Chương 1432: Đại Diễn Thần Thạch.
Không nhận ra không phải là kỳ lạ, Dương Khai những năm này tuy rằng đi đây đi đó, kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không thể nhận ra tất cả các vật liệu trên thế gian này.
Nhưng Dương Viêm nếu quấy rầy mình lúc nhạy cảm thế này, lại lấy ra một khối khoáng thạch thế này, giá trị của nó chắc chắn không phải chuyện đùa. Hơn nữa rất có khả năng có trợ giúp to lớn đối với mình.
Nếu không Dương Viêm nhất định sẽ không làm vậy.
Thần niệm quét lên trên, không nhận ra chút khác thường nào, dường như khối khoáng thạch trước mặt chẳng qua chỉ là đá bình thường mà thôi.
- Rót thánh nguyên vào thử một chút! Dương Viêm ở bên cạnh gợi ý.
Dương Khai cũng không chần chờ, đưa tay bao lấy khoáng thạch kia, thánh nguyên ầm ầm bính phát. Ngay sau đó, sắc mặt của hắn bỗng nhiên biến đổi, vội vàng rút tay mình lại, kinh ngạc nói: - Cắn nuốt thánh nguyên?
Không phải là Dương Khai quá kinh ngạc, thật sự là khoáng thạch này quá cổ quái, với thực lực cảnh giới của hắn, đem thánh nguyên rót vào trong đó, không ngờ như đá chìm đáy biển, không chút phản ứng nào. Dường như khoáng thạch kia chính là một cái động không đáy, bất luận là bao nhiêu thánh nguyên đều có thể nuốt hết.
Tình huống như thế này, hắn trước đó chưa từng gặp qua.
Khối khoáng thạch này quả nhiên là thứ rất tốt!
- Đây là cái gì? Dương Khai thấy thứ mình thích, ngẩng đầu hỏi.
- Đại Diễn Thần Thạch!
- Đại Diễn Thần Thạch? Dương Khai nhướng mày, hắn quả thật chưa từng nghe qua thứ này. Ngay cả Diệp Tích Quân đứng ở sau Dương Viêm cũng nhíu chặt mày, hiển nhiên là lần đầu nghe nói.
- Có diệu dụng gì?
- Diệu dụng không phải huynh vừa mới thử qua sao? Dương Viêm khẽ cười. - Cắn nuốt năng lượng, đây là đặc tính chủ yếu nhất của Đại Diễn Thần Thạch. Bản thân nó chính là vật liệu luyện khí cấp Hư Vương, nếu như đem luyện chế thành bí bảo, huynh nói xem khi chiến đấu với người khác sẽ xảy ra chuyện gì?
Nghe nàng nói như vậy, mắt Dương Khai sáng ngời. Nếu quả thật là như vậy, bí bảo được luyện chế từ Đại Diễn Thần Thạch có thể khắc tinh của tất cả võ kỹ. Bởi vì võ kỹ chính là võ giả lợi dụng thánh nguyên thả ra, mà Đại Diễn Thần Thạch này lại có thể cắn nuốt, e rằng không đợi võ kĩ của địch nhân đến gần, đã bị bí bảo cắn nuốt hết.
- Không tệ, không tệ. Quả thật là thứ tốt. Dương Khai gật đầu liên tiếp, hơn nữa nếu nó là vật liệu luyện khí cấp Hư Vương, bí bảo luyện chế ra được e rằng cũng sẽ là cấp Hư Vương. Loại cấp bậc này trên U Ám Tinh quý hiếm như phượng mao lân giác vậy.
Thực Cốt Ly Hỏa Đăng trên tay Diệp Tích Quân cũng là bí bảo cấp Hư Vương, uy danh hiển hách.
Khen ngợi một hồi, biểu hiện của Dương Khai lại trở nên cực kỳ cổ quái: - Nhưng điều này có quan hệ gì với ta?
Hắn không tin Dương Viêm gọi mình xuất quan chỉ là để khoe một khối vật liệu luyện khí cấp Hư Vương! Dương Viêm vẫn chưa nhàm chán đến mức độ này, nhất định có thâm ý sâu sắc gì trong đó.
- Đại Diễn Thần Thạch quả thật không có liên quan gì đến huynh, nhưng thứ có trong nó lại có tác dụng với huynh! Dương Viêm nở nụ cười thâm thúy khó đoán.
- Bên trong còn có cái gì? Dương Khai lộ vẻ kinh ngạc.
- Không sai, Đại Diễn Thần Thạch là một loại khoáng thạch rất đặc thù, nó có thể cắn nuốt năng lượng. Mặc dù là trong linh khí thiên địa, cũng có thể cắn nuốt. Khối Đại Diễn Thần Thạch này là từ một gia tộc bậc trung tặng cho chúng ta. Theo gia chủ gia tộc kia nói, Đại Diên Thần Thạch này có được từ mấy nghìn năm trước từ trong một di tích thượng cổ. Bởi vậy có thể tính ra, lịch sử của khối khoáng thạch này tuyệt đối đã rất lâu rất lâu rồi.
- Một gia tộc bậc trung tại sao muốn tặng thứ này cho chúng ta?
Dương Khai càng mù mờ hơn.
- Còn không phải là huynh nói muốn bán ra mấy khu vực tốt sao? Giờ này bên ngoài những thế lực kia vì tranh giành mấy đoạn đường để có thể vào Đế Uyển trước, đã tranh đoạt nước sôi lửa bỏng, đến Đế Ngọc chúng ta cũng có được một khối rồi, đừng nói là những thứ khác. Đại Diễn Thần Thạch này chính là lợi thế mà gia tộc kia lấy ra!
- Thì ra là thế, xem ra người của gia tộc kia không phải là biết giá trị. Dương Khai toét miệng cười, gương mặt nhìn có chút hả hê. Vật liệu cấp Hư Vương trên U Ám Tinh quả thật là quá quý giá. Hắn tin chắc rằng nếu đối phương biết giá trị của nó, chắc chắn sẽ không cam lòng lấy ra làm lợi thế.
- Huynh sai rồi.
Dương Viêm chậm rãi lắc đầu. - Gia tộc đối phương mặc dù bây giờ đang suy thoái, không tính quá mạnh. Nhưng mấy ngàn năm trước cũng xuất hiện nhiều cao thủ, Đại Diên Thần Thạch bọn họ không chắc có thể nhận ra, nhưng lại biết là vật liệu cấp Hư Vương.
Dương Khai nhướng mày, ngập ngừng nói: - Vậy tại sao
- Chính vì biết là vật liệu cấp Hư Vương, cho nên bọn họ mới có thể đưa Đại Diễn Thần Thạch này ra, muốn đánh động chúng ta. Huynh cảm thấy thứ giá trị quá thấp, có thể từ trên tay vô số thế lực của U Ám Tinh cướp được đoạn đường không nhiều kia của Lăng Tiêu Tông chúng ta sao? Dương Viêm thầm cười. - Gia tộc kia vận may tốt, có được một khối Đế Ngọc, nhưng thực lực cao thủ mạnh nhất của bọn họ cũng chỉ là Phản Hư lưỡng tầng cảnh mà thôi. Muốn tìm thứ tốt trong Đế Uyển, chỉ có thể nhờ chúng ta giúp đỡ đi vào trong đó trước.
Dương Khai khẽ gật đầu, mặt lộ vẻ hiểu rõ.
Vật liệu cấp Hư Vương, cái giá phải trả này quả thực không nhỏ. Nhưng mặc dù trân quý thế nào, so với dụ dỗ đi vào Đế Uyến sớm, vẫn kém hơn một chút. Bởi vì trên cả U Ám Tinh, không người nào có thể luyện hóa vật liệu cấp Hư Vương, Đại Diễn Thần Thạch này đặt trong cái gia tộc kia, cũng chỉ là thứ vô bổ mà thôi.
Chi bằng lấy ra làm lợi thế tranh đoạt mấy đoạn đường kia.
Vận may của bọn họ quả thực không tệ, gặp được Dương Viêm người biết nhìn hàng, liếc một cái liền nhìn thấu giá trị to lớn của Đại Diễn Thần Thạch, nếu không thì có thể thành công hay không lại là việc khác.
Từ gia tộc kia có được lượng lớn thánh tinh và một khối Đại Diễn Thần Thạch, Lăng Tiêu Tông đã cùng bọn họ thương nghị thành công, bán cho đối phương một đoạn đường, chờ đến khi Đế Uyển mở ra liền có thể cho bọn họ vào Lăng Tiêu Tông, xem như giao dịch vui vẻ.
- Cô nương vừa mới nói đồ vật bên trong có tác dụng lớn đối với ta, là có ý gì? Dương Khai hỏi.
- Huynh không hỏi ta cũng muốn nói với huynh, bằng không gọi huynh xuất quan làm gì? Huynh không phải đang tìm thiên địa chí bảo thuộc tính thổ sao?
- Đúng vậy.
Dương Khai gật đầu, bỗng nhiên thần sắc vui mừng, kinh ngạc nhìn nàng: - Chẳng lẽ nói
- Không sai! Dương Viêm hé miệng cười. - Đại Diễn Thần Thạch này bản thân tuy rằng không phải thuộc tính thổ, nhưng Đại Diễn Thần Sa tích chứa bên trong lại là bảo vật thuộc tính thổ, đủ thỏa mãn yêu cầu của huynh!
- Đại Diễn Thần Sa! Dương Khai mắt sáng ngời.
- Đại Diễn Thần Thạch khi không cắn nuốt linh khí thiên địa, nếu thời gian đủ lâu, trong nó sẽ hình thành tồn tại như từng viên sạn cát, đó là Đại Diễn Thần Sa. Về bản thân Đại Diễn Thần Thạch, không có ích lợi cho huynh, nhưng ngược lại ta có thể luyện ra bí bảo.
- Không tệ, không tệ! Dương Khai toét miệng cười, rất vui mừng.
Hắn muốn tìm chí bảo thuộc tính thổ, cũng là vì tu luyện công pháp luyện thể Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm. Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm là tìm thấy được ở di chỉ Cổ Dương Tông, theo giới thiệu trên công pháp kia, khi tu luyện đến cực hạn, thì thân thể có thể bất tử bất diệt.
Dương Khai mơ ước đã lâu rồi.
Đáng tiếc điều kiện muốn tu luyện nó lại vô cùng hà khắc. Chẳng những có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với thần thức và trình độ sức mạnh của thân thể cường giả tu luyện, mà còn phải gom đủ chỉ bảo ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Trong ngũ hành, Dương Khai vốn có Lôi Mộc, có Thái Dương Chân Tinh, có Huyền Âm Quỳ Thủy, thậm chí còn có Băng Ngọc vạn niên, Mộc, Hỏa Thủy ba loại tề tụ.
Lần trước tại hội đấu giá Tụ Bảo Lâu, lại chiếm được Huyền Kim loại chí bảo thuộc tính Kim, vì điều này còn bị gây thù thuốc oán với Kim Thạch và Phong Bà Tử, hiện tại cũng chỉ thiếu vật thuộc tính Thổ.
Nếu như Đại Diễn Thần Sa thật sự như Dương Viêm nói, vậy hắn có thể góp đủ số ngũ hành, lập tức liền có thể bắt đầu tu luyện Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm!
Điểm tốt của cơ thể lớn mạnh không cần nói cũng biết, không chỉ lúc đang chiến đấu với kẻ địch có thể chiếm ưu thế, mà lực lượng không gian Dương Khai nắm giữ, mỗi lần xé rách không gian trốn xa ngàn dặm, đều phải có thân thể cường hãn làm bảo đảm, nếu không việc xé rách lực lượng không gian kia có thể khiến người bị tiêu diệt.
Theo lĩnh ngộ của Dương Khai đối với lực lượng không gian, yêu cầu đối với cơ thể sẽ càng lúc càng lớn. Cho nên ban đầu khi nhìn thấy Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm, hắn mới bừng bừng hưng phấn, không tiếc thời gian thu thập vật liệu.
Hưng phấn một lúc, Dương Khai vội vàng nói: - Vậy còn chờ gì, mau lấy Đại Diễn Thần Sa ra đi!
Dương Viêm không khỏi quở trách nhìn hắn:
- Huynh cho rằng lấy ra dễ như vậy sao? Đại Diễn Thần Thạch có thể cắn nuốt năng lượng, với thủ đoạn hiện tại của ta căn bản không cách nào luyện hóa.
- Hả Biểu hiện Dương Khai trong khoảnh khắc đơ ra, giống như bị giội một chậu nước lạnh, hưng phấn trước đó lập tức biến mất không thấy.
Dương Viêm hé miệng cười thầm.
- Cô nương đùa giỡn ta? Dương Khai giận dữ, thấy dáng vẻ này của nàng, nào hiểu được nàng đã sớm định liệu trước. Nếu thực sự không có cách nào lấy ra Đại Diễn Thần Sa, nàng sao có thể gọi mình đến chứ?
- Ta vẫn chưa nói hết mà. Dương Viêm vẻ mặt đắc ý, cũng không vòng vo nữa, thần sắc nghiêm nghị nói: - Không sai, với thủ đoạn của ta quả thật không có cách nào luyện hóa Đại Diễn Thần Thạch để lấy Đại Diễn Thần Sa từ trong đó ra, nhưng nó có thể!
Nói như thế, Dương Viêm đưa tay chỉ về phía Thạch Khổi ngồi chồm hổm ở trên bàn.
Dương Khai mắt sáng ngời!
Cái gọi là trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, hắn lại quên Thạch Khổi có thể cắn nuốt tinh hoa khoáng vật, thiên phú chiết xuất thần thông. Đại Diễn Thần Thạch quả thật cấp bậc cực cao, nhưng cũng không thể ngăn cản luyện hóa cắn nuốt của Thạch Khổi.
Dù sao nơi như Thiên Huyễn Lưu Ly Sơn kia, Thạch Khổi đều có thể thoải mái lui tới, một khối Đại Diễn Thần Thạch sao có thể làm khó được nó?
- Nhưng cũng phải nói trước với huynh, tuy rằng trong Đại Diễn Thần Thạch chắc chắn sẽ sinh ra Đại Diễn Thần Sa, nhưng niên hạn không giống nhau, số lượng Đại Diễn Thần Sa sinh ra cũng không giống nhau. Nói không chừng trong một khối thần thạch chỉ có hai ba viên thần sa ít ỏi, không thể thỏa mãn nhu cầu của huynh. Nói không chừng cũng có rất nhiều, tất cả xem huynh lựa chọn thế nào, vì vậy ta mới sai Thiên Nguyệt gọi huynh xuất quan.
Chân mày Dương Khai chau lại, những gì Dương Viêm nói, hắn đương nhiên hiểu rõ. Niên hạn càng dài, thần sa sinh ra trong thần thạch càng nhiều, điều này là chuyện đương nhiên.
Trầm ngâm một lát, Dương Khai hỏi: - Một viên thần sa sinh ra cần khoảng bao lâu?
- Khà khà, sinh ra những thứ này đơn vị tính toán là ngàn năm vạn năm, huynh nếu là nghĩ chờ một thời gian mới lấy ra, e rằng phải chờ rất lâu!
- Vậy không còn phải nói thêm gì nữa, bây giờ lấy ra đi! Thần sắc Dương Khai trở lên kiên định, quay đầu nhìn về phía Thạch Khổi, trong lòng hạ một chỉ thị cho nó.