Chương 4775: Nguyên Đốc Hoài Nghi
Mà lại hai người Nguyên Đốc cùng Cổ Linh Nhi còn có danh phận sư đồ, năm đó trong đệ tử tầng dưới chót ,Cổ Linh Nhi trổ hết tài năng, bị Nguyên Đốc thu làm đệ tử thân truyền duy nhất.
Như vậy ngược lại là có thể giải thích tại sao Cổ Linh Nhi lại bị mặc hóa.
Sư phụ đều như vậy, đệ tử cũng không cần nói.
Mà hắn mượn nhờ danh phận sư tôn của Cổ Linh Nhi, lui tới Linh Châu mà Cổ Linh ở thì dù cho là bị bọn người Lý Nguyên Vọng phát giác, chỉ sợ cũng khó mà bị hoài nghi điều gì.
Giờ này khắc này, Nguyên Đốc nhìn qua Dương Khai, mỉm cười nói: "Trong trận thí luyện vừa rồi, sư chất thế nhưng là hiển lộ tài năng, để bản tọa nhìn nhìn mà than thở!"
Dương Khai khom người nói: "Tiền bối quá khen, may mắn mà thôi, ngược lại là bị bất đắc dĩ ra tay đả thương chư vị sư huynh, để cho ta
rất là băn khoăn trong lòng."
Nguyên Đốc cười ha ha: "Theo chiều hướng phát triển, ngươi cũng là không thể làm gì, không cần để ở trong lòng, huống chi, ngươi ra tay cũng không phải không có phân tấc."
Hắn lại quay đầu, nhìn qua Cổ Linh Nhi nói: "Chuẩn bị thỏa đáng chưa?"
Cổ Linh Nhi gật đầu: "Sư tôn yên tâm, hết thảy đều đã thỏa đáng!" Nguyên Đốc gật gật đầu: "Vậy thì bắt đầu đi."
Tông Ngọc Tuyền bỗng nhiên hướng Dương Khai nháy mắt ra hiệu: "Dương sư đệ thật có phúc, chúng ta cu ̃ng đi theo tiện thể được nhờ."
Mấy người mặc đồ khác cũng đều lộ vẻ phấn chấn, chờ mong đầy mặt, giống như có chuyện gì tốt muốn phát sinh vậy.
Dương Khai không hiểu: "Sư huynh có ý gì?"
Tông Ngọc Tuyền chỉ cao thâm mạt trắc cười, không nói toạc.
Ngay vào lúc này, có thế giới vĩ lực hung mãnh phun trào ra, Dương Khai giật mình trong lòng, vội vàng hướng Nguyên Đốc nhìn lại, thì thấy một thân áo bào của Nguyên Đốc không gió mà bay, vang lên phần phật, sau lưng hắn hình chiếu của một tòa tiểu thế giới rộng
lớn hiển hiện, rồi khuếch trương ra ầm ầm.
Dương Khai hơi kinh hãi, Nguyên Đốc rõ ràng là muốn đem tiểu thế giới của mình triệu hồi ra a!
Nhưng thấy bọn người Tông Ngọc Tuyền không phản ứng chút nào, giống như sớm đã đoán trước được tình cảnh này , hắn cũng không dám làm ra phản ứng quá kích động , kiềm chế lại nghi ngờ trong lòng, lẳng lặng chờ đợi.
Trong chớp mắt tiếp theo,tiểu thế giới của Nguyên Đốc rơi xuống phát ra tiếng ầm vang, đem tất cả mọi người bao phủ vào trong đó.
Đây không phải lần thứ nhất Dương Khai gặp phải loại tình cảnh này, năm đó lúc hắn truy sát Tả Quyền Huy ở đại vực mới, Tả Quyền Huy cùng đường mạt lộ cu ̃ng đem tiểu thế giới của mình triệu hồi ra, với ý đồ liều mạng một lần.
Kết quả Dương Khai bắt chước làm theo , đem tiểu thế giới của mình triệu hồi ra, cùng hắn đối kháng, mặc dù trận chiến kia Dương Khai suất lĩnh rất nhiều Khai Thiên của Hư Không Địa giết chết Tả Quyền Huy, nhưng lại bởi vậy mà dẫn đến lực lượng trong tiểu thế giới của hắn xen lẫn rất nhiều tạp chất có nguồn gốc từ Tả Quyền Huy.
Về sau hắn phải bỏ ra không ít công sức mới tiêu trừ được tai hoạ ngầm , nhưng nội tình của tiểu thế giới vẫn yếu bớt không ít.
Trải qua một lần tình hình như vậy, cho nên giờ phút này Dương Khai cũng coi là xe nhẹ đường quen.
Trong tình huống bình thường, nếu Nguyên Đốc triệu hồi ra tiểu thế giới của mình, thì lực lượng của mặc phát ra, tất nhiên sẽ kinh động thượng phẩm Khai Thiên của Lang Gia.
Nhưng là nơi này là Linh Châu của Cổ Linh Nhi, rất nhiều cấm chế đại trận đã được mở ra, ngăn cách trong ngoài, bên trong có bất kỳ động tĩnh gì thì đều không truyền đến bên ngoài được.
Vừa rồi Nguyên Đốc hỏi thăm Cổ Linh Nhi phải chăng hết thảy đã chuẩn bị thỏa đáng, hẳn là đang hỏi việc này.
Trong nháy mắt, tiểu thế giới của Nguyên Đốc trải rộng ra, đám người bị bao phủ ở trong đó, Dương Khai phóng tầm mắt nhìn tới, thì thấy tiểu thế giới này không khác mấy so với tòa Càn Khôn phúc địa mà Thạch Chính để lại sau khi chết, khắp nơi trên mặt đất đều màu mực, giống như toàn bộ thế giới đều bị mực đậm bôi lên, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ không thoải mái.
Nhưng không thể phủ nhận, thân là thất phẩm Khai Thiên, Nguyên Đốc xác thực là có nội tình cường đại, trong tiểu thế giới này, đạo ngấn nồng đậm đến cực điểm, chẳng qua trong lúc nhất thời Dương Khai cũng không phân biệt ra được đạo ngấn này đến cùng là thuộc
về loại nào.
Trên mặt đất màu mực, sau khi hiện thân, đám người nhìn xung quanh, bọn người Tông Ngọc Tuyền lộ ra vẻ nghi ngờ, đến cùng đang nghi ngờ điều gì, thì Dương Khai cũng không biết.
Nguyên Đốc cười mỉm nhìn qua Dương Khai, vẻ mặt ôn hoà nói: "Sư chất, ta đột nhiên nhớ tới một số việc, sư chất có thể giải đáp một chút hay không?"
Dương Khai đang quan sát xung quanh, nghe vậy thì gật đầu nói: " Xin Nguyên tiền bối cứ hỏi, vãn bối nhất định biết gì nói nấy!"
Nguyên Đốc nói: "Sư chất hẳn là bị Thạch Chính trưởng lão điểm hóa a?"
"Đúng vậy!" Dương Khai gật gật đầu.
"Thạch Chính trưởng lão điểm hóa ngươi như thế nào?" Nguyên Đốc hỏi lại.
Đây là đang hoài nghi mình a. . . Nếu không thì bây giờ Nguyên Đốc làm sao lại hỏi mình vấn đề này.
Trong lòng Dương Khai sáng như gương, mà lại hắn cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý, trước đó hắn đã cùng Lý Nguyên Vọng và Cao Đình nói qua, cỏ này cũng đánh, con rắn hẳn là nhịn không được muốn đi ra.
Chính là có cân nhắc này, Lý Nguyên Vọng mới có thể nói nếu Dương Khai tiếp tục ở lại thì có thể sẽ gặp nguy hiểm, để hắn nghĩ kĩ rồi mới quyết định.
Chẳng qua. Dương Khai đến đây chính là vì chuyện về mặc đồ cùng Mặc tộc, nếu muốn an toàn, lúc ấy hắn cũng sẽ không chủ động đề nghị để mình đến thám thính tình báo.
Dương Khai cung kính nói: "Thạch Chính trưởng lão dùng một con Mặc Trùng, vãn bối cảm nhận được mặc chi lực thần kỳ, hoàn toàn đốn ngộ, nghĩa vô phản cố đầu nhập vào trong lồng ngực mặc, vãn bối co ́thể có hôm nay, còn muốn cảm tạ Thạch Chính trưởng lão!"
Nguyên Đốc nhẹ nhàng gật đầu, thâm ý sâu sắc nói: " Thạch Chính trưởng lão có nói cho ngươi chuyện gì khác hay không?"
Dương Khai suy nghĩ một chút: "Có chút nói, có chút không nói, không biết Nguyên tiền bối hỏi về chuyện gì?"
Nguyên Đốc cười cười: "Kỳ thật từ sau khi ngươi bước vào Lang Gia, gặp Tông Ngọc Tuyền, bản tọa liền đã biết ngươi là mặc đồ, những ngày này bản tọa vẫn luôn chờ ngươi chủ động đến thăm hỏi, đáng tiếc ngươi vẫn chưa tới, nếu không phải như vậy, thì bản tọa cũng sẽ không mạo hiểm tới gặp ngươi."
Dương Khai khom người nói: "Tiền bối thứ lỗi!"
Nguyên Đốc tiếp tục nói: "Mà lại, rất nhiều biểu hiện của ngươi trong trận thí luyện vừa rồi, để bản tọa có lý do vững tin, ngoại trừ Tông Ngọc Tuyền, thì ngươi căn bản là không biết thân phận của những mặc đồ khác. Vì sao vậy? Sau khi điểm hóa ngươi, Thạch Chính trưởng lão không nói với ngươi những thứ này sao?"
Nguyên bản bọn người Cổ Linh Nhi còn có chút không hiểu vì sao Nguyên Đốc bỗng nhiên nói với Dương Khai những chuyện này, lúc này bọn hắn cuối cùng cũng kịp phản ứng, Nguyên Đốc rõ ràng là đang hoài nghi thân phận của Dương Khai.
Nếu Dương Khai thật sự bị Thạch Chính trưởng lão điểm hóa, thì Thạch Chính trưởng lão hẳn là sẽ nói cho hắn một ít bố trí trong Lang Gia, nhưng hết lần này tới lần khác trong lúc thí luyện, Dương Khai giống như hoàn toàn không biết thân phận của bọn hắn, đều là mấy người bọn hắn chủ động tiết lộ ra ngoài.
Đương nhiên, việc này cũng không nói rõ điều gì, có lẽ là Dương Khai cẩn thận, không muốn dẫn đầu cởi trần thân phận, nhưng nếu Nguyên Đốc đã hoài nghi, thì bọn hắn cũng muốn biểu hiện ra tư thái tương ứng.
Bọn người Cổ Linh Nhi lập tức cùng nhau đem Dương Khai bao vây lại, âm thầm thúc giục thế giới vĩ lực.
Dương Khai thản nhiên như thường, không có nửa điểm khẩn trương, mở miệng nói: "Tiền bối thứ lỗi, sau khi điểm hóa vãn bối, Thạch Chính trưởng lão chỉ bảo vãn bối tiến về Lang Gia một chuyến, về phần đến nơi này cần tìm ai, muốn làm gì, thì Thạch Chính trưởng lão cũng không lộ ra, , vãn bối hỏi thăm mấy lần, Thạch Chính trưởng lão mới nói ra thân phận của Tông sư huynh, hắn nói đến Lang Gia ,thì ta chỉ cần nói ra thân phận của mình cho Tông sư huynh canh giữ ở bến đò không gian là được, chuyện về sau thì không cần ta quản nhiều, tự nhiên sẽ có người tới gặp ta!"
Nguyên Đốc nghe vậy nhíu mày.
Những lời nói này của Dương Khai cũng là hợp tình hợp lý, đáng giá cân nhắc, cũng không có chỗ không ổn, với tính cách của Thạch Chính trưởng lão, thì hắn cũng có khả năng làm ra an bài như vậy.
Nhưng là Nguyên Đốc vẫn có một loại cảm giác không muốn quá tin tưởng Dương Khai, cảm giác này chỉ là trực giác.
Yên lặng nhìn Dương Khai một lát, không có ở trên mặt hắn phát hiện nửa điểm dị thường, Nguyên Đốc mới nói: "Mặc chi lực huyền diệu thần kỳ, nhưng cũng không phải là vạn năng, Thánh Linh chi lực đối với nó có trình độ khắc chế nhất định. Sư chất là Cự Long a? Ngươi thật sự đã bị mặc chi lực điểm hóa sao?"
Dương Khai nhìn Nguyên Đốc một chút: "Nguyên lai tiền bối đang hoài nghi thân phận của ta."
Nguyên Đốc trầm giọng: "Can hệ trọng đại, bản tọa không thể không cẩn thận làm việc!"
Dương Khai lộ vẻ hiểu rõ gật đầu: "Vãn bối lý giải, ta làm một người mặc đồ mới, tiền bối có hoài nghi cũng là bình thường, nếu như thế, thì mời tiền bối xem!"
Nói xong, hắn vẫy tay, trên lòng bàn tay lập tức xuất hiện một đoàn lực lượng giống như mực đậm, mực đậm kia giống như vật sống, ngọ nguậy trên tay Dương Khai.
"Mặc chi lực!" Cổ Linh Nhi nhẹ nhàng hô một tiếng.
Trong cơ thể của bọn hắn cu ̃ng có lực lượng như vậy, có cùng nguồn gốc với mặc chi lực trong tiểu thế giới của Nguyên Đốc, bọn hắn đương nhiên sẽ không lạ lẫm.
Mặc chi lực vừa ra, đám người Cổ Linh Nhi lập tức không còn cảnh giác nữa, ngay cả Nguyên Đốc đều trở nên hòa ái không ít.
Co ́thể thôi động ra mặc chi lực, không thể nghi ngờ đã nói rõ Dương Khai quả thật là đã bị mặc hóa, thứ này cũng không phải là người nào đều có thể tùy tiện nhiễm.
"Như vậy, tiền bối đã bỏ đi lo nghĩ trong lòng chưa?" Dương Khai hỏi.
Nguyên Đốc khẽ vuốt cằm: "Ngươi đã có thể thôi động mặc chi lực, bản tọa tự nhiên là nguyện ý thừa nhận thân phận của ngươi."
Dương Khai còn chưa kịp thở phào, đã nghe Nguyên Đốc nói: "Nhưng là vì lý do an toàn, xin mời sư chất mở ra tiểu thế giới của
mình, để bản tọa điều tra một lần, như vậy thì bản tọa mới có thể thật sự xác định được."
Dương Khai đều không còn gì để nói.
Bị điều tra tiểu thế giới, thì chính mình còn chơi cái rắm a!
Trong tiểu thế giới của hắn, xác thực phong trấn một chút mặc chi lực, nhưng đó là bởi vì Thiên Địa Tuyền, tiểu thế giới vững như thành đồng, mặc chi lực không cách nào ăn mòn căn cơ của hắn, mới khiến hắn không bị mặc hóa.
Nếu thật để Nguyên Đốc điều tra, thì hắn chắc chắn sẽ bại lộ .
Cho nên hầu như không do dự, Dương Khai lập tức lộ ra vẻ ngượng nghịu: "Vì sao vậy? Tiền bối vẫn không muốn tin tưởng sao?"
Nguyên Đốc bình tâm tĩnh khí nói: "Sư chất, không phải bản tọa không muốn tin tưởng, chỉ là điều tra tiểu thế giới chính là một biện pháp cực kỳ ổn thỏa, cu ̃ng là trực quan nhất, ngươi mở ra tiểu thế giới, bản tọa chỉ nhìn một chút, là địch hay bạn, liếc qua thấy ngay, đối với ngươi cũng không có tổn thất gì."
Dương Khai trầm giọng nói: "Nếu là ta không muốn đâu?"
Ánh mắt Nguyên Đốc lập tức trở nên sắc bén, hắn đe dọa nhìn Dương Khai: "Vì sao không muốn?"
Kỳ thật, vừa rồi hắn đã không có bao nhiêu nghi ngờ, dù sao Dương Khai quả thật là đã điều động ra mặc chi lực, đủ để tán thành thân phận mặc đồ của hắn.
Nhưng phản ứng này của Dương Khai lại làm cho hắn hoài nghi một lần nữa.
Nếu không phải trong lòng có quỷ, thì vì sao hắn lại muốn từ chối? Chỉ là điều tra tiểu thế giới mà thôi, cũng không phải muốn đối với hắn làm gì, chẳng lẽ lực lượng của Cự Long thật sự đủ để ngăn chặn mặc chi lực điểm hóa ăn mòn?
Tâm tùy ý động, tiểu thế giới lập tức nổi lên sóng gió, trở nên sát khí đằng đằng.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenMoiz.com.