Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 72

Chương 72
Bị cự tuyệt, Chu Nguyên có chút phiền muộn, mình dù sao cũng là người đứng đầu thế hệ
trẻ tuổi của Chu gia, tương lai là chủ nhà họ Chu, chẳng lẽ cũng không thể cho ta chút mặt
mũi sao?
“Tránh ra, tránh ra, các ngươi đừng cản đường.”
Lúc này, một giọng nói từ phía sau bọn người Chu Nguyên truyền đến, có chút không kiên
nhẫn.
Chu Nguyên đã có chút buồn bực, nghe được câu này lập tức giống như bị pháo nổ, giận dữ
hét:
“Cút cho ta!”
“Ô ô u, đây không phải tiểu đệ đệ Chu Nguyên sao? Sao lại tức giận như vậy, là ai trêu chọc
ngươi.”
Chu Nguyên sững sờ, lúc này mới phát hiện sau lưng cách đó không xa có một nữ tử áo vàng
dung mạo vũ mị đang đứng, trêu tức nhìn hắn.
Sau lưng nữ tử cũng có mấy lão giả đi theo, hiển nhiên thân phận phi thường.
“Yến Nhược Hi? Tại sao ngươi lại ở chỗ này.”
Chu Nguyên sầm mặt.
Yến Nhược Hi, người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi Yến gia một trong sáu đại gia tộc, nghe đồn
nàng tu luyện chính là huyễn thuật, cực kỳ khó đối phó, thêm nữa hai nhà lại là quan hệ thù
địch, bởi vậy Chu Nguyên từ trước đến nay chưa từng có cảm tình gì với nàng.



“Tại sao ta không thể xuất hiện ở đây?”
Yến Nhược Hi che miệng khẽ cười nói:
“Chẳng lẽ nơi này là địa bàn của Chu gia các ngươi?”
“Ngươi!”
Chu Nguyên cứng lại, bị nói á khẩu không trả lời được.
Đang lúc Yến Nhược Hi dự định lại cười nhạo Chu Nguyên vài câu nữa, chợt thấy Thẩm Chí
Văn ngồi bên cửa sổ, lập tức gương mặt xinh đẹp hơi thay đổi, khom người tiến lên phía
trước nói:
“Bái kiến Thẩm sư huynh.”
“Ừ.”
Thẩm Chí Văn nhẹ gật đầu, xem như đáp lại.
Yến Nhược Hi cuối cùng cũng hiểu Chu Nguyên vì sao lại giống như một kẻ ngốc đứng tại
chỗ, hóa ra là Đại sư huynh Huyền Hoàng Tông ở chỗ này, đừng nói là hắn, cho dù là chủ nhà
họ Chu tới, sợ rằng cũng phải đối với Thẩm Chí Văn cung kính có thừa.
Thấy Thẩm Chí Văn không có ý ra mặt thay Chu Nguyên, Yến Nhược Hi nhẹ nhàng thở ra,
nhưng khi nàng ngẩng đầu lên, trong lúc vô tình thấy được Tần Giác ngồi bên cạnh Thẩm
Chí Văn.
“Đẹp trai quá!”
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Yến Nhược Hi.
Yến Nhược Hi tự nhận đã nhìn thấy vô số nam nhân, thấy qua tất cả loại hình tuấn nam suất
ca, nhưng thiếu niên giống như Tần Giác ba trăm sáu mươi độ không có góc chết khí chất lại
xuất chúng như thế vẫn chưa bao giờ gặp qua.
“Này, ngươi đang nhìn cái gì?”

Nhận ra được ánh mắt của Yến Nhược Hi, Lâm Nguyệt lên tiếng.
“Hả? Không có gì.”
Yến Nhược Hi giật mình, vội vàng thu hồi ánh mắt.
Nếu như là người khác, Yến Nhược Hi có lẽ sẽ mở miệng phản bác lại, nhưng đối phương lại
là đệ tử chân truyền của Huyền Hoàng Tông, thực lực có thể so sánh với nàng, cho dù nội
tâm nàng khó chịu, cũng chỉ có thể nhịn.
Bầu không khí nhất thời trở nên có chút xấu hổ, chỉ có Tần Giác vẫn như cũ thản nhiên uống
rượu dùng bữa, như thể xem những người khác không tồn tại.
May mà lúc này bên ngoài truyền đến một tràng âm thanh, thu hút sự chú ý mọi người.
“Mau nhìn kìa! Đó là Thánh nữ của Phong Lôi Tông!”
“Thật xinh đẹp!”
“Có người trên linh mạng đã xếp hạng mỹ nữ của Nam cảnh, Thánh nữ của Phong Lôi Tông
thế nhưng là đứng hàng thứ nhất.”
“Chậc chậc, nếu có thể cưới được lão bà xinh đẹp như vậy, cho dù chết cũng đáng giá.”
“Cắt, chỉ bằng ngươi?”
“...”
Hai bên đường phố, rất nhiều võ giả nói chuyện ồn ào, nhìn không chớp mắt mỹ nữ từ xa
chậm rãi đi tới, thèm nhỏ dãi.
Nữ tử thân mặc đồ trắng, mộc mạc ưu nhã, không nhiễm một chút bụi trần, ngũ quan đẹp vô
cùng, chỉ là thần sắc hơi băng lãnh, cho người ta một loại cảm giác lạnh lùng khó mà tới gần.
So sánh với nhau, Yến Nhược Hi và Lâm Nguyệt gần như bị miếu sát ngay cả cặn cũng không
còn.
Có lẽ là do Phong Lôi Tông chịu tổn thất quá lớn từ cuộc chiến tranh trước đó, bên người nữ
tử không có bất kỳ đệ tử nào đi theo, nhưng mọi người ở đây đều biết, cho dù chỉ có một
mình nàng, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường.
” Có vẻ như người của sáu đại gia tộc và ba đại tông môn còn lại cũng đều đã đến.”
Sau khi cân nhắc một chút, Thẩm Chí Văn hô to với mỹ nữ phía dưới:
“Tô Ngạn sư muội, bên này.”
Nghe được âm thanh, mỹ nữ ngẩng đầu nhìn sang, thấy thế mấy nam đệ tử lập tức ngừng
thở, suýt nữa trợn tròn mắt.
“Thẩm sư huynh?”
Mỹ nữ lắc mình một cái, sau một khắc lập tức xuất hiện trong tửu lâu, cách càng gần, mọi
người không khỏi cảm thấy càng thêm kinh diễm, thậm chí ngay cả Yến Nhược Hi và Lâm
Nguyệt nội tâm ghen ghét đều cũng dập tắt ngay lập tức.
Bởi vì sự chênh lệch thật sự quá lớn.
Tần Giác ngước mắt nhìn nữ tử, gần giống như hắn lúc tham gia Thịnh Hội Chém Yêu, cho
dù là dung mạo hay dáng người đều không gì sánh kịp, chỉ là giữa lông mày lại có chút lạnh
nhạt, nghĩ đến hẳn là lão tổ Phong Lôi sa ngã đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn cho nàng.
“Ha ha, Tô Ngạn sư muội, đã lâu không gặp.”
Thẩm Chí Văn cười nói.
“Lần trước Thẩm sư huynh xuất thủ cứu giúp còn chưa kịp cảm tạ, hôm nay cuối cùng cũng
gặp được Thẩm sư huynh, cảm ơn Thẩm sư huynh.”
Tô Ngạn thành khẩn nói.
Ngày đó nếu như không phải Thẩm Chí Văn ra tay giúp nàng ngăn lại cái cường giả tộc Tử
Linh kia, chỉ sợ nàng súy chút nữa đã ngã xuống trên bình nguyên, vậy nên Tô Ngạn rất là

cảm kích.
“Tiện tay mà thôi, không cần phải nói.”
Thẩm Chí Văn không quan tâm nói, võ đạo của hắn vốn là như thế, cho dù đối phương chỉ là
một đệ tử bình thường, hắn ũng tuyệt đối sẽ không bao giờ ngồi yên.
“Chỉ có một mình Tô Ngạn sư muội sao?”
Thẩm Chí Văn không muốn dây dưa tiếp đề tài này, thế là hỏi ngược lại.
“Vâng.”
Nữ tử khẽ gật đầu.
Mọi người đều biết, trong cuộc chiến lần này tổn thất của Phong Lôi Tông là nặng nề nhất,
không chỉ có cường giả Truyền Kỳ cảnh duy nhất trong tông môn ngã xuống, mà đệ tử chân
truyền thế hệ trẻ tuổi cũng gần như bị tiêu diệt hoàn toàn, chỉ còn lại có một Thánh nữ Tô
Ngạn, nếu không với thân phận nàng, sao có thể đi một mình.
“Đã như vậy, hay Tô Ngạn sư muội thành lập một đội với chúng ta đi, thế cũng tốt có thể
giúp đỡ lẫn nhau.”
Thẩm Chí Văn nói tiếp.
Chu Nguyên: “? ? ?”
Tình huống gì đây?
Không phải ngươi mới vừa nói không định thành lập đội sao?
Sao vừa mới đổi qua nữ nhân ngươi lại chủ động mời?
Ngươi đây là muốn thành lập đội sao?
Ngươi rõ ràng là tham lam thân thể nàng!
Ngươi đúng là thấp hèn!

Thật ra Chu Nguyên đã hiểu lầm Thẩm Chí Văn, hắn không đáp ứng Chu Nguyên ngoài việc
Chu Nguyên là nam nhân, quan trọng nhất là hắn không muốn dính líu đến Chu gia, Thẩm
Chí Văn sao có thể không rõ mục đích Chu Nguyên kết giao với hắn?
“Cái này …”
Tô Ngạn do dự một chút, gật đầu nói:
“Được.”
Đối với Thẩm Chí Văn, Tô Ngạn vẫn cực kỳ tin tưởng, với nếu như hai người bọn họ Thiên
giai đỉnh phong liên thủ, sau khi tiến vào Vô Cực bí cảnh cho dù gặp phải tình huống như thế
nào đều có thể ứng phó, huống chi còn có năm đệ tử chân truyền Thiên giai hậu kỳ.
Chờ một chút …
Tô Ngạn bỗng nhiên chú ý tới Tần Giác đang ngồi ăn uống bên cạnh Thẩm Chí Văn, tuy nói
lúc này Tần Giác cực kỳ không để ý hình tượng, nhưng cái này cũng … Quá đẹp rồi đúng
không?
Nhất là động tác lúc uống rượu của hắn, càng cho người ta một loại cảm giác thoải mái khó
mà nói rõ được.
Là đệ tử của Huyền Hoàng Tông sao?
Không đúng, rõ ràng là không phải.
Dường như nhìn thấy sự nghi hoặc của nữ tử, Thẩm Chí Văn giới thiệu:
“Vị này là… bằng hữu của ta, Tần Giác.”
Cùng lúc đó, Tần Giác uống một hớp rượu nói:
“Xin chào.”
“À… Xin chào.”
Tô Ngạn hơi có vẻ kinh ngạc.

Tần Giác cũng không nghĩ nhiều, hài lòng ợ một cái, nói với Thẩm Chí Văn:
“Ta ăn no rồi, chúng ta tiến vào Vô Cực bí cảnh đi.”
“Hả?”
Thẩm Chí Văn sững sờ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất