Võ Hiệp: Con Cháu Đầy Đàn, Từ Cưới Tiểu Long Nữ Bắt Đầu

Chương 41: Nam Vạn Bảo, Bắc Kiều Phong

Chương 41: Nam Vạn Bảo, Bắc Kiều Phong
"Cái này… Điều này sao có thể?"
Liên Tinh không nhịn được mà thấp giọng kinh hô, hoàn toàn không dám tin vào hai mắt mình.
Nàng vững tin không gì sánh được rằng, Đấu Chuyển Tinh Di là môn võ học cao thâm, hoàn toàn không thua kém gì Di Hoa Tiếp Mộc của nhà mình, mà công lực của Mộ Dung Phục lại càng không thua gì nàng.
Nguyên bản, nàng cho rằng với tuyệt học bực này, Mộ Dung Phục ít nhất cũng có thể cùng Tô Lâm so chiêu một chút.
Nhưng mà…
Miểu sát!
Kết quả dĩ nhiên là miểu sát!
Miểu sát không có chút lực phản kháng nào!
"Vị thiếu trang chủ này, rõ ràng tuổi chỉ xấp xỉ ta, thậm chí còn trẻ hơn, mà lại có thực lực khủng bố đến thế sao? Chẳng lẽ hắn đã đăng lâm Đại Tông Sư chi cảnh rồi?"
Trong con ngươi Liên Tinh nổi lên tia sáng kỳ dị, nàng không khỏi dâng lên lòng hiếu kỳ đối với Tô Lâm.
"Ta không phải là đối thủ của hắn, cũng không biết tỷ tỷ có đánh thắng được hắn hay không. Mộ Dung Phục này, quả là uổng công khi có trong tay một môn tuyệt đỉnh võ học."
"Chuyến này coi như không uổng phí! Tuy rằng Mộ Dung Phục dùng Đấu Chuyển Tinh Di không được khiến người ta thỏa mãn, nhưng được tận mắt chứng kiến một nhân vật thiên tài như Vạn Bảo thiếu trang chủ cũng coi như là không tệ. Bất quá, có người nói gia hỏa này rất thích cưới vợ bé, trong trang đã có đến bảy vị phu nhân rồi?"
"Phi! Đồ lỗ mãng, dù hắn có ưu tú đến đâu thì ta, Liên Tinh, cũng sẽ không thích."
Liên Tinh nhớ tới những lời đồn đại, không khỏi khẽ phun một tiếng, trong lòng lặng lẽ khinh bỉ.
Nàng lại liếc nhìn Tô Lâm một cái rồi lặng yên rời đi.
Chỉ là ngay cả bản thân nàng cũng không phát hiện, đây là lần đầu tiên nàng quan tâm đến một người nam tử nhiều đến như vậy.
Mà những khách giang hồ còn lại cũng khiếp sợ không gì sánh nổi.
Trước đây, tuy là đã xác nhận Tô Lâm vượt trội hơn Kiều Phong một bậc, nhưng dù sao đó cũng chỉ là so đấu công lực, nếu là cuộc chiến sinh tử thì kết quả chưa biết chừng.
Ban đầu, mọi người cho rằng đây sẽ là một hồi long tranh hổ đấu.
Vạn vạn không ngờ đến lại kết thúc qua loa đến như vậy.
Tô Lâm vừa ra tay, thậm chí ngay cả Thiên Ý Tứ Tượng Quyết hung hãn vô cùng trước đó cũng không dùng đến, liền trực tiếp miểu sát Mộ Dung Phục, thậm chí ngay cả tuyệt học Đấu Chuyển Tinh Di của Mộ Dung Thị cũng bị phá tan tành.
Quả thực đáng sợ.
Từng ánh mắt kính sợ đổ dồn về phía Tô Lâm, còn nồng nặc hơn cả khi hắn thuấn sát Tứ Đại Gia Thần trước đó.
Mọi người đều bối rối, thậm chí không dám lớn tiếng nghị luận.
"Công lực của thiếu trang chủ… Chỉ sợ đã đạt đến Đại Tông Sư cảnh giới rồi chăng?"
"Tám chín phần mười là vậy, nếu không thì làm sao Mộ Dung Phục có thể không phải là đối thủ."
"Tê! Chưa đến hai mươi tuổi mà đã là Đại Tông Sư, tư chất ngút trời bực nào! Thiếu trang chủ đến hôm nay mới bộc lộ ra, thực sự là trầm khí a!"
"Thiếu trang chủ vốn là người không màng danh lợi, nếu không phải Mộ Dung Phục kia tự tìm đến, thì sao lại có chuyện hôm nay? Trách chỉ trách Mộ Dung Phục tự tìm đường chết!"
"Từ sau ngày hôm nay, địa vị của Vạn Bảo Sơn Trang trên giang hồ sẽ lên như diều gặp gió thôi. E rằng sẽ không thua kém gì Cái Bang, Bạch Đà Sơn Trang, thỏa thỏa là một thế lực đỉnh tiêm!"
"Ý của ngươi là… Thiếu trang chủ đã có thực lực Ngũ Tuyệt?"
"Chuyện tất nhiên! Cho dù chưa có thì cũng không cách biệt quá xa. Thiếu trang chủ mới bao lớn, tiền đồ tương lai sẽ còn ở trên cả Ngũ Tuyệt!"

Từng tiếng nói nhỏ vang lên.
Những người vốn sùng bái Tô Lâm thì nay càng thêm nhiệt tình. Thần tượng của mình vừa có lòng hiệp nghĩa, lại vừa có võ công cái thế, vậy thì còn gì bằng.
Thậm chí, rất nhiều thế gia giang hồ đã bắt đầu tính toán, làm thế nào để có thể gả con gái hoặc chất nữ của mình vào Vạn Bảo Sơn Trang.
Có thể dự đoán được rằng, sau chuyện này, địa vị của Vạn Bảo Sơn Trang trên giang hồ chắc chắn sẽ Thừa Phong mà vươn lên.
Hơn nữa, chỉ cần Tô Lâm còn ở đó một ngày, Vạn Bảo Sơn Trang chính là một thế lực lớn hoàn toàn xứng đáng.
Nếu như tương lai Tô Lâm có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn, thậm chí sẽ trở thành một Võ lâm Thánh Địa.
Giống như có Trương Chân Nhân trấn giữ Võ Đang Sơn vậy.
Vốn dĩ, Vạn Bảo Sơn Trang tuy có tài phú kinh người, nhưng rất nhiều người vẫn không muốn gả con gái vào Tô Phủ.
Nhưng bây giờ thì hoàn toàn khác biệt.
Từng ánh mắt của khách giang hồ bừng bừng, nhìn Tô Lâm như thể nhìn một miếng bánh thơm ngon.
Tô Lâm phi thân trở lại lầu thuyền, nội lực thâm hậu nên vẫn nghe được những lời nghị luận của mọi người xung quanh, không khỏi thấy buồn cười.
Lập tức, khóe miệng hắn lại khẽ cong lên, lộ ra vẻ vui sướng.
Sau trận chiến này, thanh danh của mình chắc chắn sẽ vang danh Đại Tống, những kẻ tiểu tốt chắc chắn không dám đến quấy rầy nữa.
Hơn nữa, việc cưới vợ bé của mình chắc chắn cũng sẽ càng thêm thuận lợi.
Nghĩ đến thôi đã thấy thoải mái rồi.
Bất quá, lúc này vẫn chưa phải là lúc để nghĩ đến những chuyện đó.
Mộ Dung Phục đã chết, nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc.
Tham Hợp Trang lớn như vậy vẫn còn ở đó, đó là một khối tài sản khổng lồ.
Đương nhiên, thứ Tô Lâm để ý không phải là những thứ tục vật như bạc trắng, mà là những tuyệt học võ công.
Mộ Dung Thị có Hoàn Thi Thủy Các, bên trong cất giấu bách gia võ học.
Vừa lúc có thể dùng để phong phú thêm nội tình của Vạn Bảo Sơn Trang, hơn nữa Tô Lâm cũng rất hứng thú với Đấu Chuyển Tinh Di.
Vừa rồi, tuy là có thể thuấn sát Mộ Dung Phục, nhưng một phần là do công lực của Mộ Dung Phục và Tô Lâm chênh lệch quá lớn, hai là Mộ Dung Phục chưa học được tinh túy của Đấu Chuyển Tinh Di.
Nên tự nhiên không thể nào phản ngược lại Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Tô Lâm.
Bất quá, những công việc còn lại cứ giao cho thủ hạ đi giải quyết là được.
Cái gì cũng muốn tự mình làm thì mệt chết mất.
Nuôi nhiều thủ hạ như vậy thì đương nhiên phải để chúng phát huy tác dụng.
Có uy danh của Tô Lâm vừa tiêu diệt Mộ Dung Phục và Tứ Đại Gia Thần, những người giang hồ khác chắc chắn không dám làm càn.
Tô Lâm ăn thịt, bọn họ theo sau húp canh là được.
"Lão Trần, những việc còn lại giao cho ngươi đi giải quyết, nhớ mang võ học trong Hoàn Thi Thủy Các về."
Tô Lâm tùy ý nói, rồi quay trở về thuyền.
Lão Trần cung kính vâng lời.
Thấy Tô Lâm rời đi, ánh mắt của tất cả khách giang hồ nhất thời sáng lên, nhìn Tham Hợp Trang như nhìn một miếng thịt béo bở.
Nếu là Danh Môn Chính Phái, có lẽ mọi người ăn còn cảm thấy có chút tội lỗi.
Thế nhưng, Mộ Dung Phục đã bị Tô Lâm đánh cho trở thành một kẻ âm hiểm, độc ác, nên mọi người tự nhiên ăn uống no nê.
Trong một đêm, Cô Tô Mộ Dung Thị danh chấn Giang Nam đã tiêu tan thành mây khói.

Vạn Bảo Sơn Trang.
Tô Lâm đang nằm trong lòng Vương Ngữ Yên, A Chu A Bích lại cẩn thận tỉ mỉ mát xa vai, cánh tay cho Tô Lâm, lực đạo nhu hòa, vô cùng dịu dàng.
Lại còn tỉ mỉ đút trân quả, rượu ngon cho hắn.
Thật là thích ý.
Lão Trần không dám ngẩng đầu, cung kính bẩm báo:
"Khởi bẩm thiếu trang chủ, lần này tiêu diệt Mộ Dung Thị, tổng cộng thu được tiền bạc mười vạn lượng, một số dược liệu trân quý, và 136 bản Võ Công Bí Tịch, trong đó có 21 bản võ học thượng thừa!"
"Đây là Đấu Chuyển Tinh Di, tuyệt học gia truyền của Mộ Dung Thị, xin thiếu trang chủ xem qua!"
Trong mắt Tô Lâm lóe lên một tia tán thưởng.
Không hổ là Mộ Dung Thị, sau khi diệt môn thu hoạch được vô cùng phong phú. Tiền bạc chỉ là thứ yếu, Vạn Bảo Sơn Trang không thiếu.
Quan trọng là võ công.
Đây là thứ Vạn Bảo Sơn Trang còn thiếu, tuy là Tô Lâm có hệ thống tưởng thưởng võ học nên không nhất thiết dùng đến, nhưng sau này bồi dưỡng thủ hạ cũng không tệ.
Bồi dưỡng thêm nhiều thủ hạ giỏi.
Để mình thư thư phục phục nằm ở nhà cùng kiều thê mỹ thiếp, chẳng phải là quá tuyệt vời sao?
Hắn nhận lấy Đấu Chuyển Tinh Di, tinh tế lật xem vài trang, không khỏi sáng mắt lên.
"Quả thực tinh diệu!"
"Lão Trần, ngươi cũng sao chép một bản rồi học đi."
Tô Lâm cười nói.
Ngay lập tức, Lão Trần cảm động đến rơi nước mắt:
"Thuộc hạ đa tạ thiếu trang chủ! Đại ân đại đức của thiếu trang chủ, thuộc hạ suốt đời khó quên, nguyện vì thiếu trang chủ mà chết!"
Hắn kích động đến cả người run lên!
Đây chính là tuyệt học của Mộ Dung Thị danh chấn giang hồ, thiếu trang chủ lại cứ vậy mà giao cho mình, trong lòng hắn nhất thời dâng lên một cảm giác "sĩ vì người tri kỷ mà chết".
Tô Lâm khoát khoát tay.
Chủ yếu là Vạn Bảo Sơn Trang của mình thật sự không có mấy cao thủ, hắn cũng nảy ra chút tâm tư bồi dưỡng một hai người, để sau này có chuyện gì cũng không cần tự mình ra tay.
Sau chiến dịch này, danh vọng của Vạn Bảo Sơn Trang trên giang hồ sẽ tăng vọt, đến lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều người nguyện ý đến đầu quân hơn.
Đề bạt một ít người cũ cũng rất cần thiết.
"Ngươi chọn một vài môn võ học trong số đó, truyền cho những thị vệ trung tâm, đáng tin trong trang."
Lão Trần lĩnh mệnh, phấn chấn lui ra.
Thời gian trôi qua, ảnh hưởng của việc Tô Lâm một chỉ điểm sát Mộ Dung Phục, tiêu diệt Tham Hợp Trang vẫn chỉ mới bắt đầu.
Từ Gia Hưng mà lan ra, từng bước truyền khắp Giang Nam, cuối cùng danh truyền toàn bộ Đại Tống.
Tên của Tô Lâm, uy chấn giang hồ.
Mộ Dung Phục bị thay thế, người ta xưng là "Nam Vạn Bảo, Bắc Kiều Phong!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất