Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4227: Luyện Đan

Chương 4227: Luyện Đan


Sống sót qua khoảng thời gian gian khổ nhất, Dương Khai dần dần cảm thấy bụng mình không còn phồng lên như trước nữa, lực lượng Thuần Dương cũng đã bị hắn cô đọng bảy tám phần, điểm biến hóa rõ rệt nhất chính là màu vàng trên đạo ấn tăng thêm không ít.
Hắn một lần nữa lấy ra Nguyên Dương Huyền Sâm từ trong Thiên m ngọc hạp, sau đó hung hăng cắn mấy cái.
Lực lượng Thuần Dương màu vàng kia một lần nữa nổ tung trong thể nội, chèn ép lục phủ ngũ tạng của hắn, thuận theo huyết nhục và kinh mạch lan truyền toàn thân, thậm chí khiến cho cả người hắn tản mát ra kim quang nhàn nhạt.
Đạo ấn một lần nữa vận chuyển lực lượng, dẫn động Thuần Dương rót vào trong đó.
Trong một đoạn thời gian rất lâu sau đó, Dương Khai vẫn luôn lặp lại quá trình này.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, lực lượng Thuần Dương trong đạo ấn kia dần dần sung mãn, trong khi Nguyên Dương Huyền Sâm mà hắn đã tiêu tốn hai ba ức để đổi lấy cũng bị hắn “nhấm nháp” hầu như không còn.
Khi một điểm dược hiệu cuối cùng của Nguyên Dương Huyền Sâm tan ra trong bụng, lực lượng Thuần Dương tràn vào trong đạo ấn, Dương Khai bỗng nhiên cảm giác bản thân có mô ̣t tia biến hóa không tầm thường.
Trong lòng minh ngộ, hành Dương của bản thân đã thành, hắn chỉ còn lại cách Khai Thiên cảnh hai bước cuối cùng!
Mà hắn hiện tại, cũng đạt đến trình độ nửa bước Khai Thiên.
Bình thường mà nói, chỉ cần võ giả có thể ngưng luyện ra năm loại lực lượng thì liền có thể tự xưng là nửa bước Khai Thiên. Đây cũng không phải là một cảnh giới, nhưng lại có thể phát huy ra được lực lượng cường đại hơn Đế Tôn bình thường.
Nửa bước Khai Thiên có ý nghĩa trọng đại đối với những võ giả khác, , bởi vì tu luyện đến tình trạng này, bọn hắn đã có thể dòm ngó được cảnh giới Khai Thiên chân chính, thực lực cũng có sự tăng vọt về chất.
Nhưng đối với Dương Khai mà nói thì điều này lại không có tác dụng
gì.
Bởi vì khi hắn mới ngưng luyện bốn loại lực lượng thì đã có thể so đấu hơn thua với Khai Thiên hạ phẩm, trong khi bây giờ mặc dù đã luyện hóa Dương hành thất phẩm, thế nhưng hắn lại cần nhất tâm tam dụng, thời thời khắc khắc thôi động Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh để duy trì sự ổn định của đạo ấn, thực lực bản thân kỳ thực gia tăng không nhiều.
Đây chỉ vẻn vẹn là nhất tâm tam dụng, về sau nếu như lại ngưng luyện thêm hành m, vậy thì hắn sẽ phải nhất tâm tứ dụng, ảnh hưởng sẽ còn lớn hơn nữa.
Biện pháp tốt nhất chính là cô đọng hành Kim trước, từ đó mới có thể làm cho ngũ hành lập lại trật tự, giúp hắn không còn cần phải hao tâm tổn trí để duy trì sự vận chuyển của Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh nữa.
Thế nhưng tài liệu thượng phẩm khó tìm, ai biết lần sau lấy được là hành Kim hay là hành m?
Thu liễm tinh thần, kiểm tra bản thân, sau khi xác định không có tai hoạ ngầm gì, Dương Khai vào lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm, tính toán thời gian, lần luyện hóa Nguyên Dương Huyền Sâm này của mình đã tiêu tốn gần hai tháng.
Lượng thời gian này tuyệt đối không phải lâu lắm, nếu đổi lại là những võ giả khác, mặc dù cuối cùng cũng co ́thể thành công nhưng rất có thể sẽ phải tiêu tốn một năm nửa năm, thậm chí là ba năm năm năm.
