Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 205: Dự Cảm

Chương 205: Dự Cảm
1659 chữ
Đối mặt khí thế hùng hổ của nhị trưởng lão, Tần Giác thần sắc như thường, lấy một bình linh
tửu mở ra, không coi ai ra gì uống vào, nghiễm nhiên không có đem đối phương để vào mắt.
Nếu như ngay cả hai lão gia hỏa này cũng không biết chuyện về Linh Ương giới, chỉ sợ cũng
chỉ còn lại tên tộc trưởng thần bí kia.
Thấy Tần Giác hững hờ như thế, nhị trưởng lão hơi sững sờ, có vẻ ngoài ý muốn, nhưng
không có tức giận ngược lại nở nụ cười:
“Tên ngoại giới ngu xuẩn, ngươi rất nhanh sẽ vì sự cuồng vọng tự đại của chính mình mà trả
giá đắt.”
Nói xong câu đó, nhị trưởng lão hít một hơi thật sâu, linh khí trong thiên địa lập tức điên
cuồng tụ tới, chỉ một thoáng, trời đất tối đen như mực, hư không treo ngược, linh khí vô tận
trút xuống, rót lên thân của nhị trưởng lão.
Cùng lúc đó, khí thế của nhị trưởng lão cũng bắt đầu tăng lên, không ngừng không nghỉ, tới
cuối cùng, dường như toàn bộ thiên địa đều bị hắn nắm trong tay.
Mọi người đều biết, Thái Hư thập cảnh mỗi một cảnh đều có chênh lệch cực lớn, nhất là sau
khi bước vào Thái Hư đệ lục cảnh, sẽ sinh ra biến hóa về chất.
Cũng chính là phân chia cảnh giới trên và dưới.
Năm cảnh được đầu được gọi là hạ cảnh, sau ngũ cảnh, thì được gọi là thượng cảnh.
Vĩnh Dạ đại đế sở dĩ sau khi bước vào Thái Hư đệ ngũ cảnh, cho dù thế nào cũng khó mà đột
phá, trừ thiên phú ra, trọng yếu nhất chính là thực lực giữa hai bên chênh lệch quá lớn, dù



hắn huyết tế toàn bộ Địa Ngục giới cũng không làm được gì.
Đây cũng là sau khi hắn phát hiện Long Ngạo Thiên cùng Long Trẫm, nguyên nhân do hưng
phấn dị thường, chỉ có thôn phệ hết Long Ngạo Thiên cùng Long Trẫm, hắn mới có thể đột
phá.
Nghiêm túc mà nói, nhị trưởng lão cho đến nay hẳn là người mạnh nhất mà Tần Giác thấy
qua, ách. . . Không đúng, đại trưởng lão bên cạnh rõ ràng mạnh hơn.
Nhưng mà không sao cả, bọn hắn rất nhanh sẽ chết thôi.
“Xong rồi?”
Tần Giác nhấp một ngụm linh tửu, không nhịn được nói.
“Ừ, tới đi.”
Giờ phút này, thực lực của nhị trưởng lão rốt cục tăng tới đỉnh phong, hai mắt loé ra thần
quang, khí thế kinh người, đến mức mà không gian xung quanh đều vặn vẹo, tựa hồ lúc nào
cũng có thể sẽ sụp đổ.
“Nhạt nhẽo.”
Nhếch miệng, Tần Giác hoàn toàn mất đi hứng thú, ngửa đầu uống cạn linh tửu, tiện tay ném
bình rượu đi.
“Ha ha, ngươi không phải muốn lấy bình rượu này đập chết ta chứ?”
Nhị trưởng lão nhịn không được cười nhạo nói, thậm chí lười dùng tay cản lại.
Hắn thấy, đây bất quá chỉ là Tần Giác không có năng lực thôi.
Ầm!
Một giây sau, bình rượu nện trên linh lực hộ thể của nhị trưởng lão, nổ thành vô số mảnh vỡ,
linh lực hộ thể kiên cố không có bất kỳ dao động gì.
Ngay lúc nhị trưởng lão chuẩn bị mở miệng trào phúng, bỗng nhiên toàn thân chấn động, lộ
ra vẻ mặt kinh hãi.
“Không có khả năng. . .”
Nhị trưởng lão há to miệng, mặt mũi tràn đầy sợ hãi, sau đó đổ xuống.
“? ? ?”
“Đệ đệ, ngươi không sao chứ?”
Đại trưởng lão liền vội vàng tiến lên, lại phát hiện nhị trưởng lão đã mất đi sinh tức, ngay cả
nguyên hồn cũng biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại một thân xác!
“Ngươi. . .”
Đại trưởng lão không thể tin ngẩng đầu, hắn biết rõ đệ đệ của mình cường đại cỡ nào.
Cho dù trong Thái Hư đệ lục cảnh cũng ít có đối thủ, trước giờ địch nhân quá cường đại gặp
được ở Tu La giới, đều do đệ đệ của hắn ra mặt giải quyết.
Kết quả hiện tại. . . Bị một bình rượu đập chết rồi?
Đại trưởng lão cảm thấy có chút buồn cười, đúng vậy, chính là buồn cười.
Bởi vì căn bản không có khả năng!
Hô!
Tần Giác không nói nhảm, lúc đại trưởng lão ngây người, trực tiếp một phát bắt được đầu
của hắn, thi triển sưu hồn.
Lúc lâu sau Tần Giác buông tay ra, tiếp tục đi lên bên trên, đại trưởng lão sau lưng cũng ngã
trên mặt đất, mất đi sinh tức, thậm chí ngay cả tuyệt kỹ cũng không kịp thi triển, cứ như vậy
mà chết đi.
.
Tần Giác sao cũng không nghĩ tới, mạnh như đại trưởng lão, nhị trưởng lão, thế mà cũng
không biết chuyện về Linh Ương giới.
Theo lý thuyết, những cường giả Thái Hư cảnh này đều sống trên vạn năm, không có khả
năng không biết chuyện mấy ngàn năm trước, sao lại chẳng tìm được vết tích gì về Linh
Ương giới cả.
Xem ra chuyện Tu La giới từ bỏ xâm lấn Linh Ương giới tuyệt đối không đơn giản như vậy,
“Hiện tại, chỉ còn lại tên tộc trưởng Tu La tộc ở
đỉnh núi kia.”
Tần Giác lẩm bẩm.
Nếu như chút nữa ngay cả tộc trưởng Tu La tộc cũng không biết, kia Tần Giác thật muốn
hoài nghi nhân sinh.
Giải quyết tất cả trưởng lão, ven đường không ai có thể ngăn cản Tần Giác, thế là không bao
lâu hắn liền tới đỉnh núi Tu La Thánh Sơn.
Ngoài dự liệu chính là, đỉnh núi Tu La Thánh Sơn yên tĩnh vô cùng, phóng tầm mắt nhìn tới,
hương thơm hoa cỏ, dòng nước róc rách, không có cung điện hoa lệ, cũng không có khí tức
linh lực đáng sợ, nếu không biết chỉ sợ còn tưởng rằng là thế ngoại đào nguyên.
Đảo mắt một vòng, Tần Giác chậm rãi đi về phía trước, xuyên qua mặt cỏ, biển hoa, dòng
sông, cuối cùng trong rừng trúc nhìn thấy một lão giả tóc trắng xoá, ngồi xếp bằng lơ lửng
giữa không trung, như ẩn như hiện, quỷ bí khó lường.
Phát hiện ra Tần Giác, lão giả chậm rãi mở hai mắt ra, bình thường không có gì kỳ lạ, thấy
thế nào cũng chỉ là một người gần đất xa trời, rất khó tưởng tượng, hắn sẽ là tộc trưởng Tu
La tộc, cường giả cấp bậc Thái Hư đệ thất cảnh.
“Ngươi đến rồi.”
Lão giả mở miệng, không có răng, nhưng hình như đã biết Tần Giác sẽ đến.
“Ngươi biết ta?“Tần Giác nhíu mày.
“Không biết.”
Lão giả lắc đầu:
“Nhưng ta có dự cảm.”
“Đã có dự cảm, còn không trốn?”
Tần Giác cũng không có động thủ vội mà là có chút hăng hái hỏi.
“Ha ha, nếu như cóthể chạy thoát, ta đã sớm mmtrốn.”
Lão giả trầm lặng nói:
“Sau khi tiến giai Thái Hư cảnh, năng lực đặc thù đầu tiên ta thức tỉnh chính là dự cảm nguy
hiểm, dựa vào năng lực này, ta tránh được tử vong vô số lần, cũng dẫn theo tộc nhân xâm lấn
thế giới nhỏ yếu hơn so với chúng ta, cướp đoạt tài nguyên tu luyện, không ngừng lớn
mạnh.”
Dừng một chút, lão giả giống như đang kể chuyện cũ, nói tiếp: “Nhưng ba ngàn năm trước, ta
bỗng nhiên có dự cảm, Tu La giới sẽ hủy diệt trong tay một người ở thế giới mà chúng ta đã
xâm lấn.”
“Từ đó về sau, chúng ta mỗi xâm lấn một thế giới, cũng không còn bất cứ người nào sống, ta
cho rằng như vậy thì có thể làm cho dự cảm kia biến mất, nhưng theo thời gian trôi qua, dự
cảm kia lại càng ngày càng mãnh liệt. . .”
Nói đến đây, lão giả tỉnh lại từ trong hồi ức:
“Mạnh như La Uẩn bọn hắn cũng đã chết rồi đi.”
La Uẩn chính là tên của đại trưởng lão.
“Đúng vậy, ngươi muốn báo thù cho bọn hắn sao?”

Tần Giác không che giấu chút nào
“Đương nhiên, ta là tộc trưởng của bọn họ.”
Lão giả ngạo nghễ nói.
“Nhưng mà trước đó, ta muốn biết, ngươi đến từ thế giới nào.”
“Linh Ương giới.”
Nghe vậy, con ngươi của lão giả bỗng nhiên co rút:
“Là thế giới có không gian thông đạo đột nhiên sụp đổ kia?”
Thấy lão giả lộ ra dáng vẻ này, Tần Giác nhẹ nhàng thở ra, đương nhiên, đối phương biết
Linh Ương giới.
“Chủ quan, chủ quan, thế mà quên đi thế giới này.”
Lão giả đương nhiên biết Linh Ương giới, bởi vì không gian thông đạo hướng đến Linh Ương
giới là do chính là hắn tự tay mở.
Bởi vì lúc ấy là lần đầu tiên mở không gian thông đạo khoảng cách cực dài, cho nên rất
không ổn định, kết quả vừa vặn gặp phải Long Trẫm đột phá, tạo thành ảnh hưởng cho
không gian thông đạo, dẫn đến nửa đường sụp đổ, tuyên cáo thất bại.
Vốn dĩ hắn cho là đội quân kia tất cả đều chết trong hư không, nhưng hình như không phải
như thế.
Nếu không thì Tần Giác cũng sẽ không đánh tới cửa.
Nhưng mà lão giả không biết là, nếu như không phải bị tạc đến Huyền Cơ giới, lại vừa hay
gặp được Tu La giới xâm lấn, hắn kỳ thật không có hứng thú gì với Tu La giới.
Nhưng mà cái này đã nói rõ, lão giả dự cảm quả thực rất chuẩn

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất