Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 216: Bát Phương Đến Chúc

Chương 216: Bát Phương Đến Chúc
1702 chữ
Bởi vì Long Trẫm, ba đại tông môn cùng sáu đại gia tộc cơ bản đều bị cường giả bí ẩn cảnh
cáo.
Cho nên cách làm của Huyền Hoàng tông kỳ thật tương đương với việc cho Thiên Cơ tông,
Kiếm Tông một cái bậc thang đi xuống.
Dù sao, không người nào muốn vô duyên vô cớ không qua lại với một vị cường giả Truyền Kỳ
cảnh được.
Nhất là phía sau vị cường giả Truyền Kỳ cảnh này rất có thể có thế lực cường đại nào đó,
không cẩn thận thì sẽ nghênh đón tai hoạ ngập đầu.
Chỉ cần Huyền Ất Sơn không có ý đối địch với bọn hắn, như vậy mọi người đều là hảo bằng
hữu.
Huyền Ất Sơn, sườn đồi.
Khi thấy tin tức trên linh mạng Tần Giác im lặng.
Trên thực tế, cho dù là Bạch Nghiệp, hay là Mộc Tử Thất, đều không có ý muốn làm gì bốn
đại tông môn gì cả.
Giống như trước đó đã nói, tính cách của Bạch Nghiệp với Tần Giác không khác nhau lắm,
trừ luyện đan với tu luyện ra, hình như không khác gì với cá ướp muối cả, nếu không thì sau
khi tiến giai Chí Tôn cảnh thì cũng không tiếp tục đợi ở khu vực này.
Nếu không mọi chuyện ở Diêu Quang thành làm sao có thể do sáu đại gia tộc chưởng quản
được chứ?



Về phần Mộc Tử Thất, nàng vốn là xuất thân là ẩn thế gia tộc, đối với ngoại giới không thế
nào gây chú ý, huống chi là bây giờ đã thoát khỏi Mộc gia đến tìm Bạch Nghiệp, sao sẽ để ý
những thứ này?
Tóm lại mặc kệ thế nào, Huyền Ất Sơn hiện tại đã thay thế Phong Lôi tông, trở thành đại
tông môn tân nhiệm thứtư, trên linh mạng lúc đầu là chất vấn, sau lại biến thành chúc mừng
.
Vừa mới bắt đầu sở dĩ có người nghi ngờ là bởi vì không tin loại địa phương như Huyền Ất
Sơn kia lại đột nhiên xuất hiện cường giả Truyền Kỳ cảnh, nhưng bây giờ ngay cả ba đại tông
môn đều thừa nhận, ai còn dám nói cái gì?
Sáu đại gia tộc cũng phái sứ giả đi về Huyền Ất Sơn vào hai ngày sau, tuyên bố rời khỏi khu
vực này, đồng thời chắp tay nhường Diêu Quang thành.
Chuyện này là quyết định mà sáu vị gia chủ bối rối hồi lâu mới đưa ra được.
Hết cách, nếu như Huyền Ất Sơn chỉ có một hai vị cường giả Chí Tôn, bọn hắn có lẽ có thể ỷ
vào nội tình của chính mình giả vờ như cái gì cũng không biết, tiếp tục đợi ở Diêu Quang
thành.
Nhưng Huyền Ất Sơn lại sinh ra cường giả Truyền Kỳ cảnh, bọn hắn đã ngồi không yên nữa,
nếu không thức thời rời khỏi, ai biết Huyền Ất Sơn có thể động thủ với bọn hắn hay không?
Phải biết, đối mặt với một vị cường giả Truyền Kỳ cảnh, cho dù sáu đại gia tộc liên hợp lại
cũng không có chút phần thắng nào, chi bằng mình thức thời, lưu lại ấn tượng tốt, nói không
chừng về sau Huyền Ất Sơn sẽ cho bọn hắn chỗ tốt nào đó.
Tuy nói Bạch Nghiệp không có hứng thú gì với Diêu Quang thành, nhưng sáu đại gia tộc đều
đã đưa tới cửa, Bạch Nghiệp sao cự tuyệt được?
Diêu Quang thành không chỉ có là phạm vi thành thị lớn nhất trong vòng vạn dặm xung
quanh, với lại vị trí địa lý đặc thù, rất nhiều võ giả tới lui đều sẽ đi qua nơi đó.

Khống chế Diêu Quang thành, chẳng khác nào khống chế tất cả các thế lực võ đạo ở khu vực
này.
Thế là đại trưởng lão Vương Quyền rất nhanh liền đại biểu Huyền Ất Sơn, tiếp quản Diêu
Quang thành từ trong tay sáu đại gia tộc.
Có Huyền Ất Sơn làm chỗ dựa, tin chắc rằng không ai dám làm khó đại trưởng lão.
Huống chi, Bạch Nghiệp còn cố ý để Tahm đi hỗ trợ đại trưởng lão.
Về phần Tần Giác, từ đầu đến cuối vẫn ở tại sườn đồi, mỗi ngày trừ uống rượu ca hát ra thì
chính là ngủ, ngẫu nhiên thì tâm sự với Lạc Vi Vi, thời gian trôi qua thư giãn thích ý, có bao
nhiêu dễ chịu.
Đáng nhắc tới chính là, tốc độ tu luyện của Lạc Vi Vi càng lúc càng nhanh, với nàng mà nói,
gần đây luôn luôn có loại cảm giác khó mà nói rõ, giống như có thứ gì muốn thức tỉnh.
Đến đây thì Tần Giác cũng không có quá mức để ý, chỉ cho rằng Thánh giả huyết mạch của
Lạc Vi Vi bị phong ấn quá lâu, mới có thể dẫn đến thể chất dần dần biến hóa.
Hôm nay ánh nắng sáng tươi, gió mát nhè nhẹ.
Tần Giác đang nằm ngủ bên sườn đồi, bỗng nhiên nhận ra có người tới gần, mở mắt, phát
hiện thì ra là Bạch Nghiệp.
“Có chuyện gì không?”
Duỗi lưng một cái, Tần Giác thản nhiên hỏi.
Trong ấn tượng của hắn, chỉ có khi xảy ra một số chuyện Bạch Nghiệp xử lý không được mới
có thể chạy đến tìm hắn.
“Cái kia. . . Ngươi hẳn phải biết chuyện Huyền Ất Sơn hiện tại đã là một trong bốn đại tông
môn?”
Bạch Nghiệp xoa xoa đôi bàn tay, ngồi bên cạnh Tần Giác.

“Biết.”
Tần Giác lấy ra một bình linh tửu, khẽ gật đầu.
“Hai ngày nữa tông chủ của ba đại tông môn muốn tới, còn có thủ lĩnh của rất nhiều thế lực
khác nữa, ngươi là Phó chưởng môn, có muốn ra mặt hay không?”
Bạch Nghiệp thử thăm dò.
“Bọn hắn tới đây làm gì?”
Tần Giác nhíu mày.
“Ây. . . Nói là muốn chúc mừng Tử Thất tiến giai Truyền Kỳ cảnh.”
“. . .”
Cái này có gì hay mà chúc mừng?
“Được rồi, ta đã biết.”
Hơi trầm ngâm, Tần Giác rất nhanh liền hiểu rõ chuyện gì.
Những thủ lĩnh thế lực này còn nói là đến chúc mừng Mộc Tử Thất đột phá, chi bằng nói là vì
thăm dò Huyền Ất Sơn.
Những thế lực cấp thấp kia có lẽ không có ý gì, nhưng tông chủ ba đại tông môn nhất định
có ý khác.
Giống như sáu đại gia tộc lúc trước chúc mừng Bạch Nghiệp tiến giai Chí Tôn cảnh, sau khi
nhìn thấy nội tình của Huyền Ất Sơn không sâu, cho dù tuyên bố rời khỏi khu vực này, cũng
không chịu buông tay Diêu Quang thành.
Lần này nếu như không phải lực uy hiếp của Truyền Kỳ cảnh quá lớn, chỉ sợ bọn họ vẫn
không muốn lui ra khỏi Diêu Quang thành.
Bạch Nghiệp muốn để Tần Giác ra mặt, đơn giản là vì phòng ngừa tình huống ngoài ý muốn
xảy ra.

Chỉ là Bạch Nghiệp không biết, trong mắt tông chủ ba đại tông môn phía sau Huyền Ất Sơn
hiện tại rất có thể có thế lực lớn nào đó đến từ Trung Châu làm chỗ dựa, bọn hắn nào dám
làm loạn?
Nhiều nhất chỉ là điều tra một số dao dộng linh lực có gì đặc thù ở xung quanh thôi.
“Đa tạ sư đệ!”
Bạch Nghiệp đại hỉ, không nghĩ tới Tần Giác thế mà lại đáp ứng sảng khoái như vậy.
“Ừm, ta muốn tiếp tục đi ngủ.”
Nói xong, Tần Giác trực tiếp ngửa mặt lên trời nằm xuống, không nhìn Bạch Nghiệp.
“. . .”
Hai ngày trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã đến thời gian các thế lực khắp nơi đến đây
chúc mừng.
Trời còn chưa sáng, trước mắt liền bắt đầu xuất hiện rất nhiều linh khí phi hành, lúc đầu chỉ
là một số thế lực cấp thấp, sau cùng đến đây chúc mừng là thế lực đẳng cấp càng ngày càng
cao, bao gồm cả sáu đại gia tộc vừa mới rời khỏi Diêu Quang thành.
May mà Bạch Nghiệp đã có chuẩn bị từ lâu, trước đó dựng một viện lạc chuyên môn dùng để
chiêu đãi, đủ để chứa hơn nghìn người.
“Chúc mừng Huyền Ất Sơn tấn thăng bốn đại tông môn, đây là lễ vật của Ám U Cốc chúng
ta.”
“Đây là lễ vật của Bàn Môn chúng ta.”
“Còn có. . .”
“. . .”
Chỉ một thoáng, Huyền Ất Sơn trở nên náo nhiệt vô cùng, rất nhiều thủ lĩnh thế lực nhao
nhao đưa lễ vật lên, vô cùng nhiệt tình, bộ dáng kia chính là hận không thể coi Bạch Nghiệp

thành anh em ruột.
Mục đích của những người này rất rõ ràng, muốn leo lên Huyền Ất Sơn, ôm đùi vị cường giả
Truyền Kỳ kia.
Nhưng cho đến bây giờ, hết thảy đều là Bạch Nghiệp ra mặt giải quyết, không ai nhìn thấy
thân ảnh của Mộc Tử Thất.
Bỗng nhiên, nơi xa xuất hiện ba khí tức cường đại, nhanh chóng cuốn tới, giống như bầu trời
rơi xuống, nặng hơn ngàn cân!
“Là tông chủ ba đại tông môn đến rồi!”
Đám người hô hấp cứng lại, không hẹn mà cùng thầm nghĩ.
Kỳ thật ở đây có rất nhiều thủ lĩnh thế lực đều phụ thuộc vào ba đại tông môn, nói không
ngoa thì cao giai võ giả tụ tập ở nơi này chí ít cũng vượt qua một nửa Nam cảnh.
Bạch!
Sau một khắc, ba đạo thân ảnh mạnh mẽ xuất hiện bên ngoài Huyền Ất Sơn, từng khí tức
nặng nề, thâm thúy mênh mông, cho người ta một loại cảm giác không thể địch nổi.
Trừ tông chủ của ba đại tông môn ra thì còn có thể là ai?
Đúng lúc này, bên trong Huyền Ất Sơn cũng dâng lên một luồng khí tức, nhìn qua thì cũng
không kém ba người chút nào!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất