Chương 3758: Cửa Điện Mở Rộng Ra
Sau một phen điều tra, Dương Khai đã xác định được mục đích của chuyến đi này.
Dốc hết toàn lực tranh phong Đại Đạo, đồng thời cố gắng đánh chết nhiều tên Bán Thánh Ma tộc nhất có thể! Điều phía trước quan trọng hơn, nhưng cho dù mình bất hạnh bỏ lỡ một phần cơ duyên duy nhất kia, vậy thì cũng tuyệt đối không thể để cho nó rơi vào tay của Ma tộc, nếu không Tinh Giới chắc chắn sẽ vô lực xoay chuyển càn khôn.
Định ra được mục tiêu, ý niệm trong đầu liền thông suốt. Dương Khai thu hồi ngọc giản, điều chỉnh trạng thái của mình. Chuyến đi này gian khổ trùng trùng điệp điệp, sinh tử chưa biết, hắn tất nhiên muốn dùng trạng thái tốt nhất để nghênh đón lần Huyền Thiên Điện mở ra này.
Vào đêm Thanh Vũ Trúc bí mật mời Dương Khai tới đã từng nói với hắn, trong vòng một tháng, Huyền Thiên Điện sẽ mở ra. Mà trên thực tế, chỉ ba ngày sau, Huyền Thiên Điện đã lộ ra một tia tung tích đầu tiên.
Trên bầu trời bỗng nhiên tản ra một tia khí tức huyền diệu đến cực điểm. Khí tức kia không bàn mà hợp với Đại Đạo thiên địa, người tu vi thấp có lẽ sẽ không phát giác ra được điều gì, thế nhưng võ giả từ Đế Tôn cảnh trở lên đều có thể tinh tường cảm giác được, dưới sự ảnh hưởng của một tia khí tức này, lý giải của mình đối với võ đạo chí lý hình như thấu triệt hơn nhiều.
Tiếp đó chính là thực lực tăng trưởng một cách bùng nổ.
Rất nhiều Đế Tôn cảnh tu vi trì trệ không tiến, thậm chí là các Ma Vương của Ma vực, dưới sự ảnh hưởng của một tia khí tức huyền diệu này, chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, nhao nhao đột phá gông cùm đã làm khó bọn hắn trong nhiều năm, phá tan bình cảnh, tiến vào cảnh giới cao hơn kế tiếp.
Khi vừa bắt đầu, số người đột phá cũng không phải là nhiều, nhưng theo thời gian trôi qua, khí tức trong minh minh phát ra càng ngày càng nồng đậm, càng ngày có nhiều cường giả có thể tấn chức. Tại nơi đóng quân của tất cả các đại quân đoàn trong Tinh Giới, tiếp đó là thập đại Ma Quật do Ma tộc chiếm cứ, mỗi ngày trôi qua đều có gió nổi mây phun, năng lượng thiên địa tẩy lễ rầm rầm không dứt.
Ngay cả những Đế Tôn cảnh tầng ba đỉnh phong, trong mấy ngày này cũng có người lĩnh ngộ Huyền Cơ, vội vàng bế quan, nếu như thành công, nhất định có thể tiến vào cấp độ Ngụy Đế.
Đại loạn chi thế, rầm rộ hiện ra, giống như một lão nhân phảng phất gần đất xa trời, Tinh Giới trước thời khắc sinh tử tồn vong, bộc phát ra tiềm năng chất chứa trong mình, ban ơn khắp thiên hạ, chẳng phân biệt người ma.
Huyền Thiên Điện còn chưa mở ra, chỉ là một tia khí cơ toát ra thôi liền có thần hiệu như thế, nếu như Huyền Thiên Điện thật sự mở ra, thậm chí tiến vào bên trong, vậy thì tình cảnh sẽ như thế nào nữa?
Hiện tượng dị thường này khiến cho rất nhiều người chẳng hiểu mô tê gì cả, không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Nhưng các Ngụy Đế hơi hiểu rõ tình hình một chút thì lập tức xác nhận phỏng đoán trong lòng mình, vụng trộm gõ trống khua chiêng chuẩn bị mọi thứ.
Lại năm ngày nữa trôi qua, bên trong hư không, bỗng nhiên nhiều ra hư ảnh của một tòa đại điện. Tòa đại điện kia đột nhiên xuất hiện mà không hề có dấu hiệu báo trước nào, phảng phất như chỉ là một hình chiếu, không có thực thể. Đại điện tạo hình theo phong cách cổ xưa, khí tức thê lương, giống như vượt qua dòng sông thời gian, từ niên đại cực kỳ cổ xưa mà đến, cứ như vậy hiện ra trong tầm mắt của tất cả mọi người trong thiên hạ.
Tinh Giới cùng Ma vực bên kia đều phái người đi qua điều tra, nhưng bất kể là người nào đi qua, bất kể bọn hắn dùng phương pháp nào, thì cũng đều không thể tiếp cận được đại điện hư vô mờ mịt. Cũng không phải là đại điện kia có cấm chế gì đó ngăn người ta tiến vào, mà căn bản là không có biện pháp nào tiếp cận nó.
Rõ ràng trông có vẻ không quá xa, có lẽ bay một hồi là có thể đến. Nhưng một canh giờ sau, khoảng cách vẫn cứ xa xôi như vậy, lại bay một canh giờ, khoảng cách vẫn không hề cải biến.
Rơi vào đường cùng, hai bên đều từ bỏ ý định điều tra cẩn thận. Có điều cao tầng của hai bên đều hiểu rõ, trước khi Huyền Thiên Điện triệt để mở ra, sợ là bất kỳ kẻ nào cũng không có biện pháp điều tra được tin tức hữu dụng gì.
Mà tại thời điểm hư ảnh Huyền Thiên Điện xuất hiện, toàn bộ thiên địa linh khí trong Tinh Giới đều hội tụ về phía đại điện kia với một tốc độ cực nhanh, ngay cả những nơi hẻo lánh trong Tinh Giới cũng cuốn lên những trận năng lượng triều dâng.
Từng ngày qua đi, đại điện càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng ngưng thực, nhưng ngược lại, thiên địa linh khí của Tinh Giới lại hạ xuống trên phạm vi lớn.
Có vẻ Huyền Thiên Điện mở ra cũng không phải không cần trả một cái giá lớn. Nó cần toàn bộ Linh khí cùng Nguyên lực của thiên địa làm căn cơ thì mới có thể hiển lộ hình dạng thật sự của mình.
Sự tồn tại của Huyền Thiên Điện rốt cuộc không thể nào giấu diếm được nữa.
Tuy nói đây cũng không phải là sự tình tuyệt mật gì, nhưng thông thường chỉ có một số ít Ngụy Đế biết được, đại đa số mọi người không hề hay biết một chút nào. Tin tình báo bị khống chế trong một nhóm nhỏ, cũng sẽ không gây nên gợn sóng quá lớn.
Thế nhưng vào thời điểm hiện tại, Huyền Thiên Điện cũng đã hiển lộ ra rồi, chỉ cần không phải là người mù thì ai cũng có thể nhìn thấy được. Tại nơi đóng quân của tất cả các đại quân đoàn trong Tinh Giới, sự tình Huyền Thiên Điện hiển lộ, Đại Đạo tranh phong dần dần được tiết lộ ra ngoài, kết hợp cùng một chỗ với câu nói “Thiên Cơ biến, Huyền Thiên hiện” trước đây.
Nhân tâm khuấy động, người có tính cách ngay thẳng thì trực tiếp chạy tới hỏi Lý Vô Y việc này có thật hay không, người âm thầm tính toán thì yên lặng nhìn tình thế phát triển.
Sự tình Huyền Thiên Điện đã không thể che đậy được nữa, Lý Vô Y dứt khoát triệu tập tất cả các cường giả Ngụy Đế của Tinh Giới, công bố sự tình Huyền Thiên Điện và Đại Đạo tranh phong ra ngoài.
Mọi người xôn xao, cả đại điện trong khoảnh khắc nhao nhao thành một đoàn.
Lý Vô Y cuống quít cười khổ, sự tình hắn lo lắng nhất vẫn xảy ra rồi. Sự tình Huyền Thiên Điện được công bố ra, như vậy vấn đề mà Tinh Giới bên này phải đối mặt chính là, ai là người đi vào, ai lưu lại trấn thủ.
Nếu như tất cả mọi người đều tiến vào Huyền Thiên Điện, vậy thì các lộ đại quân của Tinh Giới sẽ lập tức bị chia rẽ. Đại trận của Ma tộc đã được kích phát, Ma Quật không ngừng xơi tái đất đai của Tinh Giới, nếu như không có Ngụy Đế tọa trấn, vậy thì ai sẽ là người ngăn trở sự công kích của đại quân Ma tộc? Chỉ sợ ngay cả một ít địa bàn còn lại cũng không thể bảo vệ được.
Nhưng khi gặp được cơ duyên cùng sự kiện trọng đại nhất từ xưa đến nay thì có Ngụy Đế nào lại tình nguyện bỏ qua chứ? Cũng không phải là nhân tâm ích kỷ, mà là vì mọi người vất vả tu luyện đến nay, bao nhiêu lần bồi hồi tại thời khắc sinh tử, bao nhiêu lần tranh đấu chém giết với người khác, không phải là vì hiện tại hay sao? Mặc dù có đại nghĩa bảo vệ chủng tộc đè người, nhưng cũng khó lòng ngăn cản được quyết tâm cùng khát vọng truy cầu võ đạo cao hơn của bọn hắn.
Không có ai có thể cướp đoạt loại quyền lợi này của bọn hắn, dù những Đại Đế kia còn ở nơi này cũng không có tư cách đó.
Loại sự tình này nếu như xử lý không tốt, nhân tâm nhất định sẽ tan rã, Tinh Giới hiện tại không thể bị giằng xéo hơn nữa. Lý Vô Y ngày thường đối mặt với sự tiếp cận của đại quân Ma tộc mà vẫn có thể khí định thần nhàn bố trí sắp xếp, nhưng vào giờ phút này khi đối mặt với đám Ngụy Đế trong đại điện, vậy mà lại không biết nên mở miệng khuyên bảo như thế nào.
Cãi nhau, mỗi người đều phát biểu ý kiến của mình, năm ba ngày sau, nửa điểm kết quả đều không có.
Đều không đi vào là không thực tế, Huyền Thiên Điện ở chỗ này, theo tốc độ ngưng thực của nó mà xem, e rằng không bao lâu sau sẽ triệt để thành hình. Đến khi cửa điện mở rộng ra, Ngụy Đế Tinh Giới không đi vào, Ma tộc Bán Thánh cũng sẽ không khiêm nhường, bọn hắn nếu như được thiên địa thừa nhận bên trong đó, vậy thì Tinh Giới bên này còn chơi cái gì?
Tất cả đi vào cũng không thực tế, cũng may Ma tộc bên kia e rằng cũng gặp phải vấn đề giống bọn hắn, chỉ có điều so sánh mà nói, tình cảnh của bọn hắn khá hơn bên này một chút, không có nhiều băn khoăn như Tinh Giới bên này.
Tại thời khắc mấu chốt, Chúc Viêm cùng Phục Truân cùng nhau hiện thân, Long Uy tràn ngập, cấm khẩu cả đại điện, không cho bọn hắn tiếp tục ồn ào nữa.
Rốt cuộc vẫn là dựa vào phương pháp bốc thăm để giải quyết việc này. Có người muốn tiến vào Huyền Thiên Điện, cũng có người muốn lưu lại trấn thủ, nếu như ai cũng không muốn bỏ qua cơ duyên, vậy thì chỉ còn có thể dựa vào vận khí.
Theo lời hai vị trưởng lão Long tộc nói, loại biện pháp này mặc dù ngu xuẩn một chút, nhưng cũng là tuân theo Thiên Mệnh, nếu như bốc không trúng, vậy có nghĩa là Thiên Mệnh không đứng về phía ngươi, cho dù tiến vào Huyền Thiên Điện thì e rằng cũng sẽ không có kết cục hay ho gì.
Lời này nghe không có đạo lý chút nào, nhưng uy hiếp của hai vị trưởng lão Long tộc bày ở đó, bọn hắn đã nói như vậy rồi, đâu còn ai dám phản kháng gì nữa?
Sau một phen bố trí, kết quả cuối cùng đã được định đoạt.
Tổng cộng có 30 vị Ngụy Đế được nhận vinh hạnh đặc biệt, được tiến vào Huyền Thiên Điện khi nó mở ra. Vẻ vui mừng lộ rõ trên nét mặt của bọn họ, nhưng đồng thời trong lòng cũng tràn đầy lo lắng.
Bọn hắn cũng đã nghe Lý Vô Y nói qua, mỗi lần Đại Đạo tranh phong diễn ra, số lượng Ngụy Đế vẫn lạc nhiều vô số kể, thông thường chỉ có một phần ba số người đi vào có thể còn sống trở ra, còn lại đều táng thân ở trong đó.
Nói một cách khác, 30 vị Ngụy Đế có tư cách tiến vào trong này, e rằng nhiều nhất chỉ có mười người có thể còn sống sót trở ra.
Bọn họ quay đầu nhìn lẫn nhau, trong số những người còn sống sót, sẽ có ngươi hay có ta?
Hết thảy việc này đều kết thúc, 30 vị Ngụy Đế kia trở về nơi đóng quân của bản thân, bế quan tịnh tu, chậm rãi đợi ngày đó đến. Trong khi các cường giả Ngụy Đế còn lại mặc dù buồn bực không vui, nhưng cũng chỉ có thể nhận mệnh. Cặp mắt của Chúc Viêm cùng Phục Truân quét qua một lượt, phàm là ai dám vi phạm, e rằng sẽ lập tức bị đem ra giết gà dọa khỉ.
Tại loại thời khắc mấu chốt này, hai vị trưởng lão Long tộc cũng sẽ không có nửa điểm nhân từ nương tay.
Mỗi ngày trôi qua, Ma Quật vẫn luôn cấp tốc khuếch trương ra ngoài, ăn mòn đất đai của Tinh Giới, trong khi Huyền Thiên Điện thì cắn nuốt linh khí trong thiên địa với một cực kỳ tốc độ khủng khiếp để ngưng thực sự tồn tại của mình.
Ngày qua ngày, linh khí của thiên địa Tinh Giới dần yếu kém đi một cấp.
Tuy nói sự yếu đi này cũng không phải là vĩnh cửu, chỉ cần có thời gian tích lũy là có thể khôi phục lại, nhưng lúc này e rằng cũng không phải là ba năm năm, mà là cần vài chục năm, trên trăm năm!
Nửa tháng sau ngày Dương Khai và Thanh Vũ Trúc gặp mặt trong đêm, một tiếng vù vù vang lên giữa trời đất, Dương Khai đang bế quan trong mật thất giống như có cảm ứng, bỗng nhiên trợn mắt, thân hình nhoáng lên một cái, liền đi ra bên ngoài.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời, một tòa đại điện nở rộ ngàn vạn hào quang, phổ chiếu thiên hạ, ngay cả hắc ám nồng nặc nhất cũng ngăn cản nổi quang mang như vậy, đều bị xua tan đi.
Âm thanh vù vù đúng là từ chỗ đại điện kia phát ra.
Một thân huyết dịch của Dương Khai không thể khống chế mà sôi trào lên, hắn chỉ cảm thấy giống như có đồ vật gì đó trong minh minh đang hô hoán mình, bảo mình tiến vào trong đại điện kia.
Nhẹ nhàng đặt tay lên ngực, hắn biết rõ đây là do một phần thiên địa ý chí trên người mình đang khuấy động.
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, Huyền Thiên Điện vậy mà mở ra vào thời điểm này!
Thanh Vũ Trúc đã từng nói qua, trong vòng một tháng, Huyền Thiên Điện sẽ mở ra, nhưng hắn cũng không ngờ rằng, chỉ mới nửa tháng qua đi, Huyền Thiên Điện vậy mà đã mở ra. Hơn nữa... Dương Khai nhíu mày cảm giác bốn phía, phát giác được linh khí trong thiên địa đã yếu kém đi một đoạn lớn. Trong khoảng thời gian này, mặc dù hắn đang bế quan, nhưng hắn vẫn biết bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì, biết rõ rất nhiều Ngụy Đế trong Tinh Giới đã tranh cãi về tư cách tiến vào trong đó.
Giờ phút này hắn chỉ có một cảm giác, Huyền Thiên Điện mở ra, ít nhất đã tiêu hao hết Linh khí trong trăm năm của Tinh Giới.