Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 228: Cha Con Gặp Nhau

Chương 228: Cha Con Gặp Nhau
1569 chữ
Trên bầu trời, Tần Giác chắp hai tay ra sau lưng, nhìn cách ăn mặc đặc thù của Lạc tầm bay
về phía Huyền Ất Sơn, từ nhẫn trữ vật lấy ra Linh Cơ.
“Có đó không? ”
“Chuyện gì, Tần huynh? ”
“Giúp ta một chuyện. ”
“Xông pha khói lửa a Tần huynh. ”
“......”
“......”
Nửa ngày, Tần Giác thu hồi Linh Cơ, biểu lộ ý vị thâm trường, đồng thời cũng tuyên cáo
chuyện lần này kết thúc hoàn toàn.
Lúc đầu Tần Giác không muốn nhờ Long Trẫm, nhưng nếu như Thuần Dương thánh địa tiếp
tục đến tìm phiền phức, chỉ sợ Linh Ương giới từ đó về sau lại phải thiếu đi một cái thánh
địa.
Cho nên Tần Giác mới quyết định để Long Trẫm ra mặt cảnh cáo một chút.
Với thực lực của Long Trẫm, cho dù là Thánh Chủ của Thuần Dương thánh địa, cũng tuyệt
đối không dám không nể mặt, với lại Long Trẫm đã gặp qua Lạc Vi Vi, rất rõ Tần Giác có ý gì.
Tin tưởng trải qua lời cảnh cáo của Long Trẫm, cho dù về sau Lạc Tầm cùng Lạc Vi Vi trở lại
Thuần Dương thánh địa, cũng không ai dám làm khó bọn hắn.



“A, đi ngủ thôi.”
Để lại một tia linh thức trên người Lạc Tầm, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra, sau đó
Tần Giác liền trực tiếp trở lại sườn đồi, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.
.....
Đông đông đông!
“Ai vậy?”
Lạc Vi Vi nghi hoặc.
Nàng ở Huyền Ất Sơn trừ Tần Giác ra, cơ bản không có bằng hữu nào,nhưng Tần Giác chưa
từng tới tìm nàng.
Chẳng lẽ là đạo sư hoặc là trưởng lão?
Đông đông đông!
Người ngoài cửa không có trả lời, mà là lại gõ hai lần.
“Kỳ quái, rốt cuộc là ai a. ”
Nghĩ nghĩ, Lạc Vi Vi đứng dậy đi tới cạnh cửa, nhẹ nhàng mở ra.
Chỉ thấy một nam tử thân hình thẳng tắp, gương mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng đứng ở
ngoài cửa, hai tay không biết nên đặt ở đâu, mặt mũi tràn đầy thấp thỏm.
Mặc dù dưới sự nhắc nhở của Tần Giác đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng giờ phút này, Lạc
Tầm vẫn không cách nào ức chế tâm tình khẩn trương.
Dù sao, đây là lần gặp mặt đầu tiên giữa hai cha con bọn hắn.
Nhìn thấy nam tử, Lạc Vi Vi sững sờ:
“Ngươi là ai a?”
Cho dù chưa bao giờ thấy qua, nhưng chẳng biết tại sao, Lạc Vi Vi lại có loại cảm giác đã
từng quen biết.

Loại cảm giác này vi diệu vô cùng, khiến Lạc Vi Vi vừa thân thiết lại mê mang.
“Là…Là ta.”
Nam tử rõ ràng rất là bối rối, tựa hồ không dám đối mặt với thiếu nữ, đến mức ngay cả nói
chuyện cũng hơi lắp bắp.
Rất khó tưởng tượng, đây chính là một cường giả Thánh Cảnh.
Lạc Vi Vi: “......”
Nói nhảm, ta đương nhiên biết ngươi là ngươi!
Tên này sẽ không phải đầu óc có vấn đề đi?
“Vi Vi, ta là…Mẫu thân ngươi, a, không đúng không đúng, ta là phụ thân của mẫu thân ngươi,
ách…Cũng không đúng. ”
Lạc Tầm đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì.
“? ? ?”
“Bệnh tâm thần!”
Phịch một tiếng, thiếu nữ trực tiếp đóng cửa lại.
Lạc Tầm: “......”
Cha con lần đầu gặp mặt, cứ như vậy bị hắn làm hư rồi?
Làm sao bây giờ?
Lạc Tầm hung hăng cho mình một bạt tai, làm sao đến thời khắc mấu chốt, cái miệng này
không mở ra nói được câu nào thế!
Đông đông đông!
Đông đông đông!
Đông đông đông!

“Ngươi muốn làm gì! Lại nói bậy bạ, đừng trách ta không khách khí!”
Lạc Vi Vi thực tế chịu đựng không nổi, mở cửa nói.
Hít một hơi thật sâu, Lạc Tầm lộ ra vẻ nghiêm túc, gằn từng chữ:
“Vi Vi, ta là phụ thân của con.”
“......”
Trầm mặc, giống như chết.
Lạc Vi Vi đứng tại chỗ, ngây ra như phỗng.
Nửa ngày, ngữ khí run rẩy nói:
“Ngươi nói cái gì?”
“Ta là phụ thân của con.”
Lạc Tầm lặp lại.
“Ta tại sao phải tin ngươi!”
Lạc Vi Vi hàm răng cắn chặt, căm tức nhìn Lạc Tầm.
Trầm mặc nửa ngày, Lạc Tầm từ trong ngực lấy ra một miếng ngọc bội, phía trên khắc một
chữ Vi:
“Đây là tính vật đính ước lúc trước của ta và mẫu thân con, ở chỗ con cũng có một miếng
chứ? ”
Lời còn chưa dứt, Lạc Vi Vi đã từ trong ngực lấy ra một miếng ngọc bội giống nhau, chỉ là
phía ở phía trên khắc chữ Lạc.
“Lạc là họ của ta, Vi là tên của mẫu thân con.”
Lạc Tầm giải thích nói:
“Cho nên con mới tên là Lạc Vi Vi. ”

Ầm ầm!
Giống như sấm sét giữa trời quang, Lạc Vi Vi sững sờ ngay tại chỗ, cánh tay run một cái,
ngọc bội xém chút rơi trên mặt đất.
“......”
“Ngươi thật sự là phụ thân ta?”
Lạc Vi Vi ngẩng đầu, thần sắc tràn ngập chờ mong cùng mờ mịt, cho dù là ai, cũng sẽ cảm
thấy đau lòng.
“Không sai.”
Cố nén không có để cho mình rơi nước mắt, Lạc Tầm nghiêm túc gật đầu nói.
Hô!
Đúng lúc này, Lạc Vi Vi bỗng nhiên phóng tới Lạc Tầm.
Thấy thế, Lạc Tầm vội vàng giang hai cánh tay, chuẩn bị nghênh đón nữ nhi của mình.
Phanh!
Thiếu nữ một quyền đánh lên mặt Lạc Tầm, cơ hồ đánh ra toàn lực.
Lạc Tầm: “......”
“Hỗn đản hỗn đản hỗn đản xéo đi! ”
Lạc Vi Vi nắm đấm không ngừng rơi trên người Lạc Tầm, mỗi một quyền đều sử dụng toàn
lực, dường như hận không thể đánh chết Lạc Tầm.
Lạc Tầm không nói gì, chỉ có thể mặc cho thiếu nữ ẩu đả, lộ ra vẻ mặt áy náy.
Phải biết, Lạc Tầm thế nhưng là cường giả Thánh Cảnh, cho dù chỉ đứng ở nơi đó để cường
giả Truyền Kỳ cảnh đánh thôi cũng không phá được phòng ngự của hắn, huống chi Lạc Vi Vi
chỉ là Huyền Giai?
Lạc Tầm thậm chí không dám động đậy, sợ mình không cẩn thận phóng ra một tia linh lực,
làm thiếu nữ bị thương.
Không biết qua bao lâu, thiếu nữ rốt cục cũng cạn lực mà dừng lại.
Mặc dù Lạc Tầm đã thu liễm thực lực của mình đến mức thấp nhất, nhưng hắn dù sao cũng
là Thánh Cảnh, cường độ nhục thể còn ở đó, dù không làm gì, vẫn khiến hai tay của thiếu nữ
run rẩy không ngừng, giống như có máu sắp chảy ra.
“Con không sao chứ?”
Lạc Tầm khẩn trương.
“Đừng tới đây!”
Lạc Vi Vi cả giận nói:
“Ta không cần ngươi giả mù sa mưa quan tâm!”
“Ta…...”
Lạc Tầm há to miệng, á khẩu không trả lời được.
“Ngươi là Thánh Cảnh?”
“Hả?”
Lạc Tầm khẽ giật mình, không nghĩ tới thiếu nữ lại đột nhiên hỏi vấn đề này, vội nói:
“Không sai.”
“Xem ra sư thúc quả nhiên không có gạt ta…...”
Chẳng biết lúc nào, Lạc Vi Vi đã lệ rơi đầy mặt:
“Đường đường là cường giả Thánh Cảnh lại bỏ rơi vợ con! Ta hận ngươi! ”
Lạc Tầm: “......”
“Thật xin lỗi, là ta không tốt, nhưng chuyện không phải như con nghĩ.”
“Thế là như thế nào?”
“Con nghe ta giải thích.”
“Ta không nghe, ta không nghe!”
Lạc Tầm: “......”
“Từ lúc sinh ra tới giờ, chưa từng gặp ngươi, lúc mẫu thân bệnh nặng dẫn theo ta chẳng có
ngươi, lúc qua đời cũng chẳng có ngươi, đã như vậy, ngươi còn tới tìm ta để làm gì!”
Lạc Vi Vi la lớn, giống như muốn đem hết tất cả ủy khuất nửa năm này nói ra hết sạch.
Lạc Tầm lần nữa á khẩu không trả lời được, mặc kệ như thế nào, những lời này xác thực đều
là thật, căn bản không có cách nào phản bác.
Ngay lúc Lạc Tầm thúc thủ vô sách, không biết nên làm sao bây giờ, Lạc Vi Vi bỗng nhiên ôm
chặt lấy hắn, khóc rống lên.
Cái này…...
Biến hóa của phụ nữ, quả nhiên còn nhanh hơn lật sách.
Lạc Tầm do dự một chút, đồng dạng trở tay ôm lấy Lạc Vi Vi, an ủi:
“Từ hôm nay trở đi, ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào tổn thương con, ai nếu
dám khi dễ con, ta liền thay con đánh hắn! ”
“Thật?”
Lạc Vi Vi lau nước mắt, ngẩng đầu lên nói.
“Thật!”
Lạc Tầm chắc chắn nói.
“Được, ta hiện tại muốn ngươi giúp ta đánh một người. ”
Lạc Vi Vi nói.
“Ai?”
Lạc Tầm nghĩ thầm, không có khả năng là thiếu niên vừa rồi đi? Chỉ cần không phải hắn, ai
cũng không có vấn đề.
“Là ngươi. ”
Lạc Vi Vi duỗi ra ngón tay, chỉ hướng Lạc Tầm.
Lạc Tầm: “......”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất