Chương 4505: Thánh hỏa quật
"Cao sư huynh đi rồi?" Dương Khai ngạc nhiên.
Hôm qua xác thực nghe Cao Hâm Bằng nói mấy ngày muốn ra cửa một chuyến, không nghĩ tới hôm nay đã đi rồi.
"Chuyện đột nhiên xảy ra, tông môn đưa ra mệnh lệnh, đại nhân không đi không được." Dược đồng kia cung kính trả lời.
"Ta đã biết." Dương Khai gật gật đầu, suy nghĩ chút, tìm dược đồng kia hỏi rõ vị trí Thánh Hỏa đường, sau đó lập tức xuống núi.
Dược đồng vốn còn thân mật hỏi thăm cần cùng đi hay không, nhưng thu Đan Hỏa hẳn là cũng không phải chuyện phiền toái gì, huống chi Cao Hâm Bằng đã bắt chuyện qua với bên Thánh Hỏa đường, cho nên Dương Khai không có để hắn đi theo.
Vị trí Thánh Hỏa đường là trong một sơn cốc, bốn phía có rất nhiều thủ hộ, Dương Khai đi đến gặp mấy lần kiểm tra, nhưng sau khi lấy ra thân phận minh bài, những người thủ hộ kia đều cung kính lui ra.
Rất nhanh, Dương Khai tới một tòa cung điện, tiến vào đại điện, nhìn thấy có hai người đang nói chuyện với nhau, một người mặc trang phục phục thị Thiên Đan sư, sau lưng theo hai hộ vệ, hẳn là như mình, là Thiên Đan sưHuyền Đan môn.
Mà một người khác thì mặc một bộ trang phục màu đen, khí tức nội liễm, nhìn không ra cụ thể tu vi, có điều Dương Khai ẩn ẩn cảm giác, đây cũng là Linh giai.
Nghe người mặc trang phục màu đen nói: "Nếu Ngụy đan sư hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, vậy chúc ngươi mã đáo thành công."
Ngụy đan sư cười chắp tay nói: "Mượn cát ngôn phó đường chủ, lần này nhất định có thể thành công, vì thế ta đã phải chuẩn bị trọn vẹn hai năm."
"Ngụy đan sư tự đi đi, bên Thánh Hỏa quật sẽ có người dẫn ngươi đi xuống." Áo đen Linh giai khẽ gật đầu.
Ngụy đan sư gật gật đầu, dẫn Huyết Thị của mình đi ra ngoài cửa, trước khi rời đi, nhìn Dương Khai, trong mắt có chút hiếu kỳ cùng nghi hoặc, có lẽ là cảm thấy Dương Khai lạ mặt, cũng không nói thêm cái gì.
Đợi Ngụy đan sư đi, người áo đen mới trông lại Dương Khai, trên dưới liếc hắn một cái nói: "Vị này hẳn là Dương đan sư a?"
"Ngươi biết ta?" Dương Khai ngạc nhiên nói.
Hắn cười cười: "Thiên Đan sư trong tông cũng chỉ có mấy người, ta đều gặp, duy nhất chưa thấy qua chính là một vị Dương đan sư mới nhập môn, hôm qua Cao đan sư đã đánh tiếng qua với ta."
Dương Khai giật mình: "Thì ra là như vậy, tôn giá xưng hô như thế nào?"
"Ta là phó đường chủ Thánh Hỏa đường Võ Chính Kỳ!"
"Nguyên lai là Võ phó đường chủ!" Dương Khai ôm quyền thi lễ, nghĩ thầm chẳng trách người này là Linh giai, đã là phó đường chủ Thánh Hỏa đường, có tu vi như vậy cu ̃ng không lạ.
"Dương đan sư đến, là muốn thu Đan Hỏa?" Võ Chính Kỳ hỏi.
"Đúng vậy." Dương Khai gật gật đầu, "Cao sư huynh nói ta đã nhập môn, vậy thu lấy Đan Hỏa chính là chuyện quan trọng nhất."
Võ Chính Kỳ mặc dù không phải Luyện Đan sư, nhưng quanh năm ở trong tông môn luyện đan như vậy, đối với một ít chuyện tự nhiên cũng có hiểu biết, nghe vậy nói: "Cao đan sư nếu chỉ điểm như thế, vậy dĩ nhiên là không sai."
"Chỉ là đây là lần đầu ta đến Thánh Hỏa đường, không biết có thể cần chuẩn bị những thứ gì?" Dương Khai khiêm tốn thỉnh giáo.
Võ Chính Kỳ cười cười: "Không cần chuẩn bị gì, Thánh Hỏa quật là nơi rất đặc biệt, nơi đó chứa các loại Đan Hỏa tông môn thu thập từ lịch đại đến nay, Dương đan sư chỉ cần tiến vào bên trong cảm giác bốn phía là được, đến lúc đó ngươi tự sẽ tìm được Đan Hỏa phù hợp mình, những Đan Hỏa kia cũng sẽ tìm kiếm chủ nhân thích hợp."
Dương Khai nghe không hiểu: "Những Đan Hỏa kia là có linh trí?"
Võ Chính Kỳ bật cười: "Đan Hỏa là tử vật, vì sao lại có linh trí? Chỉ là. . .Đây là đặc thù của Thánh Hỏa quật, chính là tiên tổ Huyền Đan môn ta hao phí tinh lực to lớn kiến tạo thành, cũng là một trong gốc rễ lập tông của Huyền Đan môn ta, ta không phải Luyện Đan sư, huyền diệu trong đó ta cũng không rõ lắm, nhưng mỗi một vị Đan sư khi đi thu Đan Hỏa đều là như vậy, Dương đan sư không cần phải lo lắng, mà lại, nghe nói người thiên tư càng là xuất sắc, Đan Hỏa có thể thu lấy lại càng tốt."
"Những Đan Hỏa kia cũng là phân cấp bậc?" Dương Khai nghe ra ý.
"Tất nhiên." Võ Chính Kỳ có chút kỳ quái mà nhìn hắn, như thể đang nghĩ một Thiên Đan sư làm sao ngay cả điểm ấy thường thức cũng không biết, "Đan Hỏa cũng như võ giả chúng ta, cũng chia tứ đại cấp độ Nhân, Địa, Thiên, Linh, mà mặc dù có cấp độ, nhưng Đan Hỏa là có thể thôn phệ Đan Hỏa khác để tấn thăng, cho nên cho dù là được Nhân giai Đan Hỏa, chỉ cần có đầy đủ cơ duyên cùng đầu tư, sớm
muộn đều có thể tấn thăng làm Linh giai Đan Hỏa, mà lại, ngang cấp Đan Hỏa cũng có phân chia mạnh yếu, ân, Dương đan sư nếu muốn hiểu rõ những thứ này, không ngại dành thời gian đi điển tịch các trong tông, ở đó o+có các loại ghi chép kỹ càng về Đan Hỏa."
"Đa tạ Võ phó đường chủ chỉ điểm." Dương Khai thành khẩn nói tạ ơn, những vật này hắn trước kia thật đúng là không biết, "Nghe ý của phó đường chủ, trong Thánh Hỏa quật kia có Linh giai Đan Hỏa?"
"Có a!" Võ Chính Kỳ gật đầu, "Các trưởng lão đời trước có Đan Hỏa đều là Linh Hỏa, trước khi đại nạn đến, bọn hắn đều sẽ nghĩ biện pháp tách rời Linh Hỏa ra khỏi bản thân, sau đó bỏ vào trong Thánh Hỏa quật, mặc dù quá trình này sẽ để cho Linh Hỏa có chỗ hao tổn, thậm chí có thể nói để Linh Hỏa rơi xuống thành Thiên Hỏa, nhưng qua nhiều năm như thế, luôn có Linh Hỏa bảo tồn, nhưng ta không đề nghị Dương đan sư đi thu Linh Hỏa, Linh Hỏa uy lực quá lớn, Dương đan sư thực lực không đủ, rất có thể sẽ khiến bản thân có chỗ tổn thương."
"Ta biết. Đúng rồi, để những Đan Hỏa kia chung một chỗ sẽ không xảy ra vấn đề gì sao? Phó đường chủ vừa rồi cũng đã nói, Đan Hỏa có thể thôn phệ khác Đan Hỏa để tấn thăng. . ."
Võ Chính Kỳ lắc đầu: "Đan Hỏa trở về Thánh Hỏa quật đều sẽ bị hạ
cấm chế, sẽ không thôn phệ Đan Hỏa khác, nếu không Thánh Hỏa quật đã sớm không tồn tại."
"Thì ra là thế!" Dương Khai giật mình, lại không yên tâm nói: "Thật không cần chuẩn bị gì sao? Ta mới thấy vị Ngụy đan sư kia nói là vì cái này mà đã đã chuẩn bị thời gian hai năm."
"Hắn a. . ." Võ Chính Kỳ bật cười nói: "Tình huống của Ngụy đan sư không giống vậy, hắn là vì đi Thánh Hỏa quật thu lấy một loại Đan Hỏa đặc biệt, cho nên bỏ ra thời gian hai năm để chuẩn bị mồi nhử, dẫn Đan Hỏa mắc câu. Dương đan sư nếu có mục tiêu của mình, tự nhiên cần chuẩn bị, còn nếu là tùy duyên thì không cần như vậy."
Dương Khai giờ mới hiểu được mình cả nghĩ quá rồi, nói ngay: "Tùy duyên, tùy duyên!"
"Còn có nghi vấn gì khác hong? Nếu không có, hiện tại đi Thánh Hỏa quật đi." Võ Chính Kỳ nói.
Dương Khai lắc đầu.
"Vậy Dương đan sư đi theo ta." Võ Chính Kỳ nói, đi trước dẫn đường.
Cũng không biết có phải vể mặt mũi Cao Hâm Bằng hay là cân nhắc việc Dương Khai chưa quen thuộc Thánh Hỏa quật hay không, vừa rồi Ngụy đan sư đi Thánh Hỏa quật, Võ Chính Kỳ đều không tự mình dẫn đi, ngược lại là Dương Khai được phần vinh hạnh đặc biệt này.
Dương Khai tự nhiên là một phen nói lời cảm tạ.
Thánh Hỏa quật chính là ở đây, cửa vào là một cửa hang, lúc Võ Chính Kỳ dẫn Dương Khai đến nơi này, hai Huyết Thị đi theo bên người Ngụy đan sư cũng đang canh giữ ở bên ngoài, Ngụy đan sư lại không thấy bóng dáng, chắc đã tiến vào trong Thánh Hỏa quật.
Võ Chính Kỳ chỉ vào cửa vào kia nói: "Đây chính là lối vào Thánh Hỏa quật, tông môn có quy định, không phải Đan sư không thể đi vào, bản đường chủ chỉ có thể đưa ngươi đến đây, Dương đan sư hãy tự đi."
"Làm phiền!" Dương Khai ôm quyền, quay người bước đi.
Thánh Hỏa quật ở dưới mặt đất rất sâu, Dương Khai thuận cửa bước xuống, đi mất thời gian một nén nhang, mới bỗng lâm vào trong một vùng tăm tối.
Loại đen tối này không chỉ là đen đưa tay không thấy được năm ngón, càng là một cảm giác đen cực kỳ thuần túy, thật rất khó tả, em chịu.
Dương Khai vốn còn muốn tìm tơ ́i Ngụy đan sư, quan sát hắn làm như thế nào thu lấy Đan Hỏa, nhưng hoàn cảnh này đừng nói quan sát, ngay cả Ngụy đan sư ở đâu Dương Khai cũng không biết.
Quay đầu nhìn lại, thấy cửa vào có điểm quang sáng, chỉ dẫn con
đường trở về, nhưng ánh sáng này lại bị áp chế gắt gao trong vòng một trượng.
Lắc đầu, Dương Khai cất bước ra phía trước, trong loại bóng tối này, hắn cũng không biết mình đã đi được bao lâu, chỉ có thể thông qua xíu ánh sáng chỗ cửa mới có thể phán đoán mình quả thật đi được một đoạn.
Thấy cũng đã khá sâu, Dương Khai mới khoanh chân ngồi dưới đất.
Võ Chính Kỳ nói, Thánh Hỏa quật là chỗ thần kỳ, tiến vào nơi này chỉ cần cảm giác bốn phía, tự có thể tìm được Đan Hỏa thích hợp bản thân.
Dương Khai cũng không hiểu huyền diệu trong đó, chỉ có thể theo lời làm theo.
Đắm chìm tâm thần, yên lặng cảm giác. Ban đầu còn không có dị thường gì, nhưng khi Dương Khai dần dần cảm thấy mình buông ra, chợt thấy bốn phía có chút xíu ánh sáng chợt xông ra.
Tình huống dị thường này để hắn hơi kinh hãi, kém chút từ trong loại trạng thái kỳ lạ này thoát ra khỏi, liên đới lấy những ánh sáng kia cu ̃ng bắt đầu đung đưa không ngừng.
Nhưng rất nhanh hắn ổn định tâm thần, rất nhiều ánh sáng kia cũng một lần nữa vững chắc.
Đây là một loại cảm ứng rất kỳ lạ, hắn rõ ràng nhắm mắt lại, chỉ là cảm giác bốn phía, nhưng lại giống như thật có thể nhìn thấy những ánh sáng kia vậy, cường độ ánh sáng có mạnh có yếu, như từng ngọn nến được thắp sáng trong hắc ám này.
Không chỉ như thế, những ánh sáng kia còn đang tăng thêm, rất nhanh, từ mấy điểm ánh sáng thnahf mười mấy điểm, mấy chục điểm, trên trăm điểm. . .
Càng xa, càng có nhiều quang minh được thắp sáng.
Đây chính là Đan Hỏa? Dương Khai như có điều suy nghĩ, điều tra quang minh như ánh nến kia, từ trong sự mạnh yếu của những quang minh này, phân biệt ra được cấp bậc của bọn chúng.
Xác thực như Võ Chính Kỳ nói, Đan Hỏa nơi này từ Nhân giai đến Linh giai cái gì cần có đều có.
Mấy điểm quang minh sáng ngời nhất thưa thớt nhất kia hẳn là Linh Hỏa, hơi yếu ớt chính là Thiên Hỏa, yếu hơn là Địa Hỏa, sau đó yếu nhất là Nhân Hỏa. . .
Càng làm cho Dương Khai cảm thấy ngạc nhiên là, những Đan Hỏa này còn hiện ra quang mang đủ mọi màu sắc, Thánh Hỏa quật vốn tối sầm, giờ khắc này trong cảm giác của hắn lại sắc thái rực rỡ, chói lọi dị thường.
Còn không đợi Dương Khai ngạc nhiên một phen, bất ngờ xảy ra chuyện.
Chỉ thấy ánh sáng bốn phía đủ mọi màu sắc kia, lại như nhận lấy cái gì dẫn dắt, tự bốn phương tám nhao nhao lao về phía Dương Khai, trong nháy mắt, hắn bị vô số Đan Hỏa vây quanh chật như nêm cối.
"Cái này. . ." Dương Khai kinh ngạc, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.