Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 69: Tại Sao Ngươi Lại Tới

Chương 69: Tại Sao Ngươi Lại Tới
Không giống như linh thảo thông thường, Vân Tịch vốn đã sinh ra linh trí, tu luyện lại là công
pháp của nhân tộc ‘Thanh Hư Kinh’,cho nên tiến giai nhanh Tần Giác cũng không ngạc
nhiên, chỉ là không ngờ lại nhanh như vậy.
Phải biết, Lạc Vi Vi chỉ là tu luyện mấy tháng hơn nữa lại có linh lực quán đỉnh, mới có thể
trùng kích Huyền giai trong khoảng thời gian này, trái lại Vân Tịch mỗi ngày ngoại trừ mấy
giọt linh tửu do Tần Giác rót, hầu như không có bất kỳ sự trợ giúp nào khác.
Nói cách khác, thiên phú tu luyện của Vân Tịch so với Lạc Vi Vi còn kinh khủng hơn, đây thật
sự là cỏ dại sao?
Đúng lúc Tần Giác đang suy nghĩ, trên người Vân Tịch đột nhiên sáng lên một vòng sáng
xanh, chính là biểu tượng của ‘Thanh Hư Kinh’, sau đó khí tức bắt đầu không ngừng bay lên,
đường vân màu vàng trên lá cây cũng trở nên sáng hơn, lộ ra phá lệ lộng lẫy.
Lúc này, Vân Tịch khẽ run lên, như thể có thứ gì đó bị vỡ vụn ra, mà đường vân màu vàng
trên lá cây cũng theo đó biến thành màu vàng sẫm, khí tức tăng vọt, nhiều dấu hiệu khác
nhau cho thấy Vân Tịch đã thành công tiến giai linh thảo cấp hai.
“Đơn giản như vậy?”
Tần Giác ngạc nhiên.
Trong tình huống bình thường không phải là trải qua một ngày một đêm trùng kích, thậm
chí thất bại mấy lần, cuối cùng mới gian nan đột phá sao? Tại sao không có gì khác biệt so



với tu luyện bình thường?
Mặc dù tu vi của Tần Giác là vô địch, nhưng hắn căn bản không có khái niệm gì về việc đột
phá, dù sao hắn ăn cơm đi ngủ cũng có thể trở nên mạnh hơn, cho nên hiểu biết về phương
diện này như cũ vẫn dừng lại ở lúc Bạch Nghiệp đột phá tràng cảnh trước đây.
Sau khi đột phá, Vân Tịch duỗi ra ngọn cỏ, đụng vào Tần Giác một cái, ý tứ rất rõ ràng, như
muốn nói: Ta còn muốn nhiều hơn nữa.
“Không được, ngươi vừa mới đột phá, trước tiên vẫn là nên ổn định cảnh giới.”
Tần Giác lập tức lắc đầu cự tuyệt.
Nghe vậy, Vân Tịch lập tức thất vọng ỉu xìu, nhưng không tiếp tục dây dưa quấy rầy Tần Giác,
mà là thành thật tiến vào trạng thái tu luyện, ổn định cảnh giới.
Sau đó mấy ngày, Tần Giác hoặc là nằm trên tảng đá đi ngủ, hoặc là uống rượu ca hát, chưa
kể cảm giác có bao nhiêu nhẹ nhõm thư thái.
Chút linh tửu kia đổi từ Thiên Cơ Tông đủ cho hắn uống ít nhất nửa năm, cho nên hoàn toàn
không cần lo lắng vấn đề linh tửu trong thời gian ngắn.
Mặt khác Tần Giác cũng đã nghĩ kỹ, ngay cả linh tửu của Thiên Cơ Tông cũng đều cực phẩm
như vậy, nếu là thế lực đứng đầu Linh Ương Giới ở thánh địa Trung Châu thì sao?
Bởi vậy sau khi Tần Giác quyết định uống sạch hết chút linh tửu này, liền đi tới thánh địa
Trung Châu, nói không chừng có thể lấy được linh tửu hơn ngàn năm, cùng lắm thì lại tìm
một khối linh thạch để đổi lấy là được, dù sao Linh Ương Giới lớn như vậy, chỉ cần Tần Giác
muốn, có thể tìm một khối linh thạch lớn hơn hoặc những thứ tốt khác để thay thế bất cứ lúc
nào.
Hôm nay, thiếu nữ đến đón tia nắng ban mai, quả nhiên đã đột phá đến Huyền giai, cả người
phảng phất như được tái sinh, ngay cả dung mạo cũng trở nên xinh đẹp hơn.
Không khoa trương chút nào khi nói giờ phút này Huyền Ất Sơn bất luận là ngoại môn hay
nội môn, đều không có đệ tử nào là đối thủ của nàng, thậm chí một vài đạo sư cũng rất có
thể không đánh được nàng.
Dựa theo tốc độ này, chỉ sợ thiếu nữ sẽ ba năm Thiên giai, năm năm Truyền kỳ, mười năm
Đại thánh, cuối cùng thống ngự vạn giới, tồn tại bất tử bất diệt.
“Sư thúc tổ, dưới núi gần đây thật náo nhiệt, rất nhiều võ giả từ địa phương khác tới.”
Thiếu nữ thuận miệng nói.
Bình thường thế lực võ đạo phụ cận đều dựa vào một tòa thành thị, Huyền Ất Sơn tự nhiên
cũng không ngoại lệ, mặc dù thành thị không lớn nhưng lại khá phồn hoa, một số đạo sư và
trưởng lão truyền thụ chương trình học mệt mỏi, thường sẽ tới Vạn Phượng lâu dưới núi thư
giãn một chút.
Tuy nhiên bởi vì Huyền Ất Sơn chỉ là một thế lực nhỏ không được nhiều người biết đến, nên
thành thị dưới núi cơ bản đều là người bình thường, không có võ giả tồn tại, trừ phi là thế lực
đứng đầu như sáu đại gia tộc, chẳng hạn như thành Diêu Quang trước đây bị Ngụy gia chiếm
cứ, không biết ẩn giấu đi bao nhiêu cao giai võ giả.
Cho nên khi nghe được câu này, điều đầu tiên Tần Giác nghĩ đến là chẳng lẽ thân phận của
mình bị bại lộ?
Nhưng rất nhanh hắn đã phủ định ý nghĩ này, nếu như thân phận của hắn bại lộ, bốn đại
tông môn không thể không có hành động, dù sao bọn người Thiên Cơ Tử chỉ biết hắn trông
ra sao, nhưng lại không biết hắn ở đâu.
Nếu không phải thân phận của hắn bị bại lộ, vậy thì là vì cái gì?
“Ngươi biết những võ giả này đến từ đâu sao?”
“Không biết.”
Thiếu nữ lắc đầu, nàng cũng chỉ là lần trước trong lúc xuống núi vô tình chú ý tới, nhưng
cũng không nghĩ sâu.
“Tốt.”
Tần Giác bất đắc dĩ.
Theo kinh nghiệm mà hắn rút ra được từ cuốn tiểu thuyết, tình huống này hoặc là có người
đang cử hành thịnh hội hoành tráng gần đó, hoặc là có một bảo vật bí mật sắp xuất thế.
Trước đó không lâu bốn đại tông môn mới vừa đại chiến một trận với tộc Tử Linh và yêu thú,
đều đã khôi phục nguyên khí, hiển nhiên không thể cử hành thịnh hội, thậm chí nếu cử hành
thịnh hội cũng không thể ở đây, trong phạm vi ngàn dặm chỉ có một thế lực võ đạo Huyền Ất
Sơn, như vậy đáp án rất rõ ràng, có một bảo vật bí mật sắp xuất thế.
Cũng không biết là bảo vật bí mật gì, vị trí ở đâu.
Trước khi Tần Giác nghĩ rõràng, lúc này Trương Kỷ Trần đã đi tới, như cũ hai cái viên thịt
trên dưới vẫn đong đưa.
“Sư thúc, người đó lại tới tìm ngươi.”
Tần Giác ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Thẩm Chí Văn quả nhiên đang đứng cách đó không
xa nhìn qua bên này, nhưng cũng không dám tới gần.
“Không phải đã nói hắn đừng tới tìm ta nữa sao?”
Sắc mặt Tần Giác trầm xuống, chẳng lẽ đối phương cho là hắn đang nói giỡn?
Nhìn thấy Tần Giác đi tới, Thẩm Chí Văn lập tức nhịn không được rùng mình một cái, vội
vàng hô to:
“Tiền bối, ta chỉ là vừa rồi tình cờ đi ngang qua, muốn đến xem ngài, ta còn mang theo lễ vật
cho người.”
Nói xong, Thẩm Chí Văn giơ cánh tay lên, đúng là mang theo hai ấm linh tửu.

Tần Giác vốn đang định xóa sạch linh trí của Thẩm Chí Văn, nhưng khi hắn nhìn thấy trong
tay Thẩm Chí Văn mang theo hai ấm linh tửu thì động tác trở nên trì trệ, nói:
“Đến đây.”
Mặc dù mấy ngày trước Tần Giác vừa mới quét sạch hầm rượu của Thiên Cơ Tông, nhưng hai
ấm linh tửu Thẩm Chí Văn mang đến này đều đã hơn hai trăm năm, vốn là một kẻ yêu thích
linh tửu Tần Giác sao có thể ngại có quá nhiều?
Hơn nữa Thẩm Chí Văn xuất thân Huyền Hoàng Tông, hương vị linh tửu được sản xuất có lẽ
khác nhau rất lớn so với Thiên Cơ Tông.
“Vâng.”
Nghe thấy Tần Giác để hắn tới, Thẩm Chí Văn vui mừng khôn xiết, lập tức chạy chậm tiến
lên phía trước nói:
“Ta thấy tiền bối thích uống rượu, nên lấy hai ấm trân phẩm hai trăm bảy mươi năm tặng cho
tiền bối, hi vọng tiền bối thích.”
Tần Giác mặt không biểu tình nhận lấy hai bầu rượu, hít một hơi thật sâu, thật thơm!
“Tiền bối, ta thật sự không phải cố ý quấy rầy người, mà là vừa đi ngang qua, cho nên mới
thuận đường tới đây.”
“Bởi vì có tin tức truyền ra, Vô Cực bí cảnh sắp xuất thế, thế lực khắp nơi đều rục rịch chuẩn
bị động thủ, sư phụ cảm thấy đây là cơ hội lịch luyện tốt, nên phái ta tới.”
Thẩm Chí Văn cẩn thận từng li từng tí giải thích nói, sợ Tần Giác xóa đi linh trí của hắn, biến
hắn thành một tên ngớ ngẩn.
“Vô Cực bí cảnh?”
Tần Giác đang ôm bầu rượu hơi sững sờ một chút, rất nghi hoặc hỏi:
” Vô Cực bí cảnh gì?”

“Tiền bối không biết?”
Thẩm Chí Văn cũng sững sờ.
Tần Giác thật sự không biết gần đây hắn không nhìn Linh Cơ nhiều, cho nên ngoại giới đang
xảy ra chuyện gì cũng không rõ, nhưng nghe ngữ khí Thẩm Chí Văn, chỉ sợ Vô Cực bí cảnh
này chính là đầu nguồn cho sự xuất hiện đột ngột của đông đảo võ giả dưới núi?
70

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất