Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 225: Con Nít Không Thể Xem

Chương 225: Con Nít Không Thể Xem
1575 chữ
Giờ này khắc này, Tần Giác cũng không biết chuyện xảy ra ở Thuần Dương thánh địa, đang
thảnh thơi ngồi ở sườn đồi, vừa uống linh tửu, vừa xem sách giết thời gian, nhìn qua thư giãn
thích ý.
Nơi xa,Kỳ Lân ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt ngốc trệ, không biết đang suy nghĩ gì.
Từ lần trước sau khi bị Tần Giác giáo huấn, Kỳ Lân liền rất biết điều, bình thường hoặc là tu
luyện, hoặc là ngẩn người, nghiễm nhiên trở thành một con sủng vật nhu thuận.
Đối với biểu hiện của Kỳ Lân, Tần Giác hơi hài lòng, cho nên thỉnh thoảng sẽ thưởng cho nó
một chút tài nguyên tu luyện, hoặc là thịt của yêu thú cao giai.
Bởi vậy có thể cảm nhận rõ được thực lực của Kỳ Lân đang không ngừng tăng lên, nói không
chừng sau này nó sẽ trở thành Bạch Nghiệp thứ hai, cường giả Chí Tôn thứ hai của Huyền Ất
Sơn.
“Sư phụ, người đang nhìn cái gì?”
Vân Tịch nghiêng đầu bay chỗ sách trong tay Tần Giác, ngốc mao đong đưa, tràn ngập nghi
hoặc.
“......”
Tần Giác im lặng, trực tiếp đưa tay bắt lấy ngốc mao của Vân Tịch, đặt nàng ở bên cạnh:
“Con nít không thể xem những thứ này.”
“Vì sao?”
Vân Tịch không hiểu.



Tần Giác: “......”
“Tóm lại, không thể xem thì không thể xem.”
“Vâng!”
Vân Tịch nhếch miệng, vẻ mặt ủy khuất chạy đi, tìm Husky.
“Đại Cẩu, hai chúng ta cùng nhau chơi đùa đi.”
“Ngao ô~”
Kỳ Lân ngửa mặt lên trời thét dài, nghiêm túc nói:
“Ta không cho ngươi gọi là Đại Cẩu, ta là Lam Nhãn Hắc Khuyển thú! ”
Lam Nhãn Hắc Khuyển ?
Tần Giác vẻ mẳ quái dị, hình như nghe qua ở đâu rồi?
Với lại, đây là hắn lần đầu tiên biết tên của Kỳ Lân.
“Được, Đại Cẩu.”
Vân Tịch vui vẻ nói.
Kỳ Lân: “......”
Hừ, nếu không phải bởi vì ngươi là đồ đệ của chủ nhân, ta đã sớm ăn sạch ngươi rồi.
Nghĩ như vậy, Kỳ Lân mở cái miệng rộng, cười híp mắt nói:
“Ngươi muốn chơi cái gì a.”
Lời còn chưa dứt, Vân Tịch bỗng nhiên nhún người nhảy lên, nhảy lên đầu Kỳ Lân:
“Chúng ta đi dạo ở xung quanh đi.”
“Được, được.”
Kỳ Lân lập tức không chờ được mà gật nhẹ đầu, nó đã muốn đi ra ngoài hoạt động từ lâu,
nhưng nhớ tới Tần Giác, Kỳ Lân có vẻ do dự.

“Đi đi.”
Tần Giác dặn dò:
“Nhưng không được chạy quá xa.”
Với tu vi Thiên Giai của Kỳ Lân, trừ Bạch Nghiệp cùng Mộc Tử Thất ra, trong phạm vi ngàn
dặm chẳng ai có thể làm gì được nó cả, coi như đánh không lại cũng có thểchạy trốn, căn
bản không cần lo lắng.
Huống chi, nếu có dao động linh lực, Tần Giác khẳng định sẽ ngay lập tức phát giác được.
“Vâng, chủ nhân.”
Kỳ Lân vui vẻ, rốt cục cũng có thể đi ra ngoài chơi rồi!
“Chờ đã.”
Ngay khi Kỳ Lân chuẩn bị lúc rời đi, Tần Giác gọi nó lại.
“Còn có chuyện gì sao, chủ nhân? ”
Kỳ Lân lo lắng bất an.
“Không được phá đồ.”
“......”
“Vâng.”
“......”
Đưa mắt nhìn Kỳ Lân cùng Vân Tịch từ từ đi xa, Tần Giác khép lại quyển sách, lấy ra Linh Cơ
mở xem.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng Tần Giác vẫn bị giật nảy mình.
Mấy ngày nay tin tức trên mạng ở Nam cảnh đều liên quan tới Huyền Ất Sơn, các loại tin tức
thật thật giả giả bay đầy trời.
Độ hot của tin đã vượt qua lúc chiến tranh bình nguyên từ lâu.
Thậm chí có người còn suy đoán thế lực phía sau Huyền Ất Sơn đến từ Trung Châu, có cường
giả Đại Thánh tọa trấn, Tần Giác nhìn mà trợn mắt hốc mồm.
Mấy tên này này trí tưởng tượng phong phú như vậy sao?
Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, lúc trước cường giả bí ẩn cảnh cáo ba đại tông môn
cùng sáu đại gia tộc quả thật đến từ Trung Châu, chỉ là không phải cường giả Đại Thánh phái
tới, mà là cường giả Thái Hư.
Lại xem Linh Cơ, Tần Giác cạn lời, thế là uống sạch rượu trong bình, ngửa mặt lên trời nằm
xuống.
Hiện nay Huyền Ất Sơn đã là tồn tại chí cao vô thượng ở Nam cảnh, lại có cường giả Truyền
Kỳ cảnh Mộc Tử Thất này, tin chắc rằng chỉ cần không phải đồ ngu, cũng sẽ không chạy đến
tìm chết, bởi vậy Tần Giác căn bản không lo lắng.
“A.”
Duỗi lưng một cái, mắt Tần Giác nhắm lại, cứ như vậy mà ngủ say mất.
Sống phóng túng, đây vốn chính là loại sinh hoạt thường ngày mà trước kia hắn thích nhất.
Không biết qua bao lâu, sắc trời dần dần tối xuống, khi Tần Giác tỉnh lại, ráng chiều đã xuyên
qua vạn dặm xa chiếu ở trên người hắn, tựa như dát lên một lớp sắc máu.
Nhưng mà Kỳ Lân với Vân Tịch vẫn chưa về.
Tần Giác nhíu mày, tản ra linh thức, phát hiện Kỳ Lân cùng Vân Tịch lại trong rừng dưới núi
nướng đồ!
Hai tên ăn hàng này!
Quả nhiên đi tới chỗ nào cũng không quên ăn.
Bất đắc dĩ nhún vai, Tần Giác đứng dậy trở lại trong sân, hắn cũng hơi đói, chuẩn bị làm ít đồ
ăn đỡ đói.
Một ngày cứ như vậy nhàm chán qua đi.
Ngày thứ hai, lúc Tần Giác đẩy cửa sân ra, Kỳ Lân cùng Vân Tịch đã tiến vào trạng thái tu
luyện, may mà Tần Giác trước đó có trồng mấy cây linh thụ, nếu không thì linh khí nơi này
chỉ sợ sớm đã bị hút khô hầu như không còn, cái gì cũng chẳng còn sót lại.
Nghĩ tới đây, Tần Giác lại từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra mấy cây linh thực gieo xuống, sử
dụng linh lực thúc đẩy sinh trưởng.
Trong nháy mắt, một gốc linh thực mấy trăm năm tuổi liền trở thành gốc hơn ngàn năm
phần, tản mát ra linh khí nồng đậm.
“Lần này cũng không có vấn đề.”
Phủi tay, Tần Giác lộ ra nụ cười hài lòng.
Làm xong những thứ này, Tần Giác lần nữa giống như ngày thường đi tới bên cạnh đá xanh.
Có lẽ là bởi vì còn chưa nghĩ thông suốt, hai ngày này Lạc Vi Vi đều không đến tu luyện.
Nhưng mà Tần Giác cũng không có đi quấy rầy nàng, dù sao đổi lại là ai đột nhiên biết mình
có một người cha cường đại như thế, lại vứt bỏ mình, trong thời gian ngắn đều sẽ có chút
khó tiếp nhận.
“Hửm?”
Vừa mới ngồi xuống, Tần Giác lông mày nhăn nhẹ, dường như phát hiện cái gì, nhìn về phía
chân trời.
Nơi đó, vài luồng khí tức cường đại đang nhanh chóng tới gần,trong đó một khí tức siêu việt
Thánh Cảnh, đạt tới Thánh Vương.
“Rốt cục cũng đã đến rồi sao?”

Tần Giác lẩm bẩm.
......
Cùng lúc đó, bên trên linh khí phi hành, hai tay Lạc Sơn chắp ra sau, ánh mắt dường như có
thể xuyên thủng hư không, thâm thúy vô cùng:
“Nơi đó chính là Huyền Ất Sơn sao?”
“Không sai. ”
Hai tên cường giả trước đó cùng Lạc Phong đã đến đây vội vàng đáp.
Sau khi bị hai kích của Lạc Thừa cùng Lạc Tầm tàn phá, giờ phút này hai Truyền Kỳ cảnh
nhìn qua quả thật có hơi thê thảm, nhưng vẫn là bị Lạc Thừa cưỡng ép kéo đi dẫn đường.
“Ngươi xác định nơi này có cường giả Thánh Cảnh?”
Linh thức của Lạc Sơn nhiều lần đảo qua Huyền Ất Sơn, âm thanh lạnh lùng nói:
“Chỉ có một Truyền Kỳ cảnh cùng Chí Tôn cảnh mà thôi.”
“Cái này…...Chúng ta xác thực gặp một cường giả Thánh Cảnh, với lại là thiếu niên anh tú vô
cùng. ”
Hai người cùng đồng thanh nói.
Nghe vậy, linh thức của Lạc Sơn lại quét qua Huyền Ất Sơn lần nữa, vẫn không có bất kỳ phát
hiện nào, nhưng lại phát hiện được một tia khí tức huyết mạch quen thuộc.
“A? Thú vị đó.”
Lạc Sơn có chút hăng hái nói:
“Kia hẳn là con gái của ngươi đi?”
Khi Lạc Sơn cũng phát hiện được Lạc Vi Vi, Lạc Tầm ở bên cạnh cũng đã phát hiện, cho dù
chưa bao giờ thấy qua, nhưng Lạc Tầm nhìn một cái liền nhận ra.

Bởi vì dáng vẻ của Lạc Vi Vi rất giống với mẫu thân nàng!
Đúng lúc này, linh khí phi hành bỗng nhiên dừng lại, không thể động đậy.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Lạc Sơn nhíu mày.
“Đại trưởng lão, hình như có đồ vật gì đang giam giữ mảnh không gian này.”
Lạc Thừa điều khiển linh khí phi hành nói.
Mặc cho hắn thôi động linh lực thế nào, linh khí phi hành cũng không nhúc nhích tí nào, quả
thực không thể tưởng tượng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất