Chương 4491: Mưu đồ bí mật
Nửa canh giờ sau, Dương Khai một lần nữa từ trên xà nhà rơi xuống, rón rén đứng bên giường Miêu Hồng.
Trong không khí còn có chút mùi máu tanh nhàn nhạt, máu Miêu Hồng phun ra đã bị bọn thủ vệ quét sạch sẽ.
"Để tiểu huynh đệ chê cười." Miêu Hồng bỗng nhiên mở mắt ra.
Dương Khai giật mình, vừa rồi hắn còn tưởng rằng Miêu Hồng đã hôn mê, bây giờ xem ra, tên này là đang giả bộ bất tỉnh thôi, mà lại nghe giọng nói chuyện lúc này lại lạnh nhạt như vậy, để Dương Khai không khỏi phỏng đoán hắn có phải đã sớm biết phu nhân nhà mình cấu kết cùng nam nhân khác hay không.
Mà lại thành chủ phu nhân kia cũng điên rồi, Miêu Hồng đều đã biến thành như này, thế mà còn cố ý chạy tới kích thích hắn, đổi lại người bình thường, chỉ sợ đã bị tức đến chết luôn, Miêu Hồng còn có thể sống sót, có thể thấy được hắn tuyệt đối là hạng người co ́thể ẩn
nhẫn cực tốt.
Dương Khai không khỏi thổn thức, hắn mặc dù đi khắp nơi nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa từng gặp qua loại chuyện này, cũng xác nhận phỏng đoán mình trước đó, chuyến này mình đến Thiên Võ thành, đúng là quấn vào trong một mớ phiền toái.
"Đan dược của tiểu huynh đệ quả nhiên thần hiệu!" Miêu Hồng khen một tiếng, hắn rõ ràng cảm giác được khí huyết trong cơ mình đang chầm chậm khôi phục, nếu nói trước đó còn ôm tâm thái lấy ngựa chết làm ngựa sống, vậy bây giờ đối với Dương Khai đã nhiều hơn một phần tín nhiệm, "Chuyện cho tới bây giờ, chắc hẳn ngươi cũng đoán được, trước đó ngươi thủ hạ đến hiến thuốc cũng không phải là do bổn thành chủ bắt giữ, mà là một người hoàn toàn khác, những người kia. . . Muốn bổn thành chủ chết!"
Dương Khai cau mày nói: "Nếu là như vậy, bọn hắn vì sao không trực tiếp động thủ với thành chủ?" Lấy trạng thái hiện tại của Miêu Hồng, chắc
hẳn cũng không có năng lực phản kháng gì.
Miêu Hồng hừ lạnh: "Nếu bọn họ động thủ, tất nhiên sẽ lưu lại rất nhiều vết tích, ta có một vị bằng hữu ít ngày nữa sẽ đến Thiên Võ thành, nếu bị hắn nhìn ra sơ hở, những người kia sẽ không có đường sống."
Dương Khai bừng tỉnh đại ngộ, giờ mới hiểu được thành chủ phu nhân kia vì sao cố ý chạy tới, ngôn ngữ ác độc kích thích Miêu Hồng, nguyên lai là muốn chuyển biến xấu thương thế của hắn, gia tốc tử vong của hắn.
Bằng hữu trong miệng Miêu Hồng hẳn là Cao Hâm Bằng. Lấy nhãn lực cùng lịch duyệt của một vị Thiên Đan sư, như Miêu Hồng thật là bị người giết chết, hắn nhất định có thể nhìn ra, nếu là tự nhiên tử vong, vậy không có biện pháp gì.
"May mà trời không tuyệt đường người, để bổn thành chủ gặp tiểu huynh đệ ngươi, tiểu huynh đệ, ngươi vừa mới cho ta phục dụng đan
kia, không biết có còn nữa không?"
"Đan dược là có." Dương Khai gật gật đầu, "Chẳng qua hiện nay lại là có một cọc phiền phức."
"Phiền phức gì?"
Dương Khai chép miệng một cái: "Lúc ta luyện chế đan dược này cũng không biết tình hình chỗ thành chủ là như vậy, cho nên cũng không có cân nhắc quá nhiều, mà phục dụng Khí Huyết Đan cố
nhiên có thể kích phát khí huyết cho thành chủ, nhưng lại cần vật đại bổ phụ tá để bổ khuyết bản thân, nếu không sẽ chỉ tiêu hao tiềm lực của thành chủ, mặc dù có thê ̉vượt qua nan quan trước mắt, về sau cũng hậu hoạn vô tận."
Miêu Hồng giật mình: "Thì ra là thế!" Hắn biết Dương Khai không nói sai, hắn ăn vào Khí Huyết Đan, bây giờ hiệu quả như nào mình cũng biết.
Nghĩ nghĩ, khẩn thiết nhìn qua Dương Khai: "Tiểu huynh đệ người tốt làm đến cùng, những ngày này còn muốn làm phiền ngươi thay bổn thành chủ mang chút bồi bổ đến, lấy thân thủ của tiểu huynh
đệ, chỉ cần cẩn thận, xuất nhập nơi đây hẳn là không vấn đề gì, nếu bổn thành chủ co ́thể giữ được tính mệnh, ngày sau nhất định có thâm tạ."
Dương Khai bất đắc dĩ nói: "Cũng chỉ có thể như vậy."
Lúc đầu chỉ muốn đến phủ thành chủ tìm hiểu tình huống, không ngờ bây giờ thành cục diện như vậy, coi là thật làm cho người ta không nói được lời nào.
"Thành chủ, thủ hạ kia của ta còn bị phủ thành chủ giam giữ đây, bây giờ cũng không biết sinh tử!" Dương Khai chợt no ́i.
Miêu Hồng trầm ngâm chốc lát nói: "Ta cho ngươi một tín vật, ngươi
đi tìm một người gọi Hoàng Đạt, hắn chính là chấp sự phủ thành chủ ta, có hắn giúp đỡ, thủ hạ kia cảu ngươi không có gì lo lắng tính mạng."
Miêu Hồng mặc dù trên cơ bản xem như bị thành chủ phu nhân giam lỏng ở chỗ này, nhưng nhất định còn có một số thủ hạ trung dũng chi sĩ, chấp sự Hoàng Đạt chắc hẳn chính là một trong số đó.
Nói rồi, từ phía dưới gối đầu lấy ra một khối ngọc bội lớn chừng bàn tay.
Dương Khai tiếp nhận, "Nếu là Hoàng Đạt hỏi về thành chủ. . ." Miêu Hồng ánh mắt lóe lên một cái: "Có thể nói rõ sự thật!" "Hiểu rồi!"
Miêu Hồng lại chỉ rõ cho Dương Khai vị trí Hoàng Đạt ở, Dương Khai lúc này mới cáo từ rời đi.
Phủ thành chủ diện tích không nhỏ, trước đó Dương Khai thoáng dạo qua một vòng, bao nhiêu cũng có chút ấn tượng, được Miêu Hồng chỉ dẫn, rất nhanh tìm được nơi Hoàng Đạt ở.
Ban đầu gặp mặt tự nhiên có chút hiểu lầm, Dương Khai lấy ra tín vật kia, Hoàng Đạt lộ ra vẻ rất là kích động, quả nhiên hỏi thăm về Miêu Hồng.
Dương Khai cũng nói thật cho hắn, Hoàng Đạt vừa mừng vừa sợ. Lại
nhắc đến Sử Minh Huy, Hoàng Đạt mới hiểu được nguyên lai Sử Minh Huy là thủ hạ củaDương Khai.
"Ngươi cứ yên tâm, Sử Minh Huy tạm thời chỉ là bị giam trong địa lao, không có gì đáng ngại, mà lại phủ thành chủ bây giờ chính là thời buổi rối loạn, những người dụng ý khó dò kia cũng không muốn phức tạp, trước khi đại sự ở đây hết thảy đều kết thúc, Sử Minh Huy là không có nguy hiểm tính mạng, nếu thật có gì ngoài ý muốn, lão hủ cũng có thể chiếu ứng một hai." Hoàng Đạt bảo đảm nói.
"Vậy làm phiền Hoàng chấp sự." Dương Khai khách khí một tiếng.
Bận rộn một đêm, đến khi Dương Khai trở lại chỗ ở, thiên cơ đã sáng lên.
Một lát sau, Đỗ Du Du rửa mặt sạch sẽ đến đây ân cần thăm hỏi, Dương Khai đưa một trang giấy đã sớm chuẩn bị xong cho nàng, đuổi nàng ra ngoài mua đồ.
Miêu Hồng cần đồ bồi bổ, nhưng lấy tình hình bây giờ của hắn, mặc dù có nội tình Thiên giai đỉnh phong, chỉ sợ quá bổ không tiêu nổi, Dương Khai còn cần dùng biện pháp ôn hòa chút.
Chế biến thuốc thang là ổn thỏa nhất.
Đỗ Du Du cũng không biết Dương Khai muốn làm gì, ưu điểm lớn nhất của nàng chính là nghe lời, rất nhanh mua đồ trở về, ở bên
người Dương Khai trợ thủ cho hắn.
Trong lúc đó Dương Khai thuận miệng hỏi Khấu Dũng là ai.
Người này chính là nam tử cấu kết cùng thành chủ phu nhân kia, theo lời thành chủ phu nhân nói, nữ nhi của nàng còn là cùng Khấu Dũng sinh ra.
"Khấu Dũng?" Đỗ Du Du suy nghĩ nói: "Hẳn là phó thành chủ Thiên Võ thành a? Hình như có tu vi Thiên giai 7~8 tầng!"
Dương Khai nghe vậy nhíu mày lại, không đánh giá. . . Chỉ cảm thấy Miêu Hồng nhân sinh này rất là khổ cực.
Cả một ngày Dương Khai đều đang bận rộn, chờ đến lúc ban đêm, Dương Khai lại lặng lẽ tiềm nhập phủ thành chủ, chuyến này, là đưa ăn cho Miêu Hồng. . .
Khí Huyết Đan công hiệu không tệ, một nồi lớn thuốc vào trong bụng, sắc mặt Miêu Hồng rõ ràng hồng nhuận phơn phớt lên không ít, đối với Dương Khai càng là khen không dứt miệng, xưng hắn niên thiếu có triển vọng, rất có ý lôi kéo.
Dù sao trẻ tuổi như vậy đxã là Địa giai đỉnh phong, còn là Địa Đan sư, phóng nhãn toàn bộ Thần Binh giới chỉ sợ cũng tìm không thấy người thứ hai, nếu là có thể lôi kéo, nhất định là một sự giúp đỡ lớn.
Mấy ngày sau đó, mỗi khi đến ban đêm Dương Khai đều sẽ đi phủ
thành chủ một chuyến, đưa cho Miêu Hồng đồ bồi bổ, dựa vào Khí Huyết Đan, trạng thái Miêu Hồng mỗi ngày như một ngày, hắn thương thế chưa lành, cụ thể có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực khó mà nói chắc, cho nên hắn cũng một mực ẩn nhẫn, mỗi khi thành chủ phu nhân sang đây xem hắn, đều cố ý giả trang ra một bộ gần đất xa trời.
Thành chủ phu nhân gần như mỗi đêm đều sẽ tới một chuyến, mỗi lần tới nhất định phải hung hăng kích thích Miêu Hồng một phen, thấy hắn phun máu phè phè mới hài lòng rời đi.
Thậm chí có một lần, Dương Khai ẩn thân trên xà nhà, nhìn thấy thành chủ phu nhân cùng Khấu Dũng cùng tới, ngay trước mặt Miêu Hồng tình chàng ý thiếp. . .
Miêu Hồng lần này đoán chừng là bị tức quá sức, thật sự ngất đi, Dương Khai phí hết lớn khí lực mới làm hắn tỉnh lại được.
Một ngày này, Dương Khai tới đưa thuốc cùng Khí Huyết Đan, Miêu Hồng sau khi ăn vào nằm trên giường nói: "Tiểu huynh đệ, ta muốn làm phiền ngươi một việc."
Dương Khai nghe vậy nói: "Thành chủ mời nói."
"Ta muốn ngươi đi nghênh Huyền Đan môn Thiên Đan sư Cao Hâm Bằng!" Miêu Hồng thở dốc một hồi, "Theo kế hoạch, Cao đan sư sau
ba sẽ ngày đến Thiên Võ thành, nhưng đôi cẩu nam nữ này chắc chắn sẽ không đợi đến khi đó, tình hình mấy ngày nay ngươi cũng thấy đấy, bọn hắn ước gì ta nhanh chết, nếu trước khi Cao Hâm Bằng đến ta còn chưa chết, sợ rằng bọn hắn sẽ mạo hiểm động thủ, cho nên, ta muốn ngươi đi nghênh Cao đan sư, để hắn mau chóng đến đây, tốt nhất có thê ̉ẩn nấp hành tung."
Dương Khai nghe vậy cười một tiếng: "Thành chủ yên tâm, việc này ta tự sẽ an bài, không cần quấy nhiễu Cao đan sư."
Tinh hình như nào hắn cũng biết, tự nhiên rõ ràng thành chủ phu nhân cùng Khấu Dũng đã tâm tính sắp chó cùng rứt giậu, cho nên đã sớm có chuẩn bị.
"Ồ?" Miêu Hồng ngạc nhiên, "Không biết tiểu huynh đệ an bài là. . ."
Dương Khai sờ tay vào ngực, lấy ra một bình ngọc nho nhỏ, từ trong bình đổ ra một hạt lớn chừng trái nhãn: "Quy Tức Đan, thành chủ phục dụng sẽ tiến vào trạng thái chết giả, sinh cơ khí tức hoàn toàn biến mất, đủ để lừa những người kia."
Miêu Hồng kinh ngạc đến cực điểm, lấy Quy Tức Đan từ trong tay Dương Khai, không xác định mà hỏi thăm: "Đan này thật có thần hiệu như thế?"
"Thành chủ không tin ta?"
Miêu Hồng lắc đầu nói: "Ta cùng tiểu huynh đệ mặc dù không ở chung được mấy ngày, nhưng cũng nhìn ra ngươi chính là hạng người hiệp can nghĩa đảm, nếu thật muốn làm hại bản thành chủ, đã sớm có thể động thủ, mạng bổn thành chủ là ngươi cứu về, há lại sẽ không tin ngươi?"
"Thành chủ có thể tin ta thì không còn gì tốt hơn, thành chủ cũng xin yên tâm, Quy Tức Đan cũng không có chỗ hại, sau lại ăn vào giải dược, trong thời gian nửa nén hương thành chủ sẽ tỉnh lại."
"Mà lại, bây giờ đi tìm Cao đan sư, chỉ sợ sẽ đánh cỏ động rắn, bọn hắn cũng biết Cao đan sư là ngươi duy nhất thành chủ có thể trông cậy vào, đối với bên Cao đan sư khẳng định sớm có giám thị, lúc này nếu tùy tiện đến tiếp xúc, sợ sẽ dẫn phát hậu quả khó lường."
Miêu Hồng nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Tiểu huynh đệ nói có lý, vậy làm theo ý ngươi."
Miêu Hồng có bao nhiêu tín nhiệm đối với mình Dương Khai không biết, hạng người kiên nghị ẩn nhẫn như hắn, tâm tính khẳng định cũng sẽ không thiện lương chỗ nào, người bên gối phản bội chỉ sợ để hắn đều không có bất kì cảm giác tín nhiệm đối với bất kỳ người nào, nhưng Dương Khai đối với hắn không có ác ý, hắn hẳn là có thể cảm giác được, lại thêm những ngày này đích thân thể nghiệm qua bản sự cảu Dương Khai, nên mới sẽ như thế thoải mái mà tiếp nhận đề nghị này.
Hai ngày sau, ban đêm, Dương Khai trô ́n trên xà nhà, tận mắt thấy Miêu Hồng bị thành chủ phu nhân Tần Ấu Sương kia cùng Khấu Dũng làm chotức giận thổ ba kilogam máu, ngã xuống đất chết tức tưởi!
Đọc bản dịch
Vũ Luyện Điên Phong
miễn phí nhanh nhất tại TruyenMoiz.com.