Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 229: Lạc Tầm Quyết Định

Chương 229: Lạc Tầm Quyết Định
1562 chữ
Nam cảnh, Huyền Ất Sơn.
Mặt trời lặn về phía tây, tản ra ánh sáng đỏ hồng, xuyên qua vạn dặm, chiếu đến bên cạnh
sườn đồi.
Tần Giác nằm trên người Kỳ Lân, thoải mái duỗi lưng một cái, mở hai mắt ra.
“A, thoải mái.”
Vỗ vỗ Kỳ Lân, Tần Giác nhịn không được tán thưởng.
Kỳ Lân không hổ là yêu thú Thiên Giai, ngủ trên người nó thế mà thư thái như vậy, về sau có
lẽ có thể suy tính tới việc làm chuyện này thường xuyên hơn.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, Tần Giác chuẩn bị đứng dậy làm ít đồ ăn, sau đó giết thời gian, tiếp
tục ngủ.
Đúng lúc này, một thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện ở phía xa, hướng thẳng đến chỗ Tần Giác.
Đến gần mới phát hiện, thì ra là Lạc Tầm.
Chỉ bất quá thời khắc này Lạc Tầm quả thật có chút thê thảm, cả người mặt mũi bầm dập,
không khác gì đầu heo, còn hai quầng thâm gấu trúc, nhìn qua buồn cười vô cùng.
Thấy thế, Tần Giác trợn mắt hốc mồm:
“Ngươi đây là làm sao?”
Lời còn chưa dứt, Tần Giác liền tản ra linh thức, nhưng không có tìm ra bất cứ dao động
thuộc về cường giả Thánh Cảnh nào.



Chẳng lẽ bị Lạc Tầm giết chết?
Không đúng, cho dù bị giết chết, hắn hẳn là cũng có thể phát giác ra được mới đúng.
Nhưng nếu như không có cường giả Thánh Cảnh khác, Lạc Tầm làm sao lại bị đánh thành
dạng này?
Muốn nói là bởi vì Lạc Vi Vi, Tần Giác tuyệt đối không tin.
Dù sao Lạc Vi Vi chỉ là Huyền Giai, dù Lạc Tầm bỏ hết tất cả phòng ngự, đứng bất động ở đó,
Lạc Vi Vi cũng không có khả năng tạo thành chút tổn hại nào cho hắn cả.
“Cái kia…Những vết thương này đều là ta tự đánh mình.”
Xoa xoa đôi bàn tay, Lạc Tầm lúng túng nói.
Tần Giác: “? ? ?”
Tình huống này là sao?
Tự mình đánh mình?
Lạc Tầm còn có loại ham mê này?
“Tiền bối không nên hiểu lầm, thật ra là bởi vì…...”
Thấy vẻ mặt quái dị của Tần Giác, Lạc Tầm vội vàng giải thích đầu đuôi cho Tần Giác.
“Thì ra là thế.”
Tần Giác bừng tỉnh đại ngộ.
Dọa hắn còn tưởng Lạc Tầm có khuynh hướng tự ngược bản thân chứ.
“Bất quá, ngươi đến tìm ta để làm gì?”
Tần Giác nghi hoặc.
Lúc này Lạc Tầm không phải là nên ở chung với Lạc Vi Vi, nghiên cứu thảo luận tình cảm cha
con sao?

“Ta đáp ứng Vi Vi, phải bảo vệ nàng thật tốt, cho nên…...”
Hít một hơi thật sâu, Lạc Tầm vẻ mặt trịnh trọng nói:
“Ta muốn gia nhập Huyền Ất Sơn!”
“? ? ?”
Tần Giác chấm hỏi đầy đầu, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
Lạc Tầm muốn gia nhập Huyền Ất Sơn?
“Ngươi không phải Thánh Cảnh sao?”
“Đúng vậy a.”
“......”
“Ta hỏi Vi Vi, nàng tạm thời không muốn rời khỏi nơi này, cho nên ta cũng muốn gia nhập
Huyền Ất Sơn, có thể chứ?”
“Mặt khác, nếu như tiền bối có dặn dò gì, ta tuyệt đối làm theo, không có nửa câu oán hận.”
Lạc Tầm thử thăm dò nói.
Nếu như đổi thành thế lực khác, có một vị cường giả Thánh Cảnh muốn gia nhập, sợ rằng sẽ
không cần suy nghĩ liền đáp ứng.
Nhưng ở trong mắt Tần Giác, cho dù là Hoàng Giai, hay là Thánh Cảnh, đều không có gì khác
biệt.
Với lại lấy thực lực của Lạc Tầm, sao có thể bởi vì loại chuyện này, liền gia nhập một thế lực
xa xôi ở Nam cảnh, cam tâm mặc người đẩy đưa chứ.
“Ta thấy là do ngươi không muốn về Thuần Dương thánh địa đi.”
Tần Giác ý vị thâm trường nói.

Mặc dù Tần Giác đã để Long Trẫm đi cảnh cáo Thuần Dương thánh địa, nhưng Lạc Tầm lại
không biết những chuyện này.
Sau khi tận mắt nhìn thấy thực lực của Tần Giác, Lạc Tầm rất rõ ràng, trước mắt chỉ có ở
Huyền Ất Sơn mới an toàn nhất.
“Ta biết không thể gạt được tiền bối.”
Lạc Tầm cười khổ.
“Được, ta đồng ý với ngươi.”
Tần Giác chuyển lời, cười nói.
Mặc dù biết Lạc Tầm là vì tránh né Thuần Dương thánh địa, nhưng mà Lạc Vi Vi không muốn
đi, Tần Giác sao lại đuổi nàng?
“Hả?”
Lạc Tầm sững sờ, có chút ngơ ngác.
Vậy là đồng ý rồi à?
Không suy nghĩ nhiều, Lạc Tầm lập tức khom người nói:
“Đa tạ tiền bối!”
“Ừm.”
Tần Giác nhẹ gật đầu, nghiêm mặt nói:
“Từ giờ trở đi, ngươi chính là thành viên của Huyền Ất Sơn, nhưng có mấy chuyện ta nhất
định phải nói cho ngươi biết.”
“Tiền bối mời nói.”
Lạc Tầm vẻ mặt thành thật.

“Thứ nhất, tuyệt đối không khí phách…...Khụ khụ, nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của
chưởng môn.”
“Thứ hai, không được tự tiện động thủ với võ giả của bản môn.”
“Thứ ba, cũng là quan trọng nhất, không đượ gây chuyện thị phi.”
“......”
Nghe xong Tần Giác nói, Lạc Tầm hơi có vẻ kinh ngạc:
“Chỉ có những thứ này?”
So với Thuần Dương thánh địa, ba quy định quả thực giống như chẳng có.
“Chỉ có những thứ này.”
“Yên tâm, chưởng môn, ta tuyệt đối sẽ không làm trái ba điều này!”
Lạc Tầm nghiêm túc nói.
“Chờ đã, ngươi có thể đã nhầm, ta không phải chưởng môn.”
Tần Giác phất tay đánh gãy lời của Lạc Tầm.
“Hả? Tiền bối không phải chưởng môn?”
Lạc Tầm đột nhiên mở to hai mắt.
Không phải chưởng môn mà đã lợi hại như vậy, thế chưởng môn kia nên còn mạnh cỡ nào?
Đại Thánh đỉnh phong?
Thậm chí trên Đại Thánh?
Lạc Tầm không dám tưởng tượng.
“Kia…Ta có thể nhìn chưởng môn một cái hay không?”
“Ồ, không thành vấn đề, ta liền kêu hắn đến.”
Nói xong, bàn tay lớn của Tần Giác vồ một cái, Bạch Nghiệp nháy mắt xuyên qua không gian,
xuất hiện tại trước mặt hai người.
“? ? ?”
Bạch Nghiệp hai tay mở ra, tản ra linh lực, hình như đang luyện đan, nhưng giờ phút này
người thì tới, lò luyện đan lại không tới.
“Hắn chính là chưởng môn, thấy rõ chưa?”
Tần Giác thản nhiên nói.
“Thấy rõ rồi.”
Lạc Tầm ngạc nhiên, giống như không có gì kỳ lạ, chỉ là Chí Tôn phổ thông mà thôi.
Chẳng lẽ là bởi vì đối phương cố ý ẩn giấu tu vi, cho nên hắn nhìn không ra?
Nhất định là như vậy!
Nghĩ như vậy, Lạc Tầm nhịn không được cảm thán.
Một Nam cảnh nho nhỏ, lại có nhiều cường giả kinh thế hãi tục như vậy, e là cho dù là chống
lại Bất Hủ thánh địa, cũng không kém bao nhiêu đi?
Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, trước kia lúc hắn tung hoành Nam
cảnh, lại hoàn toàn không có phát hiện.
Nhưng mà Lạc Tầm không biết là, lúc hắn tung hoành Nam cảnh, Tần Giác với Bạch Nghiệp
còn chưa được sinh ra đâu.
“Sư đệ…...”
Bạch Nghiệp mờ mịt nháy nháy mắt, vừa muốn mở miệng, bàn tay Tần Giác lại vung lên,
Bạch Nghiệp lập tức lại trở lại bên trong đại điện.
Ầm ầm!
Huyền Ất Sơn chấn động, lập tức ở đại điện bốc lên một đám khói đen hình đầu lâu, dữ tợn
đáng sợ.
“......”
“......”
Không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là nổ lô.
Tần Giác nội tâm mặc niệm, hắn cũng không nghĩ tới, Bạch Nghiệp thế mà lại đang luyện
đan.
Hi vọng người đi đường không có việc gì.
“Được, ngươi tạm thời trước ở gần Lạc Vi Vi đi.”
Tần Giác phân phó nói.
“Vâng. ”
Lạc Tầm do dự một chút, nhưng không có rời đi.
“Còn có chuyện gì, nói thẳng đi.”
Tần Giác lạnh nhạt nói.
“Đa tạ tiền bối khoảng thời gian này chăm sóc cho Lạc Vi Vi, tại hạ vô cùng cảm kích!”
Không giống với vừa rồi, lần này Lạc Tầm là cảm tạ xuất phát từ nội tâm.
Từ chỗ Lạc Vi Vi, Lạc Tầm đã biết được, nàng cóthể ở Huyền Ất Sơn thuận lợi vượt qua hơn
nửa năm, đồng thời nhanh chóng bước vào Huyền Giai, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì có
Tần Giác che chở.
Bây giờ Tần Giác đánh giết đại trưởng lão, để cha con hắn đoàn tụ, Lạc Tầm có thể nào
không cảm kích sao?
“......”
“......”
Lạc Tầm rời đi, sườn đồi lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, nhưng rất nhanh một bóng người
quần áo bẩn bẩn, đầy bụi đất chạy tới.
Nhìn kỹ, chính là Bạch Nghiệp!
“A a a! Đều tại ngươi, Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn đan của ta bị nổ rồi, ngươi phải
bồi thường cho ta! ”
Tần Giác: “....

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất