quá kịch liệt, tên Thái Hư cảnh kia từ đầu đến cuối không phát hiện
động tĩnh bên này, nhưng mà Tần Giác cũng không tính giết chết đối phương.
Dù sao, hắn sở dĩ xuất thủ, cũng không phải vì gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, mà là
vì tìm kiếm vị trí cụ thể của Linh Ương giới.
Với địa vị của tên cường giả Thái Hư cảnh kia, có biết hay không thì cũng khó nói lắm.
Nghĩ như vậy, Tần Giác không chần chờ, trực tiếp thả người xông vào vòng chiến.
Kéo dài lâu như vậy, cũng là thời điểm nên kết thúc.
Oanh!
Tần Giác duỗi ra hai bàn tay trắng nõn hoàn mỹ, nhẹ nhõm đón lấy công kích của song
phương, dùng sức bóp nát.
“Dừng ở đây đi.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất