Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 68

Chương 68
ầm rượu của Thiên Cơ Tông rất lớn, gần như không thua kém một nửa Huyền Ất Sơn, có lẽ
đây cũng là chênh lệch giữa thế lực cấp đỉnh và thế lực cấp thấp a .
Thế nhưng, có một đại trận phù văn hình thành bên ngoài hầm rượu, một khi cường giả của
Chí Tôn cảnh bị mắc kẹt cũng xem như là khó thoát thân .
“Xem ra linh tửu ở đây đều vô cùng quý giá .”
Nuốt ngụm nước miếng, Tần Giác bước ra một bước, tiến vào đại trận phù văn.
Ha!
Không đợi đại trận phù văn bị kích động mà phát nổ, kim quang mờ mịt bao phủ cả bán kính
mấy chục mét,chỉ trong nháy mắt đại trận phù văn vừa mới sáng lên lại nhanh chóng mờ
dần, Tần Giác cũng thành công xuyên qua đại trận phù văn, tiến vào bên trong hầm rượu.
“Ha ha”
Tần Giác hít một hơi thật sâu, lộ ra vẻ say mê thích thú.
“Thơm quá .”
Hắn thấy trong hầm rượu khổng lồ chứa đầy các loại dụng cụ và còn có nhiều bầu rượu rực
rỡ muôn màu, toát ra mùi thơm cùng linh khí nồng nặc.
So với linh tửu mà Tần Giác uống trước đó đơn giản là không đáng nhắc tới .
Cũng không phải là do trình độ nấu rượu của Bạch Nghiệp không tốt, thực chất là do sự
chênh lệch quá lớn từ nguyên liệu được sử dụng. Phải biết rằng, linh thực mà Thiên Cơ Tông
sử dụng đều là từ cấp ba trở lên, khẩu vị tự nhiên cũng có sự khác biệt rõ ràng.
Kể từ khi xuyên không đến thế giới này, đây là lần đầu tiên Tần Giác được chiêm ngưỡng một
hầm rượu lớn như vậy, nếu như linh tửu được dự trữ đủ thì có lẽ hắn không cần phải tìm đến
nơi này.
“Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm …”
Tần Giác nhìn xung quanh một lượt, phát hiện bình rượu ngâm lâu nhất cũng đã đạt tới hơn
hai trăm năm, thế là hắn lập tức nhấc một bình linh tửu hai trăm năm lên rồi mở ra, ngửa
đầu uống.
Linh rượu sau khi được đưa vào miệng liền hóa thành linh lực cuồn cuộn tràn vào toàn thân,
mặc dù đối với Tần Giác linh lực ấy không có tác dụng gì, nhưng thứ cảm giác đang tràn
ngập khắp cơ thể quả thực rất sung sướng .
“Ha ha ha, sảng khoái quá đi.”
Tần Giác cười vui vẻ rồi nói to.
Sau khi uống xong một bầu rượu, lúc này, Tần Giác mới hài lòng lau miệng.
Linh tửu có tuổi đời từ hai trăm năm trở lên đã có thể gọi là cực phẩm, bất kể là cảm giác
hay mùi thơm đều để lại dư vị vô tận. Mặc dù Tần Giác đã uống qua vô số loại rượu nhưng
vẫn bị kinh ngạc.
“Khối linh thạch kia chắc là cũng đủ để ta mua một nửa linh tửu trong này?”
Tần Giác ước lượng sơ bộ, sau khi cảm thấy không có vấn đề gì, hắn trực tiếp vung tay lên
đem một nửa linh tửu trong hầm rượu vào trong nhẫn trữ vật. Không chỉ thế, hắn còn đặc
biệt chọn những bình có tuổi đời lớn hơn, rồi bất chợt lấy ra khối linh thạch trông như ngọn
núi, đặt ở trong hầm rượu .
May mà hầm rượu này đủ lớn, nếu không chỉ sợ không chứa được một khối linh thạch khổng
lồ như vậy.

Xong việc, Tần Giác từ trong hầm rượu lặng lẽ biến mất không một tiếng động.
...
“Lục sư huynh, huynh tới rồi .”
“À, có mấy người đặt linh tửu loại năm mươi năm tuổi, ta tới lấy .”
“Được rồi .”
Người đang nói chuyện là một râu dê, chỉ cao hơn một thước. Người được gọi là Lục sư
huynh tuy còn trẻ tuổi, nhưng hơi thở của hắn ta còn thâm hậu hơn nhiều so với tên râu dê.
Cũng nhờ râu dê dẫn đường mà hai người nhanh chóng đến được bên ngoài hầm rượu.
“Mở ra.”
Râu dê vung ra một đạo linh lực, rơi vào đại trận phù văn.
Ùm
Hai phút sau, đại trận phù văn từ từ mở ra, lộ ra hầm rượu ở phía sau.
“Kỳ quái, sao hôm nay đại trận phù văn phản ứng chậm như vậy .”
Râu dê lộ rõ vẻ nghi ngờ.
Lời còn chưa dứt, Lục sư huynh đã tiến vào hầm rượu .
“A!”
“Làm sao vậy, Lục sư huynh?”
Râu dê kinh hãi, vội vàng đi theo .
“Rượu đâu?”
Râu dê sững sờ, lúc này mới phát hiện toàn bộ hầm rượu bị quét sạch từ lúc nào chẳng hay,
chỉ còn lại chút linh tửu mười năm, hai mươi năm, chứ đừng nói tới năm mươi năm, thậm chí
linh tửu ba mươi năm cũng không còn.
“Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?”
Râu dê đột nhiên sửng sốt, từ trước tới nay, hầm rượu đều do hắn quản lý chặt chẽ, ngay lúc
này đây, hắn bối rối không hiểu tại sao nhiều linh tửu lại biến mất kì quái như thế. Nếu để
cho cấp trên biết, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
“Ninh Hiệp, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Ngươi nhất định phải giải thích rõ ràng cho ta!”
Lục sư huynh lạnh lùng nói .
Nghe vậy, râu dê khóc không ra nước mắt, rõ ràng buổi sáng hôm nay, hắn sang đây kiểm tra
mọi thứ vẫn tốt, ai có thể nghĩ tới mới qua nửa ngày mà mọi chuyện lại trở nên tồi tệ như
vậy.
Cái quan trọng nhất là,ngoại trừ mấy vị thủ lĩnh cao tầng và hắn, ngay cả cường giả Chí tôn
cũng không thể mở đại trận phù văn, hắn mạnh tới cỡ nào mà có thể vượt qua đại trận phù
văn, tiến vào hầm rượu?
Ngay lúc râu dê gần như sụp đổ, hắn chợt thấy khối linh thạch khổng lồ được đặt ở phía đối
diện, râu dê lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lục sư huynh nhận ra có điều gì đó không ổn, nhìn theo ánh mắt của râu dê, hắn sững sờ:
“Đó là cái gì?”
“Hình như … Là một khối linh thạch?”
“Lớn như vậy?”
Mặc dù trong lòng đã xác định rõ, nhưng Lục sư huynh vẫn cảm thấy khó tin. Hắn chưa bao
giờ nhìn thấy một khối linh thạch lớn như vậy, với lại … ở phía trên dường như có hai luồng
khí kì quái, một âm một dương, biến ảo khó lường.
“Chẳng lẽ là của kẻ đã ăn trộm … À không, sau khi đã lấy đi linh tửu, hắn cố ý lưu lại?”

Râu dê ngập ngừng nói .
Lời vừa nói ra, hai người đều chìm vào trạng thái suy tư, nếu như khối linh thạch này thật sự
là do hắn cố ý lưu lại, như vậy là thua lỗ hay là kiếm lời?
Một hồi lâu sau, hai người đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thanh nói:
“Tại sao lại như vậy… Trước hết phải báo cho cấp trên?”
Đối phương có thể quét sạch linh tửu trong hầm rượu mà không khai mở đại trận phù văn và
còn lưu lại một khối linh thạch lớn như vậy, nên hắn chắc chắn là cường giả siêu mạnh, thậm
chí là đạt đến cấp bậc Truyền Kỳ. Hai người bọn họ đinh ninh sẽ không có khả năng điều tra
ra điều gì, chỉ còn cách là báo cáo cho cấp trên những gì mà hai người tìm thấy.
...
“Ha ha ha, rượu ngon .”
Tần Giác dựa vào tảng đá, uống linh tửu một cách đắc ý.
Không hổ là linh tửu do Thiên Cơ Tông sản xuất, cho dù trải qua mấy chục năm cũng vẫn giữ
được mùi vị ban đầu, nếu là võ giả bình thường uống một ngụm, chỉ e là không thua kém gì
so với việc uống một viên linh đan để tu luyện.
Rầm rầm .
Đột nhiên, Vân Tịch bên cạnh đong đưa ngọn cỏ gây sự chú ý của Tần Giác .
“Sao? Chuyện gì?”
Tần Giác cúi đầu nói .
Vân Tịch duỗi ngọn cỏ ra, chỉ hướng bầu rượu trong tay Tần Giác.
“Ngươi cũng muốn uống?”
Tần Giác ngạc nhiên .
Vân Tịch lập tức gật đầu tỏ vẻ ưng ý.

“Thôi được rồi a, hôm nay tâm trạng của ta không tệ, có thể phá lệ mà cho ngươi thêm một
chút.”
Tần Giác cười nói.
Vân Tịch lập tức vâng lời co người lại đứng dậy, mong chờ được thưởng thức loại linh tửu
này.
Khi linh tửu rơi xuống, cô ta có thể cảm nhận được rõ linh khí còn mạnh hơn gấp nhiều lần
so với tất cả những loại linh tửu mà Tần Giác uống qua trước đó. Dù sao cũng là do Thiên Cơ
Tông sử dụng bảo vật quý báu mà sản xuất thành, so với linh tửu ở Huyền Ất Sơn quả thực là
cách xa một trời một vực.
Không chỉ như vậy, linh tửu còn có chức năng hấp thụ và chữa thương nhanh chóng, đây
cũng là nguyên nhân vì sao linh tửu của Thiên Cơ Tông có lượng tiêu thụ cực cao. Đối với
những kẻ yêu thích linh tửu mà nói, đó quả thực là đồ tốt. Còn với những người không thích
uống rượu, nó có thể sử dụng cho việc tu luyện hoặc chữa thương .
Ngay cả Tần Giác cũng không khỏi thở dài, nếu hắn sớm nghĩ đến lời nói của những đại tông
môn kia dù chỉ là một chút thì cũng chẳng đến nỗi mỗi ngày đều phải vơ vét hầm rượu của
Bạch Nghiệp.
Giờ phút này, trên lá cây Vân Tịch đã xuất hiện thật nhiều đường nét hoa văn màu vàng
trông cực kì lộng lẫy. Sau khi hấp thu linh tửu, cỏ lá khẽ chấn động, bắt đầu điên cuồng hấp
thu linh khí chung quanh, không ngờ lại có dấu hiệu đột phá.
“Không phải là người cùng Lạc Vi Vi đột phát a?”
Tần Giác nhớ tới bởi vì cô ta muốn đi tới Linh tủy ao đột phá, mà hôm nay lại chẳng tới,
không ngờ Vân Tịch thế mà cũng muốn đột phá .
69

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất