Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 93: Ngươi Biết Lam Ngân Thảo Không

Chương 93: Ngươi Biết Lam Ngân Thảo Không
1828 chữ
Sáng sớm hôm sau.
Ánh sáng ấm áp chiếu xuống, chiếu sáng cả Diêu Quang thành, các loại Linh khí phi hành ở
trên bầu trời bay qua bay lại, giống như thế giới khoa huyễn.
Tần Giác duỗi lưng một cái đứng lên .
Không thể không nói, ở chỗ này cực kỳ dễ chịu, đáng tiếc là, nơi này không có bất kỳ cái gì
để ăn .
Tần Giác mặc dù đã không cần ăn cơm nữa, nhưng hắn mỗi sáng khi tỉnh giấc, trong miệng
luôn thích ăn chút gì đó .
Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, có thể tới tham gia tiệc rượu cũng là thủ lĩnh của một
phương thế lực, làm gì cần phải có đồ ăn vặt?
Nghĩ tới đây, Tần Giác dứt khoát lấy một viên Tửu Tâm Đan nhét vào miệng.
Mùi rượu nồng đậm lập tức tản ra, còn kèm theo vị Huyết Linh quả nhàn nhạt .
Mặc dù mùi vị không tệ, nhưng ăn vào trong bụng lại không có cảm giác gì, giống như ăn
không khí .
Lại liên tục ăn hai viên Tửu Tâm Đan, Tần Giác lúc này mới miễn cưỡng hài lòng, mở cửa đi
ra ngoài, Tahm lập tức theo ở phía sau .
Viện lạc cực kỳ rộng rãi, không chỉ có linh khí nồng đậm, hơn nữa còn có một tòa đình viện
được xây trên ao nước, có lẽ là bởi vì đều đang tu luyện, cho nên trong sân không có nửa
bóng người .



Tần Giác đi vào đình viện ngồi xuống, bỗng nhiên phát hiện phía dưới ao lại có cá!
Mấy con cá này sống ở nơi có linh khí nồng đậm lâu dài, đã dần dần sinh ra tiến hóa, trở nên
‘Màu mỡ’ vô cùng.
Tần Giác liếm môi một cái, lộ ra dáng vẻ thèm nhỏ dãi.
Nói đến đây, hắn đã thật lâu rồi chưa có ăn cá .
Thấy chung quanh không có ai, bàn tay lớn của Tần Giác vồ một cái, hai con cá lập tức bay
khỏi mặt nước, lơ lửng ở trước mặt hắn .
“Cái thứ này nướng lên mà nói, hẳn là mùi vị không tệ đâu.”
Hạ quyết tâm, Tần Giác lập tức bỏ nội tạng của hai con cá, sau đó bắt đầu dùng hỏa diễm để
nướng .
Đúng lúc này, một thanh niên đẩy cửa ra, đi thẳng đến đình viện.
“Tiền bối, buổi sáng tốt lành .”
Thanh niên cười đi vào đình viện, ngồi đối diện với Tần Giác.
Tần Giác lườm thanh niên một cái, đúng là người trẻ tuổi ngày hôm qua đứng bên cạnh cốc
chủ Ám U Cốc Đường Thiên.
“Ta tên là Đường Tiêu .”
Gặp Tần Giác lộ ra vẻ nghi hoặc, thanh niên lập tức tự giới thiệu .
Suy nghĩ một chút, lại bổ sung:
“Ta là tam nhi tử của cốc chủ Ám U Cốc, người khác đều thích gọi ta là Đường Tam .”
“À.”
Tần Giác hững hờ nhẹ gật đầu, giống như căn bản không nghe thấy thanh niên nói gì .
Đường Tiêu:

“...”
Không bao lâu, hai đầu cá rốt cục cũng nướng chín, tản ra mùi hương ngây ngất, Tần Giác
cho thêm đồ gia vị, sau đó bắt đầu ăn từng miếng từng miếng .
“Cô .”
Đường Tiêu ngồi bên cạnh nuốt ngụm nước miếng, đúng là nhìn thấy đói bụng .
“Ngươi cũng muốn ăn?”
Tần Giác quệt miệng, hỏi .
Đường Tiêu đầu tiên là lắc đầu, sau đó lại gật đầu một cái .
“Vậy ngươi cứ nghĩ đi ha .”
Nói xong, Tần Giác tiếp tục ôm cá nướng ăn ngấu nghiến .
“...”
Rất nhanh, Tần Giác đã ăn xong đầu cá nướng, sau đó lấy ra một bình linh tửu ngửa đầu nâng
ly:
“Thoải mái!”
“...”
“Tiền bối, ta muốn mua một viên Tửu Tâm Đan .”
Trầm mặc một lát, Đường Tiêu thận trọng nói .
“Không bán .”
Tần Giác không chút do dự cự tuyệt .
“Ta có thể dùng những vật khác trao đổi .”
Đường Tiêu nói tiếp .
“Đồ vật gì?”

Tần Giác rốt cục nổi lên một chút hứng thú, hắn luôn cảm thấy người thanh niên này dường
như có chút khác biệt so vớ những người khác, dù sao cái ngoại hiệu Đường Tam này vốn
cũng không bình thường .
Thấy Tần Giác động tâm, Đường Tiêu đại hỉ, nhìn xung quanh một chút, sau khi xác định
không ai, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một gốc linh dược có dáng vẻ hơi giống nhân sâm:
“Đây là một gốc linh dược cấp năm, với lại đã trưởng thành .”
“Linh dược cấp năm?”
Tần Giác có chút kinh ngạc:
“Ngươi dùng linh dược cấp năm đổi một viên đan dược tứ phẩm?”
Mọi người đều biết, linh dược đạt tới cấp năm đã sinh ra chất biến, thậm chí có một số ít linh
dược sẽ sinh ra linh trí, tu luyện thành tinh .
Một gốc linh dược cấp năm trưởng thành có thể đổi lấy mười mấy viên thậm chí nhiều hơn
nữa linh đan tứ phẩm cao cấp, coi như dùng để đổi một viên đan dược tứ phẩm viên mãn,
cũng chính là bị thua thiệt.
“Hi vọng tiền bối có thể đồng ý .”
Đường Tiêu thành khẩn nói .
“Được, ta có thể trao đổi với ngươi, nhưng mà ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi .”
Tần Giác uống một ngụm rượu, ý vị thâm trường nói .
“Vấn đề gì?”
Đường Tiêu nhíu mày .
“Ngươi biết Lam Ngân Thảo không?”
Tần Giác vẻ mặt nghiêm túc.
“Lam Ngân Thảo? Đó là cái gì?”
Đường Tiêu mờ mịt .
“Lam Ngân Hoàng thì sao?”
“...”
Đường Tiêu càng thêm mù mịt, không hiểu Tần Giác đang nói cái gì .
“Được, không biết thì thôi.”
Tần Giác lộ ra vẻ thất vọng.
Đường Tiêu: “...”
“Viên Tửu Tâm Đan này là của ngươi .”
Nếu như đã đáp ứng đối phương, Tần Giác liền sẽ không nuốt lời, chỉ thấy hắn bấm nhẹ ngón
tay một cái, một viên Tửu Tâm Đan rơi vào trong tay Đường Tiêu, mà linh dược cấp năm
trong tay Đường Tiêu cũng bị Tần Giác thu vào nhẫn trữ vật .
“Đa tạ tiền bối!”
Đường Tiêu liền vội vàng khom người cảm tạ .
Mặc dù không biết Tần Giác hỏi những vấn đề kia rốt cuộc là có ý gì, nhưng có thể đạt được
viên đan dược tứ phẩm viên mãn này, Đường Tiêu đã vừa lòng thỏa ý .
Có viên đan dược kia, phụ thân hắn liền có thể trùng kích Chí tôn cảnh càng nhanh .
Một viên đan dược tứ phẩm viên mãn, đối với võ giả Thiên giai đỉnh phong mà nói, gần như
không thua kém gì một viên Ngũ phẩm Chí tôn đan, có thể tăng xác suất đột phá lên rất
nhiều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất