Chương 4572: Đánh cỏ động rắn
Tinh Thị, bến đò hư không, một chiếc không lớn lâu thuyền đang làm theo thông lệ, sau khi kiểm tra chầm chậm lái ra, xông vào trong hư không, rất nhanh biến mất.
Đợi lâu thuyền kia sau khi đi, Mặc Mi mới từ nơi ẩn thân dạo bước đi ra, liếc mắt nhìn phương hướng lâu thuyền biến mất, hỏi: "Lâu thuyền nhà ai vậy?"
Đệ tử phụ trách kiểm tra lâu thuyền báo cáo: "La Yên vực Phong Tuyết môn."
Mặc Mi lập tức lấy ra Càn Khôn Đồ điều tra một phen, hừ lạnh nói: "La Yên vực cùng Thiên Kiếm vực là láng giềng, không tính quá xa, sớm không đi trễ không đi, lại đi đúng lúc này, thật sự là trung tâm!"
Nói rồi, nàng quay đầu nhìn lại Hư Không Địa, chỉ thấy toàn bộ Hư Không Địa bị bao phủ tại trongnồng đậm sương mù, biết Thiết Huyết Đại Đế đến từ Tinh Giới khẳng định là chuẩn bị tấn thăng
Khai Thiên, mà trong Tinh Thị có thám tử của Thiên Kiếm minh, điểm này nàng đã cùng Dương Khai nghiên cứu thảo luận qua, giống như Dương Khai xếp Loan Bạch Phượng vào Thiên Kiếm minh vậy, Thiên Kiếm minh khẳng định cũng sẽ có cách làm tương tự.
Chỉ là bây giờ trong Tinh Thị còn không ít thương gia lưu lại, hai người cũng không có cách nào xác định thám tử kia đến cùng là nhà nào.
Vừa hay lần này Thiết Huyết Đại Đế tấn thăng Khai Thiên, có thể đánh cỏ động rắn.
Cửu Trọng Thiên đại trận mở ra, toàn bộ Hư Không Địa che che lấp lấp, một bộ có đại bí mật không thể cho người ta biết, thám tử trong Tinh Thị thấy vậy, nhất định là phải hồi báo Thiên Kiếm minh, đây đã cho Hư Không Địa cơ hội tìm hiểu nguồn gốc.
Nhìn thấy trước mắt hoàn toàn tương xứng kế hoạch của Dương Khai.
Hư Không Địa Cửu Trọng Thiên đại trận mở ra không bao lâu, lâu thuyền Phong Tuyết môn liền rời Tinh Thị, không phải báo tin tức lại là làm gì? Phải biết một đoạn thời gian rất dài đến nay, bến đò hư không đều là cô tịch, không người đến cũng không ai đi, Kim Nguyên Lãng cùng một đám đệ tử phụ trách tọa trấn bến đò nhàn đến nỗi chân đều mọc lông.
"Phạm trưởng lão!" Mặc Mi hô một tiếng.
Phạm Vô Tâm vội vàng tiến lên, ôm quyền nói: "Đại đô đốc!"
"Cẩn thận nhìn chằm chằm, chuột tuyệt đối không chỉ một con, bất kỳ ai gì muốn rời khỏi, đều phải= giữ lại, có chuyện gì, để bọn hắn đi Đại đô đốc phủ nói với ta."
"Tuân lệnh!" Phạm Vô Tâm trầm giọng đáp.
Mặc Mi lại liếc mắt nhìn hư không thâm u, lần này điều tra dọn sạch Tinh Thị, không biết có thể có bao nhiêu thu hoạch.
Cùng lúc đó, trong Hư Không Địa, một đám người vây tu ̣ bên Thiết Huyết Đại Đế nghe hắn giảng thuật cảm thụ lúc tấn thăng Khai Thiên.
Cứ việc trước đó Dương Khai đã để rất nhiều lục phẩm Khai Thiên lâu năm truyền thụ cho mọi người nhưng co ́thê ̉có Thiết Huyết Đại Đế vừa mới tấn thăng thành công tự mình dạy dỗ, hiệu quả tự nhiên là càng tốt hơn.
Nói không chừng có ai tại thời điểm tấn thăng gặp phải tình huống giống như Thiết Huyết Đại Đế, đến lúc đó có chỗ chuẩn bị sẽ có thể ứng đối càng thêm nhẹ nhõm.
Tận một ngày một đêm sau, đám người vẫn còn chưa thỏa mãn, Dương Khai không thể không để bọn họ dừng lại: "Thiết Huyết đại
nhân vừa tấn thăng, chính là thơ ̀i điểm cần củng cố, trước hết để cho hắn nghỉ ngơi đi."
Đám người nghe vậy mới coi như thôi.
Thiết Huyết Đại Đế tấn thăng Khai Thiên là một mở đầu rất tốt, lâu thì nửa năm, ngắn thì ba tháng, Dương Khai tin Hư Không Địa ít nhất còn có thể xuất hiện thêm ba bốn vị lục phẩm, Hồng Trần Đại Đế Thú Võ Đại Đế, thậm chí Phương Nhạc Anh.
Có lẽ là được kích thích từ Thiết Huyết Đại Đế tấn thăng, đám người sau khi trở về lập tức bế quan, không ngoài sở liệu, hai vị Đại Đế Hồng Trần Thú Võ, cùng Phương Nhạc Anh chạy đến tìm Biện Vũ Tình khởi xướng thân lĩnh, cần một phần lục phẩm Dương hành cuối cùng.
Biện Vũ Tình tất nhiên vui vẻ đồng ý.
Đợi cho hết thảy bận rộn đều được thỏa đáng, Biện Vũ Tình mới đi đến bên người Dương Khai, thấp giọng thì thầm vài câu.
Dương Khai hơi híp mắt lại, gật đầu nói: "Đi xem đi." Hai người một trước một sau, rất mau đến trong một gian mật thất.
Kim Nguyên Lãng chờ ở chỗ này lập tức ôm quyền nói: "Tông chủ, Nhị tổng quản!"
Dương Khai khẽ gật đầu, ánh mắt quét tới phía trước, thấy phía
trước có ba người đứng sóng vai, hai nam một nữ, biểu lộ có vẻ kinh hoảng, cũng có vẻ cố tự trấn định.
Kim Nguyên Lãng tiến lên mấy bước, báo cáo đơn giản lại. Dương Khai nhíu mày: "La Yên vực, Phong Tuyết môn?"
Kim Nguyên Lãng nói: "Đại đô đốc điều tra, La Yên vực cùng Thiên Kiếm minh là láng giềng, mà lại ta đi theo lâu thuyền đám bọn hắn thật lâu, phương hướng bọn hắn đi chính là tiến về Phi Yên vực, hẳn là không sai được."
Dương Khai gật đầu, đưa tay kéo cái ghế đặt trước mặt mình, hơi vén áo bào đại mã kim đao ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn ba người.
Ba người này là lấy lão giả ở giữa cầm đầu, người này cũng có chút nhãn lực, thấy Kim Nguyên Lãng ngũ phẩm Khai Thiên đều tất cung tất kính đối với Dương Khai như vậy, lập tức đoán được thân phậnDương Khai, ôm quyền nói: "Vị này chính là Hư Không Địa chi chủ, Dương đại nhân."
Dương Khai gật đầu nói: "Không sai, chính là ta!"
Lão giả kia cau mày nói: "Xin hỏi Dương đại nhân, Phong Tuyết môn ta có chỗ nào đắc tội Hư Không Địa, cớ gì bắt ba người chúng ta đến đây?"
Dương Khai thản nhiên nói: "Thật không biết?"
Lão giả lấy lại bình tĩnh: "Còn xin chỉ giáo!"
Dương Khai bình tĩnh nhìn hắn một hồi, một lát sau nói: "Nếu không biết, vậy cũng không cần biết."
Bấm tay bắn ra phía trước….
Đùng. . . Một tiếng, đầu lâu nổ tung, thứ đỏ trắng bắn tung tóe tứ phương, chỗ cổ máu tươi tuôn như suối .
Đứng sau lưng Dương Khai, cả người Biện Vũ Tình rung lên một cái thật mạnh, hiển nhiên là bị hù cũng không phải nàng chưa từng thấy người chết, chỉ là không nghĩ tới Dương Khai xuất thủ quả quyết như vậy, nói xong hai câu đã lấy mạng lão giả kia, một chút dấu hiệu đều không có.
Kim Nguyên Lãng cũng là nao nao, nhưng rất nhanh nhếch miệng cười một tiếng, biểu lộ dữ tợn.
Phong Tuyết môn đã cam nguyện sung làm đầy tớ cho Thiên Kiếm minh, vậy đó chính là địch nhân, đối đãi địch nhân xác thực không cần thiết có nửa điểm nhân từ, Dương Khai làm vậy rất hợp khẩu vị của hắn.
Tiểu Càn Khôn sụp đổ, thiên địa vĩ lực tứ phẩm Khai Thiên ầm ầm tiêu tán, vô đầu thi thân lay động một cái, lảo đảo ngã xuống đất.
Dương Khai giương mắt nhìn hai người còn lại: "Các ngươi biết cái
gì?"
Một nam một nữ còn lại chỉ có tu vi tam phẩm Khai Thiên, mắt thấy tứ phẩm Khai Thiên phe mình mạnh nhất bị giết như gà vậy, lúc này sắc mặt tái nhợt, sợ vỡ mật, nam tử kia hai chân run rẩy, run giọng cầu xin tha thứ: "Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, đại nhân có chuyện gì cứ hỏi, Hà Lương Định ta nhất định biết gì nói nấy!" (dm thằng này tên giống e là sao)
Hắn sợ nói chậm cũng sẽ lập tức mất mạng, ngữ tốc cực nhanh. Dương Khai lại quay đầu nhìn nữ tử kia.
Nữ tử sắc mặt trắng bệch, cũng vội vàng cho thấy thái độ: "Thiếp thân cũng giống vậy, đại nhân có chuyện gì cứ hỏi."
Dương Khai hài lòng gật đầu: "Như vậy rất tốt."
"Hai người các ngươi ai nói cho ta biết nhiều chuyện hơn, người đó sống, một người khác phải chết. Kim trưởng lão, mang một người ra ngoài!"
"Vâng!" Kim Nguyên Lãng lĩnh mệnh, tóm lấy nam tử kia, cũng mặc kệ hắn cầu xin tha thứ cùng phản kháng, trực tiếp dẫn ra ngoài.
Lúc này Dương Khai mới nhìn về phía nữ tử kia, dù bận vẫn ung dung nói: "Ngươi hẳn là minh bạch ta muốn biết cái gì!"
Nữ tử kia khẩn trương nuốt nước bọt, hô hấp hỗn loạn, bộ ngực cao vút chập trùng, gương mặt kiều mị chất lên dáng tươi cười nịnh nọt, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Thiếp thân biết."
Không đợi Dương Khai tiếp tục đặt câu hỏi, nói sạch ra.
Hoảng sợ kinh khủng nhiễu loạn suy nghĩ của nàng, để lời nói nàng tán loạn đến cực điểm, mà lại sợ mình nói ít hơn đồng bạn, cho nên càng cố có gì có thể nói đều nói.
Dương Khai biểu lộ đạm mạc, để cho người ta không thể nào phỏng đoán trong lòng của hắn đến cùng là nghĩ thế nào, hắn càng như vậy, nữ tử kia càng thất kinh.
Một hồi thật lâu sau, nàng mới ngừng lại, biểu lộ sợ hãi bất an nhìn hắn.
Không ngoài sở liệu, mấy người này chính là thám tử Thiên Kiếm minh xếp vào Tinh Thị, Phong Tuyết môn vốn có một gian cửa hàng trong Tinh Thị, trước khi Thiên Kiếm minh phong tỏa vực môn có liên lạc với bọn hắn, để bọn hắn giám sát động tĩnh Hư Không Địa, có tin tức gì lập tức trở về báo.
Trước đó bọn hắn thấy Cửu Trọng Thiên đại trận mở ra, cũng vô pháp nhìn trộm tình huống bên trong, tự giác cảm thấy có đại sự sắp phát sinh, chuẩn bị tiến về Phi Yên vực báo cáo tình huống, lại
không ngờ là đâm đầu vào trong lưới Dương Khai bày ra. "Không có sao?" Dương Khai giương mắt nhìn nàng.
Nữ tử vội vàng lắc đầu: "Không có, đại nhân, mấy người thiếp thân cũng không muốn như vậy, chúng ta cũng là bị buộc a, La Yên vực cùng Thiên Kiếm vực là láng giềng, nếu như từ chối, Thiên Kiếm minh tuyệt đối sẽ không tha cho bọn ta, Phong Tuyết môn ta thật không có ý đối địch với Hư Không Địa."
Dương Khai không để ý tới nàng cầu khẩn, tự lo nói: "Thiên Kiếm minh xếp vào Tinh Thị, tuyệt đối không chỉ mình Phong Tuyết môn ngươi, còn có người khác không?"
Nữ tử nghe vậy cẩn thận nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: "Thiếp thân không biết!"
"Nghĩ kỹ lại rồi trả lời, nếu không lỡ như tên kia nói nhiều hơn ngươi, ngươi sẽ không còn cơ hội nhìn thấy mặt trời ngày mai."
Nữ tử lập tức đỏ mắt lên: "Đại nhân, thiếp thân thật không biết a, mong đại nhân tha mạng, thiếp thân nguyện làm trâu làm ngựa hồi báo ân đức đại nhân, đại nhân thịt ta đi."
Nói như vậy thế mà quỳ xuống, leo đến trước mặt Dương Khai giơ lên cái cổ tuyết trắng nhìn lên hắn, chỗ cổ áo lộ ra khe rãnh thâm cmn thúy.
Biện Vũ Tình không nhìn nổi nàng như thế, lạnh lùng nói: "Ngươi có thể là thật không biết, nhưng chẳng lẽ không có đối tượng hoài nghi sao?"
Được nàng một nhắc nhở như vậy, nữ tử kia đúng là nghiêm túc suy nghĩ, sau đó báo ra tên hai thế lực, "Thiếp thân cũng không biết bọn hắn phải hay không, chỉ là trước kia nghe nói bọn hắn cùng Thiên Kiếm minh có nhiều liên hệ."
Dương Khai gật gật đầu: "Biết rồi."
Nháy mắt ra dấu cho Biện Vũ Tình, Biện Vũ Tình lập tức quay người đi ra ngoài, kêu một tiếng.
Chốc lát, Kim Nguyên Lãng dẫn theo nam tử kia đến, không để ý nữ tử kia cầu khẩn, trực tiếp ôm ra ngoài.