Chương 42: Đều động thủ, ta "ngoa" một khoản tiền quẻ, rất hợp lý chứ?
"Hai vị đường chủ của Thiên Hạ Hội này siêu dũng cảm a, chẳng những dám để Lạc tiên sinh đến Thiên Hạ Hội, lại còn dám động thủ!"
"Đúng vậy, đúng vậy! Thực lực của bọn họ tuy rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là Tông Sư Cảnh. Cưu Ma Trí Quốc Sư còn bị Lạc tiên sinh đánh bại trong chớp mắt kia mà?"
"Thật là nực cười, bọn họ biết Lạc tiên sinh tồn tại, nhưng lại không biết Lạc tiên sinh có Ngự Kiếm Thuật? Lấy dũng khí từ đâu ra mà dám động thủ?"
"Không có cách nào, giang hồ này quá lớn, Thiên Hạ Hội cách chúng ta ở đây cũng quá xa, bởi vậy, liên quan tới tình báo của Lạc tiên sinh, bọn họ chỉ hiểu rõ một bộ phận, cũng có thể nói được!"
...
Tần Sương và Nhiếp Phong nghe người bên cạnh nghị luận, trong lòng thất kinh!
Hoàn toàn chính xác, những người này nghị luận không sai.
Thiên Hạ Hội cách Thất Hiệp Trấn quá xa, có chừng tám nghìn dặm.
Nếu không phải Thiên Hạ Hội thế lực khổng lồ, sư phụ lại hơi chú ý đến tin tức về Nê Bồ Tát - người chuyên xem bói, thì cũng chưa chắc đã quan tâm đến sự tồn tại của Lạc Hàng!
Chỉ là, không ngờ Lạc tiên sinh không chỉ xem bói lợi hại, mà tu vi võ học lại còn đạt tới Đại Tông Sư tình trạng?
Trước đó, có cao thủ Tông Sư Cảnh nào đó đã bị hắn nhất chiêu miểu sát thất bại?
Tần Sương và Nhiếp Phong hai người nhìn nhau, nhìn nhau cười khổ!
Hai người mình muốn sớm hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao, lại đều không điều tra thật kỹ tình hình của Lạc tiên sinh a.
Nếu không, thì đã không gây ra Ô Long như vậy rồi!
"Tiên sinh quả nhiên là Đại Tông Sư tu vi a!"
Yêu Nguyệt đôi mắt đẹp cũng nhìn Lạc Hàng một cái, vừa rồi cái tu vi tinh thuần lại hùng hậu kia, khiến cho mình căn bản không chống đỡ nổi.
Thật khó có thể tưởng tượng, tiên sinh rốt cuộc tu luyện như thế nào?
Mà có thể ở cái tuổi này, đã sở hữu tu vi Đại Tông Sư!?
"Xin lỗi Lạc tiên sinh, là sư huynh đệ chúng tôi đường đột!"
"Thế" đã mạnh hơn người, chỉ có thể cúi đầu thôi, Nhiếp Phong mở miệng đối với Lạc Hàng xin lỗi.
Lúc nói chuyện, thản thản đãng đãng, thật ra khiến người ta rất dễ dàng sinh ra hảo cảm.
"Thật không hổ là con trai của đại mỹ nữ Nhan Doanh, cái nhan sắc này, nhanh có thể so với ta!"
Xem Nhiếp Phong cái khuôn mặt anh tuấn đẹp trai kia, Lạc Hàng trong lòng âm thầm lẩm bẩm một câu!
"Nếu biết sai rồi, vậy lui ra đi!" Ngoài mặt, Lạc Hàng là bộ dáng bất động thanh sắc, phất phất tay nói!
"Chờ đã, Lạc tiên sinh, không biết ngài xem bói, có quy củ gì không? Có thể giúp sư huynh đệ chúng tôi tính một lần được không?" Nhiếp Phong vội mở miệng, đối với Lạc Hàng hỏi.
Nếu thực lực của Lạc tiên sinh không phải là thứ mà hai người mình có thể đối kháng.
Như vậy, ít nhất phải tự mình nghiệm chứng một chút thủ đoạn của Lạc tiên sinh, mới tốt trở về báo cáo kết quả công việc chứ?
Nếu sư phụ thật sự muốn vạn dặm xa xôi tới Thất Hiệp Trấn này, cũng phải để sư phụ xác thực rõ ràng năng lực của Lạc tiên sinh, mới có thể quyết đoán!
"Ngươi muốn xem bói sao? Cũng được, có thể tính cho ngươi một chút!"
Cũng hiểu rõ ý tưởng của Nhiếp Phong là gì, Lạc Hàng cũng không hề có ý định cự tuyệt!
Kiếm tiền, đâu có gì xấu, mình cần gì làm khó dễ khí vận điểm đâu?
Hơn nữa, chớ nhìn bây giờ bọn họ là bộ dáng thầy trò tình thâm.
Thế nhưng, sau khi quẻ này tính xong, bọn họ có còn có thể giữ được tình thầy trò như vậy hay không, thì khó mà nói được!
"Chỉ là, ta xem bói, tiền quẻ có thể không rẻ đâu!"
Lạc Hàng mở miệng, biểu thị mình muốn "ngoa" một khoản!
Các ngươi cũng tới tận cửa động thủ, để ta "ngoa" một khoản, cái này rất hợp lý chứ?
"Đó là tự nhiên, ta đã chuẩn bị một vạn lượng bạch ngân, hy vọng Lạc tiên sinh vui lòng nhận cho!"
Nhiếp Phong rất sảng khoái, trực tiếp từ trong lòng móc ra một chồng ngân phiếu, ước chừng một vạn lượng bạch ngân.
Lạc Hàng còn chưa bắt đầu xem bói đâu, một vạn lượng bạch ngân này đã đến tay Lạc Hàng trước rồi!
"Thật đúng là không thể nói a, Nhiếp Phong đối nhân xử thế, đích thật là khiến người ta cảm thấy thoải mái!"
Lạc Hàng cũng không khách khí, xem như là tiền quẻ, cũng coi là một phần bồi lễ xin lỗi, một vạn lượng bạch ngân này, Lạc Hàng thu!
Lại một cái Bạch Kim cấp bảo rương tới tay, Lạc Hàng cũng rất chờ mong.
Cái Bạch Kim cấp bảo rương đầu tiên khai ra Vạn Kiếm Quyết, cái thứ hai khai ra trọn bộ công pháp Thái Cực Huyền Thanh Đạo.
Vậy cái Bạch Kim cấp bảo rương thứ ba này, có thể khai ra thứ gì tốt đây?
Đương nhiên, tiền đã thu, quẻ của Nhiếp Phong, nên thật tốt mà coi một cái!
Những thực khách khác ở bên cạnh, mỗi người đều phấn chấn tinh thần, tò mò nhìn chằm chằm bên này!
Đến rồi, lại có chuyện vui xem bói, cũng không biết hôm nay Lạc tiên sinh có thể "tuôn" ra dạng "dưa" lớn nào đây?
"Nhiếp Phong, chính là con trai của Nhiếp Nhân Vương, gia truyền bảo đao, là Tuyết Ẩm Cuồng Đao, đứng đầu thần binh lợi khí trong thiên hạ!" Lạc Hàng mở miệng, nói với Nhiếp Phong!
"Đứng đầu thần binh lợi khí trong thiên hạ? Tiên sinh, cái Tuyết Ẩm Cuồng Đao này, có gì chỗ kỳ lạ sao?" Nghe Lạc Hàng nói, Yêu Nguyệt tò mò hỏi!
Đúng vậy, nói Tuyết Ẩm Cuồng Đao là thần binh lợi khí thì cũng thôi đi.
Lại nói là đứng đầu thần binh lợi khí trong thiên hạ, đánh giá này cũng quá cao.
Giang hồ quá lớn, các loại binh khí cũng quá nhiều, Tuyết Ẩm Cuồng Đao này có gì đặc thù, mà có thể xưng là đứng đầu nhất?
"Bởi vì, tài liệu của Tuyết Ẩm Cuồng Đao, chính là Thần Thạch mà Nữ Oa để lại khi xưa bổ trời, mà chế tạo thành!" Lạc Hàng đáp.