Dù sao thì việc cô đọng lực lượng m Dương Ngũ Hành cũng tạo thành phụ tải cực lớn đối với đạo ấn của bản thân, nếu như nóng vội thì rất có thể sẽ dẫn phát phiền toái không cần thiết gì đó.
Tại thời điểm luyện hóa lực lượng m Dương Ngũ Hành, tên võ giả nào cũng đều phải cẩn thận từng li từng tí, lo sợ đạo ấn không chịu nổi áp lực bên ngoài.
Chỉ có thể loại nội tình hùng hồn như Dương Khai, lại phục dụng hơn mười giọt Đạo Nhất Thần Thủy, gia cố đạo ấn đến trình độ cực hạn mới có thể không để ý tới loại ảnh hưởng này.
Phất tay triệt thoái cấm chế của mật thất, không bao lâu sau, cửa phòng liền bị mở ra, Nguyệt Hà và bà chủ cùng nhau tiến vào, hai người hẳn là một mực chờ ở bên ngoài, nếu không sẽ không thể nào tiến vào nhanh như vậy được.
Khi đã yên vị trước mặt hắn, bà chủ nhìn hắn một cái, nói: "Thành công rồi sao?"
Dương Khai khẽ gật đầu.
Ba ̀chu ̉cảm thấy kinh ngạc: "Tốc độ thật mau."
Nguyệt Hà thì lại không cảm thấy kinh ngạc, lúc trước Dương Khai cô đọng hành Thổ trong Thái Khư cảnh hình như cũng chỉ cần bằng này thời gian.
"Vật ta muốn đâu?" Dương Khai nhìn về phía Nguyệt Hà.
"Đều ở nơi này." Nguyệt Hà lập tức đưa ra một mai không gian giới chỉ.
Dương Khai gật đầu tiếp nhận, thần niệm quét vào trong đó để điều tra.
Cùng lúc đó, bà chủ một tay điểm lên trán hắn, lực lượng trên người vô thanh vô tức phun trào, điều tra tình huống trong đạo ấn của hắn.
Một hồi lâu sau, sau khi xác định Dương Khai thật sự không có vấn đề gì, nàng mới thu tay lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn hắn: "Tiểu tử, con đường này của ngươi rất hung hiểm, rất có thể sẽ dẫn tới họa sát thân, dù không có họa sát thân thì cũng sẽ có hiểm trở trùng điệp, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ."
Dương Khai cười hắc hắc: "Bà chu ̉đã nói nhưng lời này rất nhiều lần, nhưng ta đã được trời cao ưu ái như thế, nếu không thử một phen thì tương lai nhất định hối hận, về phần hiểm trở và hung hiểm. . .
Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn a!"
Hắn ngay từ đầu trong tình huống không biết chút gì đã luyện hóa được tinh hoa của Bất Lão Thụ, có được xuất phát điểm cực cao, về sau lại được Kim Ô Chân Hỏa, sau đó lại được long châu của Cự Long Thổ hệ. . .
Có được dạng nội tình cùng ưu thế hùng hồn như thế này, Dương Khai sao lại không cố gắng tấn thăng Khai Thiên thượng phẩm một phen? Người thường đi chỗ cao, nước thường chảy chỗ trũng, đây là đạo lý tuyên cổ.
Ba ̀chủ khẽ gật đầu, không nói gì nữa.
Dương Khai lại hỏi: "Huyết Yêu Động Thiên kia khi nào mở ra?"
Ba ̀chủ huơ huơ ống tay áo, nói: "Ta đã sai người tỉ mỉ chú ý, tạm thời còn chưa có động tĩnh, chỉ sợ là cần phải chờ thêm mấy tháng."
"Vậy làm phiền bà chủ tiếp tục chú ý, ta muốn bế quan, nếu như Huyết Yêu Động Thiên bên kia có tin tức gì, xin báo cho ta biết một tiếng."
"Yên tâm đi, sẽ không để cho ngươi bỏ lỡ cơ hội này." Bà chủ giận giận nhìn hắn một cái, biết hắn còn có việc phải bận rộn, nên sau khi căn dặn vài câu thì liền mang theo Nguyệt Hà lui ra ngoài.
