Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4941: Toàn Quân Xuất Kích

Chương 4941: Toàn Quân Xuất Kích


Bạo động ở hậu phương đại quân Mặc tộc hấp dẫn sự chú ý của đám người, Thẩm Ngao tập trung hướng bên kia nhìn lại, lập tức vui mừng quá đỗi, cao giọng nói: "Chịu đựng, người Bích Lạc quan đến trợ giúp chúng ta."
Đám người vốn đã thân hãm nhà tù, tiến thối gian nan nghe vậy, đều phấn chấn tinh thần, ra tay càng thêm hung mãnh, ngăn cản thế công của Mặc tộc.
Rất nhiều người nhìn qua thân thể rách tung tóe của Cự Long bên người, lộ vẻ bi thương. Nếu không có Cự Long lấy thân thể mạnh mẽ của mình hóa thành bức tường bảo vệ thì mấy trăm người bọn hắn nhất định sẽ tổn thất nặng nề.
Cự Long chẳng những dùng thân thể ngăn trở đại đa số công kích của Mặc tộc, mà ngay cả mặc chi lực đều ngăn cản ở ngoài, để bọn
hắn không bị mặc chi lực quấy nhiễu khiến cho phân tâm, có thể vẫn luôn buông tay buông chân chém giết, không có nỗi lo về sau chút nào.
Cường giả Bích Lạc quan xông ra chế tạo hỗn loạn to lớn cho Mặc tộc, bên Mặc tộc không thể không phân ra đội ngũ đến nghênh kích kẻ địch, kể từ đó, áp lực mà bọn người Dương Khai phải tiếp nhận giảm nhiều.
Kiếm Long dẫn đầu lại cấp tốc tiến lên đột kích lần nữa, theo gió vượt sóng giống như cắt ra phong tỏa của đại quân Mặc tộc, cùng người Bích Lạc quan trước sau giáp kích.
Sau một lát, hai bên tụ hợp.
Dương Khai hơi nâng đầu rồng, giương mắt hướng bên kia nhìn lại, chỉ thấy người dẫn đầu là một lão giả choai choai, ra tay hung ác, trên thân tràn ngập hơi thở của bát phẩm Khai Thiên.
Rõ ràng là vị cường giả vừa mới cùng tên vực chủ Mặc tộc kia đại chiến, kết quả lưỡng bại câu thương, cũng không biết hắn là Thái Thượng trưởng lão xuất thân từ nhà động thiên phúc địa nào.
Phùng Anh rõ ràng là nhận ra người này, trong Kiếm Long kia truyền đến một tiếng la lớn: "Chung sư thúc!"
Chung sư thúc hướng nàng khẽ gật đầu, đảo ánh mắt qua con Cự
Long mà Dương Khai biến thành một vòng, không có thời gian nói thêm cái gì, quanh thân hắn chấn động, lực lượng cuồng bạo phát tiết ra, đem Mặc tộc ở bốn phía chấn lui, hắn hô: "Trước tiên lui!"
Phía sau hắn, từng kiện bí bảo hành cung có tạo hình không đồng nhất trùng sát mà đến, mở ra cấm chế phòng hộ.
Không cần chỉ huy điều hành, những ngũ phẩm lục phẩm Khai Thiên vẫn luôn bị Cự Long thủ hộ , nhao nhao lách mình tiến vào trong những bí bảo hành cung kia, bọn người Thẩm Ngao lại không đi vào, bọn hắn là thất phẩm Khai Thiên, đều đã phục dụng Huyền Tẫn Linh Quả, thực lực đều đã khôi phục đến đỉnh phong, lúc này bọn hắn không cần thiết mượn nhờ uy lực của bí bảo hành cung, bản thân bọn hắn đã có thể phát huy ra lực sát thương to lớn.
Dương Khai cũng không tiến vào, Cự Long đung đưa thân mình, vung vẩy đuôi rồng, quét ngang qua mảng lớn không gian.
"Đi!" Chung sư thúc quát to một tiếng, vài kiện bí bảo hành cung vừa giết vừa lui, hướng Bích Lạc quan bay lượn, bọn người Phùng Anh và Thẩm Ngao thủ hộ ở hai bên, hai người Chung sư thúc và Dương Khai bọc hậu.
Tên vực chủ Mặc tộc chủ trì chiến trường cục bộ bên này đã tử vong, mặc dù còn có một số lãnh chúa Mặc tộc có thể ra lệnh,
nhưng trong vùng chiến trường này, trên cơ bản Mặc tộc sẽ ở vào một loại trạng thái rắn mất đầu trong thời gian ngắn.
Đối mặt với Bích Lạc quan có khí thế hung hăng phá vây, bọn hắn căn bản là không có cách ngăn cản hữu hiệu.
Đội ngũ vẫn luôn liều chết, chỗ đi qua, vô số Mặc tộc tử thương, chỉ qua một lát bọn hắn đã vọt tới dưới Bích Lạc quan, cấm chế phòng hộ mở ra, từng kiện bí bảo hành cung bay vào trong đó, lần này bọn hắn mới xem như thật sự an toàn.
Đại quân Mặc tộc còn đang truy sát không ngừng, rõ ràng là có chút không quá cam tâm.
Thấy mọi người đã an toàn, Dương Khai đang bọc hậu bỗng nhiên quay người, thân thể to lớn dài 2000 trượng, lôi cuốn lấy Thương Long Thương dài ngàn trượng, quét ngang ra ngoài một thương.
Dưới công kích này, rất nhiều Mặc tộc giống như rơm rạ bị thu gặt, lập tức tử thương một mảng lớn.
Chuyện này vẫn chưa xong, trong tiếng long ngâm rung trời, Cự Long lắc đầu vẫy đuôi, trực tiếp va vào trong đại quân Mặc tộc, không ngừng chém giết.
Trong một chút thời gian vừa rồi, Dương Khai đã rất biệt khuất, hắn lấy thân thể Cự Long thủ hộ lấy mấy trăm tộc nhân an nguy, chỉ có
thể bị động bị đánh, ngay cả cơ hội đánh trả cũng là rải rác, thân thể khổng lồ bị đánh rách tung toé, bây giờ hắn đã không có nỗi lo về sau, tự nhiên là buông tay buông chân.
Mà lại sau khi hóa thân Cự Long, thực lực của hắn có thể so với thất phẩm Khai Thiên, bản thân lại không sợ mặc chi lực ăn mòn, ở vào tình thế như vậy, hắn quả thực là đánh đâu thắng đó.
Một rồng một thương, ngao du tại trong hải dương màu mực, giết tiến giết ra, từ Bích Lạc quan bên này nhìn lại, chỉ thấy được một dải màu vàng dài 2000 trượng, xuyên thẳng qua trong màu mực như cá bơi, sắc thái cực kỳ tươi sáng, con Cự Long này không thèm nói đạo lý cũng làm cho người ta chấn kinh.
Vốn là thân hình khổng lồ, long uy nghiêm nghị, trên vuốt rồng kia lại còn bắt một cây thương không lồ dài ngàn trượng, đơn giản là có chút vô lại.
Chỉ là lực lượng của một con rồng, ngắn ngủi trong chốc lát hắn đã quấy rầy khiến đại quân Mặc tộc hỗn loạn vô cùng, tổn thất nặng nề.
Chung sư thúc vốn còn muốn trở về Bích Lạc quan, kết quả bị Dương Khai làm thành như vậy, hắn cũng không tiện đi thẳng luôn, quay đầu nhìn lại, khóe mắt run rẩy kịch liệt một trận, hắn hỏi Phùng Anh: "Tên Long tộc này ở đâu ra?"
Phùng Anh không biết nên giải thích như thế nào, nói thật, nàng cũng là lần đầu tiên biết Dương Khai là Long tộc!
Trên đọan đường này, Dương Khai thực sự là mang đến cho Phùng Anh quá nhiều rung động, nàng hầu như đã chết lặng, kết quả trong giây phút cuối cùng, cái tên này lại là Long tộc!
|Nàng lại bị rung động một lần nữa.
Nghe Chung sư thúc tra hỏi, Phùng Anh chỉ có thể nói: "Ta cũng không biết hắn ở đâu ra, ta gặp được hắn trong nội địa Mặc tộc, nói rất dài dòng."
Chung sư thúc nhe răng, theo đạo lý mà nói, mặc dù Mặc chi chiến trường có không ít Thánh Linh, nhưng tuyệt đối là không có khả năng xuất hiện Long tộc.
Hai tộc Long Phượng trấn thủ Bất Hồi quan, thân mang trọng trách, mặc dù mỗi một tộc nhân của hai tộc đều có thực lực mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối không thể tuỳ tiện đi vào Mặc chi chiến trường.
Bất Hồi quan là phòng tuyến cuối cùng của Nhân tộc, tuyệt đối không thể sơ xuất.
Bích Lạc quan thế mà lại xuất hiện một tên Long tộc. . . Chung sư thúc cũng không biết hắn có phải tới từ Bất Hồi quan hay không.
Nhưng mà tình cảnh này, cứ nhìn như vậy thì cũng không được,
Long tộc ở bên kia đẫm máu chém giết, bọn hắn ở một này trốn tránh xem kịch tính là chuyện gì xảy ra.
Tâm tư nhanh chóng quay ngược trở lại, Chung sư thúc rất nhanh đã có quyết đoán, khẽ quát một tiếng: "Toàn quân xuất kích!"
Trong Bích Lạc quan, trên tường thành, đám võ giả Nhân tộc quan sát chiến trường phía dưới đã sớm nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, nôn nóng không nhịn nổi, Chung sư thúc vừa ra lệnh, từng người đều ma quyền sát chưởng.
Bên này có hiệu suất rất cao, Chung sư thúc vừa truyền lệnh, chỉ sau mấy chục hơi thở, cấm chế phòng hộ đã mở ra lần nữa, từng kiện bí bảo hành cung như bầy cá trùng sát đi ra từ trong Bích Lạc quan, bao phủ đất trời, đơn giản là nhiều vô số kể.
Theo bí bảo hành cung đi ra, còn có bóng dáng của từng vị thất phẩm Khai Thiên.
Ở Mặc chi chiến trường, hoàn cảnh tác chiến rất đặc thù, chẳng những phải phòng bị công kích mà địch nhân tùy thời oanh tới, mà còn phải phòng bị mặc chi lực ăn mòn. Cho nên chỉ có thất phẩm Khai Thiên, mới có thể không cần bí bảo hành cung làm phòng hộ, trùng sát tiến vào trong chiến trường.
Dưới Thất phẩm Khai Thiên, vô luận là ngũ phẩm hay lục phẩm, đều
phải mượn nhờ bí bảo hành cung phòng hộ ngăn địch, chỉ có như vậy, mới có thể ngăn cản mặc chi lực ăn mòn.
Nếu để những ngũ phẩm lục phẩm kia bước vào chiến trường thì bọn hắn có thể sẽ bị mặc hóa.
Mượn nhờ bí bảo hành cung có mấy chỗ tốt, thứ nhất chính là có thể cho ngũ phẩm lục phẩm Khai Thiên lẩn tránh mặc chi lực ăn mòn, chỉ cần bí bảo hành cung không tổn hại, mặc chi lực không thể ảnh hưởng đến bọn hắn. Thứ hai chính là lực lượng mà bản thân bí bảo hành cung phát huy ra, so với ngũ phẩm lục phẩm Khai Thiên bình thuòng cao hơn một chút.
Rất nhiều bí bảo hành cung đều có thể phát huy ra lực lượng của thất phẩm Khai Thiên, kể từ đó, cũng là tăng cường thực lực bên Nhân tộc.
Từ xưa đến nay, Nhân tộc cùng Mặc tộc chống lại, đối với chuyện đối phó Mặc tộc như thế nào, bọn hắn tự có một bộ phương án của mình.
Trước đó là vì cứu viện bọn người Phùng Anh, cho nên Chung sư thúc cũng không để quá nhiều bí bảo hành cung ra trận, còn bây giờ là toàn quân xuất kích, ngoại trừ những người ở lại phòng ngự, những nhân thủ mà mảnh chiến trường cục bộ này có thể xuất động, đều đã khuynh sào mà động.
Dẫn đầu là một mảng lớn tia sáng do thất phẩm Khai Thiên tạo thành, phía sau thì là lít nha lít nhít bí bảo hành cung đếm mãi không hết, cuồn cuộn mà đi.
Đám Mặc tộc đang vây công Cự Long rất nhanh đã phát hiện dị thường của Bích Lạc quan, hai vị lãnh chúa Mặc tộc đều ra lệnh, đại quân Mặc tộc quay đầu nghênh kích mà tới.
Hai bên còn chưa va chạm, từng chiêu thần thông bí thuật đã phá toái không gian, chiếu rọi đất trời.
Ánh sáng đủ mọi màu sắc lọt vào trong thủy triều màu mực, giống như tảng đá nện vào hồ nước, tóe lên từng gợn sóng, nơi gợn sóng khuếch tán ra, màu mực người ngã ngựa đổ.
Đối mặt với Nhân tộc tiến công, Mặc tộc đương nhiên là sẽ không khoanh tay chịu chết, bọn hắn cũng lấy mặc chi lực đen kịt hội tụ thành thần thông công kích, đánh về phía trận doanh Nhân tộc.
Không cần hiệu lệnh, đông đảo thất phẩm dẫn đầu phía trước lập tức tản ra hai bên, lộ ra rất nhiều bí bảo hành cung sau lưng.
Từng kiện bí bảo hành cung kia cấp tốc xê dịch điều chỉnh vị trí, tốp năm tốp ba, rất nhanh đã kết thành từng trận thế huyền diệu, từ trên từng kiện bí bảo hành cung kia, ba động lực lượng huyền ảo truyền ra, đồ án phù văn to lớn chiếu rọi không gian, hóa thành từng
mặt phòng hộ kiên cố không thể phá vỡ, giống như tấm chắn thủ hộ ở phía trước, ngăn cản màu mực oanh kích.
Thỉnh thoảng lại có phòng hộ bị công phá, ép cho bí bảo hành cung ở phía sau xê dịch tránh né, cấm chế phòng hộ của bản thân cũng sáng lên, triệt tiêu tổn thương.
Thần thông bí thuật va chạm chỉ kéo dài mười mấy hơi thở, đại quân hai bên đã giao phong.
Tiếng hò hét gào thét vang lên, hai tộc chém giết tại một chỗ, từng hơi thở liên tục vẫn lạc tàn lụi.
Chỉ so về nhân số, thì bên Mặc tộc không thể nghi ngờ là chiếm cứ ưu thế cực lớn, hầu như có thể nói là gấp Nhân tộc hơn 10 lần, nhưng mà so sánh thực lực lẫn nhau thì bên Nhân tộc lại chiếm ưu.
Bởi vì vô số năm qua này, có tư cách đặt chân Mặc chi chiến trường, đều là đệ tử tinh nhuệ xuất thân động thiên phúc địa, kém nhất cũng là lục phẩm Khai Thiên, bây giờ Mặc chi chiến trường sẽ có ngũ phẩm, đó cũng là từ cảnh giới lục phẩm rơi xuống dưới.
Các đại động thiên phúc địa vẫn luôn duy trì lý niệm đem lực lượng tinh nhuệ vận chuyển tới đây, bởi vì thực lực thấp tiến vào Mặc chi chiến trường căn bản là không phát huy được tác dụng, ngược lại sẽ tuỳ tiện bị chuyển hóa thành mặc đồ, tăng cường thực lực của địch
nhân.
Nhưng bên Mặc tộc không giống vậy, Mặc tộc ra trận chẳng những có lãnh chúa vực chủ, còn có thượng vị Mặc tộc, hạ vị Mặc tộc, thượng vị Mặc tộc thì cũng thôi đi, tốt xấu cũng tương đương với trung phẩm Khai Thiên, nhưng hạ vị Mặc tộc đều chỉ có tiêu chuẩn hạ phẩm Khai Thiên, sao có thể là đối thủ của Nhân tộc.
Cho nên vừa đối mặt, bên Mặc tộc đã tử thương thảm trọng.
Nhất là những bí bảo hành cung kia, có khả năng phát huy ra lực sát thương cường đại hơn đơn thuần thất phẩm Khai Thiên , bên Nhân tộc sao có thể sẽ thất bại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất