Cường hóa của tinh khung thánh thể qua đi, thật giống như lần thứ hai trải qua một lần thối luyện buồn chán chưa từng có, giống như là bách luyện tinh cương.
Khi quá trình cường hóa dần dần hoàn thành, lúc này khắp bầu trời tinh thần lấp lánh, từng sợi ánh sáng tinh thần giống lưu tinh đều hướng phía thân thể Vân Thiên Hà phóng tới.
Tại một nơi trong nháy mắt, phảng phất như toàn bộ tinh quang của thế giới đều tụ tập lại đây, cảnh tượng cực kỳ tráng lệ.
Mà phân thân đứng thẳng ở một bên, Vân Thiên Hà lúc này bắt đầu thu nhiêp tinh thần về bên trong bản tôn.
Trong lúc tinh thần cẩn thận trở lại thân thể, Vân Thiên Hà đột nhien cảm giác tâm thần chấn động mạnh.
Loại rung động như vậy, không phải bởi vì thân thể cường hóa khôi phục sau đó ý chí tinh thần cường đại mang đến rung động, mà là thân thể này tự thân có chứa tinh thần cùng với tinh khung ý cảnh phù hợp một cách hoàn mỹ thần kỳ.
Đây giống như tâm linh một lần thuộc về lộ trình.
Loại thể nghiệm này, trong lúc đó khiến Vân Thiên Hà cảm giác dược một loại ý cảnh chưa từng có tràn ngập toàn bộ tâm thần. Sau khi hắn sắp đem tâm thần thu hết về với bản tôn thì lúc này thân thể đột nhiên chấn động lần thứ hai.
Lúc này đây hầu như là không tự chủ được nữa, phân thân ở bên cạnh hắn giống như bị một khối nam châm cực mạnh thu hút, dùng một loại tốc độ mắt thường khó có thể thấy được, chậm rãi biến mất trước mặt hắn, hóa thành một làn khói xanh, rồi nhanh chóng chui vào trong thân thể hắn.
Ầm!
Trong chớp mắt thu hồi phân thân, thân thể Vân Thiên Hà đột nhiên chấn động, vết thương tầng ngoài thân thể đúng là đã khôi phục, làn da mới chậm rãi thay thế những lớp da chết, quần áo của hắn trong thời gian ngắn hóa thành những mảnh nhỏ, trong một trận rung động chậm rãi bong ra, phiêu đáng trên ngọn núi, hạ xuống phàm trần.
Ở phía sau, Vân Thiên Hà tuy rằng trần truồng, thế nhưng tinh thần khắp bầu trời lại đang bao phủ lấy một điểm, tầng ngoài trên thân thể hắn bị một mũi nhọn mạnh mẽ bao trùm.
Cái loại cảm giác này giống như là ánh sáng do bản thân hắn phóng ra, và tinh thần khắp bầu trời như đang hưởng ứng hắn.
Hơn nữa, càng thêm thần kỳ chính là, trên trán Vân Thiên Hà phóng ra một ánh sáng thần kỳ, ở phía sau hắn liền hiện ra một hình bóng thật lớn, giống như một pho tượng thiên thần to lớn, ý chí uy nghiêm tràn ngập bao trùm lấy toàn bộ thiên hạ.
Trữ Vọng ở phía sau, khi nhìn thấy bóng dáng thiên thần thật lớn ở sau lưng hắn, không khỏi giương cái miệng nhỏ nhắn kinh hô một tiếng:
- Đây là ngự tinh thần chi ảnh của ngự nhân, hắn còn chưa tiến nhập vào lĩnh vực tinh thần chi, vì sao lại có thể hiện được hình thức ban đầu sớm như vậy. Lẽ nào do hắn đã có mệnh cách của Tinh Khung Quân Vương nên trùng hợp hiển hiện sớm như vậy?
Mà lúc này, đối với tiếng kinh hô của Trữ Vọng hắn phảng phất chưa phát giác, thân thể hắn đã hoàn toàn luyện được chung cấp của tinh khung thánh thể. Nhất là sau khi hấp thu tinh hoa của tinh phách thạch, loại cường độ này, đã có thể nói là vô tiền khoáng hậu.
Hắn tin tưởng, hiện tại chỉ cần dùng lực lượng thân thể, chỉ một quyền là có thể làm cho Lạp Tề Sơn trở thành đất bằng.
Bất quá hiện tại hắn cũng không muốn làm như vậy, trong nháy mắt, hắn đột nhiên giơ tay trái lên, bàn tay vòng nửa cung tròn hướng lên không trung, trong khoảng khắc, lực lượng của tinh thần khắp bầu trời phóng xuất ra phảng phất như đều tụ tập vào trên bàn tay hắn.
Cùng với ý chí của sấm sét, có thể khiến toàn bộ núi non của Lạp Tề sơn trong phạm vi trăm dặm cùng lúc phát run dữ dội. Ý chí sấm sét mang theo tia chớp bí mật cuồng loạn lao nhanh.
Ầm!
Ngay khi tinh thần lực lượng khắp bầu trời tụ vào trên tay hắn, Vân Thiên Hà ngưng tụ tinh tượng pháp ấn, lực lượng tinh thần vô cùng kia giống như bắt đầu giảm bớt cực hạn, hóa thành một viên giống như thái dương, ánh sáng mạnh mẽ chiếu khắp thiên địa.
Nguồn: http://truyen360.comLúc này, xung quanh phát sinh một cỗ chấn động và vặn vẹo kịch liệt, thân thể của Vân Thiên Hà, dưới sự bao phủ của ánh sáng mạnh mẽ, dần dần bắt đầu trở nên mờ ảo, thật giống như quá trình một người từ có đến không, bắt đầu tiêu tán.
Đây là, hắn, hắn rốt cuộc phá hư.
Trữ Vọng bên cạnh thấy một màn như vậy thì kinh hãi lần thứ hai, Vân Thiên Hà một điểm dấu hiệu cũng không có phát sinh, cứ như vậy trực tiếp đem ngưng tụ toàn bộ sức mạnh ý chí vào trong lòng bàn tay hắn, muốn cùng bản tôn quán thể hoàn thành thiên nhân hợp nhất cuối cùng, phá tan hư cảnh.
- Chủ nhân, nếu người phá hư ở chỗ này, sẽ hủy diệt thế giới này mất, chủ nhân…
Trữ Vọng kinh hãi, lập tức nhắc nhở.
Nhưng Vân Thiên Hà lúc này lại nhắm mắt làm ngơ, kỳ thực khi thân thể bản tôn của hắn khôi phục đạt được cường độ chung cực, hắn liền dự định ngay tại nơi này hoàn thành phá hư.
Đương nhiên, hắn cũng lo lắng đến mười thành tinh khung lực lượng kia, hơn nữa ý chí của phân thân đang bao trùm toàn bộ tinh khung cùng với sức mạnh của ý chí sấm sét sẽ phát sinh chấn động, do đó sẽ phá hủy thế giới này, cho nên hắn cũng không dự định làm như vậy.
Lúc này, thân thể hắn đang dần trở nên trong suốt, cũng hoàn thành trạng thái hư vô.
Khoảng khắc khi hư vô hoàn thành, thân thể Vân Thiên Hà cũng với cỗ lực lượng kia, giống như trong nháy mắt xảy ra một loại cách ly thần kỳ, liền biến mất khỏi thế giới này, không có lấy một tia tung tích.
- Chủ nhân, người muốn đi đâu, phá hư a…
Trữ Vọng lo lắng hét to vài tiếng, thanh âm quanh quẩn toàn bộ thiên địa, nhưng đã không còn ai đáp lại. Trữ Vọng lúc này thần sắc có chút buồn bã, thở dài nói:
- Chủ nhân, lúc ngươi phát hiện ra sự việc kia, xin hay tha thứ cho Trữ Vọng, Trữ Vọng không muốn Long Tộc bị triệt để diệt tuyệt.
…
Trên không trung phía xa là u ám vô tận, nhìn không ra mây đen hay vụ, bầu trời ầm ầm tiếng sấm không dứt, một con rắn điện cứ xuyên qua đi tới đi lui trong mây đen, thỉnh thoảng lại đánh xuống một đạo lôi quang, hồ quang màu xanh lấp lánh toàn bộ thế giới u ám.
Nhưng mà lúc này đột nhiên từng mũi nhọn cuồn cuộn xuyên thấu qua mây đen, trong chớp mắt bao trùm hết cả tòn bộ thiên hạ thế giới mờ mịt, rọi sáng toàn bộ thế giới u tối.
Hắn giống như mặt trời mới sinh, mang đến cho thế giới u ám này một mảnh ánh sáng.
Mà ở phía sau, giữa trung tâm của mặt trời, một người gần giống như thiên thần, nhìn không rõ thân thể, trong áng sáng trắng của thái dương, bắt đầu hiện ra.
Nhưng, khi thân ảnh kia hiện ra từ trung tâm của mặt trời, cùng với một cỗ ý chí sấm sét đầy rẫy trong thiên địa, còn có mười phần ý chí của tinh khung, một thân ảnh to lớn phảng phất như chỉ một cước có thể đạp nát thế giới này hiện ra, dần dần trong trung tâm của thái dương cất bước đi ra.
Khi thân thể thật lớn kia cất bước đi ra thì ánh sáng của thái dương càng thêm mạnh mẽ chói mắt, nhưng nó không tiếp tục chiếu sáng toàn bộ thế giới u ám, mà mang tất cả ánh sáng và lực lượng tập trung tại một điểm.
Trung tâm của nó, chính là thân ảnh thật lớn kia.
Thân ảnh này, đương nhiên là Vân Thiên Hà.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, một cỗ lực lượng chân không vặn vẹo bắt đầu lan tràn ra toàn bộ thiên địa trên thế giới, mây đen phía chân trời cùng với sấm sét cường đại và thiểm điện bắt đầu không ngừng mà tụ lại trong thân ảnh thật lớn kia, vài tia sấm sét liền đánh xuống thế giới u ám kia.
Trong chớp mắt, thế giới u ám bắt đầu đất rung núi chuyển, chuẩn bị nghênh đón một thiên tai thật lớn.
Ở phía sau, mặt trời tụ tập ánh sáng và ý chí, đã bắt đầu dần dần ngưng tụ vào trong thân thể Vân Thiên Hà, chúng dần dần trở nên ảm đạm.
Mà tại lúc này, trong thân thể Vân Thiên Hà, tinh thần mạch máu đang không ngừng sôi trào, huyết khí đang dào dạt và ý chí lực lượng trở nên cường hãn. Phân thân vẫn luôn ngưng tự hấp dẫn ý chí và lực lượng cũng bắt đầu dung hợp dưới ý chí và lực lượng của Vân Thiên Hà.
Trong khi dung hơp, thiên địa bị cuồng phong tàn sát bừa bãi, sấm đánh chớp giật không ngừng, cùng với thiên diêu địa chấn kinh ngạc, còn có chân không trong lúc đó vặn vẹo không ngừng, mạnh mẽ chấn động. Một đạo ký hiệu thần kỳ mà quỷ dị đã trong nháy mắt chui vào ánh sáng cường liệt kia, bắt đầu chậm rãi tiếp nhập trong cơ thể Vân Thiên Hà.
Ân?
Vân Thiên Hà phát hiện dị trạng, đột nhiên mở mắt ra.
Trong chớp mắt, một ý chí tinh khung bao trùm toàn bộ thiên địa, khiến cặp mắt kia biến thành trạng thái tử kim sắc, giống như đôi mắt của Tử Vi Đế Tinh khi hiện hình, bễ nghễ vạn vật trong thiên hạ, mang theo tinh khung quân vướng tức là có thể tái sinh thiên địa, cũng có thể hủy diệt hết thảy bằng ý chí và uy nghiêm, hắn quét mắt nhìn ký hiệu quỷ dị kia một lúc, rồi hét to một tiếng:
- Con kiến hôi ngươi dám!
Một tiếng hét lớn này, mang theo đầy rẫy ý chí cường đại của sấm sét, làm kinh sợ toàn bộ không trung.
Ầm ầm!
Vân Thiên Hà điểm ra một ngón tay, cùng với lực lượng ý chí của sấm sét, một đạo thiểm điện liền hướng thẳng đến ký hiệu muốn xông vào cơ thể hắn kia. Lúc này giống như bôm nguyên tử nổ, sức mạnh của ký hiệu kia và lực lượng của ý chí sấm sét chạm vào nhau, khiến phía chân trời u ám bùng lên một cây nấm lớn.
Cùng với chấn động của vụ nổ kia, giống như liền tản ra rung động, bắt đầu bao trùm xuống toàn bộ thế giới.
Toàn bộ thế giới lại một lần nữa bị địa chấn, chân không dường như cũng bị một sức mạnh đè ép, bắt đầu vặn veoh không ngừng, do đó dẫn đến một hồi thiên tai thật lớn.
Mà Vân Thiên Hà ở trong trung tâm của vụ nổ kia, lúc này lại không bị ảnh hưởng quá lớn, sau khi hắn làm nổ ký hiệu đến quấy rầy, liền không còn để ý tới cái gì khác, tiếp tục hoàn thành việc dung hợp toàn bộ giữa ý chí lực lượng của thân thể và ý chí lực lượng của phân thân.
Hắn biết đây là có người muốn thông qua lực lượng của quy tắc ký hieuj đến quấy rầy hắn phá hư, tiến nhập lĩnh vực tinh thần. Trong lòng hắn sớm đã có chuẩn bị, sao có thể để một chút âm mưu như vậy thực hiện được.
Khi hắn thấy lúc Bắc Cực Tinh phá hư, lúc dừng phương thức hư vô mà biến mất, trong lòng Vân Thiên Hà chỉ biết do pháp tắc không gian và pháp tắc của lực lượng bị bóp méo, mới tạo thành kết quả này.
Mà sau khi hắn phát hiện được đáp án, hắn cũng không có hành động gì, bởi vì hắn beiets còn có chuyện quan trọng chờ hắn làm.
Sau khi đoàn lực lượng đến quấy rầy Vân Thiên Hà, dường như là cố kỵ cái gì đó, liền không tiếp tục xuất hiện nữa.
Lúc này thân thể Vân Thiên Hà trướng đại đến vô hạn, giống hệt như bóng dáng huyễn ảnh hiển hiện ra, như một pho tượng thiên thần, một cước đạp xuống phía dưới, liền có thể đem thế giới này dẫm nát bét.