Trong mật thất, Dương Khai một lần nữa mở ra cấm chế, thoáng
nghỉ ngơi hai ngày, khôi phục lại tinh thần đã mệt mỏi của mình.
Hai ngày sau, Dương Khai tế ra một cái lò luyện đan, lại lấy ra không gian giới chỉ trước đó Nguyệt Hà giao cho hắn, ngoài ra còn có đan phương Thiên Nguyên Chính Ấn Đan đấu giá được từ chỗ phòng đấu giá Đan Hà.
Hắn muốn luyện chế Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia!
Thứ này giá trị liên thành, trước đó Diệp Kiếm và Đằng Vương vì linh đan kia có thể kêu giá tới hơn 20 triệu, một khi Dương Khai thật sự luyện chế ra được thứ này, vậy thì sau này Hư Không Địa sẽ không cần tiếp tục phát sầu về vấn đề tiền bạc nữa.
Từ hai tháng trước, Dương Khai đã phân phó Nguyệt Hà chiếu theo đan phương mua sắm tài liệu luyện đan, Thiên Điểu Tinh Thị là một cái Tinh Thị cỡ lớn, trong này thứ gì cũng có, huống hồ còn có chỗ
dựa là thế lực chuyên thu thập tình báo như Đệ Nhất Khách Điếm, mua sắm tài liệu trên đan phương cũng không phải chuyện khó gì.
Bây giờ trong không gian giới chỉ kia có khoảng chừng 200 phần tài liệu luyện chế Thiên Nguyên Chính Ấn Đan.
Đan này dành cho võ giả Đế Tôn cảnh phục dụng, là linh đan tăng tỉ lệ tấn thăng Khai Thiên, cho nên cấp bậc cũng không phải rất cao, chỉ vì tài liệu chính tuyệt tích nên mới thất truyền.
Trình độ luyện đan của Dương Khai cũng đủ để luyện chế ra Thiên Nguyên Chính Ấn Đan này, bất quá có thể luyện chế ra cấp bậc gì, vậy thì không nói chính xác được. Dương Khai không trông cậy vào việc ăn vào một miếng liền biến thành mập mạp, luyện chế ra đan văn đan vân gì đó, chỉ cần 200 phần tài liệu này có một thành luyện chế thành công thì đã là thu hoạch lớn.
Một lát sau, Dương Khai lấy ra một chút đan phấn đến, chính là thứ hắn bóc xuống từ trên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan trước đó, bóp một chút bỏ vào miệng nhấm nháp, từ dược lực đẩy ngược ra quá trình luyện chế, các loại suy nghĩ trong đầu nảy lên giống như điện quang hỏa thạch.
Đến tận nửa tháng sau, Dương Khai mới có thể lập kế hoạch trong lòng, lên lô luyện đan.
Thiên Nguyên Chính Ấn Đan có thể gia tăng tỷ lệ võ giả tấn thăng Khai Thiên, Thiên Địa Nguyên Dịch cũng có tác dụng như vậy, lúc trước lão Bạch tấn thăng bị quấy nhiễu, kém chút nữa thân tử đạo tiêu, Dương Khai chính là dùng Thiên Địa Nguyên Dịch để hắn về từ
bên bờ sinh tử.
Có điều tương đối mà nói, Thiên Nguyên Chính Ấn Đan dùng Thiên Địa Nguyên Dịch làm chủ tài liệu để luyện chế thành có công hiệu càng thêm cường đại một chút, nó chẳng những có thể giúp cho võ
giả cảm ngộ khí tức thiên địa sơ khai mà còn có thêm hiệu quả vững chắc đạo ấn.
Hơn nữa, một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan chỉ cần một giọt Thiên Địa Nguyên Dịch là được.
Lúc trước Dương Khai vì cứu về lão Bạch đã cho hắn phục dụng gần hai bình Thiên Địa Nguyên Dịch, hai bình Thiên Địa Nguyên Dịch kia có thể luyện chế đến mấy chục viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, phương diện tiêu hao giữa hai bên không thể nào đánh đồng được.
Tầm nửa ngày sau, Dương Khai đang hết sức chuyên chú luyện đan bỗng nhiên nhíu mày, ngửi được một cỗ mùi khét, không khỏi thở dài một tiếng, dừng lại động tác tay của mình.
Lô hỏa dập tắt, mở ra đan lô, mùi khét càng thêm nồng đậm, gần như có hơi gay mũi.
Đây là lần đầu tiên luyện chế, xem như thất bại, không thể nắm chắc tốt ho ̉a hầu tại thời khắc mấu chốt, một lò tài liệu triệt để báo hỏng.
Đây cũng là bình thường, Dương Khai mặc dù có luyện đan chi đạo không tầm thường, nhưng dù sao cũng là lần đầu luyện chế Thiên Nguyên Chính Ấn Đan này, các loại trình tự cũng không quen thuộc. Hắn cũng không nghĩ rằng chỉ thử một lần là có thể luyện thành, vì vậy cũng không nhụt chí, sau khi nghỉ ngơi sơ sơ, hắn suy xét lại địa
phương mình phạm sai lầm một chút, rồi lại bắt đầu luyện chế lần thứ hai.
Lại nửa ngày sau, lô tài liệu thứ hai báo hỏng, trong lò đan lại bốc lên một mùi khét lẹt.
Lần này Dương Khai cũng không phạm sai lầm tại trình tự trước đó, chỉ là xảy ra chút vấn đề ở một chỗ khác.
Luyện đan xưa nay vẫn luôn nghiêm cẩn như vậy, bất kỳ sai lầm nhỏ xíu cũng đều có thể dẫn đến chỉnh thể thất bại, cũng chính bởi vì nguyên nhân này, mặc kệ ở nơi nào, Luyện Đan sư vẫn luôn được người ta truy cầu, giá cả của các loại linh đan trân quý cũng một mực tăng cao không hạ như vậy.
Một tháng sau đó, Dương Khai không ngừng thử nghiệm việc luyện chế Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, tổng kết kinh nghiệm dựa trên cơ sở thất bại, cải tiến thủ pháp, nắm chắc hỏa hâ ̀u từng giây từng phút.
Mỗi một lần thất bại đều làm cho hắn nghĩ lại thật lâu, mỗi một lần phạm sai lầm đều giúp cho hắn trưởng thành hơn một chút.
Nương theo những gì bà chủ suy tính trước đó, giá trị của một phần tài liệu này, ngoại trừ Thiên Địa Nguyên Dịch ra thì có giá gần mười vạn, nếu như cộng thêm Thiên Địa Nguyên Dịch thì liền không có
cách nào tính toán, nhưng ít nhất cũng cỡ trăm vạn.
Trong khoảng thời gian này, số lượng tài liệu Dương Khai luyện chế thất bại đâu chỉ là 100 phần, nói một cách khác, hơn một ức của hắn đã trôi theo dòng nước.
Có điều loại đầu tư này là đáng giá, chỉ cần có thể luyện chế thành công Thiên Nguyên Chính Ấn Đan thì đó sẽ là một con đường phát tài liên miên bất tuyệt!
Dương Khai không khỏi nghĩ tới tiểu sư tỷ, trên luyện đan chi đạo, hắn tất nhiên cũng có chút thiên phú, thế nhưng tiểu sư tỷ Hạ Ngưng Thường thân là Dược Linh Thánh Thể, trời sinh là người giỏi luyện đan, nếu như nàng đang ở đây thì nhất định có thể làm tốt hơn mình một chút.
Thẳng đến một ngày nào đó vào một tháng sau, Dương Khai mới lấy ra một viên linh đan từ trong lò luyện.
Viên linh đan này và viên linh đan hắn trước đó cạnh tranh được trong phòng đấu giá về cơ bản là giống nhau như đúc. Nhẹ nhàng chà xát một tầng đan phấn xuống, bỏ vào nhấm nháp trong miệng, bất kể là cảm giác hay là dược hiệu thì cũng đều không khác nhau bao nhiêu.
Dương Khai nhẹ nhàng thở hắt ra, biết mình coi như luyện chế thành công.
Tổng cộng tốn hơn một trăm phần tài liệu và thời gian một tháng, luyện chế thành công viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan đầu tiên, thật đúng là không dễ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất