Chương 4461: Bại lộ
Không bao lâu sau, lại có năm vị Lục Phẩm lục tục đi vào, ngồi ở hai bên.
Tội Minh có tổng cộng mười vị Lục Phẩm, sau khi Vô Niệm bị giết thì chỉ còn lại có chín vị, có thể nói, giờ phút này chiến lực cao nhất của Tội Minh đã hội tụ về một nơi.
Hôi Cốt không khỏi có hơi hết hồn hết vía, từ khi hắn gia nhập Tội Minh đến nay, đây là lần đầu thấy được tình cảnh lớn như vậy, trong dĩ vãng chưa bao giờ có một lần nào như thế này, toàn bộ Lục Phẩm của Tội Minh đều tụ tập ở một chỗ.
Hoàng Tuyền Thiên Quân triệu tập toàn bộ Lục Phẩm tới đây, hiển nhiên là Tội Minh bên này muốn có đại động tác gì đó.
Hôi Cốt Thiên Quân ngồi ở vị trí của mình, nhìn mặt mà nói chuyện, phát hiện đại đa số người ở đây cũng không biết vì sao Minh Chủ
triệu tập mình, Thần Niệm của bọn họ không ngừng dũng động qua lại trong đại điện, lặng lẽ trao đổi.
Có một người chợt đứng dậy, ôm quyền nói: "Minh Chủ, không biết kêu chúng ta tới đây là vì chuyện gì?"
Hoàng Tuyền Thiên Quân nhìn về phía người kia, khẽ gật đầu: "Bình tĩnh chớ nóng, đến lúc đó bọn ngươi sẽ tự được, nếu đã đủ người, vậy liền đi theo ta một chuyến đi."
Nói xong, hắn đứng lên, bước đi xuống dưới.
Mọi người không dám thờ ơ, đều rối rít đuổi theo.
Đi tới ngoài phòng, lại thấy một nhóm thành viên của Tội Minh tụ tập, số người tối thiểu cũng hơn trăm, người người đều là Tứ Phẩm trở lên, dàn sẵn trận địa sẵn sàng chào đón quân địch.
"Tham kiến Minh Chủ!"
Lúc Hoàng Tuyền Thiên Quân hiện thân, mọi người cùng nhau hô to lên, âm thanh vang vọng khắp Cửu Tiêu.
Hoàng Tuyền Thiên Quân khẽ gật đầu, vung tay lên: "Lên đường!"
Chỉ trong nháy mắt, một mảng lớn Lưu Quang bay lên từ Hoàng Tuyền Quật, cấp tốc chạy băng băng về một hướng khác.
Giờ khắc này, gần như tất cả lực lượng của Tội Minh đều được điều
động, cho dù còn có thành viên ở lại, nhưng bất quá cũng chỉ là trên dưới Tứ Phẩm, hang ổ trống không, nếu như có cường giả đánh bất ngờ thì sẽ có thể san bằng Hoàng Tuyền Quật thành bình địa chỉ trong một hai giây.
Hôi Cốt Thiên Quân sợ hết hồn hết vía, bởi vì phương hướng đám người Tội Minh đi tới, lại là nơi Dương Khai đang mai phục! Nếu như không có gì ngoài dự liệu xảy ra, vậy thì không bao lâu sau, song phương sẽ liền đụng mặt nhau.
Dương Khai tất nhiên cường đại, nhưng lần này Tội Minh dốc hết tinh nhuệ, từ Minh Chủ Hoàng Tuyền Thiên Quân, cho tới rất nhiều khai thiên Tứ Phẩm, Dương Khai dù có mạnh hơn nữa thì cũng không có khả năng ngăn trở được dòng lũ cuồn cuộn này.
Có thể đoán được, một khi song phương gặp gỡ, Dương Khai nhất định sẽ nhận lấy bi kịch thu tràng, bây giờ tài sản tính mạng của hắn liên quan chặt chẽ với Dương Khai, nếu Dương Khai xảy ra chuyện, hắn cũng khó bảo toàn bản thân.
Phải đưa tin qua đó!
Hôi Cốt Thiên Quân tâm niệm vừa động, đang chuẩn bị đưa tin Dương Khai, cảnh giới cho hắn thì chợt thấy hai bên trái phải có người xích lại gần.
Nghiêng đầu nhìn lại, thì ra là hai vị Phó Minh Chủ của Tội Minh, Kim Cương Thiên Quân và Liệt Hỏa Thiên Quân đang một tả một hữu theo sát hắn.
Bốn mắt mắt đối mắt, Liệt Hỏa khẽ mỉm cười với hắn, Kim Cương Thiên Quân lại nói: "Hôi Cốt huynh hình như có hơi khẩn trương?"
Hôi Cốt miễn cưỡng cười một cái: "Phó Minh Chủ nói đùa, ta chỉ đang lo lắng cho Hoàng Tuyền Quật bên kia, Minh Chủ lần này rốt cuộc muốn làm gì? Chúng ta xuất động toàn bộ Lục Phẩm, nếu như tổng đàn bên kia có cường địch xông vào, chỉ dựa vào những thành viên đồn trú ở đó thì sợ là vô lực ứng đối a."
Kim Cương Thiên Quân lắc đầu nói: "Minh Chủ tự có tính toán, bất quá nếu hắn không nói, chúng ta cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ để ý nghe lệnh làm việc là được."
Hôi Cốt kinh ngạc: "Phó Minh Chủ cũng không biết dự định của Minh Chủ ư?"
Kim Cương Thiên Quân nói: "Không thì Hôi Cốt huynh đi hỏi một chút?"
Hôi Cốt ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Hoàng Tuyền Thiên Quân một cái, sau đó lắc đầu nói: "Thôi, nếu Minh Chủ đã có suy tính thì có hỏi cũng vô dụng."
Kim Cương Thiên Quân cười ha hả vỗ vỗ bả vai hắn: "Thả lỏng một chút, Hoàng Tuyền Quật mặc dù là tổng đàn của chúng ta, nhưng không có gì phải lo, dù bị người ta phá vỡ thì Tội Tinh này lớn như vậy, chỉ cần chúng ta ở đây, nơi nào không thể an thân?"
Phó Minh Chủ cũng gật đầu với Hôi Cốt.
Hai người này không nói thêm gì nữa, sau đó một đường bay nhanh theo Hoàng Tuyền Thiên Quân. Hôi Cốt mấy lần muốn thoát khỏi Kim Cương Thiên Quân và Liệt Hỏa Thiên Quân, nhưng lại đều không có cách nào được như ý, hai người này chặt chẽ thủ ở hai bên người hắn, một tấc cũng không rời.
Trái tim của Hôi Cốt từ từ chìm xuống, cảm giác không ổn trong lòng bộc phát càng thêm mãnh liệt.
Đám người Dương Khai mai phục trong sơn cốc kia, chờ khoảng một canh giờ, quả nhiên có một đội tuần tra mười hai người của Tội Minh đi qua nơi này, hoàn toàn tương xứng với tình báo mà Dương Khai nhận được.
Bùi Văn Hiên và Duẫn Tân Chiếu sớm có chuẩn bị, mười hai người này vừa bước vào vòng vây thì liền bị hai người xuất thủ đánh cho đầu óc choáng váng, kẻ dẫn đầu của một nhánh trung đội tuần tra này bất quá là Khai Thiên Ngũ Phẩm, sao có thể là đối thủ của hai vị
Lục Phẩm được?
Dương Khai thậm chí còn chưa xuất lực, mười hai người đều đã rối rít bị bắt giữ tại chỗ rồi.
Trang Vi hưng phấn xông lên, trong tay xách theo một thanh trường kiếm, không để ý tới những lời cầu khẩn và la mắng của mười hai người kia, một kiếm chém chết hết tất cả kẻ địch tại đây.
Từng đạo Hắc Quang từ cổ tay của những thành viên Tội Minh kia bay ra, bám vào trong Kim Hoàn trên cổ tay của Trang Vi, chỉ trong nháy mắt liền giúp cho hắn thắp sáng lên bốn năm vì sao.
"Ha ha ha!" Trang Vi cười to.
Số lượng sao trên cổ tay hắn, vốn không chênh lệch với Dương Khai bao nhiêu, thông qua trận chiến này, đã lập tức vượt qua!
“Mua chương chính chủ, liên hệ Tại Hạ Bất Tài.”
Hắn xoay người, ôm quyền khom người với Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên, nói: "Đa tạ hai vị sư huynh!"
Duẫn Tân Chiếu mỉm cười gật đầu, vỗ vỗ bả vai hắn: "Sau này rể ở Âm Dương Thiên, chớ có quên sư huynh là được!"
Trang Vi chân thành nói: "Sư huynh hiện tại có ơn tài bồi, sư đệ cả đời không dám quên!"
Dương Khai thờ ơ lạnh nhạt, bỗng nhiên nhíu mày một cái, nghiêng đầu nhìn về một hướng, kinh nghi hô lên một tiếng.
"Thế nào?" Bùi Văn Hiên nhìn theo ánh mắt của hắn, ngay sau đó sắc mặt đại biến: "Không ổn, đi mau!"
Ở bên kia bầu trời, lít nha lít nhít Lưu Quang, khí thế hung hăng bay thẳng về phía này.
Bây giờ trên Tội Tinh này, thế lực lớn nhất ắt hẳn chính là Tội Minh, mà thế lực duy nhất có thể điều động nhiều nhân thủ như vậy thì cũng chỉ có Tội Minh!
Dương Khai cũng trong lòng giật mình, mặc dù hắn đã sớm có chủ ý mượn đao giết người, cũng một mực tìm cơ hội bại lộ hành tung của nhóm mình, để cho người của Tội Minh chặn lại Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên, nhưng hắn thật sự không ngờ rằng, còn không đợi cho
kế hoạch của hắn được áp dụng, Tội Minh bên kia đã tiên phát chế nhân trước rồi.
Tội Minh làm sao biết được hành tung của nhóm mình? Trừ phi Hôi Cốt Thiên Quân mật báo!
Nhưng Hôi Cốt bị chế ngự trong trung nghĩa phổ, trừ phi hắn không muốn sống, nếu không thì sẽ không thể nào làm ra loại chuyện tự đào mộ cho mình như thế này.
Nếu không phải như thế, vậy thì chỉ còn một khả năng! Thân phận của Hôi Cốt đã bại lộ, Tội Minh bên kia tương kế tựu kế!
Quả nhiên không thể coi thường người tài giỏi trong thiên hạ, Dương Khai cảm khái trong lòng, mặc dù hơi sai lệch với kế hoạch của mình, nhưng kết quả cuối cùng thì lại không sai biệt lắm.
Lấy tính mạng của một đội tuần tra mười hai người làm mồi nhử, dẫn nhóm người mình mắc câu, tên Minh Chủ Hoàng Tuyền Thiên Quân của Tội Minh thật đúng là lòng dạ ác độc.
Trong giây phút điện quang hỏa thạch, các loại suy nghĩ quay cuồng trong đầu, Dương Khai liền quay đầu bỏ chạy.
Bốn bóng người bỗng nhiên hiện thân ở hậu phương, người người đều có tu vi Khai Thiên Lục Phẩm, người dẫn đầu mặc áo mãng bào, thân hình anh vĩ, nhẹ nhàng đánh ra một chưởng về phía đối phương, miệng nói: "Nếu đã đến, vậy thì đều lưu lại cả đi!"
Lực lượng hùng hồn của Khai Thiên Lục Phẩm lan tràn ra, ba tên Lục Phẩm còn lại cũng đồng loạt ra tay.
Duẫn Tân Chiếu Bùi Văn Hiên sắc mặt đại biến!
Bốn vị Lục Phẩm xuất hiện ở phía sau này thi triển ra thế giới vĩ lực vô cùng hùng hồn và tinh thuần, hiển nhiên đều là Lục Phẩm đã tấn thăng không biết bao nhiêu năm, tân tấn võ giả như bọn họ tuyệt
đối không thể nào đánh đồng được.
Mặc dù bọn họ trực tiếp thành tựu Lục Phẩm, khởi điểm có thể cao hơn người ta một chút, thế nhưng năm tháng lắng đọng lại tạo thành chênh lệch thật lớn không thể đền bù được.
Nói một cách khác, bọn họ không phải là đối thủ của bất kỳ người nào trong bốn vị Lục Phẩm này, chớ đừng nói chi là bốn người này đồng thời liên thủ.
Hai người ráng sử dụng một đạo thần thông, muốn phá vòng vây, nhưng lại không ngoài ý liệu, bị người mới tới chặn lại.
Xoạt xoạt xoạt...
Từng đạo âm thanh xé gió vang lên, bỏ qua cơ hội chạy thoát thân ngắn ngủi này, bốn phương tám hướng lần lượt có từng bóng người hạ xuống, bao vây đám người Dương Khai nước chảy không lọt!
Sắc mặt của Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên đều trở nên xanh mét.
Trang Vi run lẩy bẩy, còn tên Mạc Thắng kia thì lại biểu tình yên lặng, an tĩnh đứng ở một bên.
thần niệm cảm giác quét qua, trái tim của hai người Duẫn Tân Chiếu và Bùi Văn Hiên liền chìm thẳng xuống đáy cốc.
Đám người bao vây bọn họ từ tứ phía này, không chút keo kiệt thúc giục lực lượng của bản thân, biểu dương sự cường đại của bản thân,
thông qua cảm giác của bọn họ, nơi này đang có chín vị Tội Minh Lục Phẩm hội tụ, Lục Phẩm trở xuống còn có trên trăm người.
Trận thế như thế, gần như có thể nói là chắp cánh khó thoát!
"Dương Khai ngươi dám bán đứng chúng ta?" Duẫn Tân Chiếu nghiêng đầu căm tức nhìn Dương Khai, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, hắn đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, mà khả năng lớn nhất chính là bị Dương Khai bán đứng.
Dương Khai mắt lạnh nhìn hắn: "Ngu si!"
Mặc dù hắn quả thật có ý định này, cũng một mực nghĩ kế hoạch, nhưng cục diện trước mắt không có liên quan gì tới hắn. Tội Minh điều động nhiều Khai Thiên Lục Phẩm như vậy, từ đó có thể thấy được quyết tâm của bọn họ, ngay cả hắn cũng vô lực chống lại, muốn sống thì chỉ có chạy trốn.
Nếu như không phải là không có cách nào chắc chắn thân phận của Hôi Cốt đã bại lộ hay chưa, vậy thì ngay từ lúc vòng vây này được tạo thành thì hắn đã thi triển Không Gian Pháp Tắc chạy trốn rồi.
Tội Minh cường giả như mây, hắn thật sự không phải là đối thủ, nhưng nếu muốn chạy thì Tội Minh cũng đừng hòng ngăn cản hắn.
Ẩn ẩn liếc mắt nhìn về phía Hôi Cốt bên kia, Dương Khai chợt nhíu mày một cái.
Với nhãn lực của hắn, sao còn không nhìn ra Hôi Cốt bây giờ đang bị hai vị Lục Phẩm áp sát hai bên, căn bản là ngay cả một chút tự do cũng không có!
Chẳng trách Tội Minh hành động lớn như vậy, nhưng Hôi Cốt ngay cả một tin tức cũng không truyền tới, không phải là hắn không muốn, mà là không làm được.
Nhìn dáng dấp quả thật đúng như những gì mình suy đoán, thân phận của Hôi Cốt đã bị bại lộ, cục diện hiện tại, chính là do Tội Minh bên kia tương kế tựu kế.
"Tội Minh Hoàng Tuyền, bái kiến mấy vị tiểu hữu!" Nam tử mặc áo mãng bào ngăn trở mọi người từ phía sau hơi chắp tay nói.
"Hoàng Tuyền Thiên Quân, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!" Duẫn Tân Chiếu cưỡng ép trấn định, trong lòng cũng giật mình, vị này lại là Tội Minh Minh Chủ ư.
Hoàng Tuyền Thiên Quân mỉm cười nói: "Hư danh đối với ta bất quá chỉ như phù vân, tiểu hữu khách khí."
"Thiên Quân đường xa tới, có gì chỉ giáo?" Duẫn Tân Chiếu cau mày hỏi, cục diện hiện tại, Cửu Tử Nhất Sinh, sơ sót một cái là sẽ xong
đời ở đây. Những tội nhân trên Tội Tinh này đều là những hạng người cùng hung cực ác, giết người không chợp mắt, bây giờ mặc dù hắn đã tấn thăng Lục Phẩm, thực lực cũng coi như không tầm thường, nhưng trong cục diện này, một tên Lục Phẩm tân tấn không đến mấy năm căn bản là không dấy lên được đợt sóng gì.
"Chư vị tiểu hữu giết nhiều người của Tội Minh ta như vậy, ta đây làm Minh Chủ, dĩ nhiên là phải cho thủ hạ một câu trả lời." Hoàng Tuyền Thiên Quân vẻ mặt ôn hòa, nhưng hắn càng như vậy thì càng làm cho người ta sợ hãi trong lòng.